Cẩu Tại Tạp Dịch, Lặng Lẽ Tu Hành

Chương 11: Làm cho lòng người...Vui mừng




Chương 11: Làm cho lòng người..
vui mừng
Thời gian vội vàng
Chớp mắt, nửa tháng đã trôi qua
Linh Điền Phong
Ba mẫu ruộng lúa mà Từ An Thanh phụ trách, dưới sự “khiêm tốn” thỉnh giáo của hắn, hai vị hàng xóm đã vô cùng nhiệt tình tới giúp đỡ, chủ động cấy mạ đầy ruộng, thẳng tắp ngay ngắn
Nhất là Lâm Thanh Thiền, ngăn cũng không được
Khiến hắn ngay cả cơ hội động thủ cũng không có, ba mẫu ruộng lúa đã được xử lý xong
“Chuẩn Hóa Thần đại lão có thể ở, có việc nàng thật sự ra tay rồi.”
Từ An Thanh ngắm nghía những hàng mạ thẳng tắp trong ruộng lúa, trong đầu không khỏi hiện ra bóng dáng đang đội nón lá, vác giỏ mạ cúi người bận rộn
Lâm Thanh Thiền không có linh lực
Tất cả mạ, nàng tự tay cắm từng gốc một vào ruộng lúa, thuần thục làm cho lòng người… vui mừng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Hôm nay còn thiếu một lần linh vũ, trước thi thuật đi.”
Từ An Thanh đứng trên hành lang tầng hai, tay bấm pháp quyết thi triển tiên thuật
Theo thủ thế biến hóa, trên linh điền, từng sợi linh khí nương theo sương mù trong núi, ngưng tụ thành một đám mây vừa vặn bao trùm cả khối Linh Điền
“Tiểu Linh Vũ thuật.”
Thanh âm vừa dứt, trong sương trắng rơi xuống mưa phùn rả rích, bí mật mang theo linh khí yếu ớt làm dịu những cây lúa bên dưới, tiến hành đổ vào không phân biệt
Những cây lúa kia trở nên xanh tươi hơn
“Ừm, không tệ.”
“Linh Vũ thuật của ta càng ngày càng thuận buồm xuôi gió.”
“Vậy thì làm một bữa cơm có thịt lúa thơm mà nha đầu kia thích ăn nhất, thưởng nàng một bữa đi.”
Từ An Thanh hài lòng phủi tay, chuẩn bị xuống lầu làm bữa tối
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thường xuyên cho ăn và ảnh hưởng lẫn nhau, tác động qua lại, không chỉ có thể hữu hiệu tăng tiến tình cảm, quan trọng nhất là thuận tiện sau này xoát tài nguyên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mọi thứ phải bỏ ra trước, mới có thể yên tâm thu hoạch
“Hiền chất!”
Một đạo Trường Hồng từ phía trước lướt đến, vững vàng rơi xuống trên hành lang
Từ An Thanh hơi kinh ngạc, đây chẳng phải là Dương Bằng Dương sư huynh đã lâu không gặp sao
“Dương sư huynh tốt.”
“Ừm.”
Dương Bằng vẫn như cũ mặc áo trắng, cõng trường kiếm
Mặc bộ đồ này, phối hợp với vóc dáng thon dài và ngũ quan tuấn dật, nếu như biểu cảm không lạnh như băng thì đủ để được xưng tụng mỹ thiếu niên
“Dương sư huynh lần này tới, thế nhưng có chuyện gì?” Từ An Thanh hỏi dò
Dương Bằng không nói chuyện, cúi đầu chăm chú đánh giá hắn
Mãi một lúc lâu, mới thu hồi ánh mắt, tán thán nói, “Không nghĩ tới, ngươi thật sự đã bước vào Luyện Khí; Mạc sư huynh nói với ta lúc đó, ta còn có chút không tin.”
“Nhờ có Dương sư huynh tặng linh thạch và đan dược.” Từ An Thanh vừa cười vừa nói
Lời này cũng không phải hắn khiêm tốn
Thân là kẻ sở hữu tạp linh căn tám hệ, không ai so với hắn rõ ràng hơn sự vô dụng của tạp linh căn tám hệ
Đầu tiên, là độ cảm ứng linh khí thấp đến làm người ta tức giận
Nói như vậy
Nếu như không có Cảm Khí Đan và linh thạch thì dù có tu luyện hệ thống Đại La Bát Quái, cũng không thể nhanh như vậy dẫn khí nhập thể
Đồng thời, sau khi bước vào cảnh giới Luyện Khí, hiệu suất hấp thu linh khí càng thảm hại đến đáng sợ
Đánh một ví dụ, một tu sĩ có độ cảm ứng linh căn năm mươi, 100 viên linh thạch có thể tu luyện tới Luyện Khí tầng ba thậm chí là Luyện Khí tầng bốn
Nhưng hắn, 100 viên linh thạch có thể tu luyện tới Luyện Khí tầng một viên mãn đã là trời đất ban ơn
“Tác dụng của đan dược rất có hạn.”
