Cầm Đế

Chương 336: Đại kết cục – Thật xin lỗi, vì đã giết ngươi




Diệp Âm Trúc lạnh lùng nhìn Mẫu Yêu Vương:
- Nói đầu óc ngươi không bằng ta, chính là tự hạ thấp mình
Ngươi tính toán rất chính xác, thậm chí nắm chắc khuyết điểm của ta
Quả không hổ là Thâm Uyên Chi Thần, Mẫu Yêu Vương Đại nhân
Tay Mẫu Yêu Vương vẫn xoa nhẹ trên bụng An Nhã, mỉm cười nói:
- Ngươi đáp ứng, hay là không
Diệp Âm Trúc cười lạnh, nói:
- Ta có quyền lựa chọn sao
Mẫu Yêu Vương nở một nụ cười rất ngọt ngào:
- Không có, đương nhiên là không có
Trong mắt Diệp Âm Trúc hiện ra một tia buồn bã, thoáng nhìn Tô Lạp và Hải Dương ở xa xa, gật đầu:
- Được, ta đáp ứng ngươi
Năm chữ đơn giản, lại rất ngưng trọng, nhưng kỳ lạ là không một ai ở đây ngăn cản hắn
Lựa chọn của Mẫu Yêu Vương rất chính xác
Hài tử là điểm yếu của mọi người ở đây, bao gồm cả hai vị Tháp Chủ
Mẫu Yêu Vương ném An Nhã ra xa xa
Đương nhiên, vẫn trong Thần giới cầm cố của nàng
Đồng thời nàng cũng mở cầm cố cho Diệp Âm Trúc, trong mắt hiện ra vẻ tàn khốc:
- Không cần có tâm lý cầu may
Ngươi nên hiểu rằng, với thực lực của ta, muốn giết chết bất cứ ai ở đây, chỉ là một cái nhấc tay đơn giản mà thôi
Diệp Âm Trúc từ từ bay đến trước mặt Mẫu Yêu Vương
Không có thừa dịp để công kích hay có hành động gì với nàng ta
Lúc hắn mặc Thần Thú Khải Giáp, thực lực ở lúc mạnh nhất đều không thể giết chết Mẫu Yêu Vương
Lúc này không được Thần Thú Khải Giáp hỗ trợ, sao có thể là đối thủ của Mẫu Yêu Vương chứ
Thân hình trần trụi của Mẫu Yêu Vương hiện lên một tầng Hồng sắc mờ nhạt, trong mắt hiện ra vẻ thẹn thùng
Diệp Âm Trúc lạnh lùng nhìn ả:
- Bây giờ đã bắt đầu được chưa
Mẫu Yêu Vương mỉm cười, lúc này đối với ả ta mà nói, Diệp Âm Trúc như miếng thịt trên bàn, không thể nào chạy thoát
- Không vội, ngươi không phải vẫn đối xử rất tốt với các Thê Tử của ngươi sao
Ta đã nghe các nàng nói
Lúc trước ngươi vì tìm lại Tô Lạp, một mình một ngựa đi đến thủ đô Lam Địch Á Tư đế quốc, dùng một khúc Phượng Cầu Hoàng nói về tình yêu ngươi dành cho nàng
Đây dù sao cũng là lần đầu tiên của ta, ta cũng muốn nghe ngươi ngươi đàn tấu Cầm Khúc này, được không
Ta hy vọng ngươi có thể làm ta động tình
Đương nhiên, ta chỉ muốn nghe Cầm Khúc, nếu ngươi cho gì thêm trong đó, ta sẽ không ngại cho ngươi nhìn thấy thi thể của một Hài tử
Diệp Âm Trúc yên lặng nhìn Mẫu Yêu Vương, trong mắt ẩn chứa sự khuất nhục
Nhưng hắn vẫn lấy từ trong Tu Di thần giới ra một cổ cầm
Vừa lấy đàn ra, khí chất của Diệp Âm Trúc đã biến đổi, phảng phất như biến thành tâm điểm của thiên hạ, mỗi cử động giơ tay nhấc chân đều cực kỳ tao nhã, cao quý
Mẫu Yêu Vương tán thưởng nói:
- Cầm Đế dù sao vẫn là Cầm Đế, chỉ cần có đàn trong tay, không một nam nhân nào của Long Khi Nỗ Tư có thể sánh cùng ngươi
Diệp Âm Trúc phảng phất như không hề nghe thấy Mẫu Yêu Vương tán thưởng, hai tay khẽ vuốt dây đàn, thản nhiên nói:
- Triêu dương kí thăng
Sào phượng hữu thanh
Chu ti nhất tấu,
Thiên hạ văn minh
Thử cầm danh viết: Minh phượng
(Mặt trời chiếu rọi,
Chim phượng hót ca,
Đàn kêu một khúc,
Trời đất thanh bình
Đàn này tên: Minh Phượng)
Thanh âm của Minh Phượng trong trẻo du dương, nhưng lúc này thanh âm tấu lên lại cực kỳ thê lương, dường như muốn nói lên nỗi đau khổ khi phải xa người thân, nói về nỗi tương tư vô tận
Tiếng đàn khi thì như cây tùng thét gió, khi thì như đỗ quyên kêu thân, gió trên không cũng như ngừng xoay chuyển, hòa nhập cùng với tiếng đàn
Qua đoạn nhạc dạo, tiếng ca cất lên, hài hòa với tiếng đàn, khiến sự thương cảm càng tăng lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Một con người, một đôi mắt không cần người yêu an ủi
Một trái tim, một mảnh tình không muốn chờ đợi tới ngày mai
