Bị Ép Tu Tiên Ta Chỉ Muốn Gả Người

Chương 24: Vô đề




"Không ngờ chia tay nhanh như vậy
Thủy Miểu Miểu là người bạn đầu tiên của Lãnh Ngưng Si, Lãnh Ngưng Si rất sợ, lần chia ly này, không biết khi nào mới có thể gặp lại, tình bạn khó có được này sẽ biến mất theo thời gian
Lãnh Ngưng Si nắm tay Thủy Miểu Miểu, lại nói đi nói lại: "Ngươi nhất định không được quên ta, ta chỉ có một mình ngươi là bạn thôi • • • • • • "
"Được
Thủy Miểu Miểu vốn không thể thấy người đẹp rơi lệ, giơ tay lên phát thề: "Ta, Thủy Miểu Miểu, vĩnh viễn sẽ không quên Lãnh Ngưng Si, chúng ta sẽ làm bạn tốt cả đời
"Cả đời
Lau nước mắt, Lãnh Ngưng Si ngẩng đầu kinh ngạc nhìn Thủy Miểu Miểu
"Sao, ngươi không muốn à
Ngươi ghét bỏ ta à~"
"Phì~" Bị điệu bộ làm nũng của Thủy Miểu Miểu chọc cười, Lãnh Ngưng Si vội vàng dùng tay áo che mặt, che đậy sự thất lễ của mình
"Ngươi vẫn chưa trả lời ta, có muốn làm bạn tốt cả đời không
Thủy Miểu Miểu đưa tay kéo tay áo Lãnh Ngưng Si
Lãnh Ngưng Si lại chủ động buông tay áo xuống, đầu quay sang một bên, tay lại cầm một viên ngọc bội, đưa đến trước mặt Thủy Miểu Miểu
"Cái này..
Lãnh Ngưng Si do dự một chút nói: "Tặng cho ngươi
Ngọc này có hình dáng một vầng trăng non, giữa mặt trăng không biết làm thế nào, hai bên đều không dính, treo lơ lửng một hình bán cầu
Thủy Miểu Miểu nhìn chằm chằm ngọc bội trong tay Lãnh Ngưng Si, thứ này nhìn kiểu gì cũng phải có một nửa nữa chứ
Thủy Miểu Miểu nửa ngày không nhúc nhích, Lãnh Ngưng Si quay mặt đi chỗ khác, đã sớm xấu hổ đỏ bừng
Thật ra vật này là một cặp, người nhà chuẩn bị để tặng lễ bái sư, nhưng xem tình hình hiện tại, cũng không đưa đi được, Lãnh Ngưng Si nghĩ hay là lấy ra làm kỷ vật tình bạn giữa hai người
Lãnh Ngưng Si cắn môi, xoay người, thuần thục cài ngọc bội vào bên hông Thủy Miểu Miểu, sau đó đứng dậy muốn đi
Thủy Miểu Miểu cũng đứng dậy, giữ chặt tay Lãnh Ngưng Si nói: "Chờ một chút, ta cũng có đồ vật cho ngươi
Lãnh Ngưng Si quay đầu nhìn, tay trái Thủy Miểu Miểu lướt qua trên tay phải, vòng tay thủy doanh ẩn lóe lên, một sợi dây buộc tóc màu trắng liền xuất hiện trong tay trái Thủy Miểu Miểu
"Tặng cho ngươi
Thủy Miểu Miểu hướng Lãnh Ngưng Si vươn tay, dây cột tóc tự động bay đến chỗ Lãnh Ngưng Si, phối hợp kiểu tóc ngày hôm nay của Lãnh Ngưng Si biến thành một đôi tua cờ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Dựa, lợi hại vậy sao
"Thật là lợi hại a
Thủy Miểu Miểu cơ hồ là cùng Lãnh Ngưng Si đồng thời lên tiếng
Nhưng rõ ràng không phải vì cùng một chuyện, Thủy Miểu Miểu giật mình vì dây buộc tóc lại có thể chơi như vậy
Còn Lãnh Ngưng Si thì nhìn chằm chằm cổ tay phải của Thủy Miểu Miểu, sau mới ngẩng tay lên, sờ sờ trang sức mới thêm trên đầu mình, vui vẻ nói: "Cảm ơn Miểu Miểu, Miểu Miểu, ngươi thật lợi hại a
Còn chưa tu luyện mà đã có thể sử dụng vật phẩm không gian rồi, làm thế nào được vậy
Thủy Miểu Miểu lén liếc qua thủy doanh ẩn trên cổ tay, xấu hổ cười cười, thầm cảm ơn Vương Nhân đi, nhờ hắn thi triển lôi oanh thuật mà ý thức của mình mới vào được bên trong thủy doanh ẩn chút ít
Nghiên cứu mấy ngày, Thủy Miểu Miểu mới có thể miễn cưỡng lấy được một ít đồ vật trong không gian, chỉ chút ít thôi, xung quanh toàn là sương mù mịt mù, có lẽ vẫn cần yêu cầu tu vi
"Thời gian cũng không còn sớm, câm tiên tử chắc cũng đang chờ ta sốt ruột rồi
"Ừm, cẩn thận nhé
Thủy Miểu Miểu nâng ngọc bội bên hông lên "Ta sẽ trân trọng nó, cả đời
"Cũng..
