Bị Ép Tu Tiên Ta Chỉ Muốn Gả Người

Chương 5: Vô đề




Chúc Dực tỉnh lại phát hiện mình nằm trên giường, vậy hẳn là đã an toàn, quay đầu nhìn sang vai trái, tay cụt đã được gắn lại, nhưng bản thân vẫn chưa có cảm giác
Dùng tay phải vén chăn lên, Chúc Dực vừa định xuống giường, thì thấy bên mép giường Thủy Miểu Miểu đang thu mình thành một cục tròn
Thủy Miểu Miểu ôm đầu gối ngồi trên mặt đất, đầu dựa vào mép giường, gật gù liên tục
Chúc Dực nhìn Thủy Miểu Miểu, một vài ký ức bị lãng quên chậm rãi trở lại, ngón tay khẽ chạm vào vết thương trên mặt Thủy Miểu Miểu, chợt nhớ ra mình dường như có một người muội muội
Trăm năm khổ tu, thời gian đối với hắn mà nói chẳng còn là cái búng tay, lúc nhớ đến mình còn có một gia đình thì nơi đó đã sớm đổi thay, thôn trang đã mở rộng thành trấn, người thân trong ký ức sớm đã là nắm đất vàng
Trong ký ức, lúc mình rời nhà, muội muội dường như mới năm sáu tuổi, không biết nàng lớn lên có đáng yêu như Thủy Miểu Miểu không
Chúc Dực cố nhịn ý định chọc má Thủy Miểu Miểu còn hơi phúng phính trẻ con, đưa tay lấy nước bên cạnh, lại động tới vết thương, kêu lên một tiếng đau đớn, Thủy Miểu Miểu giật mình tỉnh giấc từ dưới đất, nhìn về phía Chúc Dực
"Chúc sư huynh, huynh tỉnh rồi
Thủy Miểu Miểu chống tay xuống mép giường đứng lên, gom gối tựa vào, đỡ Chúc Dực dựa vào, "Chúc sư huynh muốn uống nước, ta rót cho huynh, đúng rồi
Thủy Miểu Miểu nhìn về chén thuốc đã để lâu trên bàn
"Chúc sư huynh uống thuốc trước đi, Hàng Đan sư tỷ đặc biệt dặn dò
Thủy Miểu Miểu nói rồi tay cầm chén thuốc
"Bỏng
Thủy Miểu Miểu kêu lên, hai tay lập tức rụt về, nắm lấy vành tai mình, "Để lâu như vậy rồi, sao vẫn còn bỏng thế
"Hàng Đan chắc đã làm phép lên trên, để giữ thuốc không lạnh
Chúc Dực giải thích, bắt quyết, một khối băng xuất hiện trước mặt Thủy Miểu Miểu, Thủy Miểu Miểu vội vàng nhận lấy, để làm dịu cảm giác bỏng rát trên ngón tay
Chúc Dực đưa tay với chén thuốc, Thủy Miểu Miểu ở bên cạnh nói: "Nó thật sự rất nóng đó
Cầm chén thuốc, Chúc Dực cười với Thủy Miểu Miểu, "Đợi khi ngươi bắt đầu tu hành thì sẽ điều khiển được giác quan của mình thôi
Nói rồi Chúc Dực uống hết thuốc, gần như không nhíu mày
"Có phải đắng lắm không
Thủy Miểu Miểu ngồi bên mép giường, lấy ra một gói giấy dầu mở ra, bên trong là một ít mứt hoa quả
Sau khi lên tiên thuyền, Thủy Miểu Miểu thấy có rất nhiều đồ ăn vặt, đại khái là để chuyển sự chú ý của đám trẻ con lần đầu rời nhà, nên Thủy Miểu Miểu đã tiện tay lấy một gói
Ăn mấy miếng mứt hoa quả lấn át vị đắng, hay dược tính bắt đầu có tác dụng, Chúc Dực ngáp lên
"Huynh muốn nghỉ ngơi thêm lát nữa không
Thủy Miểu Miểu đứng dậy, muốn đỡ Chúc Dực nằm xuống
Nhưng Chúc Dực khoát tay, từ chối, "Ngươi cũng bị thương mà, mau đi nghỉ ngơi đi, không cần chăm sóc ta
