Bị Ép Tu Tiên Ta Chỉ Muốn Gả Người

Chương 91: Vô đề




Thủy Miểu Miểu đứng ngây người tại chỗ một hồi, sau đó dập tắt ngọn lửa trên tay, mặc dù không rõ chuyện gì xảy ra, nhưng nơi này tuyệt đối không thích hợp ở lâu
Vốn không muốn động đến Nguyệt Sam, nhưng cũng không biết nàng đã bị thương đến mức nào rồi
Cô khoác lên người chiếc áo choàng màu tối, kéo mũ trùm che khuất nửa khuôn mặt, sau đó lấy từ thủy doanh ra một chiếc áo choàng, che kín Nguyệt Sam từ đầu đến chân
Nguyệt Sam nhẹ hơn so với cô tưởng tượng rất nhiều, Thủy Miểu Miểu cẩn thận ôm lấy Nguyệt Sam, bước đi trong ánh trăng
Có lẽ vì bị xóc nảy, Nguyệt Sam đau đớn tỉnh lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ngươi
Ai
Cô hé nửa khuôn mặt từ trong áo choàng ra, dưới ánh trăng cũng không nhìn rõ được
"Suỵt, đừng nói chuyện
Thủy Miểu Miểu nhỏ giọng nói, lau đi vết máu trên mắt Nguyệt Sam để tránh máu chảy vào mắt, rồi che chắn lại cho nàng, nhẹ giọng bảo, "Ráng chịu một chút, chúng ta sắp về đến khách sạn rồi
Nguyệt Sam vẫn chưa nhìn rõ mặt người kia, nàng giãy giụa
"Ngoan
Thủy Miểu Miểu vỗ nhẹ lưng Nguyệt Sam, dỗ dành
Đó là một cảm giác an toàn trước nay chưa từng có, nàng chưa từng được đối xử dịu dàng như thế
Nguyệt Sam theo bản năng ngừng giãy giụa, hai tay nắm chặt lấy viên uẩn linh thạch đã được tháo ra từ phần đuôi phất trần
Cảm giác choáng váng vì mất máu dần ập đến
Thủy Miểu Miểu thở phào, dù Nguyệt Sam có nhẹ đi nữa, ôm cô từ ngoài ngoại ô trở về khách sạn cũng không dễ dàng
Trong phường thị vẫn náo nhiệt, Thủy Miểu Miểu cẩn thận tránh đám đông, không cách xa hai ba người, Mục Thương dừng bước, "Miểu, miểu ~"
Mục Thương ngập ngừng không thốt ra lời
Thủy Miểu Miểu nghi hoặc quay đầu nhìn quanh vài lần, nghe lầm sao, thôi, trở về khách sạn mới quan trọng, cô kéo mũ trùm xuống, Thủy Miểu Miểu tăng nhanh bước chân
Cứ tạm biệt như vậy đi, gặp lại cũng không biết nên kiếm lý do gì • • • cuối cùng thì cũng là người dưng, giống như Miểu Miểu một đường đi trong bóng tối, cũng có ánh trăng rọi vào, còn mình cho dù đứng dưới ánh đèn, cũng không có chút ánh sáng nào dừng lại
Đi theo phía sau Thủy Miểu Miểu, thấy nàng an toàn về đến khách sạn, Mục Thương dựa vào tường, từ từ tháo chiếc mũ trùm xuống cười khổ • • • • • • Thủy Miểu Miểu không đánh động Cửu Trọng Cừu, cô đi lấy nước nóng, cắt bỏ bộ quần áo màu sắc khó coi của Nguyệt Sam
Trên người những vết thương mắt thường có thể thấy thì ngược lại không nhiều, chỉ có cái lỗ thủng trên ngực là vô cùng rõ ràng
Tay Thủy Miểu Miểu hơi run khi cắt quần áo, cô ấy đau đến mức nào chứ
