Cả Nhà Phản Diện Đều Hắc Hóa, Chỉ Có Sư Muội Là Hài Hước

Chương 67: Chương 67




Vừa nghe Khương Tâm Lan dứt lời, Tạ Lâm Dật cười đắc ý, kiếm trận của bọn hắn có hiệu lực, khói bụi cuồn cuộn nổi lên bốn phía và bọn hắn một lần nữa biến mất trước mắt Diệp Linh Lang cùng mọi người
“Bây giờ phải làm sao đây
Có muốn đuổi theo không?” Mặc dù những người ở đây đều lớn tuổi hơn Diệp Linh Lang rất nhiều, nhưng sau chuỗi kinh nghiệm ngày hôm nay, bọn hắn theo bản năng xem Diệp Linh Lang như người đứng đầu
Chỉ thấy Diệp Linh Lang không hề vội vã, tìm một chỗ thoải mái để ngồi xuống
“Không đuổi theo
Trời đã tối rồi, hôm nay ta đã mệt rã rời sau một ngày sống c·h·ế·t ở hẻm núi Cự Mãng Ngân Lân, bây giờ là lúc nên nghỉ ngơi.” Lúc này, những người khác không hề do dự, cũng ngồi xuống cạnh Diệp Linh Lang
“Cứ để Tạ Lâm Dật và đồng bọn chạy thêm vài vòng đã, ta sẽ ăn uống no đủ, nghỉ ngơi thật ngon
Ngày mai ta sẽ trực tiếp tiến thẳng tới bắt bọn hắn
Nhìn vẻ mặt đắc ý của Tạ Lâm Dật lúc bỏ chạy là biết ngay, hắn chắc chắn chưa nghĩ ra tại sao chúng ta có thể đuổi kịp hắn.” Diệp Linh Lang tỏ vẻ buồn cười: “Với cái trí thông minh này của hắn, tám phần mười hắn còn nghĩ rằng hôm nay mình chưa chạy đủ vòng nên không thể cắt đuôi chúng ta.”
Chương 56: Có phải cái phản xạ này hơi dài không
Nghe nói như thế, những người khác không nhịn được bật cười
“Ngươi nói đúng, cứ để bọn hắn đi vòng thêm vài vòng, quấn đủ rồi chúng ta sẽ đuổi thẳng tắp theo.” “Vừa nãy hắn chắc chắn đã bị chúng ta dọa sợ, tối nay hắn nhất định sẽ càng cố gắng chạy, không chạy quanh đến rạng sáng thì chắc chắn sẽ không bỏ cuộc.” Lúc này, Quý Tử Trạc tìm một nơi cỏ cây tươi tốt nằm xuống, hai tay kê sau gáy
“Dựa theo đà này của Tạ Lâm Dật, hắn sẽ chạy suốt đêm cho đến khi kiệt sức, sau đó tìm một nơi nghỉ ngơi vào lúc trời sáng
Lúc đó chúng ta đã ăn no ngủ đủ, dậy đi tìm bọn họ, bọn họ nhất định sẽ rất ngạc nhiên.”
Đi theo phía sau các đệ tử Thanh Huyền Tông, Đông Phương Tận Mặc thầm nhủ: “Đám đệ tử Thất Tinh Tông kia thật không may mắn khi chọc vào các đệ tử Thanh Huyền Tông.”
Nhưng ai bảo bọn hắn lại trêu chọc đệ tử Thanh Huyền Tông trước cơ chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ai là người chọc ghẹo trước, thì sẽ không đáng để được thương hại
Lúc này, Diệp Linh Lang đang ngồi dưới gốc cây lại lấy từ trong nhẫn ra một bộ thi thể yêu thú
“Ta nghe nói thịt thỏ Kim Cương cấp ba này ăn cực kỳ ngon, lúc đó giết c·h·ế·t ta cố ý nhặt về, tối nay ta thử xem sao.”
Những người khác nghe vậy thì kinh ngạc nhìn về phía Diệp Linh Lang, người tu tiên vốn đã tích cốc, lúc nghỉ ngơi thường đều ngồi thiền, rất ít khi ăn uống
Ngoại trừ linh quả và linh dược, đã rất lâu rồi họ không ăn bất cứ thứ gì
Hoa Thi Tình mở to hai mắt, nhìn con thỏ béo mà không nhịn được nuốt nước miếng
“Ta cũng đã nghe nói nó rất ngon, nhưng ta chưa từng nếm thử!”
“Vậy còn chờ gì nữa
Nhanh chóng động thủ đi, Tứ sư muội dùng lửa nướng thịt.”
