Cẩm Nang Sinh Tồn Trong Tiểu Thuyết BE

Chương 49: Chương 49




Quả nhiên lớp mặt nạ chất lượng rất tốt
Còn Bạch Du lại khác, mang theo ánh mắt khó tả vừa đỏ vừa trắng liếc khắp Tạ Ngọc Cung, rồi kéo chăn lại đắp lên cho hắn
Tạ Ngọc Cung vì giả vờ ngủ mà nhắm nghiền mắt, hơi thở cũng không dám loạn, đương nhiên không thấy được ánh mắt rõ ràng kia của Bạch Du
Cho đến khi hắn được đắp chăn lại một lần nữa, thì tiếng gõ cửa vang lên
Thanh âm Lâu Nương ở bên ngoài vọng vào: “Đại tiểu thư, cháo nấu xong rồi.” Bạch Du đứng dậy ra cửa lấy cháo
Tạ Ngọc Cung nhanh chóng mở to mắt, nhìn theo bóng lưng Cửu hoàng tử phi của hắn, bờ môi khẽ nhúc nhích, cảm thấy trong cổ họng có chút vị chua xót
Hắn đã đoán rất nhiều nguyên nhân nàng chạy tới vào nửa đêm, đều là những chuyện tình cảm nhi nữ mà Tạ Ngọc Cung chính hắn cũng xem thường
Nào ngờ nàng chỉ đến đưa cháo cho hắn
Sau khi trải qua một tình cảnh hỗn loạn như vậy, nàng vẫn còn nhớ hắn chưa ăn cơm tối
Tạ Ngọc Cung vốn không cảm thấy gì, nhưng khi nghe đến chữ “cháo” này, hắn mới phát hiện mình đã đói đến khó chịu
Tạ Ngọc Cung nhìn thoáng qua màn trướng trên giường của mình, có chút tự giễu mỉm cười
Hắn vừa rồi thậm chí còn ảo tưởng, nếu như hắn thân ở hoàng cung, bị mọi người lạnh nhạt, mỗi đêm vì thiếu thốn thức ăn mà đói bụng đến nửa đêm tỉnh giấc, khi toàn thân đau đớn lạnh lẽo, nếu có người như vậy mang đến cho hắn một bát cháo nóng
Hắn có thể vì nàng làm bất cứ chuyện gì
Nghe thấy tiếng bước chân quay lại, Tạ Ngọc Cung lại một lần nữa nhắm mắt chờ đợi
Đời này của hắn chưa bao giờ được người khác lo lắng, được cẩn thận chăm sóc như vậy, lúc trước không ai quan tâm hắn sống chết ra sao, về sau có thế lực của mình, bên cạnh không ai dám quan tâm nhu cầu của hắn, không ai dám nhìn trộm những điều hắn yêu thích
Hiện tại hắn nhắm mắt nằm ở đó, chờ đợi được đánh thức ăn cháo, quá trình này đều lộ ra vẻ mới lạ mà tràn đầy chờ mong
Bạch Du bưng cháo trong tay, khuấy mấy lần, đợi hương thơm tỏa ra, nhiệt độ hơi nguội một chút, lúc này mới đi gọi Tạ Ngọc Cung
Dụ dỗ cần một quá trình, đút cháo cũng không tệ, còn có thể cố ý làm đổ, hoặc là dính vào mặt, rồi đi liếm một chút
Đằng sau liền thuận lý thành chương
Dù sao cũng không cần thủ đoạn cao cấp cỡ nào, dù sao ban ngày lúc đó, Tạ Ngọc Cung chỉ dán nàng, liền đã muốn nổ tung rồi
Vả lại Bạch Du nhìn khuôn mặt ửng đỏ của hắn, xác nhận nhiệt độ cao đã lui
Nàng còn chưa thử qua người đang sốt cao
Mặc dù có chút tổn hại, nhưng cũng tò mò
Sẽ đặc biệt lửa nóng chút sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bạch Du vô tình mà lạnh lùng tưởng tượng lát nữa làm sao tìm thú vui trên người Tạ Ngọc Cung, coi như vì bảo mệnh, vậy cũng phải tận hứng
Nàng cũng không phải gì cái nghiên cứu hình người phục vụ
Đáng tiếc là không thể động những cái thật mà Bạch Du ưa thích
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bạch Du lại lần nữa xốc chăn mền lên
Sách, uổng công bộ thân thể trải qua giày vò tốt này
Nàng đưa tay đặt vào lồng ngực rắn chắc của hắn, thuận thế đo đạc cơ ngực của hắn
Nhẹ nhàng đẩy, giọng nói mở miệng vô cùng dịu dàng gọi: “Tiểu Cửu nhi……” “Đứng dậy ăn chút gì đi.” Bạch Du trên mặt mang theo nụ cười có chút nghiền ngẫm, thậm chí còn thuận theo Tạ Ngọc Cung vào ban ngày lung tung phạm ngu xuẩn mà nói ra: “Tiểu Cửu nhi, là mẫu phi đây.” Bạch Du đẩy tay Tạ Ngọc Cung trên lồng ngực, chạm đến mặt hắn, tay kia quay lại, chiếc thìa nhẹ nhàng chạm vào thành bát
“Đứng dậy ăn chút gì rồi ngủ tiếp, có được không?” Tạ Ngọc Cung vốn dâng tràn đầy chờ mong, khi nghe đến mấy chữ “là mẫu phi đây” thì đầu tiên là đột nhiên trì trệ
Sau đó hắn lại có chút không khống chế nổi mũi chua khó chịu
Nàng vậy mà vì để cho chính mình có thể tiếp nhận, ngay cả bị nhận là mẫu phi của hắn cũng chấp nhận..
