[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Trường Ngự quả thực là không hiểu nổi
Dạo này Hạ Đế và Thái Thượng Huyền Cơ cứ hỏi về phụ mẫu hắn hoài
Không hiểu sao hai người này tò mò vậy nữa
Nhưng cuối cùng Tô Trường Ngự vẫn thở dài đáp
"Ta không biết phụ mẫu mình ở đâu hết
Tô Trường Ngự đáp
Mặc dù không biết vì sao hai người cứ hỏi mãi cái vấn đề này, nhưng chuyện này cũng chẳng phải chuyện gì lớn, hỏi ai cũng biết thôi
"Không biết phụ mẫu ở đâu
Thế là ý gì
Thái Thượng Huyền Cơ không nhịn được hỏi tiếp, ông ta biết đây là vấn đề Hạ Đế muốn biết, nên ông ta hỏi giùm Hạ Đế
Tô Trường Ngự không đáp, mà nhìn ra sườn núi phía xa
Nhìn Thái Hoa đạo nhân đang chỉ huy thợ mộc làm việc, chậm rì rì trả lời
"Người trong tông môn chúng ta đều là cô nhi, từ nhỏ đã không biết phụ mẫu mình là ai
"Sư phụ nói, mấy mươi năm trước, ở Thanh Châu có hai vị tu sĩ Nguyên Anh đại chiến, đánh vỡ rất nhiều dãy núi, khiến Thanh Châu gặp đại nạn, xuất hiện rất nhiều trẻ mồ côi
"Bọn ta gặp may, được sư phụ cứu, dù cuộc sống không được tốt lắm, nhưng ít nhất cũng có ăn có uống
Không hiểu sao, Tô Trường Ngự đột nhiên trở nên hơi nhiều lời hơn bình thường
Có lẽ vì nhắc tới phụ mẫu chưa từng gặp của mình, nên đương nhiên cảm thấy cảm khái
Hạ Đế kinh hãi, Thái Thượng Huyền Cơ cũng không biết nên nói gì
Tướng mạo của Tô Trường Ngự giống hệt Hạ Đế khi còn trẻ, giờ lại còn bảo mình là cô nhi, chưa kể hai người vừa gặp được Tô Trường Ngự, Đại Hạ lập tức xuất hiện thêm một vị thiên địa đại nho
Muốn không thừa nhận Tô Trường Ngự không phải Thập hoàng tử, quả là hơi khó đó
Hạ Đế lên tiếng
"Ngươi có nhớ phụ mẫu của mình không
Giọng Hạ Đế mang theo chút cẩn thận dè dặt
Trong mắt là sự hồi hộp lo lắng
"Chưa từng gặp bao giờ, nói gì tới nhớ
Nhưng, giọng Tô Trường Ngự rất bình thản
Có từng nhớ phụ mẫu mình hay không á
Đương nhiên là Tô Trường Ngự có nhớ, nhưng nói một cách chính xác thì không phải là nhớ phụ mẫu, mà chỉ là nghĩ xem phụ mẫu mình là người như thế nào thôi
Song chín chữ ấy, lại khiến Hạ Đế không biết nên nói gì
Đúng vậy, chưa từng gặp bao giờ, nói gì nhớ
Chưa bao giờ nhìn thấy phụ mẫu ruột, làm sao mà nhớ được?