cũng không cần
Lãnh Ngưng Si ngượng ngùng xoay người, mở cửa phòng, không thèm nhìn đường đã đi ra ngoài, đụng phải Văn Nhân Tiên đang đi tới cửa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lãnh Ngưng Si không biết mình đụng phải ai, cô xoa xoa cái mũi đau, nghĩ đến câu "cả đời" Thủy Miểu Miểu nói, nét cười như hoa nở không so đo mình vừa bị ai làm đau
Văn Nhân Tiên lùi lại một bước tránh ra, Lãnh Ngưng Si không thèm nhìn, nhấc chân bước đi
Trong lúc lướt qua, ánh mắt Lãnh Ngưng Si vẫn luôn nhìn xuống, vô tình liếc thấy thanh kiếm trên tay Văn Nhân Tiên, hoa văn trên kiếm rất quen, mà thanh kiếm này cũng rất quen
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chầm chậm, đây không phải Tàng tiên của Văn Nhân Tiên sao
Nghĩ đến đây, Lãnh Ngưng Si xoay người lại, nhìn gò má Văn Nhân Tiên, chân mềm nhũn quỳ xuống "Bái kiến Thừa Tiên linh quân
Thủy Miểu Miểu đứng một bên xem cảnh này thầm nói, muốn làm đại lễ thế cơ à
Thế là cô cũng mập mờ quỳ xuống, làm giống Lãnh Ngưng Si chắc chắn không sai
Văn Nhân Tiên ngẩn người khi thấy Thủy Miểu Miểu quỳ xuống, rồi nghe giọng của Lãnh Ngưng Si, cúi đầu nhìn xuống
Ta đã bảo nha đầu Lãnh gia này sợ ta, lúc mở cửa cười tươi như hoa, nếu không thì ta cũng đã không nhất thời ngây người mà chắn đường
"Ngươi mau đứng lên đi, trên đất lạnh đấy
Văn Nhân Tiên nói với Thủy Miểu Miểu, rồi đưa tay nhẹ nhàng nói với Lãnh Ngưng Si: "Lãnh cô nương vừa rồi có bị thương không
Lắc đầu, Lãnh Ngưng Si cẩn trọng đặt tay lên tay Văn Nhân Tiên, để Văn Nhân Tiên kéo mình dậy
"Không bị thương thì tốt, nghe nói Lãnh cô nương bái câm tiên tử của Vạn Hoàng tông làm sư phụ, câm tiên tử đã ở ngoài viện đợi lâu rồi
"A, dạ, ta..
