Cẩm Nang Sinh Tồn Trong Tiểu Thuyết BE

Chương 99: Chương 99




Tạ Ngọc Cung nhất định “Rất thích nàng”, còn hơn gã phú nhị đại từng kết giao trước đây, kẻ chuyên trộm tiền của phụ thân để nuôi nàng
Bạch Du mãn nguyện đắm chìm trong “Thành quả” từ những lời dối trá của mình, vừa trải nghiệm cảm giác “Ngọt ngào” đã lâu, lại vừa lo lắng lời nói dối kia tựa bong bóng, lúc bị vạch trần sẽ chật vật biết bao và đối phương sẽ hận mình đến nhường nào
Mãi cho đến khi Bạch Du cảm thấy có kẻ đang chọc vào mặt mình, nàng mới không thể không mở mắt thoát khỏi giấc mộng
Rồi sau đó..
nàng trông thấy tấm mặt phóng đại của kẻ trong mộng
Tạ Ngọc Cung đã đeo lại chiếc mặt nạ bạc chạm khắc hoa văn lộng lẫy che nửa mặt, chính là chiếc hắn đeo trên yến tiệc vạn thọ hôm nọ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thế nhưng hắn lại không mặc y phục, vết thương trên người đã được băng bó cẩn thận, vài dải vải trắng đan xen quấn quanh thân thể cường tráng của hắn, hết sức nổi bật
Khi Bạch Du mở mắt ra, hắn đang rụt tay đã “làm loạn” về
Nhưng nhìn thấy Bạch Du tỉnh dậy, hắn lại đưa bàn tay tới, vuốt ve khuôn mặt Bạch Du
Hai người đang nằm trên cùng một chiếc giường, nơi này đã không còn là gian đại điện vừa rồi
Hai người nhìn nhau một lát, đây là lần đầu tiên họ thực sự “đối mặt” với nhau theo đúng nghĩa
Không còn một kẻ giả ngây giả dại, một kẻ ra vẻ khờ khạo tô vẽ thêm nữa
Tạ Ngọc Cung một tay chống đỡ giường, ở một tư thế nghiêng người về phía Bạch Du
Bạch Du nằm đó, nhìn thấy hắn hô hấp ẩn ẩn có chút đình trệ, Tạ Ngọc Cung quả nhiên là trùm phản diện, khi chân khí trận toàn bộ triển khai và thần trí quay về dáng vẻ cũ, cảm giác áp bách mười phần
Bạch Du từ từ nuốt xuống từng ngụm nước, mắt thấy yết hầu Tạ Ngọc Cung cũng chậm rãi hoạt động một chút
Bạch Du: “...Cửu Điện Hạ.” Nàng mở miệng, họng đau đến nỗi trước mắt tối sầm, trước đó khi bị thương không cảm thấy gì, giờ đây tất cả đều ập đến
Nhưng dựa vào tinh thần chuyên nghiệp, nàng vẫn uốn cong môi, giả vờ kích động nói: “Cửu Điện Hạ, người đã khôi phục thần trí rồi sao
Ta đã sớm biết, người nhất định sẽ...” Bạch Du đang tạo cho Tạ Ngọc Cung và chính mình một cái bậc thang để xuống, những chuyện vừa rồi quá điên loạn và cuồng dại
Bạch Du chắc chắn Tạ Ngọc Cung rất thích nàng, nhưng nàng không chắc Tạ Ngọc Cung sau khi tỉnh táo hoàn toàn, có thể hay không truy cứu món nợ bí mật kia
Chỉ là nàng mới đặt một nửa cái thang, Tạ Ngọc Cung đã đột nhiên nghiêng người
Mi mắt Bạch Du điên cuồng vỗ một lát, môi Tạ Ngọc Cung ấm áp, mềm mại, quen thuộc..
nhưng không đặt trên môi nàng, mà rơi xuống hai gò má nàng
Khiến cho những cảm xúc cùng ngôn ngữ chất chứa trong lòng Bạch Du, lập tức đều bị phong ấn nơi cổ họng
Sau đó, đôi môi Tạ Ngọc Cung, tựa như “tiểu ni cô” lúc trước Bạch Du leo núi vậy, chút xíu khép mở rất nhỏ, mang theo hơi thở ấm áp, quẩn quanh băn khoăn trên hai gò má, sống mũi, thái dương, đuôi lông mày của Bạch Du, cuối cùng dừng lại nơi mi tâm
Bạch Du hơi gấp gáp lại nuốt một ngụm nước bọt, làm ướt cổ họng đang đau rát
Sau đó loạn ông ông, giống như bị nhen lửa bộ óc khó khăn lý giải một tia thanh minh
Để biện minh cho hành vi của mình theo mạch suy nghĩ đã trôi chảy của mình, nàng giải thích: “Ta phải biết Thất hoàng tử muốn tại yến tiệc tự biên tự diễn thí quân cứu giá, mới có thể đẩy người ra ngoài.” “Mũi tên kia sẽ không chí tử, nhưng là bôi độc, là Nhị hoàng tử làm, Nhị hoàng tử đối với Thái tử có dị tâm, muốn nhân cơ hội diệt trừ Thất hoàng tử
Độc này tại chỗ sẽ không phát tác, qua đi sẽ cùng nhiễm trùng giống nhau bắt đầu nhiệt độ cao điên mộng không dễ bị phát giác, nhưng chỉ cần lấy máu liền có thể lành.” Bạch Du nhìn Tạ Ngọc Cung không hề có chút biến động nào trên khuôn mặt, nói: “Ta..
