Cả Nhà Phản Diện Đều Hắc Hóa, Chỉ Có Sư Muội Là Hài Hước

Chương 92: Chương 92




Bàn Đầu đã sống ở đây bao nhiêu năm, vì sao đến bây giờ mới xảy ra chuyện như vậy
"Mọi người theo sát một chút, nếu không đi lạc sẽ khó tìm
"Diệp Linh Lang, ngươi tìm thấy ta chưa
"Nhanh lên
"Có thể nhanh hơn nữa không, ta thật sự rất sợ hãi, ta sẽ không trèo lên đầu lão gia gia nữa đâu, ta đảm bảo sau này sẽ chỉ trèo lên đầu ngươi thôi
"Cảm ơn ngươi đảm bảo, sư huynh sư tỷ, chúng ta quay đầu đi không tìm nữa, như vậy ta không thể nào đội một quả dại dột trên đầu ảnh hưởng thông minh của mình được
Diệp Linh Lang vừa dứt lời, Bàn Đầu lập tức gào khóc
"Ngươi không thể bỏ lại ta a
Diệp Linh Lang, ngươi mau tới đi, ta bị dựng lên rồi, cứ như là đang cử hành nghi thức kỳ quái gì đó
Diệp Linh Lang giật mình, bước nhanh hơn
"Vội cái gì, ngươi chẳng phải một trái cây sao
Ăn ngươi thì ăn ngươi, ăn ngươi còn muốn tổ chức nghi thức gì nữa
Ngươi có phải là quá tự coi trọng mình rồi không
Bàn Đầu yên tâm, nó không khóc
"Thật, thật sao
Không phải ăn ta sao
Vậy tại sao bốn phía ta lại có những thứ sáng long lanh đang xoay tròn a
"Đại khái là cho ngươi biểu diễn một chút, hoan nghênh ngươi đến địa bàn của bọn nó đó
"À ra là vậy
Thế nhưng tại sao xem biểu diễn lại dựng ta lên, định ở vị trí cao như vậy mà không cho ta cử động
"Ngươi thấp như vậy, không phải là muốn tìm cho ngươi một điểm quan sát tốt nhất sao
Nếu không ngươi bỏ lỡ tiết mục đặc sắc nhất thì làm sao bây giờ
"A, vậy ta nhìn chăm chú một chút
"Ừ, vừa nhìn vừa miêu tả một chút đi, ta cũng rất tò mò
Bàn Đầu không khóc, nó thật sự miêu tả cảnh tượng mình đang thấy trước mắt cho Diệp Linh Lang
Diệp Linh Lang một bên nghe giọng nói của nó một bên nhanh chóng tìm kiếm phương vị của nó, đồng thời trong đầu vẽ ra cảnh tượng nó miêu tả
Nghe giống như là một cái trận pháp, trận pháp sau khi nó đến đã được mở ra, đang lấy nó làm trận nhãn trung tâm mà vận chuyển, hơn nữa tựa hồ đang hấp thu lực lượng của nó
Diệp Linh Lang chợt có một ý nghĩ táo bạo, liệu bông hoa trên đầu Bàn Đầu có phải chính là dấu hiệu nó đã trưởng thành không
Sau khi nó trưởng thành, trận pháp được khởi động, Bàn Đầu được đưa xuống lòng đất này làm trận nhãn
Nếu đây là sự thật, điều đó có nghĩa là Bàn Đầu sẽ mãi mãi bị vây ở đây cho đến khi tất cả lực lượng trong cơ thể nó bị tiêu hao gần hết, cạn kiệt mà chết
Đây là nơi nào
Vì sao mảnh đất tràn đầy sinh khí này được Bách tiền bối Thanh Bình trấn giữ phía dưới lại có một trận pháp như vậy
Ông ấy hiến tặng sinh mạng của mình cho mảnh đại địa này rốt cuộc là muốn làm gì
"Diệp Linh Lang, ngươi tìm thấy ta chưa
Ta không muốn xem biểu diễn, ta nhớ ngươi lắm
"Tìm được rồi, lát nữa ngươi sẽ thấy
"Chỗ nào vậy
Đen thui, chẳng thấy gì cả
Bàn Đầu vừa dứt lời, Diệp Linh Lang liền thấy được ánh sáng phía trước, một trận pháp khổng lồ hiện ra trước mặt nàng
Mà ở chính giữa trận pháp, Bàn Đầu bị vây bên trong, giờ phút này nó đang mếu máo ủy khuất, trông vô cùng đáng thương
Nếu thực sự để nó lại nơi này, có lẽ nó sẽ khóc đến mức làm ngập lụt cả nơi này mất