"Vậy, ngươi cảm thấy phụ mẫu ngươi là người thế nào
Hạ Đế hỏi tiếp
Là người thế nào ư
Tô Trường Ngự nhíu mày, cảm thấy Hạ Đế thật là kì lạ, nhưng cuối cùng, Tô Trường Ngự vẫn đáp
Dù gì Hạ Đế cũng đã mua cho mình nhiều quần áo như vậy, nếu không trả lời, lỡ sau này không mua cho nữa thì sao
"Có thể sinh ra một thiên tài như ta, chắc phụ thân ta cũng phải là một tồn tại vô cùng hiếm có, một vạn không có một
Tô Trường Ngự rất nghiêm túc đáp
Trong mắt Hạ Đế lập tức xuất hiện sự kiêu ngạo, nhưng ông còn chưa kịp nói gì, Tô Trường Ngự đã nói tiếp
"Nhưng mà lão Hạ này, nhi tử ngươi chắc là bình thường lắm nhỉ
Tô Trường Ngự nói quá thẳng, làm Hạ Đế nín lặng
Phốc
Thái Thượng Huyền Cơ không nhịn được, mặc dù lập tức khôi phục lại rất nhanh, nhưng Tô Trường Ngự vẫn nhìn thấy kịp
"Lão Huyền, ngươi đừng có cười, nhìn dáng vẻ ngươi, chắc dáng dấp nữ nhi của ngươi cũng chẳng ra hình dáng gì đâu
"Ta biết tâm tư hai người các ngươi, đều muốn gả nữ nhi cho ta
"Nhưng mà, lão Hạ, lão Huyền, Tô Trường Ngự ta chấp nhận coi hai người là bằng hữu
"Nhưng loại chuyện này, đừng nên nhắc lại nữa, Tô mỗ ta, không thích nữ sắc
Tô Trường Ngự nói rất nghiêm túc, dù hắn không hiểu sao hai người cứ mãi hỏi phụ mẫu mình, nhưng liên tưởng tới những điều trước đó hai người đã nói
Tô Trường Ngự theo bản năng cho là, hai người này là vì muốn giới thiệu nữ nhi cho mình
Chỉ đáng tiếc là, mình không thích nữ sắc
Nghe Tô Trường Ngự nói vậy, Thái Thượng Huyền Cơ không cười nổi nữa
Ông có chút buồn bực, nếu không phải Tô Trường Ngự có thể là Thập hoàng tử của Đại Hạ, nhất định ông sẽ tranh luận với Tô Trường Ngự một phen
Cái gì gọi là con gái mình nhất định khó coi
Ngươi có biết cái gì gọi là chim sa cá lặn không
Biết cái gì gọi là hoa nhường nguyệt thẹn không
Thập hoàng tử thì ngon lắm hả
Thập hoàng tử thì có thể chê ta hả
Thái Thượng Huyền Cơ đau cả răng, nhưng trên mặt vẫn phải cười gượng
Hạ Đế thì không sao cả
Người không biết chuyện thì không nên trách, vả lại, dù Tô Trường Ngự có nói hơn thế nữa cũng không sao cả, ông không trách tội hắn
"Vậy ngươi có hận phụ mẫu bỏ rơi mình không
Hạ Đế mở miệng, câu hỏi của ông hết sức đột ngột và có vẻ nóng ruột, đừng nói Tô Trường Ngự, ngay cả Thái Thượng Huyền Cơ cũng nhận ra Hạ Đế hơi gấp gáp
Tô Trường Ngự cau mày càng chặt hơn
Hắn không hiểu Hạ Đế rốt cuộc muốn biểu đạt cái gì, hay là muốn nói điều gì
Dù vì nữ nhi của mình, cũng đâu tới mức hỏi kĩ như vậy
Tô Trường Ngự nhìn Hạ Đế, ánh mắt trở nên có chút suy nghĩ sâu xa, làm Hạ Đế vô thức hơi căng thẳng
Thái Thượng Huyền Cơ im lặng không nói gì, ông biết lòng Hạ Đế đã rối lên hết rồi, nếu không, một đế vương Đại Hạ vương triều như ông sao lại hỏi một câu như thế được
Nhưng Thái Thượng Huyền Cơ cũng biết, Hạ Đế là vô cùng quan tâm tới Thập hoàng tử
Không chỉ vì Thập hoàng tử sinh ra đã bất phàm, cái chính là mẹ của Thập hoàng tử cũng là phi tử mà Hạ Đế sủng ái nhất