Buông tay ra, Lãnh Ngưng Si thi lễ với Văn Nhân Tiên một cái, nghiêng người nhìn Thủy Miểu Miểu vẫy tay "Miểu Miểu tạm biệt
Sau đó nâng váy, bước nhanh xuống lầu
Nhìn chằm chằm bóng lưng Lãnh Ngưng Si, Văn Nhân Tiên thầm nghĩ bạn của Miểu Miểu sợ mình như vậy thật sự ổn sao
Có thể sẽ khiến Miểu Miểu không vui mất, làm sư phụ thật là quá khó, ngày khác hay là phải tìm Hiền Ngạn tiên tôn để lấy kinh nghiệm
Bị Văn Nhân Tiên quấy rầy cả ngày, Hiền Ngạn tiên tôn nằm trên ghế xích đu, híp mắt biểu thị kia là ngươi đang hỏi làm sao để thu đồ sao
Ngươi kia là đang hỏi làm sao nuôi con gái đấy
Nhà ai đệ tử mà cần chăm sóc kỹ thế, nghe Tứ Tự nói Thủy Miểu Miểu cơ thể có bệnh nhẹ, ngự kiếm liền đi, còn lấy cả áo choàng chống lạnh của ta
Chẳng thương ta đây là sư điệt, ở trên đỉnh núi cao này mặc áo mỏng ai chịu nổi
Nhấp một ngụm trà nóng trên lò, Hiền Ngạn tiên tôn mở mắt ra, thấy Cửu Trọng Cừu mặc áo ngắn quần đùi bò bằng cả tay chân, cười rồi vung tay áo
Gió bọc lấy Cửu Trọng Cừu ném xuống chân núi "Chậm quá, nhanh lên
Thu hồi tầm mắt, Văn Nhân Tiên nhìn về phía Thủy Miểu Miểu, Thủy Miểu Miểu ngược lại không có quỳ dưới đất, nàng đã đổi thành ngồi dưới đất "Đã bảo trên đất lạnh mà
Đặt tàng tiên lên bàn, Văn Nhân Tiên tung ra chiếc áo choàng bằng da lông trắng luôn mang theo, không nói lời nào khoác lên người Thủy Miểu Miểu
Có phải là quá khoa trương rồi không
Thủy Miểu Miểu ban đầu còn muốn từ chối, nhưng vừa mặc vào đã không cởi ra được, thoải mái ấm áp, cổ áo lông cọ vào mặt, mềm mại hết sức "Nếu chiếc áo choàng này cùng nội đan của con cháy rực kia đều không có tác dụng, ngày thường vẫn thấy rét run thì nhất định phải nói với ta, ta sẽ đi tìm cách khác
"Cám ơn" Thủy Miểu Miểu ngượng ngùng vì mình vẫn chưa bái sư, không quan trọng "Cám ơn sư phụ quan tâm
Văn Nhân Tiên cười lắc đầu "Còn chưa làm lễ bái sư nhưng cũng không sao, hôm nay ta tới vốn cũng định phá lệ dạy ngươi một bộ tâm pháp trước, ngươi lạnh thì cứ luyện
Nghe Văn Nhân Tiên niệm một chuỗi tâm pháp thâm trầm khó hiểu, Thủy Miểu Miểu mặt mày ngơ ngác ngồi trên giường, chưa kể giọng sư phụ thật dễ nghe, cảm giác như đang hát ru, đỉnh cao thôi miên
"Ghi nhớ được chưa
Vừa mới ngáp một cái đã nghe Văn Nhân Tiên hỏi, Thủy Miểu Miểu vội vàng tát vào mặt mình cho tỉnh táo "Cái kia, ta..
Đang nghĩ xem nên chống chế như nào thì Thủy Miểu Miểu bỗng cảm thấy xung quanh người nóng lên, như có luồng khí đang luồn trong kinh mạch
"Cái gì vậy
Thủy Miểu Miểu bị cảm giác đột ngột làm giật mình "Ngươi dẫn khí vào thể rồi
"Hả
Ngồi bên mép giường, Văn Nhân Tiên cũng ngơ ngác "Sao lại tùy tiện dẫn khí vào thể thế này
Tay điểm lên trán Thủy Miểu Miểu "Tĩnh tâm ngưng thần
Thủy Miểu Miểu cảm thấy luồng khí hỗn loạn trong người liền dừng lại
"Đừng thất thần, nhanh dẫn luồng khí chạy theo kinh mạch đi
Nhìn đôi mắt ân cần của Văn Nhân Tiên, Thủy Miểu Miểu thật không biết mình muốn làm gì, chỉ có thể bắt chước những phim tiên hiệp trên ti vi, ngồi xếp bằng trên giường, tay cũng đặt lên hai đầu gối thành hình hoa
Vừa ngồi vào, luồng khí trong người liền linh hoạt lên, nhưng không còn tán loạn như trước nữa, mà tự nhiên có trật tự tuần hoàn trong kinh mạch
Văn Nhân Tiên thu tay về, nhìn Thủy Miểu Miểu, luôn cảm thấy bản thân hơi bị đả kích, đây là năng lực tiên duyên hưng thịnh sao
Một lần là đã có thể dẫn khí nhập thể, lại còn nhất cử khai thông kinh mạch
Sư phụ thường nói ta dẫn khí nhập thể, là nhanh nhất ông từng thấy, nhưng ta cũng mất tới bảy ngày, khí ở trong kinh mạch giằng xé khiến ta mấy lần muốn bỏ cuộc
Nhìn lại Thủy Miểu Miểu, một chu thiên đã vận hành xong
Thủy Miểu Miểu hoàn toàn không biết mình vừa làm gì, chỉ cảm thấy đầu mình ông một tiếng, đột nhiên thanh tỉnh, tựa như có cảm giác đẩy lùi mây mù thấy mặt trời
"Sư phụ, ta..
