Cả Tòa Đại Sơn Đều Là Bãi Săn Của Ta

Chương 14: Thương không được cẩu tới tay




Trên bàn ăn, khi nghe Triệu Quân mở miệng nói muốn mượn khẩu súng máy bán tự động B56 này, cầm về nhà chơi mấy ngày thì, mẹ chồng nàng dâu hai người ngồi bên cạnh đồng loạt sầm mặt lại
Triệu Xuân đặt mạnh đôi đũa trong tay xuống bàn, mở miệng hỏi: "Quân, ngươi muốn làm gì vậy hả
Triệu Quân mặt không đổi sắc, cười nói: "Ta chỉ định mượn chơi mấy ngày thôi, chơi xong liền trả cho mọi người, cho đại nương
Vừa nói, Triệu Quân lại chuyển ánh mắt sang Hồ Tam Muội
Phải nói cái nhà họ Chu này, tính từ anh rể Triệu Quân là Chu Kiến Quốc trở lên đều không phải người tầm thường
Chu Xuân Minh thì khỏi phải nói nhiều, còn ông nội Chu Kiến Quốc, kia chính là một lão chiến sĩ từng tham gia cuộc hành trình hai vạn năm ngàn dặm, tư tưởng vô cùng cứng rắn
Sau này, lão gia tử gặp cơ duyên xảo hợp mang cả nhà nhỏ đến đây định cư, ông đã chọn một cô gái quê chân chất, thật thà về làm vợ cho con trai mình
Và cô thôn nữ năm đó chính là Hồ Tam Muội
Theo lời lão gia tử, lấy vợ thì phải lấy người hiền
Cho nên à, đừng thấy Hồ Tam Muội là phụ nữ nông thôn, mà ngay cả Triệu Quân cũng biết, bà bà của chị mình đặc biệt sáng suốt
Kiếp trước, Triệu Xuân gả đến nhà họ Chu, từ ngày bước chân vào cửa, cho đến khi bà lão qua đời, mẹ chồng nàng dâu chưa từng đỏ mặt cãi nhau
Không chỉ vậy, Hồ Tam Muội làm việc rất phóng khoáng, ngày thường thì cần kiệm, nhưng cứ có khách đến nhà, đồ ngon trong nhà đều bày ra cho khách ăn
Triệu Quân nhớ rõ kiếp trước, không kể là hắn hay hai em gái, mỗi lần đến thôn Vĩnh Thắng thăm chị Hồ Tam Muội đều được bà cho quà mang về
Cho nên, theo Triệu Quân thấy, khẩu B56 bán tự động kia cũng chỉ là đồ của nhà nước thôi
Nếu không, với tính cách của Hồ Tam Muội, hắn có mượn đi ba năm, năm năm cũng chẳng sao
Nhưng Triệu Quân lại quên mất, súng là hung khí
Hắn biết mình là người trọng sinh, bắn súng rất giỏi
Nhưng Triệu Xuân và Hồ Tam Muội lại không biết chuyện đó
Ngươi thì là người lớn, nhưng một thanh niên hai mươi tuổi làm việc có ổn trọng không
Cầm súng, lỡ làm bị thương người khác thì sao
Không làm bị thương người, lỡ gây thương tích cho chính mình thì thế nào
Không chỉ Triệu Xuân là chị gái ruột lo lắng, mà Hồ Tam Muội cũng sợ Triệu Quân cầm súng lại gây ra chuyện gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chưa kể, Triệu Quân lại là em ruột của con dâu bà, súng lại mượn từ nhà Chu, nhỡ vì khẩu súng mà xảy ra chuyện gì, nhà Chu có bị oán trách không
"Ăn cơm, ăn cơm, đừng nói những chuyện không đâu
Triệu Xuân huých cùi chỏ vào Triệu Quân một cái, tức giận nói với hắn
Thấy Triệu Quân không động đậy, Triệu Xuân tức giận nói: "Ta nói cho ngươi biết, ngươi đừng có chọc giận ta đó
"Ăn, ăn
Triệu Quân biết là không mượn được súng rồi, nhưng hắn cũng không thể đối nghịch với chị gái, liền gắp một miếng cá mè chiên giòn đặt vào bát Hồ Tam Muội
Triệu Quân cười nói: "Cá chiên của đại nương vừa nhìn đã thấy ngon
Nói xong, lại gắp một miếng cho Triệu Xuân, "Chị đừng giận nữa, em không mượn thì được chưa
Thấy Triệu Quân biết điều như vậy, Triệu Xuân lập tức hết giận, nàng gắp lại một miếng cá cho Triệu Quân, vừa ăn vừa trách móc: "Ngươi lớn từng này rồi, sắp đi làm tới nơi, sao vẫn không biết nghĩ thế hả
Triệu Quân không tranh cãi, chỉ gắp cá lên ăn
Cá mè chiên này thịt rất ngon, hơn nữa cả con chỉ có một xương lớn, nhai trong miệng thì thơm phức
Hồ Tam Muội cắn một miếng cá, nghĩ bụng Triệu gia cả lớn đến nhà mình biếu thịt, hơn nữa đây là lần đầu mở miệng mượn đồ
Tuy nói súng thì tuyệt đối không thể cho mượn, nhưng cũng không thể để Triệu Quân về không được
Nghĩ đến đây, Hồ Tam Muội đột nhiên nhớ đến con chó ngao lớn ngoài sân
Ở nông thôn, nhà nào cũng nuôi chó, chủ yếu là để trông nhà
Còn nuôi chó chuyên để đi săn thì không nhiều
Nhà lão Chu không có ai thích đi săn, nuôi chó chỉ là để giữ nhà
Trước kia, nhà họ nuôi một con chó cái màu vàng
