Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 354: Trên đời này nào có chuyện vẹn toàn đôi bên




Mặc dù âu Dương không có ấn tượng tốt về Hổ Bính trước mắt, nhưng lời nói của Trần Trường Sinh cũng quá quyết liệt
Hồ Đồ Đồ cũng không biết tại sao tam sư huynh luôn tốt tính lại đột nhiên nói như vậy, bàn tay nhỏ bé đang kéo Hổ Bính không khỏi siết chặt lại, nhìn Trần Trường Sinh hỏi: “Tam sư huynh, nói như vậy thật quá đáng!”
Còn Hổ Bính lồng ngực phập phồng kịch liệt ở bên cạnh, thân là thiên tài vạn năm có một của Hổ tộc, làm sao hắn có thể chịu đựng khuất nhục như vậy
Hổ Bính trầm giọng nói: “Mặc dù hiện tại vị sư huynh này thực lực cao thâm, nhưng ba trăm năm Hà Đông, ba trăm năm Hà Tây, chớ bắt nạt thiếu hổ nghèo!”
“Phụt!”
Trần Trường Sinh nhếch khóe miệng cười lạnh một tiếng, nhìn Hổ Bính trước mắt: “Đối với ngươi mà nói, quyền lợi quan trọng hơn bất cứ thứ gì, hôm nay ngươi có thể làm ra chuyện muốn tàn sát Hồ tộc thì tương lai ngươi cũng sẽ làm như vậy!”
Người khác không biết về con hổ trắng Hổ Bính trước mặt, nhưng Trần Trường Sinh lại biết rất rõ
Kiếp trước cũng đã từng trải qua cảnh tượng này, lúc ấy đó còn là một tin tức lớn làm chấn động cả hai tộc Nhân Yêu
Kiếp trước Đồ Đồ cũng bị con hổ trắng trước mắt này cưỡng ép bắt về làm thiếp, nhưng Hổ Bính lại thốt ra một câu hùng hồn: “Đời này nạp thiếp không cưới vợ!”
Trong lúc nhất thời đôi vợ chồng Thiên Kiêu Yêu tộc này danh tiếng vô lượng, dù đối mặt với cường quyền vẫn theo đuổi tình yêu của mình như trước nên nhận được nhiều khen ngợi của nhân tộc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng mười năm sau đột nhiên truyền ra tin tức Hổ Bính muốn cưới vợ, Hồ Đồ Đồ tức giận bỏ đi, đôi vợ chồng hoàn mỹ này hoàn toàn tan vỡ
Mà ở tương lai xa hơn, khi quốc chủ của Vạn Yêu quốc băng hà, vạn yêu rơi vào tình trạng quần long vô chủ, con hổ trắng trước mắt này lại tranh đoạt vị trí Vạn Yêu quốc chủ với Hồ Đồ Đồ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hổ trắng đã lén lút giết toàn bộ Hồ tộc ở Thanh Khâu, Hồ Đồ Đồ thì đánh nát thân thể của con hổ trắng này, rồi luyện chế thần hồn của hắn thành Trấn Yêu Hổ phù
Trong tương lai đã biết, hai bên đều có mối thù máu, cho nên hôm nay Trần Trường Sinh có thể để hổ trắng rời khỏi Thanh Khâu sơn, là đã vô cùng khắc chế
Đối với những vướng mắc yêu hận giữa hai người, có một câu nói được lưu truyền rộng rãi ở đời sau
Hứa lấy ngươi làm thiếp, cả đời không cưới vợ
Những lời này khiến con hổ trắng trước mắt này trở thành đại biểu của sự trung thành
Nhưng Trần Trường Sinh lại biết rất rõ, cái gọi là tình yêu cũng chỉ là nắm gia vị trên con đường tu đạo
Sau khi có được sẽ cho là điều hiển nhiên, do đó sẽ đặt những thứ sau khi có được ở vị trí thứ hai, sau đó đi truy tìm những thứ mình vẫn chưa có được
Bất kể là người hay là yêu đều như vậy
Sau khi thành thân với Hồ Đồ Đồ, con hổ trắng trước mắt vì theo đuổi đế vị của Yêu tộc, đầu tiên là cưới chính thê để có được vị trí tộc trưởng, thủ đoạn máu tanh cộng thêm với tu vi cao thâm khiến hắn có được danh tiếng cao nhất ở trong Yêu tộc
