Cái Gì, Tiểu Tử Này Bối Cảnh Cứng Như Vậy?

Chương 78: Mỹ nhân ân




"Ngươi
Thấy ánh mắt Bạch Chỉ càng lúc càng không kiêng dè, Giang Uyển Oánh liền nổi nóng ngay tại chỗ
"Có ích gì chứ
Ngươi có thể giúp A Xuyên sao
Câu nói này vừa thốt ra, cả không gian im lặng, đến mức kim rơi cũng nghe được
Nghe được những lời hung hăng như vậy, Bạch Chỉ, người vừa nãy còn dùng ánh mắt khiêu khích nhìn Giang Uyển Oánh, mặt bất giác đỏ lên
Nàng chợt nhớ đến lúc trước ở căn nhà tranh tại Thanh Dương quốc, Lâm Xuyên từng đề nghị với nàng một yêu cầu nhỏ
Khi đó, nàng cảm thấy quá xấu hổ, với lại yêu cầu đó không nằm trong ghi chép của âm dương thải bổ pháp, thế nên đã cự tuyệt, chỉ cho phép Lâm Xuyên thưởng thức
Giờ nghe Giang Uyển Oánh nói vậy, nàng ngoài thấy hơi xấu hổ, trong lòng còn có chút hối hận
"Nếu lúc ấy ta đồng ý hắn, liệu hắn có phải sẽ chỉ thích mình ta không
"Khụ khụ, ta đột nhiên nhớ ra còn chút việc chưa làm, các ngươi cứ nói chuyện đi
Trời ạ, chuyện riêng tư thế này đâu phải là thứ một thánh chủ như ta có thể nghe chứ
Vô tình nghe được chuyện củ chuối như vậy, Lý Tuấn ném cho Lâm Xuyên một ánh mắt tự cầu phúc rồi rời khỏi phòng khách
"Đi ra ngoài với ta một chút nhé
Phát hiện mình mất đi ưu thế duy nhất, Bạch Chỉ không có kiểu thẹn quá hóa giận như Giang Uyển Oánh
Mà là ánh mắt một lần nữa xuyên qua Giang Uyển Oánh, hướng tới Lâm Xuyên
"Không được đi
Nàng là người xấu
Giang Uyển Oánh mang ánh mắt cảnh cáo mà nhìn chằm chằm Lâm Xuyên, vẻ mặt như sợ Lâm Xuyên bị Bạch Chỉ cướp mất
"Ngươi đã nói có chuyện có thể tìm ngươi mà, quên rồi sao
Thấy Lâm Xuyên có chút do dự, Bạch Chỉ lại thêm dầu vào lửa
Thấy vậy, Lâm Xuyên cũng không tiện từ chối, đành phải dịu giọng nói với Giang Uyển Oánh: "Sư tỷ ngoan, ta sẽ nhanh về thôi
"Vậy..
vậy ngươi không được làm cái kia với nàng..
Giang Uyển Oánh cái mũi nhỏ khẽ nhúc nhích, như đang cố gắng đè nén cảm xúc sắp vỡ òa
Dù rất không muốn Lâm Xuyên cùng Bạch Chỉ ở riêng, nhưng nàng càng không muốn Lâm Xuyên thấy khó xử
Nhìn hai người trước mắt tình chàng ý thiếp, Bạch Chỉ chẳng hiểu sao, mũi cũng có chút cay cay
Từ sau khi tác dụng phụ của công pháp biến mất, nàng bắt đầu thường xuyên bị mấy cảm xúc nhỏ nhặt không rõ ràng quấy nhiễu
"Chúng ta đi thôi
Lâm Xuyên nhìn về phía Bạch Chỉ bên cạnh
"Ừ
Bạch Chỉ hờ hững đáp lời, cảm xúc dường như có chút sa sút
Sau khi hai người rời khỏi phòng khách, Bạch Chỉ không mở miệng nói đi đâu, chỉ lặng lẽ đi theo sau lưng Lâm Xuyên
Hai người tới một cái đình ở vùng ngoại ô Thanh Loan thánh địa
Đình nằm bên bờ nước, xung quanh yên tĩnh
Trong ao hoa sen nở rộ, thanh tịnh, cao vút
"Bạch thánh nữ lần này tìm ta có việc gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Xuyên hỏi
"Không có chuyện thì không thể tìm ngươi sao
Bạch Chỉ giọng có chút chua chát
Thật ra nàng muốn nói là: Chỉ muốn đến gặp ngươi
Không biết vì sao, lời đến miệng lại biến thành như vậy
Lâm Xuyên không đáp, không dám nhận, hoàn toàn không dám nhận
"Chỉ ở chung được có bảy ngày ngắn ngủi thôi mà
Thật chẳng lẽ sẽ nảy sinh tình cảm sâu đậm sao
Sao có thể như thế được
Lâm Xuyên âm thầm nghĩ ngợi, hắn thực sự không hiểu được tình huống này
"Ta..
