Trong triều đang lúc tình thế đại lợi đối với Thập Tứ a ka, Cửu a ka lại ra sức giúp đỡ Thập Tứ a ka
"Sự kiện tễ ưng" [Sự kiện chim ưng chết] có thể do Thập Tứ gây nên, cũng có thể không phải, nhưng sau khi cân nhắc lợi hại, Thập Tứ a ka so với Tam a ka, Tứ a ka nhất định đối với "Bát gia đảng" là sự lựa chọn có lợi nhất
Cửu a ka cực lực hỗ trợ Thập Tứ a ka, trong triều đình thay Thập Tứ a ka bày mưu tính kế, hai bên trao đổi tin tức
Thậm chí Cửu a ka thản nhiên ở khắp nơi nói Thập Tứ a ka "thông minh tuyệt thế, tài đức song toàn, các huynh đệ ta đều không sánh bằng
" Khang Hi cũng có đôi lúc ở trước mặt chúng thần nói mình yêu thích người thành thực, ngay thẳng, trọng tình nghĩa
Ông ta nói: "Hành sự có chủ tâm, quý ở chỗ thành thực,cởi mở với mọi người, người tự mình đảm đương chuyện lớn, nếu ôm lấy sự gian dối xảo trá, còn ai yên tâm cho hắn đảm đương
Ông ta cho là tôn giả [ người cao quý] ứng với "Thành thật với người khác, sao phải mưu mô?"
Đồng thời còn chỉ ra: "Những hỉ nộ của trẫm,không phải yêu cầu người khác biết rõ,duy chỉ có lấy thành thực là coi trọng mà thôi " Lại khen: "Thập Tứ a ka rất giống trẫm
Thập Tứ a ka đã trở thành người quan trọng bậc nhất trong số huynh đệ, không ai có thể bì kịp
Bát a ka trở lại triều đình, đối diện với "Bát gia đảng" của xưa kia nay tất cả đều đã hoán đổi thành "Thập Tứ đảng", ta không đoán được trong lòng hắn giờ đang suy nghĩ những điều gì
Ít nhất ở bề ngoài, mặc dù không tích cực bằng Cửu a ka, nhưng cũng ra sức hỗ trợ cùng Thập Tứ a ka
Dẫu sao so với Tứ a ka, Bát a ka bất kể như thế nào cũng thà để cho Thập Tứ a ka có được ngôi vị còn hơn
Tứ a ka vẫn trước sau thể hiện một tấm lòng thuận hiếu,bên cạnh Khang Hi trong lúc bề bộn lo âu, cũng tận lực gánh vác một phần chính sự ưu sầu, chỉ là đóng góp thêm chút ý kiến, không tỏ ra quan tâm sâu sắc
Hắn không muốn lại dính líu lần nữa chuyện quyết sách triều sự
————————-
"Có hối hận không
Tứ a ka nhàn nhạt hỏi
Ta nghiêng đầu nhìn hắn mỉm cười không nói
Hắn hỏi lại một lần nữa: "Có hối hận không
Nụ cười ta tắt dần
Những câu hỏi như thế này không phải là tính cách của hắn, nhưng lại nhắc đến hai lần
Ở cục diện ngày hôm nay, những nung nấu trong lòng hắn chỉ sợ không cùng một dạng, hắn vì mưu cầu mà trăm phương ngàn kế, nhưng dường như ngôi vị hoàng đế đang ngày một xa xôi
Kỳ thực, ta thầm nghĩ, đôi khi lại cho rằng có lẽ Thập Tứ a ka kế thừa hoàng vị là kết cục tốt nhất, may ra sẽ không có ai phải chết
Ta lắc đầu: "Không hối hận
Khóe miệng hắn khẽ giật nhẹ, buông mắt mục chú vào mặt đất, ta tiến sát lại gần chăm chú nhìn hắn không biết chán
