Các Ngươi Cày Quái A, Xoát Ta Làm Gì

Chương 80: Lại một cái đầu óc không bình thường gia hỏa




Chương 80: Lại một gã có đầu óc không bình thường
Câu lạc bộ mà Giang Hạ biết đến là do Hiệu trưởng Bạch Hổ sáng lập
Còn Tổ chức Leo lên thì Giang Hạ lại càng quen thuộc hơn, Lý Tư Đồng cùng Trần Khải chính là người của tổ chức này
Tổ chức Leo lên, ngụ ý trở thành “Kẻ leo trèo” của thế giới mới, leo lên đến đỉnh phong
“Ngươi không phải là không biết lão bản của các ngươi là ai ư, tại sao lại biết hắn thuộc về tổ chức “Vương quốc”?” Giang Hạ hỏi
“Ta đoán thôi, hắn chưa từng cho phép trong tiệm thảo luận bất cứ chuyện gì có liên quan đến “Vương quốc”, cũng không cho phép có bất kỳ ai buôn bán thông tin liên quan tới “Vương quốc”
Cho nên ta đoán hắn rất có thể chính là người của tổ chức “Vương quốc”.”
Trần Vũ Hân nói xong, tiếp tục bổ sung: “Nói trở lại thì, nếu là hắn là người của “Vương quốc”, theo một ý nghĩa nào đó, ta cũng có thể coi là vậy..
dù sao ta là làm việc cho hắn, chỉ là không tiếp xúc được với đoàn đội cốt lõi.”
“Vậy những người trong “Vương quốc” này, có phải bất kỳ ai đi ra ngoài đều có thể dễ dàng đánh bại các ma chủng khác của Tinh Hà Thị?”
Giang Hạ đầy lòng hiếu kỳ, hiểu rõ thêm một chút tình hình Tinh Hà Thị, đối với bản thân hắn thì càng có lợi
Trần Vũ Hân lắc đầu: “Cũng không phải vậy, ngoài núi cao còn có núi cao hơn, những ma chủng cường đại của Tinh Hà Thị tuy không nhiều, nhưng cũng không phải ít ỏi
Chỉ có thể nói xét về tổng thể thực lực của cả đoàn đội, hẳn là không có bất kỳ đoàn đội ma chủng nào là đối thủ của “Vương quốc”..
Bọn hắn hẳn là tổ chức ma chủng xuất hiện sớm nhất tại Tinh Hà Thị.”
“Vương quốc...”
Giang Hạ lẩm bẩm, cái tên này, tựa hồ cũng ẩn chứa một vài ý nghĩa gì đó
Tỉ mỉ suy nghĩ, Giang Hạ tựa hồ lại phát hiện ra điều gì đó
Có lẽ Lý Tư Đồng muốn biết cũng không chỉ là thân phận lão bản đứng sau quán cà phê này, nàng là muốn làm rõ toàn bộ thông tin về “Vương quốc”
Ra tay đối phó tất cả thành viên của “Vương quốc”
Trước tiên biết rõ thân phận lão bản quán cà phê này, liền có thể truy cứu nguồn gốc để điều tra ra tất cả
“Đúng rồi, ngược lại còn có một tổ chức rất đặc biệt, những đồng loại của chúng ta trong tổ chức đó tự xưng là “Người bảo vệ”, không biết bọn hắn nghĩ gì, thế mà lại nghĩ cách bảo vệ nhân loại.”
Trần Vũ Hân nói rồi nở nụ cười, tựa hồ cảm thấy đám người đó có chút “Không biết tự lượng sức mình, ý nghĩ hão huyền”
“Bất quá tin tức mới nhất là, cách đây hai ngày bọn hắn đều bị nuốt chửng, kẻ đã xử lý bọn hắn chính là mấy con “Dị ma” đang ôm nhau kia, ăn chính bọn hắn đến nỗi ngay cả cặn bã cũng không còn lại.”
