Chân Hoàn Truyện: Tất Cả Mọi Người Có Thể Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta

Chương 30: Ngươi dám nguyền rủa tại ta




Sáng sớm hôm sau, Tôn Diệu Thanh treo lên hai vành mắt thâm quầng, tinh thần uể oải đến Cảnh Nhân cung cùng hoàng hậu vấn an
Dọc theo đường đi, gặp cung nữ thái giám nhiều hơn thường ngày không ít, gặp ai cũng tha thiết nói một câu, "Nô tài/tỳ cho Thành quý nhân vấn an
Tôn Diệu Thanh không ngốc, tất nhiên biết là vì sao, đơn giản là vì nàng mới được phong làm quý nhân, lại được đến Dưỡng Tâm điện hầu hạ bút mực ân sủng, cho nên xuân phong đắc ý
Nghe được một câu lời hay, cung nữ/thái giám có khi cao hứng biết đâu chừng được vài đồng tiền thưởng
Đều nói hoàng cung không chỉ là của các chủ tử, mà còn là của các nô tài
Nhìn vào sâu bên trong, những kẻ địa vị thấp như bao con nhộng, lại có không ít người quyền cao chức trọng
Không nói đâu xa, Càn Long Tuệ Hiền Hoàng quý phi cao tốt thị, chẳng phải cũng xuất thân là bao con nhộng sao
Vậy nên Tôn Diệu Thanh đối đãi cung nữ thái giám luôn hào phóng, khỏi phải nói, chốn cung cấm này chập chùng lên xuống, nói không chừng lúc nào mình xui xẻo rơi xuống đáy vực
Sư tử cũng có khi cần chuột giúp đỡ, giờ tích chút ân nghĩa, lỡ có một ngày nào đó, cũng không đến mức bị quá nhiều kẻ dậu đổ bìm leo
Ngày Hoàn Hoàn bị giam cầm, đồ ăn toàn là thiu, đừng nói thân thể này của nàng được Tôn Chu Hợp phu phụ nâng niu như vàng ngọc, cho dù là kiếp trước, nàng cũng chưa từng ăn đồ ăn thiu bao giờ
Nếu không thì sao người ta lại bảo đại bàn quất nhẫn tâm, lãnh khốc, thủ đoạn độc ác vô tình
Một giây trước còn nồng nàn thắm thiết, yêu đến khó chia lìa, lòng tràn đầy vui vẻ phong phi
Chớp mắt một cái, chỉ vì một bộ đồ cũ, liền từ trên mây trắng hóa thành bùn lầy dưới đất
Thấy Cảnh Nhân cung ngay trước mắt, Tôn Diệu Thanh lắc đầu
Nghĩ nhiều như vậy có ích gì, binh đến tướng đỡ, nước đến đất chặn, nàng không tin ai có thể ăn tươi nuốt sống mình được
Làm một đường Tán Tài Đồng Tử, dù cho tiền thưởng không nhiều, nhưng nhìn lũ cung nữ thái giám mặt mày hớn hở, tâm tình Tôn Diệu Thanh cũng thoải mái hơn chút
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đến cửa Cảnh Nhân cung, Tú Hạ đã vội vàng nghênh đón, trên mặt tràn đầy hỉ khí, tựa như Tôn Diệu Thanh được tấn phong quý nhân, nàng cũng được thơm lây vậy
"Thành quý nhân đến, nô tì/tỳ tham kiến Thành quý nhân
"Sao quý nhân lại mặc phong phanh vậy, dù là còn mấy ngày nữa mới lập đông, nhưng sáng sớm gió thổi, cũng đã mang theo chút lạnh lẽo mùa đông rồi
"Mời quý nhân mau vào trong, ngàn vạn lần đừng để bị nhiễm lạnh
Tôn Diệu Thanh thực không quen với sự nhiệt tình của Tú Hạ, vừa nghĩ đến cách làm việc của hoàng hậu, trước giờ không lợi không dậy sớm, mặt ngoài ân cần, sau lưng chắc chắn không ít thị phi
Trong lòng còi báo động vang lên, nhưng trên mặt vẫn phải cẩn thận lời ăn tiếng nói
"Tú Hạ cô cô khách khí quá, đi một đoạn đường cũng còn tốt
Nói rồi Tôn Diệu Thanh chuẩn bị cùng Tú Hạ đi vào, ai ngờ bả vai đột nhiên bị người va phải, suýt nữa ngã xuống đất, còn chưa kịp đứng vững đã nghe giọng phú sát quý nhân
"Thì ra là Thành quý nhân, ta vội đến vấn an hoàng hậu nương nương, không chú ý Thành quý nhân ở phía trước, thật ngại quá
"Thành quý nhân không bị thương chứ
Nếu mà bị thương, vậy sao còn hầu hạ hoàng thượng được
Tường Vi cùng Linh Lan đều trừng mắt nhìn phú sát quý nhân, rõ ràng là cố ý, lại còn không chút sợ hãi
Tôn Diệu Thanh giống như mọi ngày hành lễ với phú sát quý nhân, "Gặp qua phú sát quý nhân
Bất quá đi được một nửa, giả bộ như mới nhớ ra, làm bộ làm tịch nói, "Nhìn ta trí nhớ này, hoàng thượng thấy muội muội phụng dưỡng thỏa đáng, hôm qua đã hiểu dụ lục cung, tấn phong muội làm quý nhân, mời phú sát tỷ tỷ thứ lỗi, muội muội không thể hành lễ với tỷ được
"Về phần việc hầu hạ hoàng thượng thế nào, càng không cần phú sát tỷ tỷ bận tâm lo lắng, chi bằng lo cho chính mình thì hơn
[Mới có mấy ngày, con phú sát quý nhân này đã không kìm được tính khí
Rõ ràng xuất thân là phú sát thị, một quân bài tốt bị đánh nát bét, bị hù dọa phát điên cũng đáng kiếp.] Phú sát quý nhân giận dữ, "Ngươi dám nguyền rủa ta
Tôn Diệu Thanh vẻ mặt khó hiểu, con phú sát quý nhân này đúng là giỏi chụp mũ, vậy mà cũng tính là nguyền rủa sao
"Phú sát tỷ tỷ nói lời này, muội muội không hiểu, miệng ta từ nãy đến giờ đâu có nói câu nào nguyền rủa
"Ngươi vừa nãy rõ ràng


