Giang Hạo nhìn người trước mặt, nhất thời không biết nên nói gì
Bản thân hắn quả thực là một tên thủ vệ
Địa vị thân phận cũng không cao
Có chút người được mời đến, đắc tội thì ảnh hưởng rất lớn
Nhưng cứ thế này cho người ta vào, lỡ xảy ra chuyện thì vấn đề sẽ đổ lên đầu hắn
Mà đối phương nếu thực sự có lai lịch thì cũng lại là một phiền phức lớn."Đạo hữu là do mạch nào mời đến
Giang Hạo khách khí hỏi:
"Ta có thể báo tin cho đạo hữu, để người của họ ra tiếp đón
"Sao
Ngươi không tin
Người đàn ông kia nhướng mày, lộ vẻ khinh thường: "Ta đã đến được đây, chẳng phải đã nói lên tất cả rồi sao
"Có thể là vào đạo môn này cần tín vật
Giang Hạo nói
Hắn vốn không muốn can dự, nhưng hôm nay lại là ca làm việc
Loại người này là khó dây dưa nhất, trực tiếp đưa ra tín vật chẳng phải tốt sao
Nếu không có thì tìm người đồng môn ra đón cũng đâu có sao
Ít nhất báo cho là người của mạch nào, mình cũng có thể gọi người tới, thuận tiện rũ bỏ trách nhiệm
Nhưng người này lại chẳng hề làm gì, cũng không nói
Cứ hỏi ngươi có tin hay không thôi."Chẳng lẽ ai vào đây cũng cần tín vật sao
Mộ Dung Kinh chất vấn: "Nếu trưởng lão, chưởng giáo đạo lữ của các ngươi là người của tông môn khác, các ngươi có còn ngăn lại đòi tín vật không
Nói thẳng ra, chẳng phải là cúi đầu khom lưng cho người ta vào
Giang Hạo nhìn đối phương, không hiểu tại sao người này lại có suy nghĩ như vậy
Là đến Thiên Âm tông để tỏ vẻ sự ưu việt của mình sao
Đạo lữ của trưởng lão, chưởng giáo, ít nhất cũng phải ở Phản Hư trở lên, hạng người đó ai dám cản
Một Kim Đan như hắn lấy gì để so
Nếu người trước mắt là một cường giả thành tiên, Giang Hạo cùng lắm chỉ hỏi thêm một câu, rồi sau đó nhường đường ngay
Không chỉ thành tiên, mà người có tu vi vượt quá Kim Đan, phần lớn thời gian hắn đều phải tránh mặt
Đây là chuyện chẳng đặng đừng
Nhưng một tên Kim Đan sơ kỳ, hắn không thể nào nhượng bộ
"Hoặc có lẽ đạo hữu có thể thử liên hệ với người trong môn, nếu bất tiện thì cho hay tên, tại hạ sẽ giúp liên hệ
Giang Hạo nói
"Mặt mũi của ngươi lớn lắm sao
Mộ Dung Kinh mỉa mai
Giang Hạo thuận theo, không hé răng
"Ngươi quyết ý không cho ta vào
Mộ Dung Kinh lại hỏi
Giang Hạo chỉ nói là làm theo phận sự
Chỉ là chưa đợi bao lâu, từ đằng xa có hai người bay tới
Một người mặc y phục Huyền Thiên tông, một người là y phục Thiên Âm tông
Hai người đều là bộ dạng thanh niên, thực lực vô cùng mạnh, đều có tu vi luyện thần
"Mộ Dung sư đệ, sao ngươi còn ở bên ngoài
Vị cường giả của Huyền Thiên tông kia hỏi
"Ta cũng muốn vào, tiếc là có người cầm lông gà làm lệnh tiễn
Mộ Dung Kinh liếc về phía Giang Hạo
Lúc này những người khác cũng nhìn sang
Về việc này Giang Hạo chỉ có thể giải thích là do người này không có tín vật
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ta dẫn hắn vào
Lúc này luyện thần của Thiên Âm tông lên tiếng
Nghe vậy, Giang Hạo chỉ có thể tránh ra
"Sao giờ không đòi tín vật nữa
Mộ Dung Kinh chất vấn:
"Ngươi chẳng hề bận tâm ta có được vào không
Giang Hạo không nói gì
Chỉ có thể nhìn họ rời đi
Sau đó trở lại vị trí của mình tiếp tục chờ đợi lượt người tiếp theo
Mấy người Nam Dư Thư bên cạnh cũng đã tỉnh lại, không có hai vị cường giả kia ở đây, tự nhiên cũng không dám tùy ý lên tiếng
Nên chỉ có thể nhìn Giang Hạo bị chế giễu
Đêm đến
Mấy người Huyền Thiên tông tụ tập cùng một chỗ
Bọn họ dường như có chút bất mãn với người canh cổng
"Thủ vệ của Thiên Âm tông, có vẻ tính khí lớn thật
"Đúng vậy, vừa nãy hắn nhất quyết không cho ta vào, lại còn đối đãi khách nhân như vậy
Mấy người nói xong, Mộ Dung Kinh đột nhiên mở miệng nói: "Tính khí lớn lắm sao
Ở trước mặt La sư huynh, ta nào thấy hắn mở miệng gì đâu
"Sư huynh đang nói đến ai vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một nữ tử bên cạnh hỏi."Cái tên Kim Đan sơ kỳ đó, không biết tên là gì
