Chuyển Sinh Thành Nấm Biến Dị

Chương 98: 95. Nào đó một lần nữa mở cửa tửu quán




**Chương 98: 95
Một quán rượu nào đó mở cửa trở lại**
Ma Triều đã qua được đã lâu, thị trấn Yafeng dường như đã khôi phục sự phát triển như ngày xưa, chỉ là rất nhiều gương mặt không còn là gương mặt thuở trước nữa mà thôi
Nếu hỏi các mạo hiểm giả lang thang bên đường, chứng cứ rõ ràng về sự phục hồi của thị trấn là ở đâu
Đáp án không nằm ở việc trùng kiến đại sảnh công hội mạo hiểm giả, cũng không phải tân nhiệm phân hội trưởng sắp tới sau hai tháng nữa, mà đáp án chính là vào giờ phút này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bởi vì, Ngay hôm nay, Chính vào đêm trăng tháng ba chiếu rọi này, Quán rượu Nát một lần nữa khai trương
Đám mạo hiểm giả chen vai sát cánh, cao giọng hoan hô tràn vào quán rượu đã vô cùng chật chội, đồng thời không kịp chờ đợi đi đến quầy bar, gọi ngay một chén rượu mạnh trong ký ức
Muốn nói ai không bị bầu không khí vui sướng này lây nhiễm, đại khái chỉ có lão bản quán rượu Gỗ Kim Dương thôi
Hôm nay hắn rảnh rỗi đến mức có thể khoanh tay tựa vào ngoài cửa lớn quán rượu nhà mình, lặng lẽ đếm những dòng người dũng mãnh đổ về phía bên kia đường
Trong quán rượu Nát, hôm nay ngay cả bệ cửa sổ cũng ngồi đầy người
Tất cả mọi thứ đều giống như trước đây
Cánh cửa gỗ mỗi khi kéo ra lại kêu ken két rung động, sàn nhà dơ bẩn dính đầy vết rượu, cùng với mùi rượu mạnh nồng nặc lan tỏa trong không khí
Nếu nhất định phải nói có điều gì khác biệt, vậy đại khái là lão bản đã từ một gã đàn ông trung niên béo bẩn thỉu, biến thành một đại mỹ nhân hấp dẫn trong bộ đồng phục
Điều này đã mang đến cho tất cả mọi người một sự thích thú khác lạ
Không biết công hội đã nghĩ như thế nào, mà lại phái một đại mỹ nhân õng ẹo tới quản lý loại quán rượu tràn ngập sự thô tục của các mạo hiểm giả hạ đẳng này
Cũng khó trách phải phối một gã Hổ nhân cao một mét chín làm nhân viên phục vụ quầy rượu..
Người phụ nữ tên là Mary ở phía trước quầy bar, khoác trên mình một chiếc áo mục sư trắng tinh, áo không có ve cổ, ôm sát vào cái cổ trắng như tuyết
Nàng nở nụ cười ngọt ngào trên gương mặt, đưa chén rượu gỗ cho một gã khách uống rượu lẳng lơ đứng trước mặt, lại khéo léo thu tay về kịp lúc, không để đối phương chạm vào
Gã khách uống rượu dường như vẫn chưa chịu từ bỏ, bưng chén rượu chạm vào nàng và cất lời: "Bà chủ, nàng là mục sư của Quang Minh Thần sao
Bộ đồng phục này thật hợp với nàng
"Chỉ là cá nhân yêu thích kiểu ăn mặc này thôi
Mary nhẹ nhàng mỉm cười đáp lại, dường như không hề nhận ra ý tứ khinh bạc trong lời nói của đối phương
Gã khách uống rượu dường như không thỏa mãn chỉ với lời nói sáo rỗng, duỗi bàn tay đầy lông lá bẩn thỉu về phía Mary
Lại ở giữa đường bị một bàn tay to còn nhiều lông hơn cả tay hắn nắm chặt lại
"Ngươi..
