Bị Ép Tu Tiên Ta Chỉ Muốn Gả Người

Chương 3: Vô đề




Thủy Miểu Miểu một mạch chạy như điên về đến phòng, chui vào chăn liền khóc nức nở một hồi
Đều tại cái tiên duyên chết tiệt này, hại ta không gả được người, nhưng mà chuyện đã đến nước này, vậy tìm một người có tiên duyên chẳng phải sẽ gả được sao
Bình ổn lại tâm tình, lấy lại lý trí, Thủy Miểu Miểu định sẵn mục tiêu, dùng tay lau mặt rồi nhanh nhẹn chui ra khỏi ổ chăn
Vừa ngước mắt lên, đã thấy Chúc Dực đang đứng ngoài cửa, muốn đi không được mà lui cũng không xong, hai người bốn mắt nhìn nhau
"Ách", Chúc Dực vội dời ánh mắt, đi tới, lấy ra một chiếc khăn vuông đưa cho Thủy Miểu Miểu nhỏ giọng nói: "Đừng sợ, ta sẽ bảo vệ ngươi
Cố nén xấu hổ, Thủy Miểu Miểu thần sắc không đổi, nhận lấy khăn lau mặt, rồi hỏi ra điều mà nàng đang băn khoăn nhất
Chúc Dực đứng thẳng người, hai tay ôm quyền phía trước rồi khom người nói: "Thật xin lỗi, đều là lỗi của chúng ta, chúng ta vốn cho rằng một cái thôn nhỏ hẻo lánh như vậy sẽ không xuất hiện thiên tài, nên chưa kịp thiết kết giới khiến tiên duyên của ngươi bị bại lộ trước thế gian, sợ sẽ bị người xấu nhòm ngó
Thủy Miểu Miểu trong lòng "Ha ha" hai tiếng, vậy cho nên tình huống hiện giờ là, hôn ước của ta thì không còn, bản thân lại có nguy hiểm đến tính mạng, các người đang đùa tôi đấy à
Thủy Miểu Miểu tức muốn hất bàn, nhưng rồi ngẩng đầu nhìn chằm chằm Chúc Dực, Chúc Dực vẫn đang chắp tay, có ý là mình không lên tiếng thì hắn sẽ không đứng lên sao
Cũng có chút đảm đương, người này nhìn cũng không tệ
Chúc Dực bị Thủy Miểu Miểu nhìn đến toàn thân run rẩy, đang suy tư xem có nên đổi cách khác không, con nít chắc dễ dụ, hay là mình thi triển vài phép thuật nhỏ để chuyển dời sự chú ý của Thủy Miểu Miểu thì đã thấy Thủy Miểu Miểu xuống giường, đi đến trước mặt Chúc Dực, nắm lấy tay hắn
Đây là tha thứ ư
Chúc Dực thấy vậy liền đứng thẳng người lên, nhưng chưa kịp thở phào, đã nghe Thủy Miểu Miểu hỏi: "Công tử đã kết hôn chưa
"Chưa
Tuy thấy thắc mắc với câu hỏi của Thủy Miểu Miểu, Chúc Dực vẫn trả lời thật tình
"Vậy có vị hôn thê hay người yêu không
"Không, đều không có" Chúc Dực cảm giác ánh mắt Thủy Miểu Miểu đang lấp lánh, nhìn mình như chuột thấy gạo
"Ta gọi huynh là Chúc sư huynh được không
Thủy Miểu Miểu đối Chúc Dực cười duyên, kéo Chúc Dực lên giường "Vừa rồi Chúc sư huynh nói muốn bảo vệ ta, vậy thì bảo vệ như thế nào đây..
"
Một bên Thủy Miểu Miểu có mục tiêu mới tâm tình vui vẻ lên trông thấy, bên kia Thủy Phong cùng An Đại Vân thì đang lo lắng, bất quá người họ lo lắng không phải Thủy Miểu Miểu, mà là Mục Thương
Việc Mục Thương vừa đến đòi hủy hôn, làm cho Thủy Phong và An Đại Vân giật mình không ít, cứ tưởng Mục Thương sẽ không đồng ý chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn bóng lưng Mục Thương rời đi, An Đại Vân nói: "Thằng nhóc này đối với Miểu Miểu nhà ta thật là có tình có nghĩa, nhưng Miểu Miểu nhà ta..
