Chương 2: Biện pháp để ăn no Giang Hạ năm nay mười tám tuổi, là một học sinh cấp ba tại Tinh Hà
Cậu vốn có một gia đình ấm áp hòa thuận, cùng một cô em gái nhỏ hơn sáu tuổi tinh nghịch đáng yêu
Nhưng ba năm trước đây, một vụ tai nạn xe cộ của người cha đã khiến gia đình vốn hạnh phúc tan nát – Trong thời gian nằm viện điều dưỡng, người cha lại phải lòng một người phụ nữ cũng đang nằm viện
Giang Hạ ở cùng mẹ, nhưng mẹ cậu thì thường xuyên đi công tác không ở nhà
Đối với người tiểu tam kia, Giang Hạ căm thù đến tận xương tủy
Bà ta còn có một đứa con trai đồng lứa với Giang Hạ, cũng rất đáng ghét
Vào ngày sinh nhật mười hai tuổi của em gái, Giang Hạ đón em đi ăn cơm bên ngoài
Khi chuẩn bị đưa em đi xuống lầu, cậu chợt nghe thấy con trai của người tiểu tam kia lẩm bẩm một câu: “Hai đứa ngu ngốc, không biết lấy lòng người mẹ giàu có, cứ thích đi cùng cái mụ đàn bà mặt vàng vọt đó!”
Câu nói này như châm ngòi thùng thuốc nổ, Giang Hạ liền xông lên đánh nhau với hắn một trận
Giang Hạ vốn không chút kinh nghiệm đánh đấm nào, nhưng hôm nay lại vô cùng dũng mãnh, tựa như Lữ Bố hạ phàm, bất kể thủ đoạn gì đều ra sức đánh lên người gã mập kia, cuối cùng giành được thắng lợi rực rỡ
Cũng chính là sau trận đánh này, khi về đến nhà, trong đầu cậu bỗng xuất hiện một thông tin: 【 Thần Tự 001 – Nội ứng 】
Quá mức phấn khích khiến Giang Hạ mất ngủ suốt cả một buổi tối
Cậu cảm thấy mình dường như đã được thần chọn trúng
Nhìn vào dòng tin tức này, cậu ngỡ rằng đó là một loại năng lực đặc thù nào đó do thần ban cho
Nhưng cụm từ "Nội ứng" phía sau lại khiến cậu tràn đầy nghi hoặc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cậu đã làm rất nhiều thử nghiệm, nhưng đều không thể phát huy được cái năng lực gọi là 【 Nội ứng 】 này
Biến hóa duy nhất trên cơ thể cậu là cậu rất đói, ba ngày qua ăn bao nhiêu cũng vẫn đói
Ban đầu Giang Hạ không hề có ý định đến buổi tiệc sinh nhật mười tám tuổi của Lý Tư Đồng tối nay, bởi vì cậu đói đến mức không thể lê nổi bước chân
Nhưng trên người Lý Tư Đồng lại có một loại khí tức giống với "đồng loại" như cậu, điều này khiến cậu cảm thấy đây có lẽ là một điểm đột phá, nói không chừng có thể tìm được đáp án ở nàng
Những lời Lý Tư Đồng vừa nói với cậu khiến Giang Hạ cảm thấy mình tối nay đã đến đúng lúc
Nhưng rõ ràng đáp án đang ở ngay trước mắt, rất nhanh liền có thể tiết lộ, thế mà Giang Hạ lại không thể nào kích động nổi, ngược lại có một loại hoảng sợ khó hiểu
Đây là một sự bất an lo lắng điều không hay sẽ xảy ra, một nỗi bồn chồn trước những điều chưa biết
Mười một giờ đêm, tiệc sinh nhật kết thúc tốt đẹp, mọi người ai về nhà nấy
Giang Hạ không về, dựa theo lời Lý Tư Đồng, cậu nấp trong bóng tối, lén lút nán lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cảm giác đói bụng dữ dội khiến cậu không muốn nhúc nhích dù chỉ một chút, thậm chí không thể suy nghĩ nổi, cả người mơ màng, như sắp thăng thiên
Cậu mơ hồ cảm thấy, sinh mệnh của mình giống thanh máu đang giảm dần từng chút một, nếu không ăn gì đó, đừng nói hai ngày, chỉ sợ đêm nay cũng không qua nổi
Mặc kệ rốt cuộc xảy ra chuyện gì, lúc này Giang Hạ chỉ có một ý niệm
Cậu muốn ăn no
Cậu muốn ăn no
Khoảng hơn 20 phút sau khi mọi người rời đi, Lý Tư Đồng cuối cùng cũng đã đến
Giang Hạ mở miệng câu đầu tiên đã không kịp đợi mà hỏi: “Làm sao mới có thể ăn no?”