Sau khi sinh ra Thập hoàng tử thì bà mất, nghe nói là hoàng phi bị một loại quái bệnh, nếu sinh con sẽ mất mạng, dù có thần tiên tới cũng không cứu được
Nên Hạ Đế rất sủng ái Thập hoàng tử, nếu không phải Thập hoàng tử mất tích li kì, nói thật, vị trí Thái tử sẽ không bao giờ rơi vào tay Hạ Càn
Cũng vì vậy, mà lòng Hạ Đế mới rối loạn
Đối mặt Tô Trường Ngự, lòng ông rất loạn, mới không ngừng xảy ra những sai sót không đáng có
Nhưng ông là đế vương, chuyện này cũng chẳng là gì ghê gớm, nên Thái Thượng Huyền Cơ không nói gì cả, y biết một điều rằng
Hạ Đế cũng là người, không phải kẻ vô tình
Tô Trường Ngự vẫn trả lời câu hỏi của Hạ Đế
Hắn rất bình thản, mắt nhìn vào Thanh Vân Đạo Tông
"Hận
Hắn đáp rất hờ hững
Lòng Hạ Đế nhói lên đau đớn
Ông muốn giải thích, nhưng ông biết, mình không thể giải thích được gì
Tô Trường Ngự đã nói tiếp
"Ta hận, nhưng không phải là hận phụ mẫu ta, ta chỉ hận thiên ý
"Thanh Châu gặp nạn, phụ mẫu ta đâu thể nào cản được, có lẽ họ cũng đã mất mạng trong tràng tai nạn đó
"Ta biết, nhất định họ cũng không muốn như vậy đâu
Sư phụ nói, trên đời này, trừ phi là vạn bất đắc dĩ, nếu không, không có phụ mẫu nào lại bỏ mặc nhi tử của mình
Tô Trường Ngự nói
Câu trả lời này, khiến chóp mũi Hạ Đế cay cay
Nhưng ông là đế vương Đại Hạ, ông không thể rơi lệ, cũng sẽ không rơi lệ
"Vậy ngươi có muốn phụ mẫu mình không
"Hoặc nói cách khác, nếu có một ngày, phụ thân ngươi xuất hiện trước mặt ngươi, ngươi có chấp nhận ông ấy không
Hạ Đế hỏi
Câu hỏi này quá riêng tư, Tô Trường Ngự lắc đầu, không muốn tiếp tục nói về đề tài này nữa
Hắn trả lời cho có
"Chắc là có đó, nếu họ vẫn còn sống ở trên đời
"Ta hy vọng họ có cuộc sống khá giả, tốt nhất là sinh được thêm đứa nữa, không cần phải có ta, ta cũng không làm phiền bọn họ
"Thanh Vân Đạo Tông là nhà của ta
Tuy ta không có phụ thân, nhưng chưởng môn còn hơn cả phụ thân ta
"Lão Hạ, lão Huyền, từ nay đừng hỏi về chuyện này nữa
Ta trịnh trọng nhắc lại lần nữa, Tô mỗ ta không thích nữ sắc
Tô Trường Ngự nghiêm trang nói
Sau đó dẫn Hạ Đế và Thái Thượng Huyền Cơ vào trong phòng khách
Không thể không nói, qua bàn tay của Thái Hoa đạo nhân, phòng khách mới này đúng là rất sang trọng
"Lão Hạ, lão Huyền, các ngươi ở đây nhé
"Nếu có cần gì, cứ gọi một tiếng
"Ta còn có việc, xin cáo lui trước
Tô Trường Ngự nói liền mấy câu, dù mỗi câu đều ngắn ngủn, nhưng vẫn thể hiện được phong độ của cao nhân
Sắp xếp cho Hạ Đế và Thái Thượng Huyền Cơ xong, hắn bỏ đi
Đi xa lâu rồi, bây giờ chỉ muốn nghỉ ngơi một ngày cho khỏe, rồi còn tiến hành huấn luyện ma quỷ cho Diệp Bình
Nên phải đi về cho mau
"Được, mấy ngày nay tiểu hữu cũng đã cực khổ, đi về nghỉ ngơi đi
Thái Thượng Huyền Cơ đáp lời, Hạ Đế gật đầu, hai người mặt mang ý cười, nhìn theo Tô Trường Ngự rời đi
Tô Trường Ngự đi rồi
Trong mắt Hạ Đế vẫn còn ý cười, qua một hồi lâu sau, mới dần thu niềm vui này vào giấu trong lòng
Một lát sau, Hạ Đế nói, mắt nhìn vào gian phòng trệt ở phía xa