Nhưng thế sự trêu người, “Chiêu Yêu phiên” chí bảo Yêu tộc lại nhận Hồ Đồ Đồ là chủ
Yêu tộc muốn trở thành đế vị phải có được sự tán thành của Chiêu Yêu phiên
Cuối cùng con hổ trắng trước mặt vẫn lựa chọn ra tay với Hồ Đồ Đồ vì đế vị của Yêu tộc
Nếu kiếp này, con hổ trắng trước mắt từ bỏ thân phận trong tộc, đến Thanh Khâu sơn cầu hôn Hồ Đồ Đồ làm vợ, thì Trần Trường Sinh còn có thể coi trọng
Nhưng tất cả mọi thứ hiện tại không có gì khác với tương lai, với tư cách là sư huynh của Hồ Đồ Đồ, Trần Trường Sinh làm sao lại nhìn Hồ Đồ Đồ đi lên con đường tương lai một lần nữa
Trong nháy mắt, Hồ Đồ Đồ đã bị Tiên Thiên Tam Tài trận trong tay Trần Trường Sinh chụp đến bên người, hắn mờ mịt chắn ở phía trước Hồ Đồ Đồ và đối diện với Hổ Bính
Hổ trắng Hổ Bính nắm chặt hai tay, nhìn Trần Trường Sinh trước mắt hỏi: “Không biết phải làm sao sư huynh mới nguyện ý thừa nhận ta?”
Trần Trường Sinh cười khẽ một tiếng, trêu tức nhìn con hổ trắng trước mắt nói: “Hồ tộc vẫn có cách nói người ở rể hào môn, nếu như ngươi có thể từ bỏ thân phận trên người ngươi, thề từ nay về sau không còn liên quan gì đến Hổ tộc, ta sẽ không ngăn cản các ngươi nữa!”
âu Dương ngồi xếp bằng ở bên cạnh, một tay chống đầu, một tay như có như không vuốt ve Tịnh Tử bên cạnh, cũng lộ ra ý vị thâm trường nhìn con hổ trắng trước mắt, muốn nghe thử con hổ trắng trước mắt sẽ lựa chọn như thế nào
Sự lựa chọn mà Trường Sinh muốn hổ trắng làm thật sự rất đơn giản, chỉ có thể lựa chọn một thứ giữa quyền lực và tình yêu
Kết hợp với thân phận Trường Sinh là người trùng sinh, âu Dương cũng hiểu được đại khái, trong tương lai con hổ trắng trước mắt này sẽ vì một số chuyện liên quan đến quyền lực mà gây ra chuyện lớn với Đồ Đồ
Có lẽ đây chính là nguyên nhân Trường Sinh ngăn cản Đồ Đồ và con hổ trắng trước mắt
Trên đời này nào có chuyện vẹn toàn đôi bên, tất cả mọi thứ đều được bí mật so đo giá trị để biết nên lựa chọn như thế nào
Sự lựa chọn mà Trần Trường Sinh đưa ra vừa vặn đâm trúng hai điểm yếu lớn nhất của Hổ Bính
Tự tay mình tạo ra Hổ tộc cường thịnh nhất, không chỉ là tâm nguyện lớn nhất của Hổ Bính, mà còn là tâm nguyện lớn nhất của phụ thân và mẫu thân đã qua đời
Vì thế mà mình chịu nhiều khổ như vậy và được tổ tiên Hổ tộc thừa nhận trong Vạn Yêu điện
Chính mình nhất định phải làm được một sự nghiệp vĩ đại
Từ bỏ Hổ tộc
Cho dù là mình đồng ý, bộ tộc phía sau mình, cha mẹ của mình, tổ tiên của mình sẽ đồng ý sao
Thậm chí người vẫn luôn hướng về mục tiêu như mình sẽ đồng ý sao
“Sư huynh là cố ý làm khó ta?” Hổ Bính trừng mắt nhìn Trần Trường Sinh trước mắt, lạnh giọng nói
âu Dương thở dài một hơi, con hổ trắng trước mắt không lựa chọn, cũng xem như đã đưa ra lựa chọn của mình, ngay sau đó hắn đứng lên, tiến lên một bước, chân nguyên mênh mông xuyên thấu cơ thể
Hổ Bính bị chân nguyên hất bay thẳng ra ngoài, thân thể có thể so với linh bảo của hắn ngăn cản được trùng kích chân nguyên của âu Dương
âu Dương nhàn nhạt nhìn Hổ Bính không khuất phục nói: “Rời khỏi đây, sư đệ ta đã nói như vậy, ngươi lại không làm được, vậy thì đừng ở chỗ này, Thanh Khâu sơn do Thanh Vân tông che chở, muốn đưa Đồ Đồ đi thì đến tìm Thanh Vân tông!”