Tình khai hoa, hoa tàn
Yêu chỉ là dâu biển
Đừng hỏi ta cắt đứt duyên tình
Đừng cười ta không hờn, không hối
Ai biết yêu sao cho mãi mãi
Ta không thể thấy
Ta không thể nghe
Những lời hứa trọn đời trọn kiếp
Ta chỉ thấy
Ta chỉ nghe
Nỗi đau thương triền miên trong lòng
Tiếng ca bi thương nghẹn ngào, trước mắt Diệp Âm Trúc cũng mông lung
Hắn đã lặp lại lúc đàn cầm vì Tô Lạp ở đế đô Lam Địch Á Tư lúc trước
Nhưng người trong lòng hắn lúc này không phải là Tô Lạp, mà là vì Hương Loan Công chúa đã chết
Mẫu Yêu Vương ngẩn người lắng nghe
Diệp Âm Trúc bất luận là đàn hay là ca hát, trong đó đều không ẩn chứa một chút Tinh thần lực nào
Đó chỉ là Cầm ca, nhưng tiếng Cầm ca rất bình thường này lại làm cho nội tâm nàng xúc động mạnh
Mẫu Yêu Vương đương nhiên biết, cảm xúc trong Cầm ca của Diệp Âm Trúc không phải vì mình
Nhưng càng là như vậy, trong lòng nàng càng có cảm giác thống khổ và chờ mong
Hai tay nhẹ nhàng nâng lên, tiếng đàn nhẹ nhàng vang lên trên Cầm huyền
Trong mắt Diệp Âm Trúc lóe ra hào quang nhàn nhạt, như mình cũng đã xâm nhập vào trong tiếng đàn, nhỏ giọng nói:
- Gặp nhau là có duyên,
Khóe miệng hiện lên vẻ chua xót, Diệp Âm Trúc khẽ nói:
- Tiểu Long Nữ, nếu ngươi thực sự yêu ta
Như vậy ta xin ngươi, tất cả mọi việc sắp diễn ra, ta không muốn bọn họ thấy
Dù sao, trong này còn có các Hài tử của ta
Mẫu Yêu Vương nhìn chằm chằm vào Diệp Âm Trúc, trong mắt trở nên mông lung:
- Gặp nhau là có duyên, gặp thật sự là khó khăn
Thật thích khi nghe Phượng Cầu hoàng, bảo sao các nàng si mê ngươi như vậy, đây là tình yêu sao
Cám ơn ngươi, ngươi cho ta biết về tình yêu
Giờ phút này, ta thực sự cảm giác được tình yêu
Được, ta đồng ý với ngươi
Vừa nói, Mẫu Yêu Vương cầm tay Diệp Âm Trúc
Đúng vào lúc này, một giọng nói ngây thơ chợt vang lên:
- Sư phụ
Diệp Âm Trúc và Mẫu Yêu Vương cùng nhìn về phía phát ra âm thanh
Người mở miệng là Duệ Cầm đang ở trong lòng Hải Dương
Duệ Cầm nhìn Diệp Âm Trúc, vẻ mê mang và tự hỏi trong mắt đã biến mất
- Sư phụ, người thực sự là Ba ba của ta sao
Diệp Âm Trúc khẽ gật đầu:
- Xin lỗi, Duệ Cầm, tất cả do Ba Ba không tốt, Ba Ba rất xin lỗi con và Mụ mụ của con
Duệ Cầm khẽ lắc đầu nói:
- Sư phụ, ta muốn nói cho Người
Nếu người thực sự là Ba ba của ta, như vậy, ta tự hào về người
Diệp Âm Trúc sững sờ một lát, trong mắt hiện ra vẻ mông lung, ánh mắt nhìn Duệ Cầm hiện ra vẻ kiên định
Năng lượng ba động khổng lồ chợt phát ra, Thất thải quang mang từ trên người Mẫu Yêu Vương bay ra, ngưng tụ thành một quang kiển rất lớn, bao phủ hai người ở bên trong
Trong nháy mắt, quần áo trên người Diệp Âm Trúc đã biến mất
Trong không gian có một không hai này, chỉ có hắn và Mẫu Yêu Vương đã chiếm lấy thân thể Tiểu Long Nữ
Hai tay như Thủy xà quấn quanh cổ Diệp Âm Trúc, Mẫu Yêu Vương từ từ nhắm hai mắt lại, nhỏ giọng nói:
-Yêu ta đi, Âm Trúc
Cúi thấp đầu xuống, trong mắt Diệp Âm Trúc hiện ra tình cảm mãnh liệt
Nhưng tình cảm này rốt cuộc diễn đạt cái gì, có lẽ chỉ có mình hắn mới biết
Môi hắn hôn thật sâu lên môi nàng
Bốn bờ môi tiếp xúc với nhau, thân thể hai người cùng run lên
Bất luận là Linh hồn trong thân thể Tiểu Long Nữ là ai
Nàng dù sao cũng là con của Thần Long, có được dòng máu Thần Long tinh thuần nhất
Sinh mệnh năng lượng trong cơ thể nàng cũng có cùng nguồn gốc với Sinh mệnh năng lượng của Diệp Âm Trúc, khi Sinh mệnh năng lượng của cả hai tiếp xúc với nhau sinh ra cảm giác đặc biệt, khiến cho bọn họ khi cùng người khác làm như thế này không thể nào xuất hiện được
Ở một khắc đó, không chỉ có Mẫu Yêu Vương, mà Diệp Âm Trúc cũng đã mê man
Hai thân hình nóng bỏng, ôm chặt lấy nhau
Hai tay lướt nhẹ trên Kiều đồn hoàn mỹ đó, khẽ ôm lấy vưu vật hoàn mỹ
