Chương 95: Cuối cùng khai trương Chu Nham rẽ trái rẽ phải tránh thoát rất nhiều lần công kích
Con dã trư này tốc độ nhanh, nhưng may mắn độ nhạy không đủ, bất quá nếu bị đụng phải một cái nhất định sẽ tàn phế, hắn cũng không muốn kéo lê thân thể tàn phế để tiến vào đại học
Chu Nham thế này quả thực là liều mạng
Đại khái né được 30 giây sau, Chu Nham hô to: “Đội trưởng, làm sao bây giờ, ta nhanh hết hơi rồi.” Hai chân hắn tê dại, sắp không chạy nổi nữa
Trần Diệp vội vàng hướng đội lược trận hô: “Sách Lâm, ngươi trước tới thay Chu Nham hấp dẫn hỏa lực, Bành Phong, ngươi ở một bên tùy thời tiến công, chuẩn bị tiếp nhận vị trí của tổ hỏa lực.” Tiếp theo hắn lại nói với Chu Nham: “Ngươi mau đem dã trư dẫn tới bên phía đội lược trận đi.” Chu Nham cùng đội lược trận sau khi nhận mệnh lệnh, mỗi người giữ đúng vị trí của mình, bắt đầu tiếp nhận vị trí
Hoàng Phàm nhìn thấy một màn này, con mắt dần dần sáng tỏ, hắn ẩn ẩn hiểu ra dụng ý khi Trần Diệp phân ra ba tổ
Tất cả đều dựa theo kế hoạch của Trần Diệp mà tiến hành
Tại Hàn Thư Lâm cùng Bành Phong gia nhập vào chiến trường, mục tiêu công kích của dã trư một lần nữa chuyển dời sang người Hàn Thư Lâm
Rất nhanh, vị trí của tổ hỏa lực bắt đầu thay thế thành Bành Phong cùng Hàn Thư Lâm đảm nhiệm, Trần Diệp cùng Chu Nham lùi khỏi chiến đấu, nghỉ ngơi một chút, chuẩn bị lần nữa tiếp nhận vị trí của tổ hỏa lực
Bởi vì con dã trư này còn chưa có ý định bỏ chạy, bây giờ còn chưa dùng được đến tổ quan sát
Nhưng bây giờ, từ xa xa, Trương Sĩ Lỗi cùng Triệu Đông Đông thuộc tổ quan sát lại đang nhiệt huyết sôi trào, nhìn thấy cảnh trêu đùa dã trư như thế, lòng bọn hắn hơi ngứa ngáy, cũng muốn đi lên chém mấy đao
Cứ như vậy, dưới sự tiêu hao luân phiên của bốn người, trên thân dã trư đã đầy vết thương, không còn một mảnh thịt nào nguyên vẹn, không ít da thịt đã bị cuốn vào cùng một chỗ, máu thịt be bét, có bộ phận huyết nhục đã biến mất không thấy gì nữa, mặt đất đều bị nhuộm đỏ
Trong rừng cây màu vàng óng kẹp lấy một vệt màu đỏ tươi, tạo nên một phong cảnh khác lạ
Chưa được vài phút, con dã trư liền có ý lui
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiếp theo liền thấy thân thể nó xoay chuyển, bốn chi điên cuồng vung vẩy, hướng về phía rừng rậm chạy tới
Bây giờ ánh mắt của Trần Diệp mãnh liệt, hướng về phía Hàn Thư Lâm và Bành Phong của tổ lược trận mà la lớn: “Hai ngươi mau đi ngăn nó lại.” Tiếp đó hắn lại quay đầu đối với Trương Sĩ Lỗi và Triệu Đông Đông của tổ quan sát mà hô: “Tổ quan sát chuẩn bị chặn đánh.” Người của tổ lược trận động tác rất nhanh, cấp tốc đã ở trên đường đi của dã trư mà chờ sẵn
Tổ quan sát cũng không chậm, chờ ở một vị trí bên dưới tổ lược trận
Kế tiếp chỉ cần hơi hơi ngăn chặn đường bỏ chạy trước mắt của nó, rồi dẫn dắt phương hướng bỏ chạy của dã trư, liền có thể làm một cuộc bắt rùa trong hũ, thuận lợi đem con bán Dị Thú này làm thịt
Nhìn thấy thế, Hoàng Phàm hai tay dùng sức nắm chặt, trong miệng không ngừng hô hào diệu a diệu a
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn cuối cùng đã hiểu rõ nguyên nhân Trần Diệp sắp xếp như vậy, hóa ra mọi sự đều đã sớm chuẩn bị tốt để ngăn ngừa bán Dị Thú bỏ chạy, khó trách lại chia thành ba tổ
Tổ hỏa lực tiến công hấp dẫn, tổ lược trận dự bị chặn giết, tổ quan sát nửa đường ngăn trở, hơn nữa luân phiên giao thế, bộ phương án này có thể nói không chê vào đâu được, quả thực là phương án săn giết bán Dị Thú tuyệt hảo a, đoán chừng đại bộ phận bán Dị Thú lâm vào loại bố trí này, đều khó thoát khỏi cái chết, muốn chạy đều chạy không thoát, cuối cùng bị tươi sống đùa cho chết
Hảo tiểu tử, thực sự là suy nghĩ sâu xa tính kỹ, đa mưu túc trí a, có chút thiên phú làm quân sư
Hoàng Phàm không khỏi cảm khái, ai, nếu là năm đó đội trưởng của ta là hắn thì tốt biết bao a, cũng sẽ không mất hơn nửa tháng mà không săn giết được một con bán Dị Thú nào