"Không ngờ nó lại ở một nơi như thế này, đúng là đã thiệt thòi cho nó
Hạ Đế mở miệng, ông vẫn chưa hoàn toàn chắc chắn Tô Trường Ngự là ruột thịt của mình, nhưng ông đã coi Tô Trường Ngự là Thập hoàng tử bị lưu lạc dân gian
Trong giọng nói của Hạ Đế đầy đau lòng
Thái Thượng Huyền Cơ đồng tình
"Phải, xem ra Trường Ngự đã gặp nhiều khổ sở, nhưng những người được ông trời giao trọng trách, đều trước tiên phải làm việc vất vả, biết đói biết khổ, dù Trường Ngự phải chịu nhiều khổ cực, nhưng cũng nhờ vậy mà học được trưởng thành, tốt hơn những kẻ chỉ được bao bọc mà lớn
Thái Thượng Huyền Cơ nói
"Ý của ngươi là, những hoàng tử công chúa kia của trẫm, đều là những đứa được bao bọc mà lớn
Giọng Hạ Đế vô cùng bình thản
"Bệ hạ hiểu lầm
Thái Thượng Huyền Cơ hết hồn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ông ta nói không sai mà, cũng bắt bẻ nữa hả
Nhưng rồi Thái Thượng Huyền Cơ hiểu ra ngay, rõ ràng là do hồi nãy ông cười trộm, đã bị Hạ Đế ghi thù
Thái Thượng Huyền Cơ có chút buồn bực, đúng là gần vua như gần cọp
"Hiểu lầm
Thì ra bởi vì đó không phải là nhi tử của ngươi, nếu đó là nhi tử của ngươi, bị ăn kém như vậy, ở kém như vậy, ngay cả một món quần áo cho ra hồn cũng không có, ngươi sẽ không đau lòng
Hạ Đế tức giận nói
Thái Thượng Huyền Cơ không dám cãi
Ông ta không thể tưởng tượng nổi, sao đường đường một Hạ Đế luôn luôn thánh minh, lại đột nhiên trở nên như này
Bao che con cái thế này cũng hơi quá đó
"Thần biết sai
Thái Thượng Huyền Cơ cúi đầu, ông hiểu rồi, dù Tô Trường Ngự có phải Thập hoàng tử hay không, Hạ Đế cũng chấm hắn rồi, hơn nữa Thái Thượng Huyền Cơ còn hiểu ra rằng
Bất kể là coi như bồi thường cho hoàng phi, hay bồi thường cho Thập hoàng tử, hay vì sự áy náy trong lòng
Thì địa vị của Tô Trường Ngự, bất kể hắn có phải là Thập hoàng tử hay không, cũng sẽ không có gì lay chuyển được
Nếu Tô Trường Ngự thật sự là Thập hoàng tử, có lẽ chức vị Thái tử sẽ phải đổi người
Nếu Tô Trường Ngự không phải Thập hoàng tử, thì Thái tử cũng sẽ không được yêu chiều bằng Tô Trường Ngự
Nói tóm lại, Hạ Đế sẽ trao tất cả sủng ái yêu thương của mình lên người Tô Trường Ngự
Thái Thượng Huyền Cơ đã nhìn ra điều này rất rõ
"Lần này trở về, bảo nhi tử của ngươi ra biên cương một chuyến, chịu khổ một chút, cũng không phải là chuyện xấu
Hạ Đế bình thản mở miệng
Thái Thượng Huyền Cơ không dám nói lời nào, không có gì đáng nói, hoàng mệnh là không thể trái
Chưa kể mình vừa làm sai thật, chút trừng phạt này cũng chẳng đáng là gì
Dù sao người chịu khổ cũng không phải là mình, nếu để cho con trai mình chịu khổ một chút, xem ra cũng là một chuyện tốt, còn hơn bị thiệt hại nhiều thêm
"Thần, lĩnh chỉ
Thái Thượng Huyền Cơ lĩnh chỉ, một lát sau, Hạ Đế lại mở miệng nói
"Huyền Cơ, ngươi nói, nếu trẫm với hắn nhận nhau, thì sẽ thế nào
Hạ Đế chợt hỏi
Ông có cảm giác, Tô Trường Ngự chính là Thập hoàng tử của mình
Ông không dùng cổ pháp nghiệm máu, là vì có tính toán khác
"Bệ hạ, chuyện này..