Hai người không ngừng khuê ngợi nhau
Mặc dù còn chưa thật sự tiêu hồn, nhưng bọn họ đã chìm vào trong dục vọng dâng trào
Đùi thon dài kết thật cuốn quanh mông rắn chắc của Diệp Âm Trúc
Nang dương đã sớm rất cứng rắn, mỗi một lần khẽ tiếp xúc với vùng mềm mại kia đều khiến cho Vưu vật hoàn mỹ đó khẽ co rút lại
Đôi môi dừng ở trên người nhau, trong Thất thải quang mang tuyệt đẹp bao phủ, tất cả rất hoàn mỹ
- Âm Trúc, cho ta cảm nhận sự ôn nhu của ngươi đi
Mẫu Yêu Vương lúc này, giống như một tiểu cô nương ngượng ngùng, nằm ở trên bờ vai rộng lớn của Diệp Âm Trúc
Mái tóc dài màu đen mềm mại tán loạn trên người mình và Diệp Âm Trúc, nhìn rất nhu hòa
Một tay của nàng, đã lặng lẽ cầm cái nóng bỏng kinh người, khẽ cắn môi
Hai tay Diệp Âm Trúc, đã chuyển qua kiều đồn đẹp đẽ tròn trịa mà mềm mại kia, đỉnh đầu nóng bỏng đã chạm vào nơi mềm mại ẩm ướt kia
Hai người cùng ngẩng đầu lên, nhìn vào nhau
Trong mắt Diệp Âm Trúc hiện ra tình cảm thắm thiết, còn trong mắt Mẫu Yêu Vương là vẻ mê ly
Sinh mệnh năng lượng đã nối liền với nhau, kiếm cùng với hang sâu, bọn họ gần như đồng thời dùng sức
Một tiếng rên rỉ từ trong miệng Mẫu Yêu Vương phát ra
Cái nóng bỏng đó đã phá tan sự ngăn cách ẩm ướt và cứng cỏi, chỉ một cái đã thâm nhập vào tận sâu trong Thâm Uyên
Chặt, ấm, thơm ngát, nống, cực nhạc bao trùm nơi nóng bỏng của Diệp Âm Trúc, cũng bao trùm Linh hồn của hắn
Ở một khắc đó, trái tim hắn chấn động mạnh, Sinh mệnh năng lượng mênh mông không gì sánh bằng trao đổi với nhau khi hai người hóa hợp, thân thể hai người rốt cuộc đã dung hợp làm một
Hai bọn họ hòa hợp lại, lúc này, bọn họ không có chút gì miễn cưỡng
Mẫu Yêu Vương ôm chặt lấy cổ Diệp Âm Trúc, thì thào nói:
-Ta không ngờ được rằng, đau đớn lại nhanh chóng có thể vui sướng đến vậy"
Lời của nàng như ngọn lửa kích tình, cả hai người cùng trở nên điên cuồng, Sinh mệnh năng lượng khổng lồ của Mẫu Yêu Vương làm cho vết thương vừa xuất hiện khép lại, sau đau đớn chính là cực lạc
Mỗi một lần trùng kích mạnh mẽ, mỗi một lần vặn vẹo cực hạn, đều không có chút lực thừa nào, không ngừng phát động công kích với nhau
Bọn họ có Sinh mệnh năng lượng gần như vô hạn, không hề tiết kiệm thể lực, Thất thải quang mang xung quanh bọn họ không ngừng méo mó theo chuyển động của bọn họ
Tiếng rên rỉ không chỉ phát ra từ trong miệng Mẫu Yêu Vương, cũng phát ra từ yết hầu Diệp Âm Trúc
Sinh mệnh năng lượng như một cái tổ kén khổng lồ, bao lấy bọn họ
Bọn họ đều không thể phong bế Sinh mệnh huyền bí của mình, cùng với xâm nhập và mở ra, dục vọng điên cuồng dâng trào
Thời gian, đã sớm không còn trong lòng bọn họ
Cùng với tốc độ tăng lên, bọn họ không ngừng tìm kiếm đỉnh điểm, nhưng thấy đỉnh điểm đó càng lúc càng cao
Rốt cuộc, đỉnh phong đã xuất hiện trong nháy mắt khi Sinh mệnh năng lượng của bọn họ giao nhau, khi Linh hồn của bọn họ phá vỡ ngăn cách của Sinh mệnh năng lượng để tiếp xúc với nhau
Linh hồn do Sinh mệnh năng lượng sinh ra va chạm với Linh hồn do Tử Năng sinh ra
Trong nháy mắt khi năng lượng đại biểu cho sống và chết, dương và âm va chạm với nhau, đỉnh điểm rốt cuộc dâng trào
Hai tay Diệp Âm Trúc ôm vào lưng và hông Mẫu Yêu Vương, khiến cho thân thể của nàng ta hoàn toàn tương hợp với thân thể của mình
Cùng lúc khi đỉnh điểm xuất hiện, một vòng quang hoàn Kim sắc mãnh liệt chợt phát ra từ Mi Tâm của Diệp Âm Trúc
Đỉnh cao cực lạc vô cùng tuyệt vời
Khi Mẫu Yêu Vương cảm nhận được đôi tay trong nháy mắt ôm chặt lấy mình, nàng vô ý thức mở mắt ra
Mà cũng trong nháy mắt này, khóe miệng Diệp Âm Trúc đã chảy máu Kim sắc
Ánh mắt nhìn Mẫu Yêu Vương trong khi đỉnh điểm cực lạc lại rất bình tĩnh
- Ngươi...