“Được rồi!” Quý Tử Trạc và Đông Phương Tận được cử đi làm sạch con thỏ, Hoa Thi Tình chuẩn bị đống lửa, Mạc Nhược Lâm thì tại chỗ luyện chế ra một cái giá và mấy chiếc nĩa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi, con thỏ được đặt lên lửa và bắt đầu nướng
Khi con thỏ càng lúc càng chín, mùi thơm cũng thoang thoảng bay ra, khiến những người ban đầu không đói bụng bây giờ cũng bắt đầu đói bụng, còn những người vốn đã đói thì lại càng không thể chờ đợi
Rất nhanh, con thỏ nướng chín, sáu người mỗi người chia nhau một chút
Diệp Linh Lang cầm miếng thịt thỏ của mình, cắn một miếng, cảm nhận được vị thịt mềm ngọt, thơm ngon tan chảy trong miệng, hương vị ngập tràn răng môi, a..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đây chính là thỏ Kim Cương ngon thần sầu trong truyền thuyết sao
A a a, đây là mỹ vị gì của thế giới tu tiên vậy, không chỉ mùi thịt bay khắp nơi, mà bên trong còn thấm linh khí nữa chứ, sớm biết đã giết thêm vài con rồi
Những người khác có cảm nhận gần như tương tự Diệp Linh Lang, thậm chí còn kích động hơn nàng, vì đã thật sự rất lâu rồi họ không được ăn món nào ngon như vậy
Thỏ Kim Cương lại còn có thể ngon đến thế, ngon đến mức khiến bọn họ quên đi tất cả mệt mỏi và buồn bực sau một ngày sống c·h·ế·t hôm nay
Sau khi ăn xong, những người khác vẫn còn có chút chưa thỏa mãn, ánh mắt chuyển sang Diệp Linh Lang
Diệp Linh Lang bất đắc dĩ nói: “Ta chỉ giết con này thôi, không biết những yêu thú khác có ngon hay không.”
Sau khi nói xong, nàng từ trong chiếc nhẫn lấy ra rất nhiều thi thể yêu thú được phong tồn bằng bùa, khiến bọn họ trố mắt
Tại sao nàng có thể có nhiều thi thể yêu thú như vậy chứ
Chẳng lẽ nàng thật sự là nhặt được hết sao
Đừng nhìn số lượng lại nhiều lại tạp nham, nếu thật sự thu thập toàn bộ lại, đây chính là một khoản tài sản vô cùng lớn đó
“A
Sao ngươi ngay cả thi thể yêu thú cấp năm cũng có vậy!”
“A a a
Cái sừng hươu này, viên ngọc mắt cá kia và những chiếc lông vũ này nữa, đây đều là bảo bối mà!”
Trong số những người này, hai người kích động nhất phải kể đến Mạc Nhược Lâm và Hoa Thi Tình
Họ tuy mảnh mai, yếu đuối, không có thiên phú chiến đấu, nhưng trong việc luyện khí và luyện đan lại tuyệt đối là cao thủ vô cùng tài năng
Nhu cầu vật liệu của họ cũng rất lớn
“Tiểu sư muội, chúng ta giúp muội cùng nhau xử lý những thi thể yêu thú này đi
Nếu không, chúng cứ chất đống như vậy thì chiếm chỗ quá, mà lại cũng không tiện sử dụng.”
“Tốt, vừa hay ta dọn dẹp chút không gian trong nhẫn của mình.”
Nói là làm, bốn cô gái bắt đầu cắm cúi vào công việc lớn giải phẫu thi thể yêu thú
Quý Tử Trạc và Đông Phương Tận hai người đứng canh bên cạnh, vừa trông chừng vừa có chút hứng thú nhìn các nàng phân tách thi thể yêu thú
“Tiểu sư muội, xương thú này rất cứng cáp, lông cáo này cũng mềm mại vô cùng, chúng là vật liệu tuyệt hảo để gia cố bút vẽ phù
Ta giúp muội gia cố chiếc bút vẽ phù của muội nhé, ta thấy muội dùng nhiều, hao mòn cũng lớn.”
“Được, cảm ơn Tam sư tỷ.”
“Khách khí gì chứ, muội muốn Linh khí gì cứ nói với ta, chỉ cần có vật liệu, ta nhất định sẽ tạo ra cho muội.”
“Thật sao
Tuyệt vời quá!”
“Đương nhiên là thật, chặng đường lịch luyện này của chúng ta đều nhờ Tam sư muội và Tứ sư muội bán Linh khí và đan dược để kiếm linh thạch.” Khương Tâm Lan cười nói: “Hai vị này đã là nhân vật rất có danh tiếng trong giới luyện đan và luyện khí rồi, Linh khí và linh đan do các nàng xuất phẩm không chỉ quý hiếm, mà lại được săn đón ngay tức khắc khi ra giá.”
“Lợi hại như vậy!” Diệp Linh Lang kích động mở to mắt
“Đừng nghe Nhị sư tỷ nói lung tung, không có lợi hại đến vậy đâu.” Hoa Thi Tình cười nói
“Không lợi hại
Ngươi khắp nơi hỏi thăm xem, có bao nhiêu người chưa từng nghe đến danh hào khắp hoa vũ của ngươi chứ?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.