không thể được
Thái Thượng Huyền Cơ vội trả lời, chặn lại ý nghĩ này của Hạ Đế
Nếu Hạ Đế nhận Tô Trường Ngự, đối với cả triều đình chính là sét đánh ngang trời
"Vì sao không thể
Hạ Đế bình thản hỏi
"Bệ hạ, thần có ba điều không thể
Thái Thượng Huyền Cơ hít sâu, chậm rãi đáp
"Là cái gì
Ánh mắt Hạ Đế khá lạnh lùng
Ông muốn nhận lại máu thịt của mình, thế mà lại có tới ba lý do không thể, bảo ông không giận đương nhiên là không có cửa
"Bệ hạ, xin nghe thần nói
"Một không thể, là hiện nay triều đình ổn định, Thái tử giám quốc, cần cù cố gắng, một nửa trong triều đã chấp nhận Thái tử, nếu ngài nhận Thập hoàng tử trở lại, chỉ sợ sẽ xảy ra phiền toái không cần thiết, vả lại, Thái tử là máu thịt của ngài, Thập hoàng tử cũng là máu thịt của ngài, ngài không muốn nhìn thấy huynh đệ tương tàn nhau chứ
Thái Thượng Huyền Cơ quỳ xuống
"Huynh đệ tương tàn
Có trẫm đây, nó dám sao
Hạ Đế đáp lại rất lạnh
Thái Thượng Huyền Cơ im lặng, không trả lời, vì câu hỏi này ông không cần trả lời, trong lòng Hạ Đế đã tự mình biết rõ
Từ xưa tới nay, vì tranh đế vị, chuyện huynh đệ tương tàn dù không phải rất nhiều, nhưng cũng không hề ít
Mà đều là lão hoàng còn ở đó
Trong thế giới huyền huyễn, thay đổi đế vị là một phương pháp của thiên địa
Bất kỳ hoàng đế nào, dù là ở nước nhỏ hay một vương triều, thì một hoàng đế cũng chỉ có thể tại vị tối đa hai trăm năm mà thôi
Một khi vượt qua hai trăm năm, tất sẽ đưa tới thiên tai không dứt
Thời gian thông thường, là từ một trăm đến một trăm năm mươi năm
Trong vòng một trăm năm, trên căn bản sẽ mưa thuận gió hòa, sẽ không xuất hiện thiên tai địch họa, nhưng vượt qua một trăm năm, sẽ bắt đầu xuất hiện một ít tai họa không lớn không nhỏ
Vượt qua hai trăm năm, sẽ xuất hiện thiên tai đáng sợ
Vì vậy, cách mỗi hai trăm năm, là cần đổi chủ
Hạ Đế đã tại vị một trăm hai mươi lăm năm
Nếu vương triều vẫn còn trong giai đoạn hưng thịnh, vậy Hạ Đế sẽ tiếp tục trông coi bảy mươi bốn năm nữa
Nhưng từ hơn hai mươi năm trước, sau khi Thập hoàng tử mất tích, vận nước của Đại Hạ vương triều đã bắt đầu suy bại, nên Hạ Đế không định tiếp tục cầm quyền nữa
Ông định trong vòng hai mươi năm tới sẽ thoái vị
Lão hoàng thoái vị, tân hoàng lên ngôi, có lẽ sẽ mang lại điều tốt cho Đại Hạ vương triều, tăng cường vận nước
Nên, ở giờ phút quan trọng này, trong hoàng thất Đại Hạ, Thái tử độc chiếm ngôi đầu, những hoàng tử còn lại, cũng dồn toàn lực lập công
Bọn họ muốn tranh đoạt ngôi vị hoàng đế
Nhưng bọn họ khó mà đấu lại Thái tử, nên dù bọn họ vẫn không ngừng lập công, nhưng cũng không làm ra việc gì quá mức