Ta trao thân cho ngươi, ban đầu thật sự là vì Vô Cấu tiên thể của ngươi
Nhưng từ sau khi ta trở về, chẳng biết tại sao, trong đầu lúc nào cũng nhớ về ngươi
Có lẽ đây chính là thích chăng
"Ta không ép buộc ngươi phải thích ta, vốn dĩ cũng không có lý nào như vậy
Ngươi không thích ta, đó là đúng
"Nhưng ít nhất ngươi phải biết, ngươi là người đàn ông đầu tiên của ta, cũng là người cuối cùng
Ngươi không thể vì ta đối với ngươi tùy tiện mà cảm thấy ta là một người con gái tùy tiện
Bạch Chỉ vừa nói, vừa đem những lời chất chứa trong lòng bấy lâu nay nói ra một mạch
Nghe xong những gì Bạch Chỉ nói, Lâm Xuyên lại không dám tiếp lời, vẫn tiếp tục im lặng
Thấy Lâm Xuyên vẫn không có đáp lại, Bạch Chỉ cũng không giận
Hắn hiểu được tâm ý của mình là tốt rồi, giống như nàng vừa nói, có thích mình hay không là chuyện của hắn
"Được rồi, nói chuyện chính đi
Bạch Chỉ hít sâu một hơi, sau đó chậm rãi lên tiếng: "Sư tỷ của ngươi không còn sống được bao lâu nữa đâu
"Nếu như không có đồ vật tăng thọ hoặc trong vòng trăm năm không thể phá cảnh, nàng sẽ chết
Lâm Xuyên cũng không hề lộ vẻ lo lắng như Bạch Chỉ tưởng tượng, hắn chỉ bình thản gật đầu
Từ khi lần đầu thấy một nửa tóc trắng của Giang Uyển Oánh, coi như Giang Uyển Oánh không nói, hắn cũng đã đoán ra được một phần
Hắn chỉ là không muốn lộ ra trước mặt sư tỷ mà thôi, sư tỷ đã không nói cho hắn, thì mình sẽ xem như không biết đi
Nếu lần này không phải Bạch Chỉ một mình gọi hắn ra đây, hắn định lập tức đi tìm thánh chủ hỏi xem có bảo vật nào tăng thọ không
Bảo vật có thể tăng thêm tuổi thọ chắc chắn rất trân quý, cho nên Lâm Xuyên đem phần lớn lỗi mà mình nhận được trước đó cho Lý Tuấn, muốn sớm chuẩn bị tốt quan hệ
"Ta sẽ giúp nàng
"Vì sao
Lâm Xuyên cảm thấy có chút kinh ngạc, trước đó trong phòng khách, hai người thế nhưng đối chọi gay gắt, còn có chút đối địch, giờ sao lại thay đổi vậy
"Ta và nàng, trước kia đã từng là bạn cũ
Với lại..
Đôi mắt trong như nước thu của Bạch Chỉ nhìn về phía Lâm Xuyên, ý tứ không cần nói cũng hiểu
"Cảm ơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Xuyên thở dài
Mỹ nhân ân, khó mà trả nổi..
Sau đó, không khí giữa hai người dường như ngưng lại, lại như đột nhiên mất đi tiếng nói chung, rơi vào im lặng kéo dài
Ánh mắt Bạch Chỉ si ngốc nhìn Lâm Xuyên, tràn ngập những cảm xúc phức tạp, có quyến luyến, có mong chờ, còn có một tia ưu tư không dễ phát hiện
Mà ánh mắt Lâm Xuyên chỉ luôn hướng về những bông hoa sen ở nơi xa, như thể đang tìm kiếm gì đó trong từng bông hoa sen đang nở rộ kia, hoặc có lẽ đang mượn nó để trốn tránh điều gì
"Vô Cấu tiên thể của ngươi đưa cho ta có chút không ổn định, đợi khi nào ngươi rảnh, có thể đến Bạch Vân thánh địa tìm ta không
Ta..
Ta sẽ không để ngươi đến tay không, ta sẽ cho ngươi một thứ tốt không kém gì Vô Cấu tiên thể
Bạch Chỉ khẽ cắn môi, ngón tay nhẹ nhàng bóp chặt mép váy, nét mặt lộ ra một tia bất an cùng mong đợi
"Chỗ tốt thì không cần
Ngươi có chuyện, ta đương nhiên sẽ không bỏ mặc, đợi ta làm xong chuyện trong tay, ta sẽ đến Bạch Vân thánh địa tìm ngươi
"Vậy..
vậy ngươi mau đến nhé, ta..
ta chờ ngươi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thấy yêu cầu của mình được chấp nhận, Bạch Chỉ trong lòng vui mừng, xem ra vị trí của mình trong lòng Lâm Xuyên cũng không hề nhỏ
"Ngươi còn chuyện gì khác không
Nếu không có thì ta về trước
Lâm Xuyên liếc nhìn sắc trời một chút, sau đó lại chuyển mắt nhìn người trước mặt, bình tĩnh mở lời
Rời xa sư tỷ lâu như vậy, chắc sư tỷ cũng sắp cuống cuồng cả lên rồi
"Cuối cùng hỏi ngươi một câu
"Ngươi nói đi
"Giang Uyển Oánh và ta, ngươi thích ai hơn
Ngươi yên tâm, ta tuyệt đối không nói cho Giang Uyển Oánh
Bạch Chỉ nhìn chằm chằm Lâm Xuyên, vẻ mặt thật lòng hỏi thăm
Lâm Xuyên: ..
"Đều thích
Bỏ lại một câu, Lâm Xuyên liền ngự kiếm hướng phòng khách bay đi, chỉ để lại Bạch Chỉ ngồi một mình trong đình
"Ta còn tưởng ngươi sẽ chọn nàng, xem ra ta vẫn còn có ưu thế
Khóe miệng Bạch Chỉ hơi cong lên, tâm tình vô cùng tốt
Gió thổi nhẹ, hương sen thoang thoảng khắp nơi, đình càng thêm tĩnh mịch, tâm cũng theo đó mà an...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.