Ngươi muốn làm gì
Gã khách uống rượu dường như còn muốn nói thêm vài câu bậy bạ, nhưng Hổ nhân căn bản lười nhác nói nhảm với hắn, nắm lấy cánh tay hắn rồi kéo thẳng ra ngoài, mặc kệ hắn một đường khoa trương kêu la thảm thiết mà thờ ơ, rất nhanh liền đem hắn vứt ra ngoài —— đây đã là kẻ thứ 13 trong đêm nay bị vứt ra ngoài
Tại một góc quán rượu, Norris đang hết sức làm nốt món bít tết rắn nướng trước mặt hắn
Hắn đến cũng khá sớm, may mắn chiếm được một chỗ ngồi cạnh cái thùng rượu rỗng tồi tàn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn gần đây gặp may một cách khó hiểu, lần trước tại trong thành ngầm gặp phải gã đàn ông ăn mặc như quý tộc kia, thế mà thật sự giữ lời hứa, tìm đến hắn và cho một đồng kim tệ
Về sau hắn mới biết được, người đó tên là Aiding, là một mạo hiểm giả cấp Kim Cương
Một chút vụn vặt chảy ra từ kẽ tay những cường giả này, đối với loại người như hắn đều là tài lộc từ trên trời rơi xuống
Một đồng kim tệ này, cộng với số tiền hắn tích góp được từ việc đào quặng là 1 vàng 20 bạc, là đã đủ chỗ dựa cho khoản nợ phải trả vào vòng thứ ba trong năm nay rồi, thậm chí còn có thể thỉnh thoảng tụ tập cho vui như thế này, tự thưởng cho mình một bữa ngon, thay vì mỗi ngày chỉ uống súp nấm
Ngay tại lúc Norris đắm chìm trong hạnh phúc nhỏ bé của chính mình, một kẻ mạo hiểm chen qua đám đông, một cước làm đổ cái đĩa gỗ chứa nửa phần bít tết rắn nướng thơm lừng
Thịt rắn lăn đi trên sàn gỗ đầy những vết chân đen, Norris dường như nghe thấy tiếng dạ dày mình thổn thức
Đây chính là món ngon đã tốn của hắn trọn vẹn 30 đồng tệ..
"A —— bẩn chết rồi
Gã mạo hiểm giả đá đổ đĩa khinh thường khẽ vuốt ống quần mình, giày của hắn vẫn còn giẫm lên tảng bít tết rắn đang bốc khói
"Ăn phân cũng không biết tìm chỗ tử tế
Gã mạo hiểm giả trên thân có treo huy chương cấp Bạc hùng hổ bỏ đi, tựa hồ hắn không ra tay đánh tên Norris đã làm ô uế ống quần mình cũng đã là cho một ân huệ rồi
Không hề đứng lên tranh cãi, thậm chí liền thấp giọng chửi mắng cũng không có, Norris chỉ khúm núm lùi về sau một chút, không dám đối mặt với ánh mắt của những người xung quanh
Hắn chỉ là một mạo hiểm giả cấp 21, một mạo hiểm giả cấp thấp nhất vừa mới vượt qua ngưỡng cấp Đồng, còn lực mỏng thế cô, không ai cũng không thể trêu vào
Làm một kẻ hèn nhát cũng tốt hơn là bị người ta kéo vào ngõ hẻm đánh cho gần chết
Sớm biết đã chẳng đến quán rượu nát này hóng náo nhiệt làm gì..
Những người gần đó chú ý tới màn kịch nhỏ này, nhưng lại chỉ cất lên những tràng cười vang hòa cùng mùi thuốc lá
Đám mạo hiểm giả tôn sùng sức mạnh và dũng khí, không ai sẽ đứng ra bênh vực một tên hèn nhát cùng cấp độ với mình
Ngoại trừ..