[Chỉ một câu bảo nàng lo cho chính mình, mà nàng lại bảo là nguyền rủa, thảo nào một câu 'người heo' đã dọa cho mình chạy vào lãnh cung.] Phú sát quý nhân ngập ngừng, vừa rồi nàng cũng đâu có mở miệng..
Một trận gió lạnh thổi qua, cái lạnh đầu thu buổi sớm, theo cổ phú sát quý nhân xâm nhập sau lưng, khiến sống lưng nàng lạnh toát
Tôn Diệu Thanh cố tình hỏi, "Lưu Ly, Linh Lan, các ngươi vẫn ở bên cạnh, có nghe thấy ta nguyền rủa phú sát quý nhân không
Lưu Ly nói, "Hồi tiểu chủ, nô tỳ/tỳ không nghe thấy
Linh Lan nói, "Nô tỳ/tỳ cũng không nghe thấy, ngược lại thì phú sát quý nhân, đối với việc ngài được hoàng thượng ân sủng có vẻ bất mãn, miệng toàn lời oán trách
"Ngươi
Linh Lan ngẩng cao đầu, dù gì cũng là quý nhân, chủ tử nhà nàng lại có cả phong hào, cớ sao lại phải sợ một con phú sát thị chưa từng được hoàng thượng nhìn mặt
Phú sát quý nhân vừa tức vừa sợ, hãi hùng liếc Tôn Diệu Thanh, tựa như gặp quỷ, ba chân bốn cẳng chạy vào Cảnh Nhân cung
Hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ, tự có thần phật che chở, bách tà bất xâm
Nếu thật sự có gì, thì cũng nên người cao nhất hứng chịu
Tôn Diệu Thanh cùng Tú Hạ và mấy người khác đều mơ hồ nhìn bóng lưng phú sát quý nhân, đây là làm sao vậy
"Tú Hạ cô cô, phú sát quý nhân đây là
Tú Hạ cũng không rõ, mà nãy giờ lề mề bên ngoài, cũng sắp đến giờ vấn an
"Có lẽ phú sát quý nhân có việc gì đó chăng
Thành quý nhân mau vào thôi, ngài thân gái ngọc ngà sao chịu nổi gió lạnh này
Tôn Diệu Thanh gật đầu, dẫn Lưu Ly và Linh Lan vào, còn nghe thấy Tú Hạ quay đầu phân phó, cho người mang trà sâm đến để nàng khu trừ hàn khí
An Lăng Dung và Thẩm Mi Trang tay trong tay đi đến, vừa đến Cảnh Nhân cung đã thấy chuyện vừa rồi, khi mọi người đã đi hết, hai người mới đến
An Lăng Dung ánh mắt lấp lánh, "Mi tỷ tỷ, muội cảm thấy phú sát quý nhân có chút kỳ lạ
Ánh mắt nàng nhìn Thành quý nhân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]


Thẩm Mi Trang nói, "Vừa rồi lời của Linh Lan, nếu lọt vào tai hoàng thượng, phú sát quý nhân e là chịu không nổi
"Vào cung một tháng nay, chỉ có Thành quý nhân được thị tẩm
Còn những người khác, tuy danh chính ngôn thuận là tiểu chủ, nhưng so ra vẫn là không giống nhau
Tuy là tự tin vào tư sắc của mình, chắc chắn có thể được hoàng thượng yêu mến, con đường sau này cũng không dễ dàng, nàng cũng không muốn tranh sự ân sủng ban đầu
Nhưng đã một tháng mà hoàng thượng chưa hề ngó tới nàng, Thẩm Mi Trang ít nhiều cũng có chút mất tự tin
An Lăng Dung lại càng như thế, dung mạo cùng tính tình của nàng chưa đủ trưởng thành, lúc tuyển tú, hoàng thượng cũng không chọn nàng
Không nói người khác, chỉ cần nhìn Mi tỷ tỷ và Hoàn tỷ tỷ thôi, xuất thân cao quý, dung mạo xinh đẹp, mọi thứ đều hơn nàng gấp trăm lần
Nên từ sớm nàng đã biết, muốn được sủng ái không phải dễ dàng như vậy, bất quá mới một tháng, vẫn chưa đến mức làm nàng không chịu được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Huống chi chuyện tương lai..
Những ngày này nàng đã sớm suy nghĩ cẩn thận, bất kể như thế nào, nàng không thể để bản thân lại rơi vào tình cảnh thê thảm như trước
An Lăng Dung thấy xa xa dường như là Hoa phi đến, vội nói, "Mi tỷ tỷ, không còn sớm nữa, chúng ta mau vào thôi
Mi Trang gật gật đầu, "Cũng tốt."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.