Hơn nữa lão hoàng vẫn còn, nên tân hoàng không có khả năng gây nên ruột thịt tương tàn
Nhưng Tô Trường Ngự thì khác
Hắn là Thập hoàng tử, đến lúc này, vẫn còn có rất nhiều người trong Đại Hạ vương triều tin vào truyền thuyết của Thập hoàng tử
Rằng Thập hoàng tử mới là chủ nhân Đại Hạ tương lai
Nếu Tô Trường Ngự thật sự là Thập hoàng tử, tiến vào hoàng cung, sẽ có rất nhiều người chủ động tới đầu nhập vào phe của hắn, đưa hắn lên ngôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tình huống như vậy, làm sao Thái tử chịu được
Đến lúc đó, có lẽ sẽ không chỉ là huynh đệ tương tàn
Nghĩ lại mà xem, nếu đổi thành bất kỳ người nào, đã gần ngồi lên ngôi vị hoàng đế rồi, cẩn trọng ba mươi năm, bỏ ra bao nhiêu là tâm huyết, bao nhiêu là cố gắng, chịu đựng bao nhiêu khó khăn mà người thường không chịu nổi
Thế mà chỉ còn thiếu một chút nữa lại bị người khác cướp đi mất dễ như trở bàn tay
Thử hỏi có ai chịu được không
Huống chi còn chẳng phải là anh em cùng nhau lớn lên, mà chỉ là một đứa em cả đời chả gặp mấy lần
Có ai giữ nổi lý trí với tình huống như vậy không
Đây là điều Thái Thượng Huyền Cơ băn khoăn, ông ta tin rằng, trong lòng Hạ Đế còn hiểu những điều này rõ hơn mình, chỉ là Hạ Đế không muốn chấp nhận mà thôi
Ai lại chấp nhận được cảnh nhi tử của mình tự giết lẫn nhau
"Nói tiếp
Mặt Hạ Đế không chút thay đổi, nói
"Bệ hạ, điều không thể thứ hai là, nếu Thập hoàng tử đúng như tiên đoán, vậy thì càng không thể nhận nhau, Thập hoàng tử là phúc trạch Đại Hạ, theo lý thuyết làm việc phải thật khiêm tốn, quốc vận Đại Hạ hiện nay đang dần dần hạ xuống
"Nếu quả thật Thập hoàng tử có thể trợ giúp Đại Hạ, giúp tăng vận nước, vậy thì càng không thể nhận nhau, bởi vì nếu nhận nhau, những vương triều khác chẳng lẽ chịu ngồi nhìn hay sao
Thái Thượng Huyền Cơ tiếp tục nói
Đây là lý do thứ hai
Lý do này, Hạ Đế chấp nhận
Vì lời tiên đoán năm đó, năm đại vương triều ai cũng biết
Khi Thập hoàng tử mất tích, bốn đại vương triều kia đều thi nhau tìm kiếm, vì đương nhiên, bọn họ không ai muốn vận nước của Đại Hạ vương triều hưng thịnh
Nên nếu thật nhận nhau, quả thật sẽ gây nên phiền toái không cần thiết
Tô Trường Ngự sẽ đột nhiên gặp phải nhiều nguy cơ
"Còn gì nữa
Hạ Đế hỏi tiếp
"Bệ hạ, điều không thể thứ ba, là nếu phụ tử nhận nhau, nếu quá mức đường đột, có thể sẽ khiến đối phương, trong lúc nhất thời, không thể nào tiếp nhận được, có khi còn làm tan vỡ phần tình cảm này
"Vì nó quá là đột ngột, không bằng cứ để thuận theo tự nhiên, để cho thời gian giải quyết