Vừa mới qua đi một ngày, Trần Diệp tiểu tử này liền biểu hiện ưu dị đến vậy, chẳng những khiến hắn phải lau mắt mà nhìn, lại một lần một lần phá vỡ nhận thức của hắn về việc săn giết bán Dị Thú, cùng với nhận thức của hắn về những người mới của đội duy trì trật tự này
Một phút đồng hồ sau
Con dã trư kia trước khi chết gào khóc một tiếng, rồi triệt để chết đi
“U da
Cuối cùng cũng khai trương rồi.” Thấy dã trư ngã xuống, trên mặt mấy người lộ ra vẻ vui thích
“Nhờ có phương án săn giết này của đội trưởng, bằng không muốn săn giết con dã trư da dày thịt béo này, còn không biết phải chờ đến bao giờ đâu
Có lẽ chúng ta tháng này cũng không chắc có thể khai trương.” “Chính xác, phương án săn giết này quá đỉnh.” Năm người đối với phương án của Trần Diệp đều đưa ra lời khen ngợi
Hoàng Phàm vuốt cằm, phương án này quả thực trâu bò, có thể khiến sáu người chỉ dựa vào giá trị nội khí không đột phá nổi phòng ngự của bán Dị Thú, mà lại cứng rắn giết chết được một con bán Dị Thú, thật đáng giá để đẩy dương
Đối mặt với sự khẳng định của mấy người, Trần Diệp cười cười, tiếp đó bước nhanh đi tới bên cạnh thi thể dã trư, bàn tay chạm đến trán dã trư máu thịt be bét, hắn cũng không ngại vận xui
Bàn tay chạm đến ót ngay lập tức, một luồng hấp lực từ trong cơ thể hắn phát ra, tiếp theo khí tức dị giới trong thể nội dã trư đảo mắt liền theo cánh tay của hắn đi vào hệ thống
Khí tức dị giới: 2 Bây giờ đã có 2 luồng khí tức dị giới, còn kém 8 luồng nữa là có thể tiến hành thăng cấp công pháp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiếp theo Hoàng Phàm gọi điện thoại cho doanh trại, sau đó mấy người liền rời đi, tiếp tục săn giết bán Dị Thú
Thi thể dã trư đã được báo cáo chuẩn bị qua, đợi chút nữa sẽ có binh lính tới thu, bọn hắn cũng không cần phải đi quản
Tiếp theo buổi sáng này, đội ngũ của Trần Diệp lại tìm được hai con bán Dị Thú, một con ngỗng trời và một con thỏ trắng
Trong đó con ngỗng trời thì chạy thoát khỏi tay mấy người, dù sao con bán Dị Thú này biết bay, muốn chạy thì mấy người không có bất kỳ biện pháp nào, cho dù là bố trí cái trận luân chuyển tuần hoàn do Trần Diệp khai sáng, cũng không bắt được con ngỗng trời này
Mấy người đã mệnh danh phương án kia của Trần Diệp là “trận luân chuyển tuần hoàn”, cái tên rất đủ bức cách
Mà con đại bạch thỏ kia, không thể nói Tiểu Bạch thỏ, bởi vì con thỏ này mẹ nó còn cường tráng hơn một con trâu, con thỏ này dưới trận luân chuyển tuần hoàn của sáu người đã bị sống sờ sờ mài cho chết
Một buổi sáng đã săn giết được 2 con bán Dị Thú, so với ngày hôm qua không thu hoạch được gì thì thực sự tốt hơn nhiều
Khí tức dị giới của Trần Diệp cũng từ 2 luồng đã biến thành 3 luồng
Khí tức dị giới: 3 Một nhóm người không đến doanh trại tạm thời, mà là trực tiếp quay trở về doanh trại binh lính, một là để chúc mừng một chút, hai là bởi vì mấy người hôm nay đi đều xa, khoảng cách từ doanh trại tạm thời đến doanh trại đội ngũ cũng không sai biệt lắm
Vừa về tới doanh trại, một nhóm người liền không ngừng vó ngựa đi tới đại sảnh sự vụ binh lính
“Mau lại mau lại, xem chúng ta trên bảng xếp hạng săn giết đứng thứ mấy.” Hoàng Phàm hướng mấy người vẫy tay, hắn bước nhanh đi tới trước một màn hình lớn trong đại sảnh sự vụ
Đằng sau 6 người cũng liền vội vàng đi theo
Trên màn hình hiển thị một bảng danh sách, đây là bảng danh sách số lượng bán Dị Thú mà tất cả đội duy trì trật tự của các huyện thị đã săn giết
Ngày hôm qua mấy người không đến, là bởi vì tay không mà về, hôm nay săn giết được hai con bán Dị Thú, tự nhiên liền muốn tới xem một chút
Biệt hiệu của đội Trần Diệp là: Dương Đông ① Dương Đông chính là ý của Thành phố Dương Đông, ① chứng minh đội bọn hắn là đội hạt giống số một của Thành phố Dương Đông
Một nhóm người ánh mắt ở trên màn hình tìm kiếm.