“Giang Hạ, ngươi có thể làm bạn trai ta không?” Dưới ánh trăng mờ, Lý Tư Đồng nháy mắt, lông mi nàng rất dài, đôi mắt rất lớn
Giang Hạ ngẩn người
Đổi lại mọi khi, hoa khôi kiêm lớp trưởng đột nhiên thổ lộ với cậu, cậu nhất định sẽ nảy ra rất nhiều suy nghĩ
Nhưng hiện tại cậu không nghĩ được nhiều đến vậy, bộ não yếu ớt không thể chống đỡ cậu suy nghĩ những chuyện khác: “Ngươi nói cho ta biết làm sao để ăn no trước đi.”
“Ngươi đáp ứng ta trước đi, đáp ứng ta thì ta sẽ cho ngươi ăn no!”
“Được.” Giang Hạ chưa từng đói đến mức này bao giờ
Lý Tư Đồng lộ ra một nụ cười ngọt ngào, vẻ mặt có chút hoạt bát: “Vậy sau này ngươi chính là bạn trai ta, ngươi phải nghe lời ta đó!”
“Được được được, ta nghe lời ngươi.” Giang Hạ bây giờ trong đầu chỉ toàn là phương pháp làm đầy cái bụng
Lý Tư Đồng nhẹ cười khúc khích: “Vậy ngươi trước tiên ở đây chờ ta, nhớ kỹ trốn kỹ một chút, ta bảo ngươi đi ra thì ngươi mới được ra.”
Giang Hạ vốn muốn hỏi Lý Tư Đồng rốt cuộc đang giở trò gì, thì nàng đã quay người rời đi
Lý Tư Đồng đứng trên con đường yên tĩnh không một bóng người, gió lạnh thổi nàng run rẩy dậm chân, hai tay chà vào nhau vừa xuýt xoa vừa hơ hơi, cho dù nhìn từ xa, nàng vẫn như cũ rất xinh đẹp
Nơi đây nằm phía sau thành cổ, thêm vào việc trời đã khuya, bốn phía không thấy một bóng người, chỉ có lá rụng bay theo gió đang làm bạn
Chỉ chốc lát sau, một thiếu niên với bước chân rất nhanh từ phía đường cái đi xuống
“Từ Khôn?” Giang Hạ nấp sau chỗ ngoặt tường thành tập trung nhìn kỹ, sao lại là hắn
“Ngươi đã đến rồi sao?” Lý Tư Đồng hai tay đút trong túi áo
“Ừm......” Từ Khôn gật đầu, có chút khẩn trương
“Vừa nãy quá nhiều người, ta có chút xấu hổ, cho nên......” Lý Tư Đồng sắc mặt đỏ lên
“Không có gì.....
Không có gì đâu......” Từ Khôn mím môi một cái, quá mức kích động khiến môi hắn khô khốc, trái tim đập thình thịch không ngừng: “Vậy ngươi kêu ta ở lại một mình gặp mặt ngươi, có nghĩa là ngươi đồng ý ở bên ta rồi phải không?”
Lý Tư Đồng không nói gì, ngượng ngùng cúi đầu xuống, dường như đã chấp nhận
Giang Hạ đang trốn trong bóng tối ngẩn người
Chờ đã
Chờ đã
Cốt truyện này phát triển đúng rồi sao
Ngươi để ta làm bạn trai ngươi, rồi để ta trốn trong bóng tối, sau đó ngươi lại đi ra ngoài, ở ngay trước mặt ta tán tỉnh những nam sinh khác
Ngươi mẹ nó dám coi ta là trò đùa đúng không
Giang Hạ trong lòng căng thẳng, cảm thấy bối rối vô cùng
Tuy nói cậu không thích Lý Tư Đồng, nhưng bất kể nói thế nào, hiện tại trên danh nghĩa nàng dù sao cũng là bạn gái cậu
Trơ mắt nhìn bạn gái mình ở ngay trước mặt cậu tán tỉnh những nam sinh khác, trong lòng thật là một cảm giác khó chịu
“Không, ta không muốn ở bên ngươi, hoặc có lẽ là, ta cũng không có cách nào ở bên ngươi được
Vài phút trước đó, Giang Hạ đã đồng ý lời tỏ tình của ta!” Lý Tư Đồng ngẩng đầu nhìn Từ Khôn, phảng phất nàng vừa rồi chỉ là muốn đùa giỡn cảm tình của Từ Khôn một chút
“Cái..
Cái gì?” Từ Khôn vẫn còn đang trong niềm vui sướng bỗng thấy trong đầu như có một dòng điện chạy qua
Câu nói này gây đả kích không nhỏ cho hắn, bước chân vô thức lùi lại nửa bước
Giang Hạ đang trốn trong bóng tối hài lòng gật đầu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ừm.....