"Ta không sao, chỉ là không biết làm gì
Thủy Miểu Miểu ngồi xuống đất, cúi đầu nói: "Hàng Đan sư tỷ nói cánh tay dù nối lại được nhưng sợ không khôi phục được linh hoạt, ta thật sự"
Chúc Dực lắc lắc tay phải, cắt ngang lời xin lỗi của Thủy Miểu Miểu
Pháp quấn, chỉ là một loại pháp thuật cấp thấp, nhưng nó rất kỳ lạ, trừ phi người thi pháp tự hủy pháp thuật, còn lại chỉ có thể giết người thi pháp hoặc là như vậy thôi
Lúc đó đặt pháp quấn cho Thủy Miểu Miểu chỉ để kéo dài thời gian, bản thân đã sớm liệu trước kết quả, không bỏ mạng, cánh tay trái còn nối lại được, chuyện này còn tốt hơn dự đoán rất nhiều
"Ta quen dùng tay phải, dù là cầm kiếm hay thi pháp, với lại bảo vệ các ngươi là nhiệm vụ Tiên Minh giao cho chúng ta, nên ngươi không cần tự trách
Thủy Miểu Miểu im lặng một lúc rồi nói: "Huynh liều mạng như vậy, chỉ vì nhiệm vụ thôi sao
"Có lẽ vậy
Chúc Dực chần chừ một chút rồi nói: "Tiềm thức ta cảm thấy ngươi giống muội muội ta, ca ca bảo vệ muội muội chẳng phải là chuyện đương nhiên sao
Câu trả lời này của huynh còn không bằng câu trước đó, bản thân sao lại thành muội muội chứ
Thủy Miểu Miểu nghĩ muốn vặn lại suy nghĩ của Chúc Dực, quỳ thẳng dậy, nhìn Chúc Dực, "Không phải thế nào đi nữa thì Chúc sư huynh cũng đã liều mình cứu ta, có câu nói, đại ân đại đức không thể báo đáp chỉ còn cách lấy thân báo đáp
Chúc Dực "Ha ha" phá lên cười, cười đến mức quá vui vẻ, nên vui quá hóa buồn, kéo theo vết thương trên xương ngực, lại sửa thành ho sặc sụa
Thủy Miểu Miểu vội vàng đỡ Chúc Dực thuận khí, đưa thêm một cốc nước, "Huynh rốt cuộc cười cái gì vậy, lẽ nào ở chỗ các huynh không có câu nói đó sao
"Có thì có
Chúc Dực nhận lấy nước, uống một ngụm nhỏ, "Chỉ là theo miệng ngươi nói ra có vẻ kỳ quái, ngươi bao nhiêu tuổi
Mười lăm tuổi, đúng, chỉ những ai trên mười lăm dưới hai mươi lăm tuổi mới có thể tham gia kiểm tra, ngươi chỉ là một nha đầu mười lăm tuổi mà đã nói cái gì mà hôn, luận cái gì mà gả
Vẻ mặt ngơ ngác của Thủy Miểu Miểu thật là đáng yêu, Chúc Dực vô ý thức đưa tay nhéo một cái mặt Thủy Miểu Miểu
"Còn lấy thân báo đáp, ta đâu có đam mê kỳ quái nào, hơn trăm năm năm mươi tuổi mà cưới một người mười lăm tuổi..
Chúc Dực vẫn còn thao thao bất tuyệt, Thủy Miểu Miểu thì đã ngơ ngác nhìn Chúc Dực, bản thân sao lại quên mất, người cầu tiên vấn đạo có thể nhìn ra tuổi qua hình dáng sao
Mình mới mười lăm tuổi, coi như thêm kiếp trước tuổi cũng không quá bốn mươi mấy, Thủy Miểu Miểu đột nhiên cảm thấy hôn đồ của mình vô vọng rồi
Nhưng nếu đã không thể nhìn ra tuổi qua hình dáng được rồi, vậy tại sao phải để ý tuổi tác làm gì chứ
Thủy Miểu Miểu nhìn Chúc Dực, hắn so với trước đây đã nói nhiều hơn rất nhiều, có lẽ vì tĩnh tâm lại, có lẽ là đã thực sự coi mình thành muội muội rồi..