Mẫu Yêu Vương chỉ nói được một từ
Ả cảm giác được một cỗ Hồng lưu từ dòng suối nóng bỏng đó phun ra, thâm nhập vào trong cơ thể của mình, xâm nhập vào sâu trong Linh hồn mình
Cực lạc và cực đau, gần như cùng lúc xuất hiện trong sâu Linh hồn Mẫu Yêu Vương
Nhưng mà ả lại phát hiện, mình không thể nhúc nhích
Mặc dù là lực lượng Thần Cấp, vào giờ phút này nàng ta cũng không thể nào động đậy
Diệp Âm Trúc nhìn chằm chằm vào Mẫu Yêu Vương, trong mắt hiện lên một tia không đành lòng:
- Ngươi cuối cùng vẫn trúng kế của ta
Ta cũng là Thần, mặc dù chỉ có Linh hồn
Lại có một dòng suối nóng bỏng điên cuồng tiến vào, Mẫu Yêu Vương rõ ràng cảm giác được, Linh hồn bản thể của mình lại bị cỗ Hồng lưu phá vỡ
Mơ hồ nhìn Diệp Âm Trúc, trong mắt tràn ngập vẻ khó hiểu cùng với một tia tuyệt vọng, nhưng vẫn đầy vẻ hưng phấn có được sự cực khoái vừa rồi
- Nói cho ta..
Diệp Âm Trúc đương nhiên biết nàng muốn biết cái gì:
- Từ lúc biết ngươi là Mẫu Yêu Vương
Ta đã chuẩn bị rất kỹ
Ta nghĩ được rằng Cầm Đế hào có thể không thể đưa ngươi vào chỗ chết
Trở thành Thần, ngươi gần như là Bất tử
Ngươi cũng không biết, khi Thần Long Vương đồng thời đưa Linh hồn năng lượng vào trong cơ thể ta và ngươi
Ngươi rốt cuộc đột phá bình cảnh trở thành Thần
Mà Linh hồn của Phĩ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn Đại sư trong ta rốt cuộc cũng vì vậy mà đã thức tỉnh
Khi Thần Long Vương phát hiện Linh hồn của ngươi không đúng, một khắc cuối cùng đó mặc dù ngươi mạnh mẽ hấp thu, nhưng Người đã truyền Linh hồn lực nhiều hơn cho ta
Cho nên ngươi nhiều nhất chỉ hấp thu được một phần ba Linh hồn lực của Thần Long Vương mà thôi
Còn hai phần ba còn lại được rót vào trong Linh hồn của ta
Cho nên, mặc dù thân thể ta không đạt đến Thần Cấp như ngươi
Nhưng Linh hồn của ta cũng là Thần Cấp
Từng cỗ hồng lưu trùng kích vào Linh hồn của Mẫu Yêu Vương
Trong mắt nàng ta cũng không phải là tuyệt vọng
Khuôn mặt đỏ hồng xuất hiện vẻ chua xót:
- Không ngờ rằng, ngươi lại che giấu kỹ đến như vậy
Diệp Âm Trúc tiếp tục nói:
- Ta đã bàn bạc với Phĩ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn Đại sư
Muốn giết ngươi, nếu Cầm Đế hào không thể thành công
Như vậy chỉ có một biện pháp, đó là dùng Linh hồn cùng cấp bậc để hủy diệt Linh hồn của ngươi
Mà Linh hồn của ta là Thần Cấp, của ngươi cũng là Thần Cấp
Khác nhau chính là, thân thể của ta chưa đạt đến Thần Cấp
Cho nên, sau khi Linh hồn đạt đến Thần Cấp, trong Tinh thần chi hải có thêm một viên Hồn Châu nữa
Trừ khi thân thể ta cũng đạt đến Thần Cấp, nếu không ta không thể nào dung hợp với Hồn Châu và Thần Hồn Châu
Mẫu Yêu Vương cười thảm nói:
- Cho nên, ngươi muốn phá vỡ Thần Hồn Châu của mình, đưa Linh hồn Thần Cấp và Sinh mệnh tinh hoa của ngươi bắn vào trong cơ thể ta, phá hủy Linh hồn của ta, đúng không
Diệp Âm Trúc nói:
- Thân thể của ngươi không thể nào phá vỡ
thân thể của ta cũng không có thực lực Thần Cấp
Mặc dù biết rằng dùng phương pháp như vậy có thể thực sự giết chết ngươi, nhưng ngươi lại không thể
Cực khoái đã đến đỉnh điểm
Hai người đồng thời cảm thụ được cảm giác thống khổ và khoái hoạt
Cùng là phá vỡ Linh hồn, thống khổ như vậy, cùng với khoái lạc cực đỉnh của thân thể bọn họ, hợp lại thành một cảm giác rất đặc biệt
- Âm Trúc, ngươi có biết không, ta rất vui vẻ
Cảm giác của ta đúng là trở thành một nữ nhân thực sự là vui sướng như vậy
Nếu ta không phải xuất thân từ Thâm Uyên có phải tốt hơn không
Đáng tiếc, ngươi phá vỡ Thần Hồn, vĩnh viễn cũng không thể nào trở lại thành Thần
Diệp Âm Trúc khẽ hôn lên trán Mẫu Yêu Vương:
- Có lẽ, tất cả đều do số mệnh đã định
Ta có thể cảm giác được tình yêu ngươi dành cho ta
Nhưng ngươi là Mẫu Yêu Vương, ta là truyền nhân của Thần Long Vương
