Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 197: Tự ti không ngóc đầu lên được




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Một người khác hoàn toàn
Nhạc Du có chút bất ngờ
Mà lần này công lao không phải là của sư tỷ Dạ Cơ sao
"Dạ Cơ
Dạ Cơ chỉ là Kim đan sơ kỳ, sao có thể giải quyết chuyện này được
Trình Nhiễm tiên tử giải thích:
"Nguồn lệnh phái đến rất nhiều hộ vệ, yếu nhất cũng là Kim Đan trung kỳ trở lên, thậm chí còn có không ít Nguyên Thần sơ kỳ
Một Kim Đan sơ kỳ thì làm được gì chứ
"Không phải sư tỷ Ninh Tuyên, cũng không phải sư tỷ Dạ Cơ, vậy thì là ai
Nhạc Du lộ vẻ hết sức nghi hoặc
"Ừm..
Trình Nhiễm tiên tử ngập ngừng: "Nghe nói có người đi trước vào nơi đó, dùng sấm sét đánh giết đám ma nhân nhận lệnh, mà sư tỷ Ninh Tuyên bọn họ đến sau gần một ngày
Trình Nhiễm tiên tử nhún vai, khẽ cười nói:
"Nhưng dù sao cũng chỉ là tin tức nội bộ, không biết thật giả
Chẳng qua, trong đó có hộ vệ Nguyên Thần, ngoại trừ sư tỷ Ninh Tuyên ra thì người khác cũng khó mà giải quyết được vấn đề này
Trừ phi có vị thủ tịch đệ tử nào đó đi ngang qua, tiện thể ra tay giải quyết
Nhưng cũng không nghe nói có ai cướp công
Tóm lại, chuyện này cũng không nói rõ được, dù sao chúng ta đều không tận mắt chứng kiến sự tình cụ thể
Cũng có thể có người không phục sư tỷ Ninh Tuyên, cố ý tung tin đồn
Công tích đường cũng không nói gì, xem ra công lao là thật sự
Chẳng lẽ có ai đó thần bí không màng danh lợi mà tốt bụng vậy sao
Nói đến câu cuối cùng, bản thân Trình Nhiễm tiên tử cũng phải bật cười
Thần bí người tốt
Sau khi Trình Nhiễm tiên tử rời đi, trong đầu Nhạc Du vẫn còn văng vẳng câu nói này
Nhưng nhớ đến chỉ có Nguyên Thần mới làm được, nàng lại lắc đầu
Thầm nghĩ chắc bị Trịnh sư huynh bọn họ ảnh hưởng rồi
Chỉ là lời Trịnh Thập Cửu bọn họ nói, đã gieo vào lòng nàng một mầm mống khó mà xóa bỏ
—— Rời khỏi Ma Quật, Giang Hạo không vội về
Mà đi đến Chấp Pháp phong, nộp nhiệm vụ
Nhận được một trăm linh thạch, một bộ pháp y
Bộ pháp y rẻ tiền bình thường
Trị giá hai trăm tám mươi chín linh thạch
Cũng không tệ, lần này tổng cộng hắn kiếm được bốn trăm linh thạch
"Lần này cho nhiều thế
"Nếu là Kim Đan chắc phải có mấy nghìn linh thạch
Hắn đến giờ vẫn nhớ phần thưởng mỏ quặng cho Mục Khởi sư huynh, giá trị hơn ba nghìn
Nhưng mà Mục Khởi sư huynh khi đó là Kim Đan hậu kỳ, còn hắn chỉ là Trúc Cơ nên đương nhiên khác
Cất linh thạch, Giang Hạo định đi mua vòng cổ Kim Đan sơ kỳ cho con thỏ
Nhân lúc vòng cổ còn chưa hỏng, với lại hắn còn có linh thạch, có thể ngăn trước việc con thỏ đòi đổi vòng cổ
Chợ phiên
"Ba nghìn
Nghe thấy giá cả, Giang Hạo có chút ngạc nhiên
Vòng cổ Kim Đan sơ kỳ ba nghìn linh thạch khiến hắn thấy hơi xót
Vất vả lắm mới có được một vạn ba, một cái vòng cổ ba nghìn, còn lại là tám nghìn một
Con thỏ này đúng là tiêu tốn không ít linh thạch của hắn
Không những vậy, qua vài tháng nữa Đào Thụ cũng cần Niết Bàn, có lẽ còn tốn thêm một vạn nữa
Trong lúc nhất thời hắn lại nhớ đến sư tỷ Dạ Cơ đã chết
Cuối cùng, hắn trả hai ngàn tám trăm năm mươi mới mua được vòng cổ
Tiết kiệm được một trăm năm mươi linh thạch
Sau đó hắn lại mua thêm chút vật liệu phù văn, định về luyện chế kiếm tiền
Phải tích đủ một vạn linh thạch nữa trước cuối năm để đề phòng bất trắc
Nếu lần này Đào thụ Niết Bàn mà cần nhiều hơn một vạn linh thạch, hắn cũng chỉ có thể từ bỏ
Ưu tiên vẫn là con thỏ, bởi vì nó có thể sẽ xuất hiện bọt khí màu vàng kim một lần nữa
Giờ hắn chỉ còn thiếu một bọt khí màu vàng kim nữa thôi
"Không biết lần này sẽ thu được thứ gì
Mang theo mong đợi, Giang Hạo đi về hướng Đoạn Tình nhai
Chỉ là đi được nửa đường, đột nhiên nghe thấy tiếng ồn ào
Hình như là tiếng một đám người đánh chửi nhau