Chúng ta cho đến giờ một năm cũng khó có thể gặp nhau được một lần, mỗi lần gặp là một lần ta lại thấy hắn gầy đi một ít
Bên cạnh khóe mắt đã điểm vài nếp nhăn, nhưng ánh mắt vẫn sắc sảo như ngày nào
Bờ môi bạc nhếch lên, tựa hồ như hết thảy những khổ đau kiềm nén đều ẩn sâu trong đó giờ vùng dậy
Ta vô thức đưa tay chạm vào bờ môi hắn, khẽ nói: "Chàng khẳng định sẽ thắng chứ
lời vừa buột ra khỏi miệng, lập tức tỉnh ra
Ta đang làm cái gì đây
Vội rút tay lại, hắn đã nắm chặt lấy tay ta
Ta dừng ở đôi mắt đen trầm mờ tối, khuôn mặt tái nhợt của hắn, trong lòng xót xa, nhất thời không còn điều gì là quan trọng nữa, trở bàn tay cùng hắn siết lại thật chặt
Hắn lần theo những vết chai chi chít trên lòng bàn tay ta, cầm tay nhìn một lúc, lại nắm chặt, hỏi: "Năm nay đầu gối còn đau nhiều không
Ta nói: "Cũng ổn
Chàng nhờ Tiểu Thuận Tử gởi thuốc cao dùng rất tốt
Hắn hói: "Thân thể ngày thường có tốt không
Ta nói: "Rất tốt
Hắn nói: "Mọi việc quá khứ hãy để trôi qua hết đi, đừng suy nghĩ đến nhiều nữa
Ta nói: "Biết rồi mà, ta mỗi ngày đều ngâm tụng mấy lần câu chàng tặng "Đi theo dòng nước chảy, Ngồi ngắm mây trời bay"
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn cười khổ nói: "Ta cũng chỉ biết đem tặng cho nàng câu nói không đâu vào đâu này thôi
Ta nắm lấy tay hắn nói: "Còn có trái tim của chàng nữa chứ
Hai người nhìn nhau hồi lâu, ta mỉm cười, chậm rãi rút tay ra
Hắn cười nói: "Lục Vu đã hạ sinh cho Thập Tam đệ một đứa con gái
Ta "a" lên một tiếng, hỏi: "Có thật không
Có thật không
Hắn cười trả lời: "Chẳng nhẽ còn có thể đem việc này đi lừa gạt người sao
Sau này có cơ hội, cho nàng được gặp nó, đã được tám tháng tuổi rồi
Ta nhất thời vừa cười, vừa lắc đầu, lại vừa cảm thán, hấp tấp hỏi: "Làm sao chàng có thể để ta được gặp nó, nó tên gì
Bạn đang xem tại
TruyệnFULL.vn
- www.TruyệnFULL.vn
Hắn cười nói: "Ở trong ấy kham khổ, người lớn còn có thể chịu đựng, trẻ con làm sao có thể chịu được
Ta tấu xin hoàng a mã cho ta thay thế nuôi dưỡng, hoàng a mã đã chuẩn rồi
Nó hiện nay đang ở trong phủ của ta, tên còn chưa đặt, người bế hài tử đến truyền lời lại nói nguyện vọng của Thập Tam đệ và Lục Vu là muốn nàng đặt cho nó một cái tên
Hoàng a mã vốn cũng đã nghĩ ra một cái tên, nhưng sau khi nghe chuyện, lại nói tùy nàng đặt, sau đó báo lại cho Người, lại lấy danh nghĩa của hoàng a mã mà ban tên"
Ta hết cười rồi lại cười, nói: " Khó trách chàng hôm nay đường đường chính chính phái người đến đưa ta đi
Đặt thì đặt
Chàng nói xem nên đặt tên gì đây
Hoàng thượng muốn như thế nào
Chàng cũng biết phải không
Hắn lắc đầu
Ta đi tới đi lui trên mặt đất, hắn nhìn ta, "Nhược Hi, hoàng a mã vẫn còn nhớ thương nàng nhiều lắm