Cô cũng không dám chạm vào vết thương đó, lúc không có ai ở đây, cũng không thể mời đại phu được
Chính cái miệng vết thương không ngừng chảy máu kia lại như có một lớp màng vô hình ngăn cản, tốc độ máu chảy không nhanh
Lục trong thủy doanh ra một đống thuốc trị thương, Thủy Miểu Miểu lập tức bôi lên cho Nguyệt Sam
Vết thương nghiêm trọng như vậy, không có đại phu chính quy, cũng chỉ còn cách coi như ngựa chết làm ngựa sống vậy
Trên đường trở về khi gọi Nguyệt Sam, dù sao cô cũng vô thức hừ vài tiếng, còn bây giờ thì hoàn toàn không trả lời, nhưng cũng không muốn buông hòn đá đang cầm trên tay ra
Thủy Miểu Miểu cũng không ép, lau sạch vết máu trên người Nguyệt Sam, rồi đốt bộ quần áo dính máu đó, ngồi xuống mép giường, nhìn Nguyệt Sam lẩm bẩm, "Đây đều là chuyện gì thế này • • • còn có cái tiểu ca ca kia nữa
Muốn đi cao ốc một vòng, xem có gặp được tiểu ca ca nói một tiếng không, thì Nguyệt Sam lại phát sốt
Thủy Miểu Miểu biết sốt này mà qua thì sẽ ổn, không qua thì không qua, cho nên không dám lơ là, một lượt lại một lượt đổi nước lạnh
Sờ trán Nguyệt Sam, nhiệt độ ngược lại không tăng lên, nhưng cũng không hạ, cô thay khăn lông ướt đắp lên trán Nguyệt Sam
Thủy Miểu Miểu nhìn dòng nước đã không còn lạnh nữa, thở dài, cô đấm mấy cái vào đùi vỗ mấy cái vào lưng, chấp nhận lấy chậu lên, đợi khi về, nhất định phải tìm quyển sách pháp thuật ngũ hành về thủy để luyện • • • • • • Cửu Trọng Cừu đã đến gõ cửa mấy lần, thúc giục lên đường rời khỏi không người gian, nhưng Nguyệt Sam còn chưa tỉnh, ôm Nguyệt Sam ra khỏi không người gian, cũng không biết có ai sẽ liên tưởng đến chuyện ngoài ngoại ô
"Chờ một chút nữa đi, sốt cũng gần hạ hết, chắc nhanh tỉnh thôi, nếu buổi chiều Nguyệt Sam vẫn bất tỉnh thì chúng ta sẽ bế cô ấy đi
Thấy Thủy Miểu Miểu mệt mỏi, Cửu Trọng Cừu cũng không nói nặng lời được, "Ngươi thấy được là tốt rồi, ngày mai sáng sớm gian phòng này sẽ đóng lại, đến lúc đó muốn đi cũng không được
"Ừm, chẳng phải có ngươi sao, ngươi nhất định sẽ không bỏ rơi chúng ta
Thủy Miểu Miểu dựa vào khung cửa, dụi đầu buồn ngủ, cộng thêm chút rượu tối qua, đầu cô sắp nổ tung
"Ta sẽ đến gọi ngươi vào buổi chiều, hay là ngươi đi nghỉ ngơi chút đi, để ta trông ở đây cho
"Toàn là con gái, ngươi trông thì có ích gì
Thủy Miểu Miểu lắc đầu ngáp dài, "Ngươi ăn cơm chưa
Thủy Miểu Miểu lấy từ thủy doanh ra một nắm linh thạch đưa cho Cửu Trọng Cừu, "Tùy tiện mua chút gì đó ăn đi
"Không cần, linh thạch Nhất Nghệ cấp vẫn chưa dùng hết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cửu Trọng Cừu chưa nói hết câu, Thủy Miểu Miểu đã che miệng quay người vào phòng