Chúng ta nhất định có kết cục như vậy
Ra tay đi
Ta dù sao cũng không có thân thể Thần Cấp, trước khi Linh hồn của ngươi hoàn toàn bị vỡ, ngươi hoàn toàn có thể giết ta
Có lẽ, đến vị diện khác, vứt tất cả mọi thứ, chúng ta rất có thể trở thành Tình lữ
Rất xin lỗi, vì ta giết ngươi
Nụ cười trên mặt Mẫu Yêu Vương đột nhiên trở nên rất chân thành:
- Không cần nói xin lỗi
Những điều này ta đều hiểu được
Ta cũng đột nhiên hiểu được thế nào mới là yêu thực sự
Nói cho ta biết, tình yêu là dâng hiến, đúng không
Diệp Âm Trúc sững sờ giây lát, lúc này, đạo hồng lưu cuối cùng rốt cuộc cũng tiến vào trong cơ thể Mẫu Yêu Vương
Thân thể hai người run mạnh lên
Mẫu Yêu Vương run rẩy nói:
- Vì cứu Thê Tử, đồng bọn và các Hài tử của ngươi
Ngươi nguyện từ bỏ sinh mạng của mình
Đây là tình yêu của ngươi dành cho bọn họ, dâng hiến cho bọn họ
Ta chết, ngươi cũng có thể sống vui vẻ với các Thê Tử và Hài tử của ngươi, hạnh phúc mĩ mãn
Âm Trúc, đây là điều ta dâng hiến cho ngươi
Ta Yêu Chàng
Ngẩng đầu lên, nàng ta ôm sát cổ Diệp Âm Trúc lần cuối cùng, cố gắng đặt môi mình lên môi hắn
Mẫu Yêu Vương và Diệp Âm Trúc cùng phá vỡ Linh hồn, nhưng tình huống của bọn họ lại hoàn toàn khác nhau
Diệp Âm Trúc có hai viên Hồn Châu, mặc dù Thần châu vỡ tan tạo thành đả kích rất lớn đối với hắn
Nhưng hắn dù sao còn có một viên Hồn Châu, cũng sẽ không chết, nhiều nhất là Tinh Thần Tu vi giảm xuống mà thôi
Nhưng Mẫu Yêu Vương chỉ có một viên Hồn Châu
Trái tim Diệp Âm Trúc run lên mãnh liệt
Điên cuồng hôn trả, hắn có thể rõ ràng cảm giác được, Linh hồn của Mẫu Yêu Vương đang dưới tác dụng của Linh hồn Thần Cấp của mình, đang tan vỡ rất nhanh trong Thần Hồn Thần Giới của mình
Nụ hôn trả này không hề chiếu lệ, không giả dối, nước mắt, chảy xuống mặt Diệp Âm Trúc
- Ngươi thực sự đã hiểu tình yêu là gì
Linh hồn Diệp Âm Trúc nói với Mẫu Yêu Vương
Hai mắt Mẫu Yêu Vương từ từ khép lại, ở một khắc cuối cùng này, nàng không phát động công kích gì với Diệp Âm Trúc
Nàng dùng sức lực cuối cùng của mình nói một câu với Diệp Âm Trúc:
- Nếu, có kiếp sau
Nước mắt không ngừng chảy xuống từ khóe mắt Diệp Âm Trúc, hôn nhẹ lên trán Mẫu Yêu Vương:
- Nếu có kiếp sau, nếu ta không phải hậu duệ Thần Long, nàng cũng không là Mẫu Yêu Vương
Ta nhất định sẽ trở thành người yêu của nàng
Thất thải quang mang mênh mông phát ra, Linh hồn tràn ngập của Mẫu Yêu Vương được làm dịu, mang theo Sinh mệnh tinh hoa của Diệp Âm Trúc tan biến đi
Không có Linh hồn chi hỏa tuyệt đẹp, không có Thần Cấp công kích, Thần từng thống trị Thâm Uyên vị diện, cứ như vậy chết trong lòng Nam nhân mình yêu
Một khắc khi Linh hồn tan biến, nàng không hề hối hận, chỉ có quyến luyến
Cảm nhận thân thể mềm mại trong lồng ngực đã không còn chút
"Thần Lực"
nào, Diệp Âm Trúc không hề di động, quang mang xung quanh không hề di chuyển, như đang nghiệm chứng cho mọi việc
Yêu không hề sai, đáng tiếc, chúng ta là người của hai Thế giới
Đại cừu của Đông Long đã báo, nhưng Giờ phút này, trong lòng Diệp Âm Trúc chỉ còn có bi thương
Hắn vô cùng cẩn thận lấy viên Bảo thạch kim sắc trong Tu Di Thần Giới ra, trong mà quang mang màu hồng phản chiếu
Vòng cổ kim sắc rơi trên tay Diệp Âm Trúc
Một tay ôm thân thể Tiểu Long Nữ, một tay đặt vòng cổ lên cổ nàng
Chú ngữ trầm thấp nhưng tràn ngập tình cảm từ trong miệng Diệp Âm Trúc phát ra
Kim quang nhu hòa sáng lên từ viên Bảo thạch trên vòng cổ
Một lũ Linh hồn dưới sự dẫn dắt của Sinh mệnh năng lượng từ từ rót vào, năng lượng ba động nhu hòa vòng quanh thân hình hai người, thân thể Tiểu Long Nữ do một Linh hồn khác bao phủ đã sống lại
Khẽ kêu nhẹ một tiếng, đôi mắt tuyệt mỹ lại mở ra, thân hình vẫn hoàn mỹ như trước, nhưng ánh mắt đã thay đổi
- Đây, đây là...