Thoải mái
“Ngươi cùng Giang Hạ ở bên nhau
Chờ đã
Ngươi cùng hắn thổ lộ ư?” Giọng Từ Khôn rất lớn, phản ứng cũng rất dữ dội, toàn bộ bờ vai đều đang run rẩy, ánh mắt toát ra sự không thể tin nổi mãnh liệt, tiếp theo là phẫn nộ, cơn thịnh nộ ngút trời
Lý Tư Đồng, nữ thần của hắn
Giang Hạ, đối thủ không đội trời chung của hắn
Mà bây giờ, sau khi nữ thần từ chối lời tỏ tình của hắn, thế mà lại quay sang tỏ tình với đối thủ không đội trời chung của hắn, còn kêu hắn ở lại một mình để nói cho hắn biết chuyện này
Hắn cảm giác mình đã bị sỉ nhục
“Vậy ngươi gọi ta quay về làm gì!” Từ Khôn tức giận không thể kìm nén nổi lửa giận trong lòng, lớn tiếng quát ra
Lý Tư Đồng nhẹ nhàng nói: “Ta muốn biết, ngươi rốt cuộc thích ta đến mức nào.”
Trong chốc lát, Từ Khôn có cảm giác dường như mình vẫn còn cơ hội
Hắn mơ hồ cảm thấy Lý Tư Đồng ở bên Giang Hạ thực ra chỉ là một trò đùa, là đang lừa gạt hắn
Đôi mắt hắn lóe lên nói: “Ngươi không ở bên Giang Hạ đúng không?”
Lý Tư Đồng mỉm cười, đưa tay đặt lên mặt Từ Khôn nhẹ nhàng vuốt ve: “Ta muốn biết, ngươi thích ta đến mức nào!”
Nội tâm Từ Khôn khẽ động, hắn chắc chắn, Lý Tư Đồng không ở bên Giang Hạ
Động tác vuốt ve khuôn mặt hắn vô cùng ôn nhu
Hắn không nghĩ tới Lý Tư Đồng thế mà lại có động tác như vậy, tim đập càng lúc càng nhanh
“Rất thích, rất thích!”
Lý Tư Đồng nhìn sâu vào đôi mắt sáng lên của Từ Khôn: “Cảm ơn ngươi đã thích ta!”
Nói xong, nàng cười một nụ cười tà mị
Nàng dường như lại một lần nữa đùa giỡn cảm tình của nam sinh
Đột nhiên
Một xúc tu màu đen bỗng nhiên từ trong miệng Lý Tư Đồng phóng ra, xuyên thẳng vào cổ Từ Khôn, tựa như một lưỡi dao sắc bén đâm xuyên toàn bộ cổ họng Từ Khôn, rồi chọc ra từ sau cổ hắn, máu tươi phun trào
Hai mắt Từ Khôn bỗng nhiên lồi ra, phảng phất hắn còn sót chút ý thức, trong ánh mắt toát ra sự khó hiểu về cái chết đột ngột của chính mình
Ông
Đầu Giang Hạ ong lên, con ngươi đột ngột co rút
Cảnh tượng đột nhiên diễn ra trước mắt đã lay động sâu sắc tâm hồn không chút phòng bị của cậu
Biến cố đến quá nhanh, Giang Hạ không có chút nào chuẩn bị, cũng không có bất kỳ báo hiệu trước nào
Cậu từng lo lắng chuyện không hay sẽ xảy ra, nhưng căn bản không có bất kỳ chuẩn bị gì cả, càng không ngờ rằng Lý Tư Đồng thế mà lại có thể vươn xúc tu từ trong miệng ra để giết chết Từ Khôn
Mãi đến vài giây sau, Giang Hạ mới phản ứng lại, quay người muốn chạy
Nhưng không biết là vì quá đói, hay vì bị dọa sợ, hai chân cậu như bị đổ chì vào vậy, vô cùng nặng nề, vừa mới bước được một bước thì cả cơ thể đã mềm nhũn như bùn nhão mà ngã vật ra đất
Lý Tư Đồng rút xúc tu trong miệng trở về, nó hỗn hợp máu tươi cùng dịch nhờn, chúng rẽ ra thành ba cây, lại đồng thời "phù" một tiếng rồi đâm vào
Ba cây xúc tu tựa như ống hút, hút lấy mùi vị tuyệt hảo đó
“Mỹ vị.....
Quá mỹ vị
Ta thật kích động
Thật kích động!!”
Lý Tư Đồng nhìn về phía Giang Hạ đang bất động trên mặt đất, thở dốc nặng nề, biểu cảm gần như điên cuồng: “Giang Hạ, tới ôm lấy ta!!”
Ngươi mẹ nó có nghe mình đang nói gì không!
Giang Hạ nặn ra một nụ cười méo mó đau đớn trên mặt, tê dại cả da đầu, hai cánh tay chống trên mặt đất, muốn dựa vào bò mà cách xa Lý Tư Đồng một chút
Nhưng cậu vừa bò được chưa đến nửa mét về phía trước, một cây xúc tu đã bay tới, quấn chặt lấy đùi cậu, kéo cả người cậu đi!