"Dừng lại
Phỉ Linh nghiêng người chắn lối của gã mạo hiểm giả cấp Bạc, ngón tay nhỏ nhắn của nàng như chọc vào đầu mũi đối phương, "Làm đổ đồ của người ta rồi là muốn đi ngay sao
Một lời xin lỗi hay bồi thường đều không có ư
Mà ở sau lưng nàng chính là Phi Âm không thể ngăn nàng lại, cùng với một mặt bất đắc dĩ của Vera
"Tránh ra
Gã mạo hiểm giả thô bạo gạt tay Phỉ Linh ra, hắn liếc nhìn cô thiếu nữ thấp hơn mình một cái đầu, đưa tay muốn đẩy nàng ra
Keng
—— Cho dù trong hoàn cảnh chật chội như thế, lưỡi đao cong của Vera vẫn tinh chuẩn chặn lại lòng bàn tay của gã mạo hiểm giả này, nếu hắn còn đẩy về phía trước thêm một chút, lòng bàn tay hắn hẳn đã bị đâm xuyên rồi —— ngân cấp với ngân cấp, thực lực cũng có sự khác biệt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Làm..
làm gì
Đây chính là quán rượu
Thực lực không bằng người khác, còn bị cầm dao chỉ vào, gã mạo hiểm giả kia có chút luống cuống
Mặc dù đây là trong thành, nhưng trong quán rượu chẳng bao giờ thiếu những kẻ ngốc đầu nóng, sẵn sàng liều mạng, hắn cũng không muốn đánh cược
"Ta sẽ bồi thường, ta sẽ bồi thường mà
Đừng cầm dao chỉ vào ta
Gã mạo hiểm giả lùi ra phía sau hai bước, xoay người, định ghi nhớ kỹ kẻ đã làm mình mất mặt này
Hắn không dám trả thù Vera mạnh hơn hắn, nhưng tên yếu hèn bị hắn đá ngã đĩa mà cũng không dám lên tiếng thì lại có thể quay đầu tìm đến trút giận
Chẳng qua là khi hắn quay đầu lại mới phát hiện, người kia, vốn đang ở cạnh thùng gỗ, đã sớm rời đi, chỉ để lại nửa miếng thịt rắn đã bị giẫm nát trên mặt đất
Một bóng người cao to gạt mở đoàn người, đứng ở trước mặt bốn người vừa gây ra phiền phức
Phi Âm có chiếc mũi khá thính thậm chí ngửi thấy một chút mùi cơ thể đặc trưng của giống mèo
Hổ nhân ôm cánh tay nhìn xem bốn người, đầu khẽ gật về phía cửa lớn
Ý tứ rất rõ ràng: Chính các ngươi lăn đi, hay hắn phải tới giúp các ngươi lăn ra ngoài
"Không may
Gã mạo hiểm giả bị đuổi ra ngoài lầm bầm chửi rủa và nhanh chóng rời xa ba người Vera
"Đồ rác rưởi ỷ mạnh hiếp yếu
Phỉ Linh căm tức nhìn bóng lưng gã mạo hiểm giả, ra chiều chưa nguôi cơn tức
Mà Vera chỉ thở dài, hắn vừa rồi mới gọi món đặc sản mì phở tương, vẫn còn chưa kịp ăn miếng nào thì đã bị đuổi ra ngoài rồi..
"Lại tìm một chỗ ăn cơm đi, ta cũng đói rồi
Ba người rất mau tìm đến một nhà hàng vẫn còn mở cửa, chỉ là sau khi ngồi xuống mới phát hiện, bàn sát vách còn có một gã cúi đầu đang chậm rãi ăn canh nấm phát quang
"Là ngươi
Phỉ Linh lập tức nhận ra cái gã mà mình đã chủ động giúp đỡ, thế mà lại bỏ chạy trước một bước
Norris, với miệng vẫn còn dính ánh huỳnh quang mờ ảo, thì vô thức rụt cổ lại, ánh mắt bối rối nhìn lung tung khắp nơi, dù hắn cũng không biết mình đang sợ đối phương điều gì
Có lẽ là khí chất của cô thiếu nữ trước mắt này quá mạnh mẽ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.