Giờ khắc này, sự khát vọng về thực lực lại tràn ngập ở trong lòng Hổ Bính, ai cũng ngăn cản mình có được đồ vật mà mình muốn
Mình đã đánh bại hết đối thủ này đến đối thủ khác, mình chiến thắng tất cả những khó khăn đã ngăn cản mình, mấy vị tu sĩ Nhân tộc trước mắt ngăn cản mình đưa Đồ Đồ đi cũng chỉ là hòn đá chặn đường kiểm tra thực lực của mình mà thôi
Nếu như
Nếu như mình có được thực lực cường đại như tổ tiên thì hôm nay chắc chắn sẽ không phải chịu sự khuất nhục như vậy, vậy mà ngay cả việc đưa Đồ Đồ đi cũng không làm được
Nhưng thực lực mà ba người âu Dương thể hiện ra hoàn toàn không phải là thứ mà mình và bộ tộc của mình có thể chiến thắng bây giờ, mặc dù Hổ Bính không cam lòng, nhưng vẫn xoay người rời đi
Các tu sĩ Hổ tộc trong bộ tộc mà Hổ Bính dẫn dắt cũng đứng lên, đi theo Hổ Bính rời khỏi nơi này
Vừa rồi còn đang uống rượu xưng huynh gọi đệ, trong nháy mắt đã trừng mắt lạnh lùng nhìn nhau, nhìn đối phương mắt không phải mắt mũi không phải mũi
Tiệc tối vốn náo nhiệt lại vắng ngắt, Thanh Khâu yêu tu không lên tiếng, bọn họ không có thực lực làm người hòa giải và họ cũng không có can đảm phát biểu ý kiến của mình
Hồ Đồ Đồ nhìn Hổ Bính rời đi, sốt ruột muốn đuổi theo, nàng tâm trí còn nhỏ không hiểu rốt cuộc sư huynh và Hổ Bính ca ca đang làm gì, nhưng khi nàng nhìn thấy Hổ Bính ca ca thất hồn lạc phách rời đi, theo bản năng muốn tiến lên an ủi, lại bị Trần Trường Sinh ổn định tại chỗ
Trần Trường Sinh nhìn Hồ Đồ Đồ sốt ruột đến bật khóc, quay đầu nhìn về phía âu Dương muốn giải thích
âu Dương lại vung tay lên nhìn chằm chằm vào thân ảnh Hổ Bính thản nhiên nói: “Trường Sinh làm không sai, nói lời thề non hẹn biển hay gì cũng được, nói là nói, làm là làm, con mèo trắng này thật sự đã đưa ra lựa chọn của mình.”
Trên thế giới này không tồn tại chuyện vẹn toàn cả đôi bên
Trừ khi hắn thật sự có thể tìm ra một con đường, nếu không thì làm như vậy mới tốt cho tất cả bọn họ, bao gồm cả Hổ Bính
Thế gian an đắc song toàn pháp, bất phụ như lai bất phụ khanh
(Trích thơ “Bất phụ Như Lai, bất phụ khanh” – Thương Ương Gia Thố)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.