Nhưng hai tháng trước, con chó đó đã chết già
Sau đó không lâu thì Triệu Xuân sinh con, cả nhà già trẻ liền luống cuống xoay quanh Triệu Xuân và con
Mãi đến mấy ngày trước, Chu Kiến Quốc mới xin được một con chó ngao lớn về
Ngày đầu tiên con chó ngao đến nhà, người nhà họ Chu đã phát hiện ra một phiền phức
Theo lẽ thường thì, nuôi chó vốn không phải là chuyện gì to tát
Nhưng vấn đề là nhà Chu hiện giờ lại có thêm một nhân khẩu
Chó giữ nhà thì dù ngày hay đêm, cứ hễ nghe tiếng người lảng vảng quanh nhà thì nó lại sủa
Mà chó vừa sủa thì đứa bé trong phòng lại thức giấc
Đứa bé vừa thức thì sẽ khóc
Đứa bé khóc thì lại phải có người lớn dỗ
Mấy ngày liền, không riêng gì đứa bé không chịu nổi mà ngay cả người lớn cũng phát cáu
Sáng nay, khi Chu Kiến Quốc đi làm, Hồ Tam Muội còn trách mắng ông ta, có thì giờ đi câu cá mà không rảnh mang con chó đi
Giờ nhìn Triệu Quân, Hồ Tam Muội bỗng nảy ra ý định, nghĩ bụng người nhà Triệu vốn có truyền thống đánh chó vây, nhà bọn họ chắc là thích chó
Cứ như con dâu nhà mình đó, lúc trước con chó vàng chết còn khóc hết nước mắt
Nàng ta vừa khóc, thì người nhà họ Chu ai nấy đều giật mình
Hồ Tam Muội nghĩ bụng, nếu Triệu Quân cũng thích chó, chi bằng để hắn dắt con chó ngao kia đi thì hơn
Tuy nói nhà Triệu đã có một con chó hoa, nhưng với địa vị và thực lực của Triệu Hữu Tài thì trong nhà nuôi thêm vài con cũng chẳng sao
Như vậy thì vừa tiễn được chó đi mà cả nhà, nhất là cháu trai, cũng có thể ngủ ngon giấc
Không những thế, làm vậy thì Triệu Quân và nhà họ Chu đều giữ được mặt mũi, không mượn được súng thì nhà ta tặng chó cho ngươi vậy
Phải biết rằng, vào thời buổi này, con chó ngao dắt ra chợ có thể bán được bốn, năm mươi tệ đó
Nghĩ đến đây, Hồ Tam Muội vừa mời Triệu Quân ăn cơm, vừa hỏi: "Cháu có thích chó không
Triệu Quân hơi sững người ra, mừng thầm trong lòng, mình còn chưa mở lời thì đại nương đã nhắc đến chó, không mượn được súng thì xin chó cũng được à
Về phần con chó ngao, Hồ Tam Muội cho mượn hay tặng, điều đó không nằm trong phạm vi cân nhắc của Triệu Quân
Phải biết rằng, mang chó đến nhờ thợ săn, khác nào đưa Kinh Châu cho Lưu Bị mượn vậy, muốn đòi lại khó như lên trời
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Dạ đại nương, cháu rất thích chó
"Thích chó thì tốt
Hồ Tam Muội vui vẻ nói: "Cháu thấy con chó ngao nhà ta thế nào
"Chó tốt ạ
Triệu Quân không nghĩ ngợi, buột miệng khen ngay
"Ngươi thì biết gì chứ, còn chó tốt
Triệu Xuân đứng bên cạnh cười nói một câu, theo chị thấy thì, em trai mình trong khoản trông chó săn chó thì căn bản là một kẻ mù tịt, nó nói chó tốt thì chắc là thấy con chó béo ú mà thôi
Nhưng thật ra, Triệu Quân thực sự hiểu chó
Kiếp trước hắn chuyên đi săn lớn, săn heo rừng, gấu đen, gấu ngựa
Triệu Quân có thể xông pha trong chốn rừng sâu núi thẳm, vang danh mười dặm tám thôn, không chỉ nhờ có tài bắn súng, mấu chốt là nhờ lũ chó săn hắn huấn luyện đều vô cùng hung dữ
Sáng nay khi bước vào sân, hắn đã nhìn ra được, con chó ngao kia nếu được dắt ra ngoài thì chắc chắn là chó săn nhất đẳng
Nếu là chó đầu đàn, thì lợn rừng cái hai trăm cân trở xuống, con chó ngao này một mình nó cũng có thể giải quyết
Nếu là chó phụ tá, thì nó cũng là một tay hát bè không hề tầm thường
Nhưng mượn súng thì là vay có trả
Còn mượn chó, thì là mượn không bao giờ có chuyện trả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dù sao nhà anh rể cũng đã cho không như vậy… Hình như cũng không sao cả
Bất ngờ trong lúc hắn ngơ ngác suy nghĩ, thì Hồ Tam Muội đã đưa cho hắn chiếc gối
Gối đã đến trước mặt rồi, Triệu Quân nào có lý gì mà không nhận chứ
Triệu Quân không để ý đến sự trêu chọc của Triệu Xuân, chỉ nói với Hồ Tam Muội: "Dạ đại nương, có thể cho cháu mượn con chó ngao nhà mình chơi mấy ngày được không ạ
"Mượn gì mà mượn
Hồ Tam Muội cười nói: "Thích thì cứ dắt về, đại nương cho cháu
(Hết chương này).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.