"Miểu Miểu sao
Nó chẳng phải cũng luôn muốn gả cho Mục Thương sao, chuyện này chẳng phải là do ý trời trêu ngươi sao
Thủy Phong nói, liền bị An Đại Vân liếc một cái
Theo trực giác của phụ nữ, An Đại Vân cho rằng Miểu Miểu không hề yêu Mục Thương, chỉ có thể coi là có chút thích, nhưng vì sao vẫn luôn miệng đòi gả cho hắn
Chẳng lẽ Miểu Miểu vội gả
Nhưng có phải là hơi sớm không, hơn nữa hiện giờ Miểu Miểu đã được xác định có tiên duyên, sau này còn phải bái nhập tiên môn, không đạt đến lột xác kỳ thì không được phép kết đạo lữ
Nói vậy, thiên tài tu đến lột xác kỳ thì mất bao lâu, năm trăm năm hay sáu trăm năm
Không nhớ ra, An Đại Vân cũng lười nghĩ, đứng lên nói: "Đi, theo ta đi xem Miểu Miểu đi, tiên duyên đã xác định thì cũng phải xa nhà thôi
Hai người vừa tới cửa phòng Thủy Miểu Miểu, đã thấy Thủy Miểu Miểu đang kéo tay áo Chúc Dực làm nũng, Chúc Dực thì chưa từng tiếp xúc với kiểu con gái như Thủy Miểu Miểu, chính xác mà nói thì Chúc Dực vốn không mấy khi tiếp xúc với phụ nữ, cả lòng chỉ tập trung vào tu hành
Cho nên mặc cho chiêu thức cua trai của Thủy Miểu Miểu không có gì cao siêu, Chúc Dực cũng thấy luống cuống tay chân
"Cái con bé này còn chưa nở nhụy đã biết dùng mỹ nhân kế rồi, không biết học từ ai cái kiểu hoa tâm đại củ cải này
Trừng mắt với Thủy Phong, An Đại Vân hất tay mở cửa bước vào "Chúc công tử mời ra ngoài một lát, ta có chuyện muốn nói với Miểu Miểu
Chúc Dực như nghe được tiếng trời, lập tức rời khỏi phòng
An Đại Vân vung chưởng, chưởng phong đóng cửa lại
Sờ mũi vì bị cánh cửa đập vào, Thủy Phong vừa buồn cười vừa thấy oan uổng, chính mình lại chiêu ai trêu ai, xoa xoa mũi, bị nhốt bên ngoài Thủy Phong đành dẫn Chúc Dực đến thiên sảnh uống trà
"Ngươi lại đang làm cái gì vậy
An Đại Vân cho Thủy Miểu Miểu một cái tát vào đầu, lắc đầu nói "Mục Thương đến để lấy tiêu hôn ước rồi
Thần sắc Thủy Miểu Miểu cứng đờ, giả vờ nhẹ nhàng nói: "Ta biết rồi mà, ta có tiên duyên, hắn thì không, đương nhiên hôn ước không còn giá trị
"Ngươi
An Đại Vân thở dài, hai tay xoa mặt Thủy Miểu Miểu, "Ta vẫn không hiểu nổi rốt cuộc ngươi muốn làm gì, ta thừa nhận là vì chị ngươi ốm yếu mà ta không để ý đến ngươi nhiều, nhưng có phải ngươi thật sự vội gả như vậy, muốn rời khỏi cái nhà này lắm sao
"Ta không có
Thủy Miểu Miểu ra sức giật tay An Đại Vân khỏi mặt mình, lùi về sau, tiện tay chộp lấy cái gối đầu, để giữa hai người "Ta cũng không ghét cái nhà này, nhưng chuyện đó và chuyện ta muốn lập gia đình đâu có mâu thuẫn
"Người đâu thể tùy tiện gả được chứ
An Đại Vân rất không thích cái thái độ thích ai thì cưới người đó của Thủy Miểu Miểu, trực giác của mình không sai, Thủy Miểu Miểu chỉ muốn gả cho người khác mặc kệ đối tượng là ai
Hít sâu một hơi, An Đại Vân ôn tồn nói: "Con còn nhỏ, từ từ cũng đến lúc thôi, đâu cần phải "
"Sẽ đến cuối cùng rồi cũng sẽ đến
Càng lớn càng lắm lời
Thủy Miểu Miểu cắt lời An Đại Vân, quăng cái gối qua một bên, đứng trên giường gào lên với An Đại Vân
An Đại Vân sững sờ nửa ngày, "Đằng" một tiếng đứng dậy, chỉ ra ngoài cửa nói: "Có phải là do người khác nói gì không