Nếu thật sự ngập lụt, môi trường sẽ bị nó phá hủy, nghĩ thôi đã thấy không phù hợp rồi
"Diệp Linh Lang
Ngươi rốt cuộc đang ở đâu
Vì sao ta không thấy ngươi
"Đồ ngốc, nhìn về phía trước kìa
Bàn Đầu quay đầu lại, quả nhiên thấy Diệp Linh Lang một thân hồng y, mắt nó sáng lên, mừng rỡ chết đi
"Ngươi mau thả ta ra đi
"Chờ đó
Diệp Linh Lang cấp tốc bay lên, từ trên cao quan sát trận pháp này
Hử
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trận pháp này tựa hồ vẫn chưa khởi động hoàn toàn, hơn nữa thoạt nhìn cũng không có gì tính tấn công
Nàng nghi ngờ đáp xuống trên trận pháp, phát hiện mỗi bước chân của mình đều đi rất nhẹ nhàng
Sau đó nàng đưa tay ra hái một cái, đem Bàn Đầu từ trên trận nhãn hái xuống
Một giây sau, nàng liền nghe thấy Bàn Đầu la hét như gặp quỷ
"A
Chương 77: Bàn Đầu, ngươi thật sự rất có vấn đề "Bàn Đầu, ngươi mà còn kêu quỷ quái như vậy, ta liền để ngươi lại chỗ cũ đó
Chỉ thấy Bàn Đầu run rẩy chỉ tay về phía sau lưng Diệp Linh Lang
"Không phải ta kêu quỷ quái, là có quỷ, thật sự có quỷ
A
Tiếng hét này của Bàn Đầu còn lớn hơn và kích động hơn lúc nãy, màng nhĩ Diệp Linh Lang gần như bị nó làm cho xuyên qua, thế là nàng liền đặt Bàn Đầu trở lại trên mặt trận nhãn
"Kêu cái gì lung tung
Nơi này trống trải đến nỗi ngay cả một ngôi mộ cũng không có, từ đâu ra quỷ chứ
Diệp Linh Lang nói xong vẫn quay đầu lại kiểm tra, quả nhiên thấy sau lưng mình mọi thứ như thường, không có gì cả, Bàn Đầu quả nhiên bị sợ choáng váng, đã bắt đầu nghi thần nghi quỷ
"Không phải mà, ta vừa mới thật sự nhìn thấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Là thật có quỷ mà
Bàn Đầu bị giam trên trận nhãn run lẩy bẩy, hai tay béo núc cố sức duỗi về phía Diệp Linh Lang
"Mau ôm một cái, ta muốn ôm một cái, ta sợ quá
Ta trưởng thành dưới ánh mặt trời, tắm mình trong gió xuân, đây là lần đầu tiên gặp quỷ đó
Diệp Linh Lang không để ý đến nó, đi dạo một vòng trong trận pháp vừa nghiên cứu, lúc nghiên cứu còn không quên lấy bút ra nguệch ngoạc ghi chép và tính toán
"Diệp Linh Lang
Ngươi có nghe ta nói chuyện không
Ta vừa mới thật sự gặp quỷ rồi
Mặc dù bây giờ không thấy gì, thế nhưng mà ta vừa mới xác thực đã gặp được mà
"Ừ, ta cũng thấy rồi
"Cái gì
Ngươi cũng thấy sao
Ở đâu
Sẽ không phải ở sau lưng ta đó chứ
A a a, đáng sợ quá đi mất, mau lại ôm ta một cái đi
Bàn Đầu dùng hết sức lắc lư cả hai cánh tay và ba cái chân, vươn về phía Diệp Linh Lang
"Nó không ở sau lưng ngươi đâu, nó ở ngay trên người ngươi kìa
"A
"Một thứ đồ hèn nhát cực kỳ ồn ào
Diệp Linh Lang vừa tỏ vẻ ghét bỏ vừa đứng dậy đi đến chỗ trận nhãn đưa tay nhéo nhéo mặt Bàn Đầu
"Không phải mà
Ta là thật sự nhìn thấy quỷ
"Bàn Đầu, có một vấn đề rất nghiêm trọng ngươi có nghĩ tới chưa
"A
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vấn đề gì
"Ngươi cũng nói mình vẫn luôn sống dưới ánh nắng và gió xuân chưa từng thấy quỷ, vậy tại sao ngươi lại biết có quỷ vật này
"Đúng vậy, tại sao nhỉ?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.