Ta dừng lại nhìn về phía hắn, hỏi: " "Băng Tâm" thì sao
Hắn gật đầu nói: "Được
"Nhất phiến băng tâm tại ngọc hồ" (1),cái tên ấy có thể ví như Thập Tam đệ vậy
Ta lắc đầu, " "Vân Anh" thì thế nào
Hắn vừa định gật đầu, ta lại vội vàng gạt bỏ
"Có rồi, gọi là "Thừa Hoan"
Hắn trầm ngâm một hồi mới nói: "Thừa hoan tất hạ (2) ["Hầu hạ dưới gối" người xưa chỉ việc con cái phụng dưỡng cha mẹ], dùng cái tên này đi
Tương lai ta chắc chắn sẽ bảo Thừa Hoan phải "thừa hoan tất hạ" " Ta ôn nhu nói: "Sẽ như thế, nó nhất định sẽ "thừa hoan tất hạ", để cho Thập Tam gia được hưởng thiên luân chi nhạc [niềm vui gia đình]
Hai người nhìn nhau cùng cười, nét tươi cười cũng sớm phai nhạt đi
"Tương kiến thì nan biệt diệc nan" (3) [Khó gặp nhau, càng khó xa nhau], ta lặng lẽ hướng về phía hắn hành lễ, nhanh bước đi ngang qua hắn, lần sau gặp lại biết là thuở nào
Năm sau
Năm sau nữa
Ngoái đầu lại trông về phía hắn, không biết từ lúc nào hắn cũng đã xoay người lại, đang dùng ánh mắt nhìn tiễn đưa, hai người lặng lẽ nhìn nhau hồi lâu, ta xoay người quay đầu, chạy thật nhanh cách xa khỏi nơi ấy
—————————-
Năm Khang Hi năm mươi chín, tháng chín, Thập Tứ a ka Dận Trinh lệnh đưa thư đến Tây Tạng mời vị Đạt Lai Lạt Ma mới được sắc phong, tại Lạp Tát cử hành nghi thức tọa sàng trang nghiêm
Lúc này, Sách Vượng A Lạp Bố Thản xúi giục phản loạn Tây Tạng triệt để bình định
Khang Hi dụ lệnh lập bia tưởng niệm, lệnh tôn thất, phụ quốc công A Lan Bố khởi thảo ngự chế văn bia
Đến những hai năm dài lăn lộn chinh chiến, Dận Trinh dựa vào tài ngoại giao xuất sắc với bên ngoài, phụ trợ cho lợi ích thực tế, tranh thủ chống đỡ thế chân vạc của các bộ lạc Thanh Hải Mông Cổ; hắn quân kỷ nghiêm ngặt, nghiêm cấm quân đội quấy nhiễu nhân dân, dọc đường lừa gạt quan lại địa phương, yêu cầu binh sĩ biết quý súc vật, tiết kiệm lương thực, yêu cầu quan quân quý trọng binh sĩ
Đem nhất phẩm đại quan đô thống Hồ Tích Đồ vi phạm quân kỷ điều tra xét xử
Thập Tứ a ka tịnh thể hiện hàng loạt hành động ân uy [ ân huệ, uy quyền] tại Thanh hải, Tây Tạng, Cam Túc Tây Bắc khắp nơi uy danh chấn động lan xa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Câu chuyện về hắn trong chiến tranh từ Tây Bắc xa xôi truyền về lại giữa Tử Cấm Thành này, các tiểu cô nương Hoán Y Cục sau một ngày làm việc vất vả, niềm vui thú lớn nhất chính là bàn tán về Thập Tứ a ka, mỗi một chuyện đều siêu việt lạ thường