Vốn định không để ý đến nhưng hắn nghe thấy một âm thanh quen thuộc
"Không, không phải ta, ta không trộm đồ của các ngươi
Giang Hạo tiến lại xem, thấy mấy đệ tử ngoại môn đang vây đánh một thiếu niên
Chẳng mấy chốc thiếu niên đó đã bị đè xuống đất
Lâm Tri, Giang Hạo nhớ ra hắn
Trong ma động Trịnh sư huynh cũng nhắc tới, hắn là một trong ba người Giang Hạo chọn về
Bởi vì hai người đồng hương tốt của hắn có thiên phú tối thượng nên được rất nhiều người để ý
"Còn dám cãi không phải mày
Mày nể mặt quen biết hai người đồng hương có thiên phú tốt nên dám ăn trộm đồ của bọn tao hả
Gan to thật đấy
Người đang nói là một nam tử trưởng thành Luyện Khí tầng ba, hắn đá vào đầu Lâm Tri nói:
"Đã vậy lần này mày phải bồi thường lại linh thạch cho bọn tao, ít nhất cũng phải đưa năm khối linh thạch ra đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ta không trộm
Lâm Tri ôm đầu trả lời
"Còn dám cãi
Nói xong, những người khác lại tiếp tục đấm đá Lâm Tri:
"Mày nghĩ quen biết hai người kia thì ngon lắm à
Đừng nói là tu vi của bọn nó còn chưa lên được
Có lên rồi thì cũng đừng hòng dựa hơi bọn nó, người mạnh sao thèm để ý kẻ yếu
Ai mà lại muốn đi cùng một người tu luyện hơn một năm trời mà không có tí tiến bộ nào
Nói quen biết mày thì chẳng khác nào sỉ nhục bọn nó
Mày không xứng mà đòi trèo cao
"Nói nhiều làm gì
Nó ăn trộm đồ của mình thì cứ bắt nó hoàn lại linh thạch cho mình là được
Một người khác nói
Những người còn lại lập tức xông tới lục lọi người Lâm Tri
Rất nhanh bọn họ tìm được sáu khối linh thạch
"Cũng giàu có phết
Nam tử Luyện Khí tầng ba cười đểu
Lúc này hắn lấy được một cái túi nhỏ trước ngực Lâm Tri, trên túi dán hai chữ bình an
"Cái gì đây
Hắn tò mò
"Trả, trả cho ta, đây là bùa bình an mẹ ta cho ta
Lâm Tri vươn tay muốn giật lại
"Bùa bình an rách nát gì
Hắn vừa nói vừa dồn lực ném mạnh vào rừng
"Đừng mà, xin các ngươi
Lâm Tri van xin
Nhưng bùa bình an vẫn bị ném ra ngoài, chỉ là vừa mới ném đi nó liền quay ngược hướng bay về
Cuối cùng rơi vào tay Giang Hạo
Nhìn Giang Hạo hồi lâu nhưng không ra tay giúp, chẳng qua nhân cơ hội này nhặt được bùa bình an
Lúc này hắn mới nhìn đám đệ tử ngoại môn kia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Y phục của Giang Hạo khác bọn chúng, đó là dấu hiệu của nội môn
Trong chốc lát cả đám hoảng sợ
"Gặp, gặp qua sư huynh
"Giải tán
Giang Hạo thản nhiên nói
Bọn họ như trút được gánh nặng, lập tức rời đi
Trong lòng Giang Hạo thở dài, sáu khối linh thạch
Chắc hẳn đó là tiền tích cóp của Lâm Tri cả năm nay
Đệ tử ngoại môn mấy tầng đầu mỗi tháng chỉ được một linh thạch
Sáu khối linh thạch xem ra cũng không ít
Trước kia hắn cũng như thế, nhưng hắn và Lâm Tri khác nhau
Hắn sẽ không giữ linh thạch mà dùng hết để tăng tu vi nhanh hơn
Chỉ có tăng tu vi mới không bị để ý, dù có bị để ý thì hắn cũng chẳng có linh thạch
Chỉ cần không trêu chọc người khác, bị đánh cho một trận cũng chẳng sao
Hơn nữa, lúc đó hắn tăng tu vi nhanh, nơi ở còn có Tề Dương có thiên phú không tệ, cũng không ai dám bắt nạt bọn họ
Tình huống của Lâm Tri có chút phức tạp, dễ bị người để mắt
Nhìn Lâm Tri một hồi, hắn phát hiện đối phương có chút kỳ lạ
Theo lý thuyết, có sáu khối linh thạch tức là ít nhất phải Luyện Khí tầng một sáu tháng, nhưng nhìn thực lực sao giống mới vừa đột phá vậy
Hơn nữa trên người hắn có gì đó không ổn
"Ngươi Luyện Khí tầng một được bao lâu rồi
Giang Hạo đến gần đưa bùa bình an lại cho Lâm Tri
"Tám, tám tháng
Lâm Tri nhận bùa bình an có chút tự ti đáp
Lâu như vậy sao
Giang Hạo cảm thấy kỳ lạ, phải nói hắn cảm thấy Lâm Tri có chút kỳ lạ nên mới mang hắn về
Vì ít gặp cho nên không có cơ hội kiểm tra
Nghĩ đến đây, hắn lẳng lặng mở xem xét.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.