“Nếu như không phải ngươi tự thân cố gắng, ta có cho nhiều đan dược cũng vô dụng.”
Dương Bằng vui mừng vỗ vỗ vai Từ An Thanh, phát ra từ nội tâm thay hắn cảm thấy cao hứng
Ở Cửu Tiêu Môn mấy chục năm, hắn gặp quá nhiều đệ tử tạp dịch có thiên phú tốt hơn Từ An Thanh, tài nguyên nhiều hơn Từ An Thanh bị đuổi đi
Có đôi khi, thiên phú thật sự không có nghĩa là tất cả
Dương Bằng lắc đầu, kéo chủ đề về mục đích của chuyến đi này,
“Lần trước đưa cho ngươi linh thạch đan dược, còn lại bao nhiêu?”
“Dùng hết rồi.”
“Dùng, dùng hết…?”
Khóe mắt Dương Bằng giật giật
Mặc dù cảm thấy Từ An Thanh sẽ dùng không ít, nhưng không nghĩ tới lại dùng hết toàn bộ
Những vật kia cho bất kỳ một đệ tử tạp dịch nào, đều đủ để tăng lên hai ba tiểu cảnh giới
Đây chính là tạp linh căn tám hệ sao
“Dùng hết thì dùng hết đi.”
Dương Bằng có chút mỏi lòng
Linh thạch vẫn còn tốt
Có thể bình Ngưng Khí Đan kia, giá trị mấy trăm linh thạch đó
Đủ cho tu sĩ Luyện Khí sơ kỳ ăn dè nhiều năm
Ngươi nói dùng hết còn chưa tính
Thì ít nhất cũng tăng lên mấy cảnh giới, để cho người ta nhìn thấy hiệu quả chứ
Dương Bằng xoa xoa mi tâm, sau đó lật tay lấy ra một bình Ngưng Khí Đan, trầm giọng nói ra,
“Sau đó ta muốn bế quan một đoạn thời gian, ngươi gặp phải chuyện gì thì đi tìm Mạc sư huynh.”
“Ta đã chào hỏi hắn rồi.”
Từ An Thanh ngẩn người, hỏi, “Dương sư huynh chuẩn bị bế quan bao lâu?”
“Không biết.” Dương Bằng thở dài, hai tay chắp sau lưng nhìn xa những ruộng lúa phân cấp rõ ràng phía dưới, “Tại không có phá cảnh trước, sẽ không xuất quan.”
Cảnh giới phá cảnh, nói không chính xác cần bao nhiêu thời gian
Nhanh thì mấy ngày đã thành, chậm thì mấy năm, mấy chục năm cũng không chừng
“Chúc sư huynh đường bằng phẳng!”
“Ngươi cũng tốt tốt cố gắng, đừng làm cha ngươi thất vọng.”
Dương Bằng lại đi rồi
Để lại một bình Ngưng Khí Đan
Lần sau gặp lại, cũng không biết là bao nhiêu năm sau đó
“Dương sư huynh hiện tại là cảnh giới gì?”
Từ An Thanh ngẩng đầu, nhìn qua Trường Hồng dần dần biến mất, có chút hiếu kỳ cảnh giới của đối phương
Vỏn vẹn có chút hiếu kỳ
Với thực lực hiện tại của hắn biết cũng vô dụng, hoàn toàn giúp không được gì
“Vẫn là đi nấu cơm đi.”
“Vừa vặn đem bình Ngưng Khí Đan này đưa cho Lâm nha đầu.”
“Gấp trăm lần bạo kích, chính là trả về 100 bình đó.”
“Đủ tu luyện tới nhiệm vụ kết thúc.”
Từ An Thanh nhét bình ngọc vào trong ngực, đắc ý xoay người đi xuống lầu
Hắn hôm nay, mỗi ngày đều thi triển hai lần Linh Vũ thuật lên Linh Điền, tiến hành tưới tiêu là được
Thời gian còn lại đều dành cho việc tu luyện, cuộc sống trải qua rất phong phú
Đáng nhắc tới là
Trải qua khảo nghiệm bội số bạo kích của hệ thống, linh thạch đưa cho Lâm Thanh Thiền có thể thu được gấp trăm lần bạo kích trả về, mà đưa cho một vị hàng xóm khác, bội số bạo kích chỉ có gấp năm lần
Chênh lệch thật lớn
Thế là, Từ An Thanh đem ba viên linh thạch còn lại cũng đều đưa cho Lâm Thanh Thiền, thu hoạch được 300 viên trả về
Thêm vào số đã tặng trước đó, và số đã đưa cho hàng xóm, tổng cộng thu được 405 viên linh thạch
Thu hoạch cũng không tệ
Hiện tại lại có một bình Ngưng Khí Đan…
Những tài nguyên này, đủ cho hắn tu luyện rất lâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.