"Tiên tôn
Văn Nhân Tiên thấy Hiền Ngạn tiên tôn, liền đặt tin xuống, đứng dậy hỏi: "Miểu Miểu nàng
"Nàng đang ngủ
"Vậy thì tốt
Văn Nhân Tiên gật đầu lẩm bẩm: "Nếu không phải ta kịp thời dạy nàng tâm pháp, có lẽ đã không đến nỗi như vậy..
Hiền Ngạn tiên tôn trợn mắt, phối hợp ngồi xuống rót trà
"Đúng rồi
Sau khi tự trách xong, Văn Nhân Tiên nhìn Hiền Ngạn tiên tôn: "Nói về linh vật kia, trước khi ta bế quan nó chỉ nhỏ bằng hạt cải, không ngờ chớp mắt đã to bằng viên đan dược
"Tiếc của cho linh vật kia sao
Hiền Ngạn tiên tôn nhấp một ngụm trà nói: "Cũng nhờ có linh vật đó, nếu không tiểu sư muội của ta đã mất máu mà chết
"Chẳng qua là một linh vật, có thể cứu Miểu Miểu thế nào cũng đáng, ta chỉ cảm thán một chút, linh vật bình thường không thể lớn nhanh như vậy, may là trước khi bế quan ta cho nó một giọt linh huyết của mình, mới cứu được Miểu Miểu
Hiền Ngạn tiên tôn phun trà: "Linh vật đó, ngươi cho nó linh huyết
"Không phải là mấy người dặn dò sao, muốn ta trước khi bế quan nhất định phải cho nó máu
Văn Nhân Tiên lấy khăn đưa cho Hiền Ngạn tiên tôn
Hiền Ngạn tiên tôn đẩy tay Văn Nhân Tiên ra, lau qua loa miệng, vỗ bàn nói: "Ta nhớ rõ ràng lúc ngươi bế quan rất vội vàng, chưa tới Dẫn Nguyệt đàm mà
"Không sai, chỉ là khi bế quan ta đột nhiên nhớ đến chuyện này, nên nửa đường đi ra một lần, may là không xảy ra chuyện
Văn Nhân Tiên rót cho mình chén trà, uống một hơi cạn sạch, vì hành động trước kia của mình mà cảm thấy hài lòng
"A, ha ha
Hiền Ngạn tiên tôn nghe Văn Nhân Tiên tự hào, cười đến hơi điên, tay nắm mép bàn "ca ca" run lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Tiên tôn
Văn Nhân Tiên nhìn chiếc bàn trà không ngừng rung, hỏi
"Không sao
Hiền Ngạn tiên tôn thu tay, cười gượng gạo nhìn Văn Nhân Tiên: "Tiểu sư thúc thật là gan dạ tài giỏi, đang bế quan cũng còn có tâm làm việc riêng
Văn Nhân Tiên nhìn dấu tay trên mép bàn, không nghe Hiền Ngạn tiên tôn nói gì
Hiền Ngạn tiên tôn đưa tay lấy chén trà trên tay Văn Nhân Tiên, đặt lên bàn, đánh lạc hướng sự chú ý của Văn Nhân Tiên: "Bàn này cũ quá rồi, đã tự mục nát, ta bảo Nhất Nghệ đổi một cái, đúng rồi, tiểu sư thúc mau mau đến xem Thủy Miểu Miểu
"Ừm
Văn Nhân Tiên đứng lên, nhìn bóng lưng đi trước của Hiền Ngạn tiên tôn, có vài chỗ cứ thấy kỳ lạ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vì sao sư phụ bọn họ cứ dặn dò ta cho linh vật này máu, ta nhớ hình như nghe loáng thoáng nói là làm quà gặp mặt cho đồ đệ của ta, chẳng lẽ bọn họ biết Thủy Miểu Miểu sẽ gặp chuyện
Không đúng, bọn họ biết ta sẽ thu Thủy Miểu Miểu làm đồ đệ sao
Nhưng dường như sau khi bọn họ cho rằng ta không cho linh vật kia máu thì cũng không còn đề cập đến chuyện này nữa
