Chương 86: Nổi giận
Sớm hai tháng trước, Tiêu Triển đã phát hiện con gái mình đột nhiên mất tích
Khi đó hắn liền một mực tìm kiếm
Mãi cho đến hôm qua, trong lúc vô tình hắn nghe được ở Lạc Dương phường thị, có một tu sĩ Trúc Cơ cùng đội vệ phường thị phát sinh mâu thuẫn, còn chém giết không ít vệ đội
Đương nhiên, đối với loại tin tức này, hắn không có chút hứng thú nào
Cho đến khi hắn nghe được trong câu chuyện này lại có cả con gái mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn liền lập tức không dừng vó đi vào Lạc Dương phường thị
“Cha, chúng ta sẽ không cùng người trở về đâu.” Tiêu Thủy Vân lập tức chắn chị gái mình ở phía sau, từ nhỏ cô đã rất e ngại cha mình, những năm này cũng không ít lần bị cha đánh
Nhìn thấy cha nổi giận, lúc này thân thể cô run rẩy không ngừng
“Cút ngay.” Tiêu Triển một tay đẩy Tiêu Thủy Vân ra, sau đó hướng Tiêu Nhược Vân nói, “Bây giờ lập tức cùng ta trở về.”
“Cha, xin người hãy bỏ qua cho con đi.” Tiêu Nhược Vân đau khổ cầu xin nói
Vốn nàng đã mười ngày chưa ăn, vừa mới ăn nửa bát canh gà, sắc mặt có chút khởi sắc
Nhưng nhìn thấy cha mình, cả khuôn mặt đều trở nên trắng bệch
“Bỏ qua cho ngươi
Vậy ngươi là muốn cha chết có đúng không?” Tiêu Triển trợn trừng hai mắt, tựa hồ muốn cưỡng ép mang Tiêu Nhược Vân đi
Tiêu Thủy Vân lập tức lao tới
“Cha, chính người phạm sai, tại sao lại bắt chị con phải trả, những năm này, chị ấy đưa cho người linh thạch chẳng lẽ còn chưa đủ sao?” Tiêu Thủy Vân hét lên với Tiêu Triển
Nhưng Tiêu Triển lại càng trợn tròn mắt, trực tiếp một bàn tay đánh vào mặt Tiêu Thủy Vân: “Nơi này có chỗ cho ngươi lên tiếng sao!”
Một tát này không hề nhẹ
Nửa bên mặt Tiêu Thủy Vân trong nháy mắt đỏ ửng lên, năm dấu ngón tay có thể thấy rõ ràng
Lâm Hạo một bên, lập tức trợn to mắt
Bởi vì Tiêu Triển dù sao cũng là cha Tiêu Nhược Vân, nên Lâm Hạo từ đầu đã không xen vào, hắn muốn nghe ngọn ngành sự việc ra sao
Nhưng hắn đâu ngờ, Tiêu Triển lại trực tiếp động thủ
Lúc này hắn làm sao còn quản Tiêu Triển có phải là cha Tiêu Nhược Vân hay không
Hắn lập tức tiến lên, nhấc chân, đá văng Tiêu Triển ra khỏi phòng, ném mạnh vào trong viện
“Không sao chứ?” Lâm Hạo nhìn Tiêu Thủy Vân, lúc này nửa bên mặt cô đã bắt đầu sưng phù, khóe miệng còn có tơ máu tràn ra, có thể thấy Tiêu Triển đã ra tay nặng như thế nào
“Oa....” Tiêu Thủy Vân trực tiếp nhào vào lòng Lâm Hạo khóc nức nở
“Nhược Vân, rốt cuộc chuyện gì xảy ra?” Lâm Hạo nhìn về phía Tiêu Nhược Vân hỏi
“Lâm Hạo, ta....” Tiêu Nhược Vân còn chưa kịp mở miệng
Tiêu Thủy Vân đã nghẹn ngào lên tiếng với Lâm Hạo: “Lâm Hạo, cha ta, hắn muốn bán chị con vào Ngọc Xuân Lâu, để có tiền trả nợ đánh bạc, những năm này, chị vì muốn giúp cha trả nợ, đến cả linh thạch tu luyện cũng không dám dùng
Thế mà hắn không biết hối cải, còn làm trầm trọng thêm, càng đánh bạc càng lớn, hai tháng trước, chủ nợ đến, hắn còn muốn bán chị vào Ngọc Xuân Lâu.”