Mấy người lắm chuyện trong thôn đó
Bọn họ gả vội vàng rồi hủy hoại cả đời, vậy còn muốn tới hủy con gái ta sao
An Đại Vân kéo tay áo lên, cứ như Thủy Miểu Miểu chỉ cần gật đầu là nàng liền có thể lập tức xông ra bắt hết lũ người nhiều chuyện kia
Nhưng Thủy Miểu Miểu không trả lời, nàng chỉ im lặng đứng trên giường, đờ đẫn nhìn An Đại Vân
Dáng vẻ thất thần chán nản, khiến cho lòng An Đại Vân đau nhói
Nghẹn ngào một chút, An Đại Vân điều chỉnh tâm tình, bò lên giường, ngồi xổm xuống trước mặt Thủy Miểu Miểu "Miểu Miểu ngoan, Miểu Miểu nhớ kỹ, mẹ và cha con không hề mong muốn con tùy tiện gả cho ai, nếu như không tìm được một người mà con thích, người đó cũng thích con thì coi như cả đời này không gả thì có sao, dù sao cũng có cha mẹ nuôi con
Quả là tuyên ngôn đầy khí phách, mình hình như đã nghe qua đâu đó
Thủy Miểu Miểu mở miệng định phản bác, các người rõ ràng là không chờ nổi mà muốn gả Thủy Thanh Tễ đi, nhưng trong miệng lại nếm được một vị mặn chát, mình đang khóc ư
Khi nào vậy, đưa tay lên sờ mắt
Thủy Miểu Miểu không còn cách nào cố tỏ ra mạnh mẽ, ôm đầu gối ngồi bệt xuống giường, nước mắt trong phút chốc làm ướt cả vạt áo
"Miểu Miểu ~" An Đại Vân đứng dậy ôm Thủy Miểu Miểu, hôn lên trán Thủy Miểu Miểu "Miểu Miểu đừng khóc, có gì cũng có mẹ đây
Vậy là hết cả buổi trưa, hai mẹ con cứ ôm nhau mà khóc hết nước mắt
Thủy Phong đau lòng nhìn An Đại Vân mắt sưng húp, "Nàng nói xem Miểu Miểu là đi tiên môn tu luyện chứ đâu phải là không về nữa đâu mà sao nàng khóc như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ông biết cái gì
An Đại Vân hiếm khi văng tục, kéo cổ áo Thủy Phong nói: "Đều tại ông nhất quyết đòi đến cái nơi tồi tàn này, mới khiến Thủy Miểu Miểu bị những người lắm chuyện đó làm hư, ngày xưa ta đã chẳng có cảm tình tốt với bọn họ, bảo ta ghen tị, khuyên ta rộng lượng, ta không nói thì không có nghĩa là ta không biết, bọn họ chỉ là thèm muốn ông, muốn con gái bọn họ gả vào nhà mình, giờ còn muốn làm hư con gái của ta, cái gì mà không lấy chồng thì bất hiếu, sinh ra là con gái thì nhất định phải gả chồng à
Thật là buồn cười
"Bình tĩnh, bình tĩnh, đừng có tức giận hại thân thể
"Hừ
An Đại Vân buông cổ áo Thủy Phong "Đàn ông chả có ai là tốt cả
"Sao cái này lại lôi tới ta
Thủy Phong thấy hết sức oan uổng "Hồi trước ta cũng định ở rể đó thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Cút
An Đại Vân bỏ lại Thủy Phong, đi đến cửa sổ, nhìn Thủy Miểu Miểu và Chúc Dực trong sân
Khóc thì khóc một trận đã đời, nhưng hình như chẳng có tác dụng gì cả
Điều duy nhất mà An Đại Vân thấy may mắn hiện tại là, Thủy Miểu Miểu tuy vội gả, nhưng những điểm mấu chốt cơ bản thì vẫn còn giữ được, hồi trước tuy rằng đã liếc mắt đưa tình hết cả đám thanh niên trong thôn, nhưng từ khi cùng Mục Thương đính ước thì Thủy Miểu Miểu không liếc ai khác nữa
Bây giờ hôn ước đã hủy rồi thì chứng nào tật nấy lại tái phát, đúng là làm người đau đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.