Nhìn thấy Thất thải quang mang, nàng nhỏ giọng nói:
- Là Thiên đường hay Địa ngục
- Không phải Thiên đường, cũng không phải là Địa ngục
Đây là trong lòng ta
Giọng nói ôn nhu của Diệp Âm Trúc vang lên bên tai nàng
Nàng lúc này mới phát hiện, mình nằm trong lồng ngực ấm áp của hắn
thân thể di động
Hạ thân vẫn tiếp xúc với nhau không khỏi khiến nàng khẽ kêu lên một tiếng
- Âm Trúc, ta.
ta..
- Không cần nói, không cần nói gì hết
Linh hồn của ta sẽ nói cho nàng biết tất cả
Cúi đầu, hắn tìm được môi của nàng, trán của hắn cũng đặt trên trán nàng
Linh hồn ấn ký lặng lẽ truyền lại toàn bộ những điều nàng cần biết
Theo Thất thải quang mang ba động, ánh mắt của Tô Lạp, Hải Dương, An Nhã và hai vị Tháp Chủ đều trở nên trầm trọng
Các Hài tử cũng không dám nói
Cảm xúc tuyệt vọng lan khắp bọn họ, trong lòng bọn họ đều là sự bi thương và thống khổ vô tận
Đột nhiên, theo Ngân Long Ngân Tệ mà Tô Lạp cưỡi nhỏ giọng kêu lên, tất cả mọi người đều phát hiện, mình đã có lại năng lực hành động
Bối rối, đều tự điều chỉnh thân hình, giữ nguyên tư thế phi hành
Trong mắt mỗi người đều hiện lên vẻ không thể hiểu nối
Sao thế này
Vì sao Thần Giới Phong Ấn của Mẫu Yêu Vương lại biến mất
Thất thải quang mang trước mặt dần dần mờ đi, hai thân ảnh từ từ hiện ra trong làn quang mang
Ánh mắt mọi người lập tức tập trung lên trên người bọn họ, tâm trạng lại nặng nề hơn
Một Nam một Nữ, bọn họ đều mặc Ma pháp trường bào của Diệp Âm Trúc, tay cầm tay, vẻ mặt đầy vui sướng và thân mật
- Âm Trúc, Chàng..
Giọng nói Tô Lạp nghẹn lại, dù như thế nào cũng không thể nói nên lời
- Tiểu Long Nữ
Buông tay Diệp Âm Trúc ra, thân hình nữ nhân lóe lên, đã phi hành đến trước mặt Tô Lạp
Tô Lạp theo bản năng ôm Hài tử vào trong ngực:
- Ngươi muốn làm gì
"Tiểu Long Nữ"
cười cười, nói:
- Dù nói như thế nào, ta còn chưa được gặp hai Hài tử bảo bối của muội
Hải Dương thúc giục Tuyết Long Báo rất nhanh chắn trước mặt Tô Lạp
Nhìn Diệp Âm Trúc đứng ở xa xa đang cười cười nhưng không có hành động gì, lòng nàng cũng như rơi vào hố băng muôn trượng
Chẳng lẽ, Âm Trúc đã bị mê hoặc
Phẫn nộ quát:
- Tránh xa Tô Lạp ra
"Tiểu Long Nữ"
mở miệng nói:
- Sao lại hung dữ như vậy
Xem ta trừng phạt ngươi như thế nào
Nói xong, nàng gần như trong nháy mắt đã đến trước mặt Hải Dương, chưa đợi Hải Dương kịp phản ứng, đã hôn mạnh lên mặt Hải Dương một cái
- Thật là thích
Bảo sao Âm Trúc không thích ngươi như vậy
Nha đầu ngốc nhà ngươi
Tỷ tỷ đổi thân thể, Muội đã không còn nhận ra sao
Cảm giác quen thuộc xâm nhập vào trong tim Hải Dương, nàng giật mình nhìn
"Tiểu Long Nữ"
trước mặt:
- Ngươi, ngươi là..
