Bụi gai tùng nơi Cố Ninh ẩn thân như là một không gian phong bế, nếu từ bên này chui vào, vậy cỏ dại bốn phía nhất định sẽ phải bị đè xuống, mà cỏ dại phía trước Cố Ninh lại sinh trưởng tươi tốt, không hề có dấu hiệu bị người dẫm đạp, nhờ đó mới làm Cố Ninh tránh được một kiếp
Trong lòng Cố Ninh lại âm thầm kinh hãi, nam nhân kia rõ ràng đã cảm giác được tầm mắt của chính mình, lại có thể nhạy bén đến loại trình độ này, khó trách người liên 3 nhắc tới Ngũ Tinh Đại Đội đều là một bộ biểu tình khó có thể hình dung
Cố Ninh không dám lại nhìn, chỉ nằm ở trong bụi gai tùng không phát ra một chút âm thanh
Chỉ nghe được tiếng bước chân xa dần, lại là đi thẳng tới phương hướng Trương Tiểu Bạch bọn họ ẩn thân, trong lòng Cố Ninh hơi hơi căng thẳng, không nhịn được lo lắng cho bọn họ
Lại nghe thấy một giọng nam nói: "Tiếng chim kêu vừa rồi rõ ràng chính là người bắt chước, trốn đến rất nhanh, lần này lại không biết trốn đi nơi nào
Hắn đá đá bụi cỏ trên mặt đất: "Rất giảo hoạt, còn biết làm bẫy rập, chỉ là quá dễ bị phát hiện
Cố Ninh chỉ nghe được Trang Thần cười một tiếng nói: "Ai kêu đội trưởng chế định quy tắc như vậy, bọn họ đương nhiên có thể trốn liền trốn rồi
Bọn họ đối với nơi này quen thuộc như nhà của chính mình, nhưng lại làm hại chúng ta chạy khắp cả núi
Nghe đến đó trong lòng Cố Ninh hơi chút nhẹ nhàng thở ra, xem ra đám người Trương Tiểu Bạch trinh sát được Ngũ Tinh Đại Đội đi đến nên đã trốn trước
Ân Tang có chút không kiên nhẫn: "Mau giải quyết bọn họ sớm một chút rồi trở lại khách sạn
Âm thanh lạnh lùng của Trang Thần rơi xuống: "Chính cô muốn từ thủ đô cùng lại đây, không ai kêu cô tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ân Tang liền không nói chuyện nữa
Nam nhân mang đến cho Cố Ninh cảm giác nguy cơ rất lớn vẫn luôn trầm mặc không nói gì, Cố Ninh tính ra khoảng cách giữa hai bên, tuy rằng đủ xa, nhưng vì bảo hiểm khởi kiến, Cố Ninh vẫn không dám động thủ trước
Bốn người kia rốt cuộc cũng rời đi
Cố Ninh lại vẫn đợi thêm mười phút, xác định bọn họ sẽ không trở về sau đó mới từ trong bụi gai tùng bò ra, trên mu bàn tay đã bị cắt ra vài vết, cô cũng không xem, cảnh giác quan vọng khắp nơi một phen cũng không có phát hiện ra Trương Tiểu Bạch bọn họ, cô quyết định đi theo phía sau đám người Ngũ Tinh Đại Đội
Tùy thời nắm giữ động thái của bọn họ so với trốn đi không biết khi nào bọn họ mới xuất hiện tốt hơn, hơn nữa nếu Trương Tiểu Bạch bọn họ bị bại lộ, cô cũng có thể âm thầm tương trợ
Đá chiếc bẫy rập trên mặt đất một cái, nhớ tới đánh giá của nam nhân vừa rồi, cô cũng có hơi chút buồn bực
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau đó liền ghìm súng, tay chân nhẹ nhàng thật cẩn thận đi theo phương hướng của bọn họ
Từ sau khi nhìn thấy Trang Thần và Ân Tang, Cố Ninh ban đầu còn có thể thả lỏng tâm tình lúc này thật sự có thể xưng là trầm trọng
Ân Tang, Cố Ninh đã chính mắt thấy sự lợi hại của Ân Tang, tuy rằng không biết kỹ năng bắn súng của Ân Tang như thế nào, nhưng chỉ kỹ xảo chiến đấu gần người của Ân Tang đã khiến cho Cố Ninh thán phục
Trang Thần, cô tuy rằng cũng chưa từng thấy cô ấy ra tay, nhưng trong tiềm thức Cố Ninh liền cảm thấy thân thủ của Trang Thần nhất định thập phần lợi hại, hơn nữa từ sự kiêng kị vừa rồi của Ân Tang đối với Trang Thần tới xem, e là Trang Thần so với Ân Tang chỉ có hơn chứ không kém
Càng miễn bàn còn có một nhân vật chỉ mỗi ánh mắt đã mang đến cho cô lực áp bách và cảm giác nguy cơ cực lớn và một nhân vật nữa cũng không biết sâu cạn thế nào
Cố Ninh bởi vì chiến đấu ở mạt thế bên kia, dẫn tới vẫn luôn tràn ngập tự tin với thực lực của chính mình, lại không nghĩ rằng thực lực của Ngũ Tinh Đại Đội hơn xa so với chính mình có thể tưởng tượng
Cố Ninh thất thần một cái, vẫn chưa cố ý chú ý dưới chân, vô tri vô giác dẫm trúng một cành khô, khi một tiếng răng rắc rất nhỏ vang lên ở dưới chân Cố Ninh, lông tơ Cố Ninh nháy mắt dựng lên
Một tiếng răng rắc rất nhỏ nếu đổi là người bình thường ở chỗ này khả năng căn bản là không phát hiện được, nhưng đối với Ngũ Tinh Đại Đội đã trải qua huấn luyện đặc thù, mặc dù là âm thanh nhỏ nhất cũng sẽ bị bọn họ bắt giữ, Trang Thần từ lúc dừng bước đến khi xoay người gần như không có chút khoảng cách thời gian nào, đuôi ngựa màu đỏ vẽ ra một đường cong sắc bén ở không trung, cô đột nhiên xoay người một cái, căn bản không cần nhắm chuẩn, giơ súng liền bắn
Cố Ninh lại phản ứng cực nhanh, ở trong nháy mắt khi cành khô bị bẻ gãy không hề có ôm tâm lý may mắn bọn họ sẽ không phát hiện, mà là không chút do dự né tránh đến sau cái cây gần nhất kia
Tuy rằng đã tránh né tốt, nhưng Cố Ninh vẫn bị tốc độ Trang Thần xoay người nổ súng làm cho kinh hoảng ra một thân mồ hôi lạnh, nếu vừa rồi chính mình có hơi chút do dự, lúc này chỉ sợ trên người đã là khói đặc cuồn cuộn