Nghe Trần Vũ Hân nói xong, Giang Hạ cảm thấy sự hiểu biết của mình về thế giới quan của Tinh Hà Thị trở nên sâu sắc và rộng lớn hơn
Không hổ là trạm tình báo số một của ma chủng Tinh Hà Thị, thông tin chính xác thật nhiều
Giang Hạ đang định nói tiếp thì tiếng chuông điện thoại di động dễ nghe vang lên
“Ta nghe cuộc điện thoại này!” “Đi đi.”
Cuộc điện thoại do Dương Kiệt gọi tới, Giang Hạ đi ra ngoài tiệm rồi bắt máy: “Uy?” “Hạ, có chuyện, tình huống đặc biệt, cần ngươi giúp đỡ!” “Giúp đỡ
Được, ngươi ở đâu, ta lập tức tới!” “Ta gửi tọa độ cho ngươi!” “Chờ đã, cho ta hỏi trước một tiếng, có phải ngươi lại ngủ với phụ nữ rồi bị đuổi kịp không?” “Ngươi nói gì vậy hả
Chẳng lẽ ta A Kiệt mỗi ngày ngoài việc tìm nữ nhân ra thì không có chuyện khác sao
Là liên quan tới chuyện ta đã nói với ngươi tối hôm qua, chuyện ta trở nên mạnh hơn và tiến hóa ấy, tình huống đặc thù, rất khẩn cấp!” “Được, gửi tọa độ cho ta, ta tới!”
Cúp điện thoại, Giang Hạ trở về quán cà phê, nói với Trần Vũ Hân là có việc phải đi trước
Lần này đến đây cũng không phải là không có một chút thu hoạch nào, hắn đã thu được rất nhiều thông tin hữu ích, chỉ đáng tiếc là không tìm thấy mục tiêu thích hợp để ra tay ở đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngược lại là trước khi đi, Trần Vũ Hân đã pha tặng Giang Hạ một ly cà phê “sản phẩm mới”
Nhìn Giang Hạ rời đi, trong ánh mắt Trần Vũ Hân tràn đầy thứ “tình cảm” giống hệt như hôm qua
Một nữ nhân viên của quán đến bên cạnh nàng, trêu ghẹo nói: “Cửa hàng trưởng, có ý với hắn ư?” “Thì sao?” Trần Vũ Hân vẫn không nỡ rời mắt khỏi Giang Hạ
Nữ nhân viên của quán nghĩ lại: “Hắn ta hình như ta đã gặp qua, trước đó đã cùng hai người của Tổ chức “Leo lên” tới quán chúng ta, phần lớn khả năng là người của Tổ chức “Leo lên”.” “Không quan trọng.” Trần Vũ Hân nhìn chằm chằm Giang Hạ, nuốt nước miếng một cái, bất kể Giang Hạ là người của tổ chức nào, nàng cũng đã để mắt tới hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bỏ lỡ lần này, nàng cũng không cho rằng, sau này còn có thể tìm được trong số đồng loại của mình một kẻ có cùng “sở thích” như vậy nữa
Đi trên con đường quanh hồ, Giang Hạ kiểm tra địa điểm mà Dương Kiệt gửi cho hắn, nó ở ngay nhà Dương Kiệt..
Dương Kiệt: 【 Tới nhà ta gặp mặt trước, tình huống cụ thể đến nhà ta rồi nói, cam đoan sẽ mở ra cánh cửa chính dẫn đến thế giới mới cho ngươi 】 Đối với cái tình huống đặc biệt mà Dương Kiệt nói đến, Giang Hạ càng ngày càng hiếu kỳ
“Giang Hạ!” Nghe được có người gọi mình, Giang Hạ đang dùng điện thoại di động đặt xe qua ứng dụng liền nhìn về phía bên cạnh hàng rào
Trên hàng rào, một thanh niên đang nằm sấp
Hắn mặc áo khoác màu trắng, khuôn mặt tuấn tú, chừng hơn 20 tuổi, để kiểu tóc húi cua, đôi mắt rất có thần
Khí tức đồng loại tản mát ra từ thanh niên này không yếu
Giang Hạ cũng không nhớ mình quen biết thanh niên này, trong đầu không có chút ấn tượng nào: “Chúng ta quen biết sao?” “Ta gọi Diệp Mở.” Thanh niên đổi một tư thế, dựa lưng vào lan can
“Diệp Mở?” Đối với người này, Giang Hạ vẫn như cũ không có chút ấn tượng nào
“Ta là người của Tổ chức Leo lên.”