Tạ Ngọc Cung không dám tưởng tượng, nàng đã nhịn xuống như thế nào, lại mang tâm tình gì mà đưa cháo cho hắn
Buồn cười là, những năm mẫu phi hắn còn sống, bao gồm mấy năm mẫu phi hắn qua đời, hắn trong những lúc sắp chết, bệnh nặng không thể đứng dậy, trong hoảng hốt cũng ảo tưởng qua mẫu phi hắn sẽ giống như vậy
Ôn nhu ngồi bên giường hắn, nhẹ nhàng xoa mặt hắn, dỗ dành khuyên bảo, cho hắn ăn chút gì, uống chén thuốc
Nhưng ngay cả Tạ Ngọc Cung mình khi chỉ mới mấy tuổi, đã biết đây chỉ là một ảo tưởng không thực tế mà thôi
Mẫu phi hắn trong lòng vĩnh viễn chỉ có vị phụ hoàng bạc tình bạc nghĩa kia, mà hắn chỉ là một công cụ để mẫu phi tranh thủ tình cảm, cũng vì dáng vẻ của hắn không giống phụ hoàng, mà lại giống mẫu phi, nên luôn luôn bị mẫu phi nhìn mà không thích
Nhưng Tạ Ngọc Cung vô luận thế nào chưa từng nghĩ tới, có một ngày..
Tuổi thơ của hắn có thể so với ảo ảnh si tâm vọng tưởng, lại dùng phương thức này mà thực hiện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Tiểu Cửu nhi
Tỉnh một chút.” Tay Bạch Du đè trên trán hắn, vẫn còn rất nóng
Nóng đến như vậy chắc cũng ba mươi chín độ rồi, thật sự có thể đứng dậy sao
Bằng không nàng hôm nào lại đến đi
Bạch Du nâng thân đang chuẩn bị vô tình rời đi, lúc này mi mắt Tạ Ngọc Cung lại đột nhiên run rẩy, hắn mở mắt
Trong mắt hắn tơ máu bao quanh, nhưng ánh mắt nhìn Bạch Du lại khiến nàng sững sờ
Đó là một loại tình cảm phức tạp khó phân biệt, lại mang theo chút bi thương hoài niệm
Bi thương trong đôi mắt này đơn giản đã hóa thành thực chất, như mưa phùn lả lướt ban ngày đập vào mặt
Chương 21 Tạ Ngọc Cung đại khái là nhanh chóng phát giác được chính mình đã tiết lộ sự yếu ớt cho người không nên, nên hắn lập tức nhắm mắt lại
Khi mở mắt ra lần nữa, trong mắt chỉ còn một chút đỏ, cùng với sự tỉnh táo khi đang ngủ say bị đánh thức
Bạch Du hơi thở nhẹ ra
Nàng vừa rồi trong khoảnh khắc đó thật sự cho rằng Tạ Ngọc Cung lại phải mở miệng gọi mẫu phi
Nếu hắn lại gọi một lần nữa, Bạch Du liền phải nghiêm túc cân nhắc một chút, liệu mình có thật sự giống mẹ hắn không
Vậy thì không thể làm hấp dẫn nhục thể, mà phải điều chỉnh sách lược, từ góc độ làm mẹ mà cắt vào
Còn tốt, còn tốt
Tạ Ngọc Cung chắc là chỉ mơ thôi
Bạch Du cũng không có kinh nghiệm làm mẹ
“Tiểu Cửu nhi, đói bụng không?” Bạch Du mang theo nụ cười thanh thoát, đối với Tạ Ngọc Cung lộ ra một nụ cười mười phần ôn hòa, sau đó đưa tay đỡ hắn, “Đứng dậy ăn chút gì rồi ngủ tiếp đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.