Mộ Dung Kinh nói
"Gọi là Giang Hạo, ta biết, ta còn biết hắn ở chỗ nào, có muốn đến dạy cho hắn một bài học không
Một vị tiên tử trợn tròn mắt nói
Khóe mắt nàng có một nốt ruồi, dường như chỉ là muốn đùa một chút
"Sao ngươi biết hắn ở đâu
Một tiên tử khác bên cạnh hỏi
"Đừng quan tâm mấy chuyện đó, có muốn đi không, mai lại đến xem hắn có dám nghênh ngang nữa không
Nữ tử có nốt ruồi ở khóe mắt nói
"Chỉ dạy dỗ thôi sao
Khách sáo quá đấy
Nơi này là Ma Môn, xảy ra chuyện nghiêm trọng cũng là bình thường, chờ lát nữa ta đi đập nát mồm hắn, làm trọng thương tu vi hắn
Xem hắn có còn dám mạnh miệng nữa không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mộ Dung Kinh cười lạnh nói
"Ma đạo ai cũng có thể giết
Tiên tử có nốt ruồi ở khóe mắt phụ họa
Vài người khác có chút lo lắng."Như vậy có ổn không
Nhưng giọng nói quá nhỏ, bị lấn át
"Vậy bây giờ xuất phát, tiểu sư muội dẫn đường
Mộ Dung Kinh khóe miệng lộ ra nụ cười nham hiểm
Một đám mấy người liền muốn xuất phát trừ ma vệ đạo
Chỉ là họ còn chưa nhúc nhích, thì đột nhiên một bóng người hạ xuống
Đứng ngay trước mặt Mộ Dung Kinh, dùng tốc độ nhanh như chớp, chém ra một đao
Dùng chính là Ma Âm trảm
Ầm ầm
Mộ Dung Kinh còn chưa kịp phản ứng, đã bị một đao mất mạng
Máu văng khắp nơi
Những người khác sững sờ tại chỗ
Khi họ kịp phản ứng lại thì người kia đã lấy đi trữ vật pháp bảo của Mộ Dung Kinh cùng với những bảo vật trên người hắn
Lúc này, mọi người mới hoàn hồn
Bắt đầu chạy trốn, phần lớn người là chạy về chỗ người tiền bối
Cô tiên tử có nốt ruồi khẽ kinh ngạc, định chạy theo mọi người rời đi
Chỉ là khi nàng vừa muốn chạy thì đột nhiên cảm thấy xung quanh im ắng trở lại
Cả khu rừng chỉ còn một mình nàng
Nàng biết mình đã bị nhắm tới
"Ai
Mau ra đây
Xung quanh tĩnh mịch
"Ngươi nghĩ ngươi là ai
Ta là đệ tử Huyền Thiên tông, tùy tiện giết ta tất sẽ dẫn đến mâu thuẫn giữa hai tông môn, ngươi..
Lời còn chưa dứt thì một thanh trường đao đã lướt qua cổ nàng
Đến cuối cùng, nàng cũng không biết mình đã chết thế nào, và tại sao lại chết
Xác nhận đối phương đã chết rồi, Giang Hạo mới cau mày xuất hiện
Đây là tên nằm vùng của Thiên Thánh giáo, vốn ở Huyền Thiên tông, không ngờ lại đến Thiên Âm tông
Nên mới muốn xúi giục mấy người giết hắn để dò la về Thiên Hương đạo hoa
"Thế mà biết Thiên Hương đạo hoa tồn tại, xem ra Thiên Thánh giáo không chỉ có vài tên nằm vùng ở Thiên Âm tông
Để sau này được yên ổn, cũng chỉ có thể khiến đối phương từ bỏ ý nghĩ này
Bất quá...
Thu Nhật Nguyệt Hồ Thiên, Giang Hạo nhìn thi thể Mộ Dung Kinh thất thần suy nghĩ
Kẻ này không phải do hắn giết
Khi hắn tới thì mọi chuyện đã rồi
Thậm chí còn không thấy người ra tay
Lần này tới, vốn là để khuyên đối phương thu liễm một chút, hiểu rõ nơi đây là Ma Môn, không phải là Tiên môn của bọn họ
Nhưng có người dường như không nghĩ như vậy, dùng Ma Âm trảm chính là cố ý muốn vu cho hắn
"Không ngờ một chuyện đơn giản lại trở nên phức tạp
Giang Hạo lắc đầu, liền quay người rời đi
Sau đó, nghe thấy một tiếng rống giận dữ
Khí tức khuếch tán, đó là tu vi luyện thần
Đối với việc này, Giang Hạo không còn cách nào
Người không phải do hắn giết, cũng không biết ai lại to gan như vậy
Nhưng đối phương chắc chắn không phải là vì bênh vực hắn, cớ sao lại dùng Ma Âm trảm
Không biết ngày mai sẽ ra sao
Trở lại sân nhỏ, Giang Hạo thở dài
Trữ vật pháp bảo của tên phản đồ đó căn bản không có gì
Chỉ có khoảng trăm linh thạch
Nhưng xem ra cũng xem như giải quyết xong chuyện rắc rối, nếu không thấy mặt đối phương không ổn thì hắn đã bỏ qua rồi
Xem ra thì nằm vùng ở Huyền Thiên tông cũng không ít, có lẽ là cố ý trà trộn vào Thiên Âm tông
"Chủ nhân, cái con cá đó lại tìm ngươi
Thỏ chạy từ bên ngoài vào
Trong tay còn đang nắm con cá trắm đen
Nó há hốc mồm, như muốn nói gì đó.