"Tiểu Long Nữ"
nghiêm mặt nói:
- Ta nhớ là, Muội năm tuổi vẫn còn đái dầm
Không sai chứ
Niệm Cầm tuyệt đối không được giống Mụ mụ ngươi nha
- Hương Loan Tỷ
Mặc dù bị nói ra chuyện thầm kín, nhưng trong lòng Hải Dương lúc này lại không có chút xấu hổ gì
Chuyện năm tuổi của nàng, cho dù là Gia gia đã mất cũng không biết, chỉ nói với Tỷ muội tốt nhất mà thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hương Loan giang tay ra, ôm lấy Hải Dương và Niệm Cầm, trong đôi mắt trào ra nước mắt hạnh phúc:
- Là tỷ, là tỷ
Tỷ không chết, Tỷ không chết
Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân cùng với Hồn Tháp Tháp Chủ Mạch Khắc Mễ Lan lúc này đã đi đến bên cạnh Diệp Âm Trúc, há mồm cứng lưỡi nói:
- Điều này rốt cuộc là như thế nào?
Trong mắt Diệp Âm Trúc hiện ra vẻ thương cảm:
- Linh hồn của Mẫu Yêu Vương đã bị ta giết chết
Ta lợi dụng Vong Linh Ma pháp, đưa Linh hồn của Hương Loan vào trong cơ thể Tiểu Long Nữ
Huyết mạch Thần Long tộc được lưu truyền, Hương Loan cũng sống lại
- Trời ạ
Áo Bố Lai Ân và Mạch Khắc Mễ Lan nhìn nhau, không dám tin nói:
- Ý của ngươi là, chúng ta đã thắng lợi
Diệp Âm Trúc mỉm cười:
- Ta nghĩ là như vậy
Đúng vào lúc này, một cỗ khí tức Tử vong mênh mông bạo phát từ trong Thâm Uyên, mang theo vô số tiếng kêu thê lương bay lên
Dị biến chợt xuất hiện làm mọi người giật mình
Mặc dù Diệp Âm Trúc bởi vì tự bạo Thần Hồn mà bị thương nặng
Nhưng vẫn có phản ứng trước tiên, hai tay phát ra một tầng Sinh mệnh năng lượng, bao trùm mọi người ở bên trong, nhanh chóng phát về phía Thâm Uyên trước mặt
Chỉ thấy hơn hai trăm thân ảnh cùng với Tử Khí mênh mông bay lên không trung, giọng nói hùng hồn của Diệp Hồng Nhan vang lên:
- Mẫu Yêu Vương, đền mạng đi
Diệp Âm Trúc hoảng sợ, vội vàng ngăn cản trước mặt Hương Loan:
- Hồng Nhạn, không được động thủ
Nàng không phải Mẫu Yêu Vương
Quang mang màu đen khổng lồ chợt thu liễm lại, Diệp Hồng Nhạn cùng với Tử Thần Long Lang Kỵ sỹ đoàn của hắn lướt trong không trung, dừng lại trên một đỉnh núi đã bị san bằng ở giữa Thâm Uyên
Diệp Âm Trúc nghi hoặc nhìn Diệp Âm Trúc:
- Sao lại thế này
Diệp Âm Trúc cười khổ, giải thích mọi chuyện đã xảy ra lúc trước
Diệp Hồng Nhạn nhìn Diệp Âm Trúc, lại nhìn Hương Loan ở bên cạnh:
- Như vậy cũng tốt
Nói như vậy, chúng ta rốt cuộc đã thắng lợi
Diệp Âm Trúc lại gật đầu, bị ánh mắt hưng phấn của mọi người lây nhiễm, bi thương trong lòng hắn cũng dần dần phai nhạt
Áo Bố Lai Ân cười khổ nói:
- Đáng tiếc, Ma Đạo pháo của Cầm Đế hào đã bị hủy, hủy diệt Thâm Uyên như thế nào chúng ta còn phải nghĩ biện pháp
Diệp Âm Trúc thở dài một tiếng nói:
- Lực sát thương của Cầm Đế hào thật sự quá mạnh
Có lẽ nó không nên tồn tại trên Thế giới này
Diệp Hồng Nhạn nói:
- Biện pháp cũng không cần phải suy nghĩ
Cái gọi là Thâm Uyên này, chỉ là một cái hấp thu Tử Năng
Mẫu thể dưỡng dục ra Thâm Uyên sinh vật
Tài Quyết Thần lực của Tử Thần Long Lang Kỵ sỹ đoàn chúng ta vừa vặn là khắc tinh của nó, cái bên dưới đã bị chúng ta xử lý
Nếu không, chúng ta cũng sẽ không cóTử khí xông lên
Khí tức Tử Vong này, chỉ sợ cũng chỉ có Tử Thần Long Lang Kỵ sỹ đoàn chúng ta là hoàn toàn không có hiệu quả
Vui mừng nối nhau xuất hiện
Diệp Âm Trúc và hai vị Đại sư nhìn nhau, lúc này, bọn họ rốt cuộc đã mỉm cười, cuối cùng hoàn toàn thoải mái mà mỉm cười
Bốn Ma Vương đã mất mạng, Mẫu Yêu Vương chết đi, Thâm Uyên đã xử lý xong, chiến tranh rốt cuộc đã có thể kết thúc
Lúc này, một giọng nói vang lên:
- Xin hỏi, ta nên gọi Người là Tỷ Tỷ, hay là Mụ Mụ
Người vừa nói đúng là Duệ Cầm
Đôi mắt nhỏ bé đang nhìn chăm chú vào Hương Loan, mang theo chút nghi hoặc, nhưng đầy vẻ kích động
Hương Loan ôm lấy Duệ Cầm, nức nở nói:
- Duệ Cầm, Duệ Cầm, Con của ta
Tha thứ cho ta, Mụ mụ vẫn gạt con
Duệ Cầm nghiêm túc nói:
- Ta hiểu
Mọi người ở đây đều giật mình nhìn Duệ Cầm, khó có thể tưởng tượng được một Hài tử vào lúc này lại bình tĩnh đến như vậy
Thần đồng của chúng ta ôm chặt lấy cổ Hương Loan, khóc lớn:
- Mụ mụ, mụ mụ..