Nào là tướng quân trước thiên quân vạn mã một thân giáp trụ hiên ngang đứng đối diện quân địch; nào là "đàm tiếu gian cường lỗ hôi phi yên diệt" (4) [Giữa đàm tiếu, quân giặc tro tiêu khói diệt]; nào là khi ôn nhu cùng binh sĩ đồng ẩm cộng túy [cùng uống cùng say] lãng tử bất kham kể ra tâm sự chất chứa trong lòng mình; nào là lúc hào sảng, tay gõ ba mặt trống đại,tin tức về nam nhi tiêu sái chấn động đến các bộ lạc Thanh Hải Mông Cổ, trở thành giấc mộng vô cùng hoàn mỹ khắc sâu trong đáy lòng các nàng thiếu nữ
Các nàng ấy còn chưa bị cung đình cướp mất vẻ nhiệt tình, trong lòng còn chút ngây thơ chân chất, còn chút sắc phấn hồng trong những giấc mộng xa xôi
Diễm Bình, Xuân Đào đã được thả ra khỏi cung
Bây giờ cùng ở một phòng với ta là hai nàng thiếu nữ, một người mười bốn tuổi gọi là Tiền Tiền, môt người mười lăm tuổi gọi là Linh Đan
Tiền Tiền đứng trên kháng nói với một đám thiếu nữ tụ tập vây quanh một chỗ lặp đi lặp lại những câu chuyện ấy không biết đã bao nhiêu lần: "…Sau đó các Vương công Mông Cổ để cho các cô nương Mông Cổ mỹ lệ nhiệt tình đi ra hiến tặng những điệu vũ, các nàng ấy ai ai cũng xinh đẹp như thiên tiên cả
Ca vũ không dứt, uống rượu mua vui, nhưng tuyệt không nói đến chuyện phái binh tương trợ
Thập Tứ gia ngửa cổ uống một bát rượu lớn, mang theo men say nồng đi đến đài điểm binh, hai tay cầm lấy trống gõ," Tiền Tiền vừa nói hai tay làm chút điệu bộ, "Giương tay đánh trống
Thập Tứ gia gõ vào ba mặt trống đại, vừa gõ vừa múa
Ngay lúc ấy tất cả âm thanh nhảy múa ca hát, cười đùa lập tức ngưng bặt, trên cao nguyên Thanh Hải chỉ còn nghe tiếng trống tựa như tiếng sấm vang vọng khắp nơi của Thập Tứ gia, khi thì cấp bách, lúc thì hòa hoãn, khi cao lúc thấp, nhưng mỗi một tiếng đều khảng khái dữ dội,hùng tình bay bổng
Khi ấy đang ngồi trên mặt đất chỗ chúng ta, một đoàn hơn vạn binh sĩ Đại Thanh dồn dập đứng lên theo tiếng trống gọi quân của Thập Tứ gia, thanh âm từ mặt đất truyền đến lan tỏa khắp không trung, lại từ không trung truyền lại xuống mặt đất, sau đó những người đàn ông Mông Cổ không kìm được cũng từng bước từng bước đứng cả lên, cũng theo tiếng trống của Thập Tứ gia bắt đầu hô to
Vẻ mặt Tiền Tiền say mê tưởng tượng đến một khung cảnh từ nơi cách xa ngàn dặm
"Sau đó thì sao?Sau đó thì sao
Một loạt các cô nương thúc giục, Tiền Tiền khe khẽ thở dài nói: "Sau đó, một khúc gõ đã xong, sau ba tiếng cuối cùng, Thập Tứ gia hai tay dụng lực,lại mạnh mẽ phá vỡ cả ba mặt da trâu cái trống đại
Thập Tứ gia cười lớn ném trống quăng đi
Nhìn binh sĩ Mãn Mông đứng đen nghịt dưới đài, cười vang nói: "Đây mới chính là khúc ca mà những người đàn ông nên nghe