Văn Nhân Tiên bình phục lại cảm xúc bị sốc nói: "Ngươi dẫn khí nhập thể, đạt tới thông mạch kỳ hạn, coi như là một nửa tu tiên giả, nhớ kỹ đừng vội vàng trúc cơ, chuyện phía sau về Cổ Tiên tông rồi nói tiếp
"Ta nhớ kỹ
Vừa nói Thủy Miểu Miểu đã muốn xuống giường, bị Văn Nhân Tiên ngăn lại "Luyện thêm vài lần ta xem đã, cơ sở phải vững chắc

Thủy Miểu Miểu không tình nguyện một lần nữa xếp chân, dù sao mình vẫn chưa làm rõ được mình đã làm thế nào, nhưng chỉ cần mình muốn là sẽ thành công
Nhưng chuyện này thật quá chán, giống như đang ngồi ngẩn người không có gì khác nhau "Sư phụ
"Tĩnh tâm ngưng thần
Văn Nhân Tiên nhắm mắt lại, một tay đặt lên cổ tay Thủy Miểu Miểu, nghiêm túc kiểm tra xem Thủy Miểu Miểu có lưu lại thương tích nào khi dẫn khí nhập thể không
"Sư phụ ~"
Khẽ thở dài, Văn Nhân Tiên xác định dù Thủy Miểu Miểu phân tâm thì khí trong cơ thể cũng không có dấu hiệu rối loạn, bèn mở miệng: "Muốn nói gì
"Không gì, chỉ là muốn nói chuyện
"Nói chuyện gì
"Sư phụ có quen sư phụ của Lãnh Ngưng Si không
"Ngươi đang nói câm tiên tử à
Ta biết, nàng là Á Phi Nguyệt, một đồ đệ mà Liễu Yếp đại gia rất thích
"Chẳng phải nàng tên là Á Đồng sao
"Ta suýt quên mất chuyện này, nàng đổi tên, đột nhiên có một ngày nàng vứt bỏ hết họ tên của mình, đổi thành Á Đồng
Thật là hỗn loạn, Thủy Miểu Miểu tỏ vẻ mình nghe không hiểu, nên liền đổi chủ đề: "Vậy nàng có lợi hại không
"Ta chưa từng so với nàng, nhưng nếu đánh liều, ta không phải là đối thủ của nàng
"Vậy hung hãn vậy sao
Không biết Lãnh Ngưng Si có phải chịu khổ không nữa, vẫn là sư phụ ta tốt
Mở mắt, Văn Nhân Tiên đột ngột đứng lên: "Trời tối rồi ngươi nghỉ ngơi đi, nhớ lấy việc tu hành không được nóng vội
Dứt lời, liền đi
"Sư phụ
Thủy Miểu Miểu gọi vọng ra sau nhìn về phía cửa, quả nhiên mấy giây sau Văn Nhân Tiên lại quay lại, không liếc Thủy Miểu Miểu một cái, đi thẳng đến bàn, cầm lấy tàng tiên để trên bàn rồi đi ra ngoài
Sao có cảm giác giống như đang chạy trốn vậy, hả
Thủy Miểu Miểu đột nhiên có một ý tưởng, nhưng độ khó để tán tỉnh người này có hơi cao không, người ta đã từ chối mình không rõ ràng rồi, vẫn là cứ thuận theo tự nhiên đi
Bây giờ mấu chốt là Cung Cách, Thủy Miểu Miểu nhìn chằm chằm thủy doanh ẩn trên cổ tay, tay trái vô thức níu lấy lớp lông trên áo choàng
Sau khi tự dẫn khí vào thể, những vật có thể dùng trong thủy doanh ẩn lại nhiều thêm một chút, nhìn những vật mới xuất hiện bên trong, Thủy Miểu Miểu đã có ý định.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.