Thôi, Thủy Miểu Miểu lắc đầu, không nghĩ tới chuyện này nữa, tất cả hãy để sau khi tới nơi đã
Thủy Miểu Miểu đứng lên cắt ngang lời Chúc Dực, "Chúc sư huynh, Hàng Đan sư tỷ dặn, huynh nên nghỉ ngơi nhiều
Cưỡng ép nhét Chúc Dực vào chăn, "Chúc sư huynh hãy nghỉ ngơi cho khỏe, ta tối sẽ đến thăm huynh
Thủy Miểu Miểu đi ra cửa, lại quay đầu chân thành hỏi: "Chúc sư huynh, các huynh đã ăn cơm chưa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sững người một chút, Chúc Dực cười nói: "Đương nhiên ăn rồi, bình thường chúng ta chỉ nhịn ăn trong lúc bế quan thôi
"Vậy tốt, lát nữa ta sẽ mang bữa tối đến cho huynh
Đây đã là ngày thứ ba ở trên tiên thuyền, Thủy Miểu Miểu không ngờ điểm đến lại xa như vậy, Long Bác Đào, trưởng lão Long thì đã ngự kiếm đi trước, những người còn lại thì ở trên tiên thuyền
Thủy Miểu Miểu đã từng hỏi Chúc Dực, chẳng lẽ các ngươi không có cái trận pháp truyền tống gì đó, kiểu "Vèo" một tiếng là tới nơi sao
Câu hỏi của Thủy Miểu Miểu nhận được cái xoa đầu yêu chiều của Chúc Dực
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cười nhìn mái tóc bị mình vò rối tung của Thủy Miểu Miểu, Chúc Dực chậm rãi nói: "Ta đột nhiên thấy Miểu Miểu, ngươi thật sự quá thiếu kiến thức thông thường, những thứ đó đương nhiên là có, nhưng các ngươi chưa từng tu hành nên thân thể sẽ không chịu được, quan trọng hơn là"
Cửa bị đá văng, cắt ngang lời Chúc Dực, Thủy Miểu Miểu cùng Chúc Dực đồng loạt nhìn về Mã lão ngoài cửa
"Ngươi có phải trốn học không đấy
Chúc Dực cúi người ghé vào tai Thủy Miểu Miểu, nhỏ giọng nói
"Cái này đã bắt đầu lên lớp sao
Thủy Miểu Miểu rất đỗi ngạc nhiên
"Một vài lớp kiến thức thông thường, để tránh khi các ngươi đến Tiên Minh sẽ phạm lỗi
Thủy Miểu Miểu chợt ngộ ra, tối hôm trước ăn tối, Mã Sơn đã nói sẽ có một lớp học, nhưng tất cả tâm trí mình đều để ý tới Chúc Dực nên hoàn toàn không nghe Mã lão nói gì
Tất nhiên Thủy Miểu Miểu không phải nghĩ biện pháp nào để Chúc Dực cưới mình, Thủy Miểu Miểu thực sự lo lắng vết thương của Chúc Dực, đã ba ngày rồi Chúc Dực mới có thể miễn cưỡng động được các ngón tay trái
Huống chi mấy ngày ở chung với nhau, Thủy Miểu Miểu cũng thấy, Chúc Dực thật sự coi mình thành em gái, đã như vậy thì Thủy Miểu Miểu cũng chân thành coi Chúc Dực là anh trai
Thủy Miểu Miểu bị Mã Sơn xách cổ áo lôi ra khỏi cửa phòng, Mã Sơn nói năng hết sức chân tình: "Tiểu đạo hữu, ngươi không thể bởi vì tiên duyên tốt mà tùy ý hành động được, ngươi nên biết đường tu tiên là đầy nguy hiểm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vậy nên từ đầu ta đã không nghĩ tới việc tu tiên, ta chỉ muốn gả người thôi
Đương nhiên những lời này Thủy Miểu Miểu chỉ dám nghĩ trong lòng, khi ma nhân thực sự xuất hiện, Thủy Miểu Miểu đột nhiên hiểu, nếu tư chất của mình bị loan truyền khắp thiên hạ, bản thân sẽ không còn đường lui, hoặc là tu tiên hoặc là bị ma nhân bắt đi
Dù Thủy Miểu Miểu không biết rõ ma tu rốt cuộc tàn ác đến mức nào, ma tu bắt mình tới rốt cuộc muốn làm gì, nhưng tên gọi An Tuyệt lão ma tu kia nếu không chút do dự chặt đứt tay của Chúc Dực
Vậy khi mình rơi vào tay bọn chúng chắc chắn sẽ không chết cũng tàn phế
Vì có mạng để bản thân gả đi, nhất định phải nghiêm túc nghe giảng
Ý nghĩ của Thủy Miểu Miểu, nếu bị An Tuyệt lão biết được, chắc chắn An Tuyệt lão sẽ rất ấm ức
Ma tu bắt Thủy Miểu Miểu về nấu hay pha thì An Tuyệt lão không rõ, bản thân chỉ là muốn tìm một người có thiên phú tốt hơn một chút để làm đồ đệ thôi, để đem y bát của mình truyền xuống
Thế nào
Ma tu không được có người truyền thừa à
Nhưng mà chuyến đi này cũng không uổng công, mình ngược lại nhặt được một bé trai rất thú vị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.