Ta chỉ là muốn để Cửu Điện Hạ có thể trọng hoạch hoàng ân.” “Hiện nay Cửu Điện Hạ đã khôi phục thần trí, bệ hạ nhất định sẽ...”
Bạch Du đã nghĩ kỹ mọi lời để đối đáp khi Tạ Ngọc Cung truy vấn nàng làm sao biết những điều này, nhưng Tạ Ngọc Cung đột nhiên bịt miệng Bạch Du lại
Đồng thời, hắn cách tấm chăn mền, nắm lấy những ngón tay đang điên cuồng xoa chăn mền của Bạch Du
Hắn đã sớm phát hiện thói quen nhỏ của nàng là xoa đồ vật
Nếu suy tính thêm một chút, sẽ nhận ra nàng nói dối, kích động, căng thẳng, sợ hãi, đều sẽ tìm đồ vật để xoa xoa
Càng nghiêm trọng, xoa càng lợi hại
Mà giờ khắc này nàng không nói dối, hẳn là đang căng thẳng và sợ hãi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Đừng sợ.” Tạ Ngọc Cung cúi đầu xuống, chóp mũi cọ nhẹ trên khuôn mặt Bạch Du một chút
Hắn mở miệng, giọng nói khẽ khàng, dịu dàng: “Thái y nói, cổ họng của ngươi cần nghỉ ngơi.” Bạch Du khó khăn nuốt thêm một ngụm nước bọt, đôi mắt đảo tới đảo lui, vừa xảo quyệt lại vừa gấp gáp
Nàng đến bây giờ, vẫn không quên chứng minh bản thân hữu dụng
Tạ Ngọc Cung cố nhiên đối với nàng sinh ra tình cảm, nhưng chính Bạch Du từ trước đến nay không tin tưởng tình yêu sinh sôi từ hoang ngôn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng đã từng vô số lần khảo nghiệm, sau khi hoang ngôn bị vạch trần, yêu sẽ gấp mười gấp trăm lần biến thành hận, không có ngoại lệ
Sau khi Tạ Ngọc Cung buông nàng ra, Bạch Du lại khản giọng nói: “Đúng rồi, minh văn khắc trên mũi tên là Đoạn tự, bọn hắn có thể sẽ vu hãm cậu của người Đoạn Vang Hách...” Tạ Ngọc Cung nắm lấy đôi môi Bạch Du, nhìn nàng một lát, chậm rãi đứng dậy, sau đó rót cho Bạch Du một chén nước
Lại nửa quỳ trên giường, ôm lấy cổ Bạch Du để nâng nàng dậy, đút nàng uống
Bạch Du lúc đầu cũng khát, ừng ực ừng ực uống một chén, Tạ Ngọc Cung lại rót
Bạch Du lại uống hơn nửa chén, biểu thị mình đủ
Nhưng Tạ Ngọc Cung có lẽ là không quen chăm sóc người khác, hắn lại rót một lần, nước liền chảy xuống cổ Bạch Du, thấm vào vạt áo của nàng
Lúc này nàng mới phát hiện, lễ phục của Cửu hoàng tử phi đã bị cởi ra, nàng hiện tại chỉ mặc một thân áo trong
Nước nhanh chóng thấm vào vạt áo, Tạ Ngọc Cung ngửa đầu uống hết nửa chén trà còn lại, chiếc chén trực tiếp “Đùng” một tiếng bị quăng xuống đất
Sau đó hai tay nắm lấy vai Bạch Du đặt nàng lên gối đầu, rồi cúi đầu bắt đầu “uống nước”
Uống những giọt nước vương trên cổ và thấm vào vạt áo Bạch Du
Bạch Du: “Ta nói đều là thật
Cậu của người, Cửu Điện Hạ, Cửu..
Ngô.” Chờ đến khi Tạ Ngọc Cung uống no, Bạch Du nằm đó, như bị mãnh thú ăn đến chỉ còn lại bộ xương khô, bẩn thỉu và bừa bộn
Nàng trừng mắt nhìn người phía trên, đầy đầu âm mưu quỷ kế đều biến thành hai vết hồng mai đang loang ra trên những chỗ băng bó trên người Tạ Ngọc Cung
“Vết thương của người bị rách ra rồi...” Bạch Du khô khốc nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.