Thu hồi chiếc khăn mặt trên đầu Nguyệt Sam, Thủy Miểu Miểu kiểm tra, sốt đã hạ hết rồi, sao vẫn chưa thấy tỉnh vậy
Đã đến lúc mặt trời lặn, Thủy Miểu Miểu thực sự không nhịn được, gục xuống mép giường thiếp đi
Viên hạt châu vốn luôn ngoan ngoãn nằm trong tay Nguyệt Sam, bắt đầu chuyển động, rồi bay lên, bay lơ lửng trên không trung tỏa ra ánh sáng nhu hòa, sau đó một bóng người ngưng kết ở mép giường, nhẹ nhàng vuốt ve mặt Nguyệt Sam
Chậm rãi mở mắt, Nguyệt Sam bốn mắt nhìn nhau với bóng người kia, một cảm giác quen thuộc từ trong lòng dâng trào, hai hàng nước mắt cứ vậy chảy ra
Bóng người lau nước mắt cho Nguyệt Sam
"Ta đang như thế nào vậy
Nguyệt Sam lẩm bẩm
Bóng người cười, "Tiểu bối, ngươi tên gì
Thanh âm rất phiêu đãng
"Nguyệt Sam
Nguyệt Sam đáp lời, nhìn thấy Thủy Miểu Miểu đang ngủ co ro ở một góc giường, muốn đưa tay chạm vào cô, nhưng bị bóng người kia ngăn lại, "Xem ra chúng ta cũng có duyên, bản tọa tôn hiệu Yển Nguyệt, có lẽ mẫu thân ngươi đã từng nghe qua bản tọa
Mẫu thân
Nguyệt Sam lắc đầu, cô không biết, chắc hẳn là cô không có mẫu thân, ngày sinh ra có một giọng nói bảo với cô, tên cô là Nguyệt Sam, cứ vậy mà gọi
"Không nói chuyện này
Bóng người buông tay, "Linh khí nơi này quá thưa thớt, thực sự không thích hợp cho bản tọa tu dưỡng, thêm vào việc cứu ngươi, bản tọa đã hao tổn quá nhiều, tốt nhất là nên rời đi sớm
Yển Nguyệt vừa nói vừa nhìn về phía Thủy Miểu Miểu, "Đúng, còn phải xử lý vị này nữa
"Ngài đang nói gì vậy
"Hôm qua nàng ta nhìn thấy những gì, biết những gì đều không rõ, nếu ngày sau nàng dùng những chuyện này để chèn ép ngươi thì sao
Ngươi muốn lại chịu một lần đau đớn trên ngực sao
"Cô ấy sẽ không
Đêm qua lúc sốt mơ màng, nhưng cũng có lúc tỉnh táo, vẻ lo lắng của Thủy Miểu Miểu không phải là giả, còn cả cái ôm ấp an toàn và những lời quan tâm kia, dù ngập ngừng một chút, Nguyệt Sam vẫn nói, "Thủy Miểu Miểu cái gì cũng không biết, mà cho dù có biết, cũng, sẽ không, sẽ không
"Ha ~" Yển Nguyệt cười, trong nụ cười mang chút khinh thường "Ngươi ngốc thế hả, sao có thể tin người
Ngay cả chính ngươi cũng nói không chắc kìa
Yển Nguyệt sờ mặt Nguyệt Sam, lời nói phiêu đãng mang theo một chút hiệu quả thôi miên
Chậu nước trên giá bên cạnh giường, cùng lúc ngã xuống đất
"Miểu Miểu
Bên ngoài vọng vào tiếng của Cửu Trọng Cừu
Thủy Miểu Miểu khẽ động mi mắt, Yển Nguyệt lập tức thu tay, trở về viên uẩn linh châu, Nguyệt Sam bắt lấy viên châu rơi xuống, rồi nằm trở lại
"Hửm
Sao cái chậu lại rơi xuống đất
Thủy Miểu Miểu dụi mắt, xuống giường, đỡ giá lên, nhặt chậu lên
