Chương 74: Lục Trần hãy vào cờ chiêu hồn của ta
“À, ngươi tự mình làm rượu trái cây?” Lục Trần hơi bất ngờ
Không nghĩ tới vị chú ít tóc này, lại còn biết cất rượu
“Phải.” Chưởng Chùy Chân Nhân vừa cười vừa nói, “vạn vật đều có thể cất rượu
Kỳ thật quả Phượng Tê này của ngươi, cũng có thể cất rượu, hương vị sẽ không tệ đâu.” Lục Trần thở dài, “ngươi tới sớm một chút thì tốt rồi
Trước đó ta cho phụ hoàng đưa đi nhiều xe quả uống, tới tiền tuyến, đã đủ thiu biến vị rồi
Nếu như ủ hết thành rượu trái cây, chẳng phải tốt hơn sao?” Chưởng Chùy Chân Nhân hào sảng nói, “lần sau lúc đưa thì gọi ta, ta giúp ngươi ủ thành rượu trái cây Phượng Tê, dễ uống lại không bị hỏng, còn giữ được linh lực bên trong đó.” “Tốt quá.” Lục Trần cũng rất mừng rỡ
Vừa vặn trồng ra nhiều quả Phượng Tê như vậy không có chỗ đưa, nếu như ủ hết thành rượu, cũng dễ bảo quản
Lục Trần khách sáo, Chưởng Chùy Chân Nhân cũng có ý kết bạn, hai người ngồi xuống nói chuyện, ngược lại khá là vui vẻ
Chưởng Chùy Chân Nhân lại nói, “Hải Nhận Môn chúng ta chính là tông môn tinh thông Luyện Khí
Chúng ta ở đảo, bờ biển và núi sâu nơi man rợ, cũng có nguồn hỏa cực tốt, dùng để Luyện Khí là tuyệt vời nhất
Sau này nếu Lục Trần đạo hữu cần, ta sẽ tự tay giúp ngươi chế tạo.” Lục Trần thấy đối phương khéo léo như thế, cũng có chút ngượng ngùng, cười nói, “Chưởng Chùy đạo hữu khách sáo quá, trừ quả Phượng Tê ra, ta cũng không có gì để báo đáp.” Chưởng Chùy Chân Nhân cười lớn ha ha, “chúng ta cách nhau một bức tường, cũng coi như hàng xóm, giúp đỡ lẫn nhau, nói gì đến báo đáp
Trước kia khi ta còn làm tán tu, quanh chỗ ở cũng có chút hàng xóm, ai nấy đều ở chung vui vẻ.” “Ngươi còn làm qua tán tu, thế giới Tu Tiên của chúng ta là tình hình gì?” Lục Trần tới thế giới này, chưa từng bước chân ra khỏi cửa, càng hoàn toàn không biết gì về thế giới Tu Tiên này
Vừa vặn Chưởng Chùy Chân Nhân kinh nghiệm khá phong phú, liền kể cho Lục Trần nghe
“Vùng đại lục này của chúng ta, khá là rộng lớn, không biết diện tích lớn bao nhiêu
Theo ta được biết, quanh đây chúng ta có Thanh Đan Tông tinh thông luyện đan, có Hải Nhận Môn chúng ta tinh thông Luyện Khí, còn có Linh Dược Tông tinh thông trồng trọt, ở phía bắc Đại Càn còn có Kiếm Tông ở vùng đất cực hàn Mạc Bắc...” Lục Trần nghe hắn giới thiệu, cuối cùng cũng có cái hiểu biết bước đầu về thế giới tu luyện ở vùng này
Chưởng Chùy Chân Nhân tâm sự với hắn một lúc lâu, Lục Trần vẫn còn cảm thấy chưa đủ, đúng là hận gặp nhau quá muộn
Chỉ đến khi đêm xuống, Chưởng Chùy Chân Nhân lúc này mới cáo từ
Lục Trần đứng lên nói, “nghe ngươi nói chuyện một buổi, hơn hẳn đọc sách mười năm
Chưởng Chùy huynh, có rảnh thì thường xuyên đến ngồi chơi.” “Ha ha, tốt.” Lục Trần đưa hắn đến cổng Vương Phủ, Chưởng Chùy Chân Nhân cười nói, “không cần tiễn thêm nữa, qua cánh cửa này là sắp tới rồi.” “Được.” Hai người mới tạm biệt
Chưởng Chùy Chân Nhân qua cánh cổng kia, đi thêm mấy bước, quay đầu nhìn lại, vừa lúc nhìn thấy Lục Trần cũng đi vào trong
Vào khoảnh khắc đó, mặt trời xế chiều ngả bóng về tây, mây vàng khắp trời chiếu xiên, chiếu lên thân ảnh Lục Trần rực rỡ trong ánh vàng