Leo lên
Cùng một tổ chức với Lý Tư Đồng sao
Chẳng lẽ là Lý Tư Đồng bảo hắn tìm mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
— Điều đó rất không có khả năng
“Ngươi tốt, có chuyện gì sao?” Không rõ ý đồ của đối phương, Giang Hạ khách khí đáp lại
Thanh niên tên Diệp Mở cười nhạt nói: “Thì ra ngươi cũng từng có cơ hội trở thành một thành viên của chúng ta, nhưng ngươi đã không hoàn thành nhiệm vụ được quy định trong ba ngày.”
Giang Hạ mỉm cười: “Ân..
Có lẽ việc săn giết 10 người đối với ta mà nói, là việc rất khó khăn ấy mà.” “Ngươi vẫn rất hài hước, ta trực tiếp nói thẳng ý đồ của ta, có thể chứ?” “Có thể, ta cũng rất thích đi thẳng vào vấn đề.”
Diệp Mở suy nghĩ một chút, nhìn về phía mặt hồ xanh thẳm: “Ta là người có lòng ham muốn chiếm hữu rất mãnh liệt, thứ gì đã bị ta để mắt tới thì người khác không thể đụng vào
Nếu mà chạm phải, ta sẽ cảm thấy thứ thuộc về ta bị kẻ khác đánh cắp.”
“Ý của ngươi là...?” Dường như lại là một gã có thói hư tật xấu khá kỳ lạ
Diệp Mở nhìn về phía Giang Hạ, biểu cảm không còn “lễ phép” như lúc nãy nữa: “Ngươi đã đụng phải rất nhiều thứ của ta, cũng giống như..
Đồng Tử Xà..
Đối với ngươi thì nên gọi nàng là Lý Tư Đồng
Nàng là của ta, ngay từ ngày đầu tiên nàng vào tổ chức, ta đã quyết định nàng là của ta rồi
Bao gồm cả quán cà phê mà ngươi vừa nán lại lúc nãy, và cô Trần chủ quán cà phê ở đó, nàng ấy cũng là của ta, ngươi hiểu ý của ta không?”
“Nói một cách thông tục dễ hiểu, đơn giản mà nói thì chính là chỉ cần ngươi nhìn trúng đồ vật, mặc kệ có hay không thuộc về ngươi, đều không cho phép người khác chạm vào
Đây chẳng phải là chủ nghĩa bá quyền sao!” Giang Hạ nghĩ thầm lần này lại gặp phải kẻ không biết lý lẽ
Diệp Mở lắc đầu: “Ngược lại cũng không phải bá quyền, chỉ là ta nhìn trúng đồ vật mà người khác lại chạm vào, trong lòng ta sẽ rất không thoải mái..
Chính là loại cảm giác khó chịu trong lòng đó, ngươi hiểu chứ
Thật giống như ngươi thích một món đồ, trong tiềm thức của ngươi, vật này đương nhiên là của ngươi, nhưng rồi một ngày nào đó ngươi đột nhiên nhìn thấy vật này lại ở trong tay người khác.”
“Đơn cử một ví dụ, để ngươi hiểu thêm một chút nhé...”
Diệp Mở đưa tay ra, nắm lấy ly cà phê trong tay Giang Hạ: “Ly cà phê này ta nhìn trúng rồi, ta có thể lựa chọn uống, cũng có thể lựa chọn không uống, nhưng ngươi thì không thể uống.”
Hai người đều lâm vào im lặng ngắn ngủi, làn gió mát mẻ từ hồ thổi qua giữa hai người
Giang Hạ không nói chuyện, chỉ đưa tay ra cầm ly cà phê về, xé vỏ ống hút, ngay trước mặt Diệp Mở cắm vào trong cốc, rồi dùng sức hút một hơi thật mạnh
“Mùi vị không tệ
Ngon đấy chứ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.