Sau đó sửa lại chăn, vén tóc Nguyệt Sam, sờ trán cô, "Rõ ràng đã hết sốt, sao còn chưa tỉnh
Chưa tỉnh nữa thì bị nhốt trong không gian không người mất
Cửu Trọng Cừu gõ cửa
Thủy Miểu Miểu sửa lại mái tóc xòa trước mặt Nguyệt Sam, đứng dậy ra nói chuyện với Cửu Trọng Cừu
Nguyệt Sam trên giường hé một mắt, nhìn Thủy Miểu Miểu, thật sự có thể tin tưởng sao
Việc mình làm đổ giá đỡ, rốt cuộc là tốt hay xấu
Nguyệt Sam sờ vành tai vừa bị Thủy Miểu Miểu vô tình chạm vào, thôi vậy, dù sao cuộc đời này cô đều là đang đánh cược
"Không sao, chắc là tại ta làm đổ giá đỡ
"Ngươi làm đổ hay không thì ngươi không rõ à
"Có thể là mình ngủ mơ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Khụ, khụ khục
"Nguyệt Sam tỉnh rồi
Nghe thấy tiếng ho, mắt Thủy Miểu Miểu sáng lên, cô khoát tay với Cửu Trọng Cừu "Không nói với ngươi nữa
Thủy Miểu Miểu chạy đến mép giường, nhìn Nguyệt Sam, niềm vui hiện rõ trên mặt, "Cảm giác thế nào rồi
Khát hay đói
Cần gì không
"Các ngươi có thể về Cổ Tiên Tông rồi nói chuyện được không
"Biết rồi mà ~" Thủy Miểu Miểu lườm Cửu Trọng Cừu, "Ngươi đi thu dọn đồ đạc, đóng cửa lại đi, ta muốn đỡ Nguyệt Sam dậy
Lấy từ trong thủy doanh một bộ quần áo, Thủy Miểu Miểu đỡ Nguyệt Sam ngồi dậy, "Nếu đau thì cứ nói với ta nhé, ta cũng không biết chăm sóc người lắm, dù là muốn để ngươi nghỉ ngơi thêm, nhưng thời gian không chờ ai, mà nơi này lại không có đại phu, tốt nhất vẫn là nên về Cổ Tiên Tông sớm thôi
"Ừm
Nguyệt Sam gật đầu, cô cũng muốn về sớm, cô muốn ở một mình yên tĩnh một chút, vốn tưởng không ai phát hiện ra mình, ai ngờ cuối cùng là đã đánh giá thấp • • • còn cả Thủy Miểu Miểu, cô ấy có rõ ràng hay không rõ ràng
Sau này mình nên làm gì đây
Nguyệt Sam đột nhiên cảm thấy rất mệt, trước kia chuyện gì cô cũng tự làm một mình, nhưng không thấy mệt, bây giờ có người thêm áo cho mình lại cảm thấy có chút bất lực
Thủy Miểu Miểu khoác chiếc áo choàng thiên Vũ lên người Nguyệt Sam, lại kéo mũ trùm lên, "Ban đêm gió lớn, sốt của ngươi mới hạ thôi, cũng không nên để bị cảm lạnh, ta cứ không khỏe trong người là thích ôm áo choàng này ngủ, ấm lắm, ngươi sờ này lông xem có thoải mái không này
Dưới nụ cười rạng rỡ của Thủy Miểu Miểu, Nguyệt Sam cũng bật cười, cô không muốn chạm vào lớp lông nhung được khảm trên áo choàng thiên vũ, cô nắm lấy bàn tay Thủy Miểu Miểu đang không an phận trên áo choàng, véo một cái, thấy Thủy Miểu Miểu mở to mắt ngơ ngác, Nguyệt Sam đột nhiên cảm thấy tâm trạng đã tốt hơn rất nhiều
"Đi thôi, muộn nữa là không đi được đấy."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.