“Ngươi ghê gớm thật đấy!!” Nghe Tiêu Thủy Vân nói, Lâm Hạo trực tiếp phun ra câu cửa miệng chốn quê kiếp trước
Lúc này hắn liên tưởng đến, hai tháng trước, khi hai chị em Tiêu Nhược Vân tới tìm hắn, rõ ràng có chút không bình thường
Lúc đó các nàng không nói, Lâm Hạo cũng không hỏi thêm
“Ngọa tào con mẹ ngươi.” Hai mắt Lâm Hạo dường như có ngọn lửa phun ra, nếu như lửa giận có thể thành hình, thì lửa giận của Lâm Hạo đã cao trăm trượng
Thân hình hắn lóe lên, liền xuất hiện trước mặt Tiêu Triển, không nói hai lời, trực tiếp vung tay tát tới
Tiêu Triển vừa mới đứng dậy, đã bị Lâm Hạo đánh ngã xuống đất
“Ngươi vì trả nợ đánh bạc, lại đem con gái ruột mình bán vào Ngọc Xuân Lâu, sao ngươi không chết đi cho xong.” Lâm Hạo giận dữ không kìm được, giơ chân lên, một cước đạp thẳng vào ngực Tiêu Chiến
Ngọc Xuân Lâu, nghe tên cũng biết là cái nơi gì, việc này khiến Lâm Hạo sao có thể không nổi giận
Nếu không vì Tiêu Nhược Vân, Lâm Hạo đã muốn một cước đá cho đối phương quy tiên
Đương nhiên, dù Lâm Hạo đã thu lại lực đá, Tiêu Chiến vẫn bị đạp đến phun máu
“Đây là chuyện nhà ta, mắc mớ gì đến ngươi, ngươi bắt cóc hai đứa con gái ta, nếu ở năm năm trước, lão tử nhất định phải lột da ngươi.” Năm năm trước Tiêu Triển vẫn còn là tu sĩ Trúc Cơ
Thiên phú của hắn không tệ, 30 tuổi Trúc Cơ, bốn mươi lăm tuổi đã tu luyện đến Trúc Cơ tầng năm, lúc đó ở La Thiên Tông cũng coi như một tiểu thiên tài, vô cùng oai phong
“Ngươi vẫn còn lý sự hả.” Lâm Hạo lại một cước đạp vào ngực Tiêu Triển
Hắn dường như vẫn chưa hết giận, chân không ngừng giẫm, Tiêu Triển đau co rút cả người, không ngừng buồn bã chửi bới
“Nhược Vân, ngươi muốn nhìn cha mình bị đánh chết tươi sao?” Lúc này Tiêu Triển đã mặt mũi đầy máu, trong mắt cũng đầy tơ máu
Xương sườn cũng gãy mất mấy cái
Cứ tiếp tục như vậy, hắn cảm thấy mình thật sự sẽ bị Lâm Hạo đá chết tươi mất
Thế là bắt đầu cầu xin sự tha thứ của con gái mình
“Lâm Hạo, thôi đi.” Thấy cha mình bộ dạng như vậy, Tiêu Nhược Vân cũng không đành lòng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mặc dù cha mình đối với nàng như vậy, nhưng nàng cũng không thể tận mắt nhìn cha mình, bị Lâm Hạo đánh chết tươi
Lâm Hạo cũng không thật sự muốn đánh chết Tiêu Triển, nghe Tiêu Nhược Vân mở miệng, liền dừng tay
Nghe tiếng động, ba người Vương Dư Yên cũng chạy ra
“Phu quân, đây là ai vậy?” Vương Dư Yên đi đến trước mặt Lâm Hạo, mắt nhìn Tiêu Triển, rồi lại nhìn về phía Lâm Hạo hỏi
“Cặn bã, súc sinh!” Lâm Hạo hung hăng nói
“Lâm Hạo, ta biết ngươi, ngươi vừa mới đột phá Trúc Cơ, ngươi muốn cưới con gái ta cũng được thôi, chỉ cần cho ta 50.000 linh thạch là được.” Tiêu Triển gian nan đứng lên, nhưng vừa mới dứt lời, đã lại phun ra một ngụm máu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Con mẹ nhà ngươi.” Nghe Tiêu Triển lúc này còn dám đòi linh thạch, Lâm Hạo cũng không nhịn được nữa, lại một cước, đá thẳng Tiêu Triển ra khỏi sân
“Đừng nói 50.000 linh thạch, năm viên linh châu ngươi cũng đừng mong có, cút đi, đừng để ta thấy mặt ngươi lần nào nữa.” Lâm Hạo nói xong, liền đóng cổng viện lại
Không thèm nhìn Tiêu Triển một chút nào
Sau đó hắn hướng về phòng khách đi đến: “Mọi người vào phòng khách đi.”
Lâm Hạo dặn dò một tiếng, đi vào phòng khách, liền ngồi vào vị trí chủ tọa
Chờ Tiêu Nhược Vân vào phòng khách xong, Lâm Hạo đuổi hết hạ nhân ra ngoài, sau đó lại lấy ra một lá bùa cách âm
“Nhược Vân, cha ngươi rốt cuộc chuyện gì xảy ra?” Lâm Hạo hỏi
“Cha ta vốn là chấp sự của La Thiên Tông, có tu vi Trúc Cơ tầng năm, nhưng năm năm trước sau một lần ra ngoài trở về, bị người đánh trọng thương, đến cả linh hạch cũng vỡ vụn, tu vi liền rớt xuống Luyện Khí cảnh
Hắn biết mình không có cách nào hồi phục được nữa, tính tình liền trở nên càng ngày càng nóng nảy, cả ngày chỉ biết tới sòng bạc, thiếu sòng bạc không ít linh thạch, hai tháng trước, người của sòng bạc tới đòi nợ, tuyên bố nếu không trả linh thạch, sẽ đánh chết hắn
Một lần tình cờ, ta nghe được hắn muốn đem ta gả vào Ngọc Xuân Lâu, nên ta cùng muội muội đã trốn đi.”
“Thì ra là như vậy, Nhược Vân, ta thấy bộ dạng cha ngươi, e rằng sẽ còn quay lại.” Trước kia Tiêu Triển là Trúc Cơ, chỉ sợ cũng quen biết một số tu sĩ Trúc Cơ
Để vĩnh viễn thoát khỏi phiền phức này, trong lòng Lâm Hạo cũng có một tia sát ý
Đương nhiên, muốn giết Tiêu Triển, tốt nhất vẫn là không để Tiêu Nhược Vân biết
Trầm ngâm một chút, Lâm Hạo tiếp tục nói, “Lát nữa ta sẽ cho người của đội vệ đến, nếu cha ngươi quay lại, thì đội vệ sẽ tới báo cho ta.”