Hai mắt Chưởng Chùy Chân Nhân, đột nhiên sáng bừng lên, “bóng lưng này
Sao lại giống thế?” Cùng ngày, lúc tới cưỡi Phi Thiên Ngô Công, hắn đã từng thấy hiện tượng lạ lùng kinh người trên bầu trời
Lúc đó ai nấy đều cho rằng, đó là do Nguyên Anh Chân Quân nào đó đột phá gây ra, nên không ai nghĩ đến Lục Trần
Nhưng hôm nay, bóng lưng Lục Trần và bóng lưng mờ ảo trên bầu trời, dường như lại giống hệt nhau một cách trùng hợp
“Làm sao có thể
Lão tổ đều nói chỉ Nguyên Anh Chân Quân đột phá mới có hiện tượng lạ lùng của trời đất, dù thiên tài đến mấy, cũng phải đến Kim Đan kỳ
Còn hắn mới chỉ Luyện Khí đại viên mãn...” Chưởng Chùy Chân Nhân nghĩ thế nào cũng nghĩ không thông
Chưởng Chùy Chân Nhân nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy mình vẫn nên kết bạn tốt với Lục Trần, bất kể thế nào, đây là một người phi thường
Còn Lục Trần sau khi trở về, thì lấy ra rượu ngon mà Chưởng Chùy Chân Nhân đã tặng, đầu tiên cho Ngộ Không thử trước
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngộ Không uống một cách say sưa, Lục Trần mới rót cho mình một chén
Uống một ngụm rượu, Lục Trần khẽ híp mắt lại, “Quả thật là rượu ngon.” Trong Vương Phủ, tự nhiên cũng có rượu
Nhưng sau khi tu vi Lục Trần tăng lên, những loại rượu đó cũng thấy nhạt như nước
Chỉ có linh tửu do người tu tiên luyện chế, mới hợp khẩu vị hắn hơn
“Kết bạn với Chưởng Chùy Chân Nhân, đối với ta cũng có cái hay
Chẳng những có thể biết tình hình thế giới Tu Tiên ở vùng này, hơn nữa còn có thể nhờ Chưởng Chùy Chân Nhân giúp ta mua bán chút vật phẩm...” Chỉ chớp mắt, thời gian đã đến ngày thứ hai
Giữa trưa, Nam Đô Thành vẫn đang mưa nhỏ rả rích, tiểu thương và bá tánh, vì mưu sinh, cũng chỉ có thể đội mưa làm việc
Có người mặc áo tơi, một số người ngay cả áo tơi cũng không có
Bất kể là thế giới nào, bá tánh bình thường đều là người gian nan nhất
Ngay vào lúc này, đột nhiên trên không trung một luồng độn quang màu xanh vút qua trời
Luồng độn quang đó bay tới trên không Nam Đô Thành, bỗng nhiên dừng lại, rõ ràng là một thanh niên mặc y phục xanh
Sắc mặt hắn lãnh khốc, đưa tay lấy ra một lá cờ đen kịt
Lá cờ này gặp không khí, lớn lên theo gió, nhanh chóng hóa thành một lá Cự Phiên màu đen
Từ trên bề mặt Cự Phiên, có lượng sương mù đen đáng kinh ngạc cuồn cuộn tuôn ra
Những luồng sương mù đen này cuồn cuộn xuống, càng ngày càng nhiều, chậm rãi hội tụ thành một Hắc Long bằng sương mù, từ không trung lượn vòng xuống
Lúc này, những người dân đang bận rộn trong mưa cuối cùng cũng phát hiện ra
“Mau nhìn
Đó là cái gì?” Tất cả mọi người ngẩng đầu quan sát
Chỉ thấy một con Hắc Long to lớn, lượn vòng trong mưa, càng lúc càng thấp
Hắc Long cực kỳ hung mãnh, mắt rồng dữ tợn, vuốt rồng sắc bén
Nó nhanh chóng hạ xuống độ cao khoảng tầng ba tòa nhà
“Gầm ~ rống ~” Thân thể cường tráng của Hắc Long, lướt qua mái nhà
Trên tửu lâu, những người khách uống rượu kia, vốn còn định xem náo nhiệt
Nhưng khi Hắc Long tới gần, từ đó truyền đến tiếng quỷ khóc sói tru, dường như có vô số linh hồn con người bị mắc kẹt trong địa ngục, đang phát ra tiếng kêu thảm thiết