Văn Nhân Tiên đoán không ra ý đồ của Hiền Ngạn tiên tôn, dù sao Miểu Miểu không sao là được, không hiểu sao trong lòng Văn Nhân Tiên lại truyền đến một tia an tĩnh
Văn Nhân Tiên luôn cảm thấy không đúng, không giống cảm xúc của chính mình
Đi vào nhã xá, nhìn Thủy Miểu Miểu đang ngủ say trên giường êm, Hiền Ngạn tiên tôn trăm mối cảm xúc ngổn ngang, vừa quay đầu lại, đã thấy Văn Nhân Tiên đặt nhẹ tay lên ngực, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc đi tới, nói hiện tại ta đi lấy linh vật kia ra thì có còn kịp không
Văn Nhân Tiên ngồi xuống bên giường êm cầm tay Thủy Miểu Miểu bắt mạch, một lát sau mới thở phào nhẹ nhõm, đặt tảng đá đang treo lơ lửng trong lòng xuống
Ánh mắt theo gò má Thủy Miểu Miểu dời đi, Văn Nhân Tiên nhìn Hiền Ngạn tiên tôn đang ưu sầu một mình, hôm nay Hiền Ngạn tiên tôn thật sự rất kỳ lạ, chẳng lẽ vì cứu Thủy Miểu Miểu mà hao tổn tinh thần quá độ
Hiền Ngạn tiên tôn cảm nhận được ánh mắt của Văn Nhân Tiên, ho nhẹ một tiếng nói: "Tiểu sư thúc có chuyện gì sao
"Cái này
Văn Nhân Tiên đưa tin cho Hiền Ngạn tiên tôn
Hiền Ngạn tiên tôn đọc nhanh như gió: "Sư nương muốn ngươi lập tức trở về, quá tốt rồi
Văn Nhân Tiên giật mình nhìn, Hiền Ngạn tiên tôn vui đến nỗi sắp vỗ tay: "Tiên tôn, nếu mệt có thể nghỉ ngơi trước, chuyện này chúng ta để hôm khác
"Không không không cần
Hiền Ngạn tiên tôn vội vàng kiềm chế vui sướng trong lòng: "Tiểu sư thúc bế quan nhiều ngày, sư nương nhớ mong là lẽ thường tình, tiểu sư muội ta sẽ chăm sóc, sư thúc đừng để sư nương đau lòng
Dù sao mặc kệ như thế nào, cứ tách hai nàng ra đã rồi tính
"Ta cũng nhớ mẫu thân
Văn Nhân Tiên cầm lại thư từ tay Hiền Ngạn tiên tôn, xem chữ viết trên đó
Hiền Ngạn tiên tôn thấy lời mình nói có tác dụng, thừa thắng xông lên
Văn Nhân Tiên dao động mấy phần: "Chỉ là ba ngày sau còn nghi thức bái sư
"Tiểu sư thúc, người tu hành chúng ta không câu nệ lễ nghi phiền phức, với lại ta có thể thay tiểu sư thúc nhận bái, huống chi ba ngày, năm ngày cũng chưa chắc Thủy Miểu Miểu đã có thể xuống giường
Hiền Ngạn tiên tôn hết mực an ủi Văn Nhân Tiên
Trong lòng lại hoàn toàn nghĩ khác, không câu nệ cái quỷ, để ngươi cùng Thủy Miểu Miểu ở ba ngày, chi bằng giết ta luôn
Văn Nhân Tiên bị Hiền Ngạn tiên tôn thuyết phục, thấy Văn Nhân Tiên gật đầu, Hiền Ngạn tiên tôn lập tức nói: "Nhất Nghệ Nhị Nhĩ Tam Tam đi thu xếp hành lý cho Thừa Tiên linh quân
"Tam Tam không cần đi đâu
"Cần, kêu luôn Tứ Tự, người đông làm mới nhanh
Văn Nhân Tiên không hiểu gì đã bị Hiền Ngạn tiên tôn đóng gói đưa lên tiên thuyền
"Thật ra ta có thể ngự kiếm