Sau đó quay về phía hoàng thất Mông Cổ nghiêm nghị hỏi: " Các người đánh đâu thắng đó, một đời thiên kêu(5) con cháu Khắc Hãn thành Cát Tư Hãn, các ngươi muốn tuân thủ cam kết,tôn trọng ước định của tổ tiên chúng ta, để cho hậu thế còn tiếp tục được chăn thả, xướng ca trên thảo nguyên này, hay là thất tín bội nghĩa co cụm ở nơi đây, chờ Sách Vượng A Lạp Bố Thản đến để xin đầu hàng, đem thảo nguyên mà tổ tiên để lại cho chúng ta chắp tay vái lạy chuyển giao cho chúng
Dáng vẻ Tiền Tiền giống như một bậc tiên sinh đang thuật chuyện, đột ngột dừng lại
Các tiểu cô nương đều cúi đầu nín thở, hỏi: "Sau đó sao nữa
Tiền Tiền nói: "Sau đó, những quý tộc Mông Cổ kia không nói gì, binh sĩ Mông Cổ bốn phía gào thật to "Chúng ta là con cháu của Khắc Hãn thành Cát Tư Hãn, chúng ta tuyệt không nhận thua trước quân địch!", một lần rồi lại thêm một lần hô vang
Những con người cao quý Mông Cổ cũng không thể ngồi yên được nữa, đặc biệt vị thủ lĩnh Ách Lỗ Thanh Hải, La Bặc Tàng Đan Tân cầm theo hai bát rượu, đi đến đài điểm binh đưa cho Thập gia một bát, quay lại đối diện với tất cả người Mãn Mông lớn tiếng thét " chúng ta nhất định sẽ đánh đuổi sài lang
Nói xong hai người lấy máu ăn thề, sau khi chạm bát uống cạn một hơi, quăng bát rượu đi, ôm chầm lấy nhau cười lớn
Tiền Tiền kể cả một buổi, các tiểu cô nương vây quanh si ngốc mê mẩn mà tưởng tượng, im ắng không một tiếng động
Ta cười kéo chăn đắp, trở người, nhắm mắt ngủ
Mỗi một chuyện về Thập Tứ đều vô số lần được miêu tả lại, biến hóa cảm động lòng người
Ta khi nghe chỉ biết cười, lại vô hạn ngơ ngẩn, đây chính là Thập Tứ mà ta biết đấy sao
Trông tựa như hào sảng bất kham lại lấp đầy những mưu kế quyền lợi, một trận trống thanh, nói vài câu, khéo léo mà làm mất đi sự e dè chiến tranh của vương công quý tộc, chĩa thẳng vào tất cả bộ lạc Mông Cổ,nghìn vạn con người ở trước mắt khiến cho quý tộc Mông Cổ phải đứng ra thề sẽ không rút lui nữa
Thập Tứ a ka trong trận chiến này thật xa lạ với ta, Thập Tứ a ka trong truyền kỳ cũng là một Thập Tứ a ka ta không thể nhận ra, hắn trong hồi ức và hắn mà ta nghe được như đan lồng vào nhau, có đôi khi ngay cả ta cũng có chút ngóng trông hắn quay trở về, ta muốn biết, bộ dạng hắn rốt cuộc bây giờ ra thế nào
Cái uy danh đại tướng quân vương vang vọng khắp Tây Bắc có đúng là của con người mà ta từng biết kia không
Với lực ảnh hưởng củaThập Tứ a ka ở bên trong triều đình càng lúc càng lớn, ta trực tiếp nhận ân huệ của hắn.Trương Thiên Anh đối với ta thái độ tôn trọng hơn nhiều,mọi loại thủ đoạn mánh khóe cũng ít đi nhiều
Có đôi lúc, chính ta cũng cảm thấy thật buồn cười
Trong ngoài Hoán Y Cục đều sau lưng cười nhạo " Một người Nhược Hi, nuôi sống mọi người Hoán Y Cục