Bất kể là thông minh như thế nào, hắn vẫn là một Hài tử
- An Nhã tỷ tỷ
Ngươi muốn đi sao
Tô Lạp không biết lúc nào đã cưỡi Ngân Tệ ngăn lại trước mặt An Nhã đang lặng lẽ rời đi
An Nhã cười miễn cưỡng, nói:
- Bây giờ mọi chuyện đã giải quyết xong
Một nhà các ngươi đã đoàn tụ
Ta cũng nên chỉ huy Không Quân Tinh linh Tộc trở về Pháo đài
Nói xong, nàng lại muốn rời đi
Tô Lạp hai tay ôm Hài tử, không thể nào đưa tay ra ngăn nàng lại, nên rất khẩn trương
Đúng lúc này, An Nhã đã bị vây quanh
Hương Loan mặt đẫm lệ ôm Duệ Cầm:
- An Nhã tỷ tỷ, chẳng lẽ tỷ chuẩn bị chịu đựng thống khổ như ta sao
Cho dù tỷ muốn, nhưng tỷ cũng nên nghĩ cho Hài tử trong bụng mình
Từ trí nhớ mà Diệp Âm Trúc truyền lại cho nàng, nàng đã biết chuyện đã xảy ra giữa Diệp Âm Trúc và An Nhã
Hải Dương khẩn thiết nhìn An Nhã:
- An Nhã tỷ tỷ, tỷ ở lại đi, chúng ta ở cùng một chỗ không phải tốt hơn sao
An Nhã cúi đầu nói:
- Nhưng ta là Tinh Linh Nữ vương
Nhân vật chính của chúng ta rốt cuộc đã mở miệng, hắn dùng hành động của mình để thể hiện quyết tâm
Eo An Nhã rơi vào trong bàn tay ấm áp của hắn:
- Ta cũng là ngoại tịch Thần Long Vương
Đồng thời ta nghĩ, trong Thế giới này, bất kể là Long Khi Nỗ Tư, hay là Thâm Uyên vị diện, không ai có thể ngăn cản chuyện ta muốn làm
Ngẩng đầu lên, mắt An Nhã đã đẫm lệ, khi nàng nhìn thấy đôi mắt đầy tình cảm của Diệp Âm Trúc đã không cần nói gì nữa
- Duệ Cầm là Thái tử của Mễ Lan đế, Tư Cầm là Lam Địch Á Tư đế quốc Thái tử, về sau làm sao bây giờ
Chẳng lẽ chúng ta để bọn nhỏ làm Đế Vương sao
Diệp Âm Trúc cười cười:
- Chuyện của các Hài tử, để cho bọn chúng tự mình quyết định đi
Chúng nó cũng đủ thông minh, đúng không
Hương Loan, Mẫu Yêu Vương đã nói qua, nếu ta và nàng ta có quan hệ, nhất định sẽ có Hài tử
Bây giờ, nàng kế thừa thân thể của Tiểu Long Nữ, như vậy, Hài tử thứ hai của chúng ta, nàng chuẩn bị cho nó làm gì
- Nó có huyết mạch Đông Long tinh thuần, để nó gia nhập Đông Long Bát tông đi
An Nhã nói:
- Âm Trúc, Hài tử của chúng ta sau này sẽ ở lại Tinh linh Tộc, trợ giúp Tinh linh Tộc nhân có được không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thân là Tinh Linh Vương, ta còn chưa có người kế thừa
- Chỉ cần con đồng ý, ta không có ý kiến gì
Mấy tên tiểu quỷ thông minh của ta, các con sau này muốn làm gì
Diệp Luyến Cầm nói:
- Ba Ba, con muốn ở lại Pháp Lam, kế thừa huy hoàng của các Nghĩa phụ, trở thành Ma pháp sư cường đại nhất
Diệp Niệm Cầm nói:
- Ba Ba, bọn họ đều đã có nơi, con sẽ ở lại Cầm Thành giúp ba ba
Diệp Tư Cầm nói:
- Ba Ba, dường như làm Đế Vương của Lam Địch Á Tư cũng là lựa chọn không tồi đó
Diệp Duệ Cầm nói:
- Ồ, Ba ba, con muốn chỉ huy Diệp gia chúng ta thống nhất Long Khi Nỗ Tư và Thâm Uyên vị diện
Diệp Âm Trúc:
- ..
HẾT.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.