Thái Thượng Huyền Cơ nói
Thái Thượng Huyền Cơ nói xong
Hạ Đế im lặng
Ông biết, Thái Thượng Huyền Cơ nói không sai
Về tình về lý, ông đều không thể nhận con
Nhưng mà, ông là đế vương, là đế vương của Đại Hạ, ông làm được những việc mà người khác không làm được
Chỉ là, điều Hạ Đế quan tâm nhất, không phải là chuyện tranh giành ngôi Thái tử, ông cũng không sợ bốn đại vương triều ra tay với Tô Trường Ngự
Ông dám thề, nếu bốn đại vương triều dám động tới Tô Trường Ngự một chút, ông sẽ không ngại xử sạch tất cả hoàng tử công chúa của bốn đại vương triều kia đâu
Dù có phải tuyên chiến, ông cũng không quan tâm
Điều ông thật sự quan tâm là, Tô Trường Ngự có chịu chấp nhận người phụ thân này không
Hắn có chịu nhận người phụ thân là ông không
Đây mới là điều duy nhất ông lo lắng
Vì từ những lời vừa rồi của Tô Trường Ngự, ông nhìn ra được, Tô Trường Ngự hình như không hề đế ý tới thân phụ, thậm chí loáng thoáng có cảm giác là hắn còn hy vọng thân phụ đừng có tới tìm mình
Ông không biết đó có phải là ông tự ảo giác ra không
Ông không dám đi xác nhận
"Được rồi, chuyện này tạm không nói tới nữa
Huyền Cơ, bây giờ truyền lệnh, bảo Thiên Y Các làm thêm mấy bộ quần áo
"Không đúng, không bảo Thiên Y Các, bảo hẳn người của Thượng Y Cung làm mấy chục cái áo khoác kiếm tiên, đưa tới cho Trường Ngự
"Nhớ, phải phù hợp với khí chất của Trường Ngự, làm theo tiêu chuẩn của Thái tử, không phải, làm theo tiêu chuẩn của trẫm, không được sai sót, hiểu không
Hạ Đế mở miệng
"Tuân chỉ
Nỗi lo của Thái Thượng Huyền Cơ được giải quyết, nên cái chuyện làm quần áo này, trở thành chuyện nhỏ
Cứ thế
Trong nháy mắt, đã tới đêm khuya
Trên sườn núi Thanh Vân xuất hiện một bóng người quen thuộc
Là bóng người của Tô Trường Ngự
Hắn lặng lẽ đứng trước sườn núi, trong lòng đang đang suy tư một vài chuyện
Về phụ thân của mình
Vì lão Hạ nhắc tới
Bây giờ đêm khuya vắng người, Tô Trường Ngự không khỏi nghĩ tới một chuyện
Nếu phụ thân mình tới tìm mình, mình phải làm gì
Mình có nên tiếp nhận hay không
Thật ra, Tô Trường Ngự không quan tâm lắm tới vấn đề này
Dù sao cũng là phụ thân của mình mà, hắn sẽ tiếp nhận
Nhưng mà hắn vẫn sẽ ở lại Thanh Vân Đạo Tông
Nhưng rồi, một vấn đề nữa nảy ra, làm Tô Trường Ngự xoắn xuýt
Nếu phụ thân mình có gia tài vạn quán, mang đủ loại quần áo của Thiên Y Các đến tìm mình
Thì mình nên làm cái gì
Tô Trường Ngự suy nghĩ hơn một canh giờ, mà vẫn chưa nghĩ ra
Chợt, tiếng Trần Linh Nhu vang lên
"Đại sư huynh, mọi người tới rồi
Mấy bóng người xuất hiện trên sườn núi.