Bọn Trương Thiên Anh rốt cuộc là nhận được trong tay ít nhiều những lợi ích gì từ lão Thập cùng Thập Tứ, ta không rõ lắm.Bất quá vài năm nữa các cung nữ lần lượt phóng xuất khỏi Hoán Y Cục lại mỗi người nhờ ta mà sau đó nửa đời cơm áo không lo
Có chút phải nên chi tiền, cũng có chút xuất phát từ thông cảm, lương Hoán Y Cục rất ít ỏi, tích trữ vài năm cũng không được là bao, ngày thường lại khó có ban thưởng, còn luôn bị đòi hỏi tặng chút quà cáp cho cung nữ, thái giám ở trên, trong cung chịu khổ cực nhiều năm, sau khi ra cung tuổi cũng đã lớn, lập gia thất rất khó, gia cảnh vốn nghèo hèn, bất quá chỉ có khả năng dựa vào chút bạc ít ỏi giắt lưng của chính mình
Ta đã có nhiều như vậy, sao khổng để những nữ tử đáng thương này có thể được bình an sống qua ngày
——–
Chú thích:
(1) Nhất phiến băng tâm tại ngọc hồ :
Quả thật bây giờ mình mới đọc đến đoạn này và có phần cảm thấy sự trùng hợp thật thú vị ^^
Thích câu ấy từ bài thơ nổi tiếng "Phù Dung lâu tống Tân Tiệm kỳ" của Vương Xương Linh
Phù Dung lâu tống Tân Tiệm kỳ
Hàn vũ liên giang dạ nhập Ngô,
Bình minh tống khách Sở sơn cô
Lạc Dương thân hữu như tương vấn,
Nhất phiến băng tâm tại ngọc hồ
Lầu Phù Dung tiễn Tân Tiệm kỳ
(bản dịch Tương Như)
Mưa lạnh tràn sông đêm đến Ngô
Sáng ra tiễn khách núi buồn trơ
Lạc Dương nếu có người thân hỏi
Một mảnh lòng băng tại ngọc hồ
Nhất phiến băng tâm= tấm lòng cao quý, thanh khiết
P/S Có lẽ sau này có con gái cũng sẽ đặt tên nó là Băng Tâm ^^
(2) Thừa hoan tất hạ:
Thừa hoan= Phụng dưỡng
Tất hạ= dưới gối-à ý chỉ con cháu còn nhỏ thường vây quanh gối cha mẹ
(3) Tương kiến thì nan biệt diệc nan
Câu này nằm trong bài thơ
Vô đề – Tương kiến thì nan biệt diệc nan (Lý Thương Ẩn)
Tương kiến thì nan biệt diệc nan,
Đông phong vô lực bách hoa tàn
Xuân tàm đáo tử ty phương tận,
Lạp cự thành hôi lệ thuỷ can
Hiểu kính đãn sầu vân mấn cải,
Dạ ngâm ưng giác nguyệt quang hàn
Bồng Lai thử khứ vô đa lộ,
Thanh điểu ân cần vị thám khan
Vô đề – Gặp nhau đã khó ly biệt lại càng khó
(Bản dịch : Trần Trọng Kim)
Khó thay khi hợp khi tan,
Gió đông yếu ớt để tàn trăm hoa
Con tằm đến chết hết tơ,
Sáp cây chảy cạn, lệ đà ráo ngay
Sáng soi mái tóc đổi thay,
Đêm ngâm dưới nguyệt, mới hay lạnh lùng
Một đường đi đến non Bồng,
Chim xanh đưa đón cậy lòng dò thăm
(4) hôi phi yên diệt
Câu này nằm trong bài
Niệm nô kiều – Xích Bích hoài cổ của Tô Đông Pha
Dao tưởng Công Cẩn đương niên, tiểu Kiều sơ giá liễu, hùng tư anh phát
Vũ phiến luân căn, đàm tiếu gian, cường lỗ hôi phi yên diệt
Xa nghe Công Cẩn đương thì, Tiểu Kiều vừa mới cưới, anh hùng phong cách
Phe phẩy quạt khăn, khoảng tiếu đàm, quân giặc tro tiêu khói diệt
(5) Thiên kêu : người thời Hán gọi Thiền Vu của Hung Nô là con trời