Những người đó dường như cũng tự mình rơi vào địa ngục mười tám tầng, nhìn thấy núi thây biển máu, đầu người chồng chất, ao máu nối dài, không biết đã có bao nhiêu người chết
“Trời ơi!” Bọn họ đều sợ đến ngồi sụp xuống đất, mất vía chán nản, tiểu ướt cả quần, mà còn không hay biết
Hoàng cung Thái Hạo và Nam Vương phủ, cũng người người hoảng sợ, chạy khắp nơi
Đài cao đại điện, lan can chạm ngọc
Chưởng Chùy Chân Nhân bước ra trước, lớn tiếng quát, “dừng tay
Yêu nghiệt từ đâu tới
Nơi này là Nam Đô Thành, nơi bá tánh phàm nhân sinh sống, ngươi muốn tàn sát thành trì phàm nhân sao?” Thanh niên mặc y phục xanh cười lạnh nói, “ngươi chính là Lục Trần, người thích trồng hoa trồng cỏ?” “Ta là Chưởng Chùy Chân Nhân của Hải Nhận Môn!” “Thế thì không liên quan gì đến ngươi, cút cho ta!” Thanh niên mặc y phục xanh trong tay cờ chiêu hồn vung lên, Hắc Long trên không trung xoay một vòng, bổ nhào xuống, mở ra cái miệng như chậu máu về phía Chưởng Chùy Chân Nhân, một tiếng rồng gầm
“Rống!” Tiếng rống chấn động trời đất, tạo thành đợt sóng âm công kích, lại cuốn theo cơn gió lốc vô tận, quét về phía Chưởng Chùy Chân Nhân
Hai đệ tử của Chưởng Chùy Chân Nhân giận dữ gầm lên một tiếng, “yêu nghiệt chớ càn rỡ!” Nhưng ngay đợt sóng âm công kích đầu tiên, hai người này đã không chịu đựng nổi
Gió lốc cuốn thân thể bọn họ, tiếng gào chói tai khiến họ không thể không bịt tai lại
“Về đi!” Chưởng Chùy Chân Nhân giơ Hàng Ma Xử, một gậy đập xuống
Nhưng con Hắc Long này hoàn toàn không hề hấn gì, ngược lại thân thể khổng lồ của nó nghiền nát, phá hủy cả những cung điện xung quanh
“Ha ha ha
Chưởng Chùy Chân Nhân, ngươi chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ, ngươi không đấu lại ta!” Thanh niên mặc y phục xanh cười ha hả, “Sao còn không giao Lục Trần ra đây
Nếu không tất cả người trong tòa thành này, sẽ biến thành âm hồn lệ quỷ trong Vạn Hồn Phiên của ta!” “Xong đời rồi.” Tất cả bá tánh trong thành, đều tái mặt như màu đất
Nếu Chưởng Chùy Chân Nhân không ngăn được người này, kết cục hôm nay của họ, chính là một luồng quỷ hồn trong con Hắc Long kia
“Chạy đi thôi!” Nhưng khi chờ họ chạy tới cửa thành, lại phát hiện nơi đây cũng bị âm hồn quỷ vật bao phủ, một ai cũng đừng hòng ra khỏi thành
“Chắc chắn chết rồi!” Trong khoảnh khắc tuyệt vọng, từ trong Vương Phủ một thân ảnh bạch y chậm rãi bay lên
Hắn đạp lên Kim sắc Ngư Long kiếm, đứng chắp tay, cho dù đối mặt Hắc Long hung mãnh đáng sợ, cũng không hề thay đổi sắc mặt
“Xin hỏi đạo hữu phương nào
Lục mỗ đã đắc tội ngươi ra sao?” Lục Trần hỏi
“Thất thiếu gia đã ra rồi!” Những người dân trong thành gần như đã suy sụp kia, lập tức đôi mắt đều sáng rực lên, dường như trông thấy một con đường sống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ngươi chính là Lục Trần, người thích trồng quả Phượng Tê sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tốt lắm, ngươi rất tốt!” Thanh niên mặc y phục xanh nhìn Lục Trần, hằn học nói, “ta là Thiếu chủ Mang Sơn, Hầu Dương, ngươi trước đã g·iết huynh đệ ta là Nguyên Chân Nhân, lại làm hỏng đại sự luyện Phiên của ta
Thế thì hãy tiến vào Vạn Hồn Phiên của ta, làm Quỷ Vương đi!” Trễ chút còn có thêm một.