Văn Nhân Tiên đứng trên tiên thuyền nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Tiểu sư thúc muốn sư nương oán trách ta sao
"Sao nàng lại oán trách ngươi
Văn Nhân Tiên mờ mịt nói
"Tiểu sư thúc vừa hao tổn tâm huyết, hiện tại lại muốn một đường vất vả, sư nương chắc chắn trách ta chăm sóc không chu toàn
Lẽ nào lại vậy
Cứ có cảm giác chỗ nào đó sai sai, mẫu thân đối ta từ trước đến giờ luôn nghiêm khắc, nhưng chưa từng trách móc Hiền Ngạn tiên tôn nặng lời bao giờ, lúc nhỏ ta cũng có lúc cho rằng mình không phải con ruột
Mặc kệ Văn Nhân Tiên nghĩ gì, Hiền Ngạn tiên tôn cuối cùng vẫn bác bỏ ý định ngự kiếm của Văn Nhân Tiên
Ngự kiếm nhanh quá, bản thân không kịp cứu vãn gì cả, vẫn có thể kéo dài được chút nào thì tốt chút nấy, chỉ mong sư nương cho Văn Nhân Tiên thêm chút thời gian
Ngủ gần hai ngày, Thủy Miểu Miểu chậm rãi mở mắt, nghi hoặc đánh giá xung quanh, đây là đâu
chuyện gì đã xảy ra
Trong mơ màng, Thủy Miểu Miểu vén chăn lên, lắc lắc tay, đá đá chân, không có gì khó chịu, chỉ hơi mệt mỏi như người vừa ngủ dậy lâu
Theo trên giường ngồi dậy nhìn quanh, Thủy Miểu Miểu phát hiện thị lực của mình tốt hơn rất nhiều, thính lực cũng tốt hơn nhiều, còn có thể nghe được tiếng động bên ngoài cửa
Đó là tiếng của Hiền Ngạn tiên tôn, nghe hơi mệt mỏi
"Nếu như vậy, Cửu Trọng Cừu ngươi đi Nhân Cảnh Tiểu Trúc
"Sư phụ
"Thế nào
Còn không được, không muốn ở chung viện với hắn, vậy không được, hắn ở riêng
"Đệ tử không có ý đó, thật ra bọn con có thể cùng tiểu sư đệ..
"Đủ, bản tôn gần đây lo lắng lắm, các ngươi không thể yên ổn được thì cứ ở Nhân Cảnh Tiểu Trúc, tất cả đi xuống đi
Hiền Ngạn tiên tôn giận thật rồi, lần đầu nghe thấy, Thủy Miểu Miểu không tưởng tượng được một Hiền Ngạn tiên tôn giống thư sinh lại tức giận đến mức đó
Bên ngoài không còn động tĩnh, Thủy Miểu Miểu ôm chăn ngồi trên giường, xem tình hình chắc mình đã đến Cổ Tiên tông, còn đến bằng cách nào thì không nhớ ra được
Thủy Miểu Miểu chống cằm suy nghĩ đau khổ, đột nhiên mở to mắt, dùng tay nắm mặt
Đây là mặt mình sao
Khi nào mà mịn màng vậy, ăn tiên dược rồi à
Không phải là ăn tiên dược thì sao, linh vật trời sinh nuôi dưỡng dung nhan đều là điều cơ bản, huống chi còn dùng linh huyết của Văn Nhân Tiên, có công hiệu gì cũng không kỳ quái
Thấy da dẻ mình non nớt, Thủy Miểu Miểu đột nhiên trong lòng truyền đến một trận vui sướng, giống như là trùng phùng với thân nhân mà kích động
Về đến nhà, đi qua tiền viện, Văn Nhân Tiên đi thẳng đến chỗ của mẫu thân, từ xa nhìn thấy bóng dáng trắng muốt, lập tức quỳ xuống nói: "Hài nhi Văn Nhân Tiên bái kiến mẫu thân
"Ừm" âm thanh lạnh lùng từ trong rừng trúc xanh truyền ra: "Đứng lên đi."