Thẩm Mi Trang cũng muốn nắm quyền, không vì điều gì khác, chỉ vì những đối thủ của nàng, người nào cũng quyền cao chức trọng, nếu chỉ là một kẻ quý nhân đầu trọc, e là ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có
Bất quá nàng và Kính tần khác biệt, Kính tần dù sao cũng cùng Hoa phi vào phủ cùng ngày, ở vương phủ đã hầu hạ nhiều năm
Đại Bàn Quất ban phát quyền hành, Kính tần có thể thản nhiên tiếp nhận, còn nàng cũng muốn khiêm nhường một chút
Nhưng cái sự khiêm nhường này cũng phải coi trọng kỹ xảo, nếu lúc này trước mặt tần phi hậu cung từ chối, hẳn là không biết tốt xấu, trước mặt mọi người tát vào mặt Đại Bàn Quất
Thẩm Mi Trang lời lẽ chân thành nói: “Hoàng thượng giao gánh nặng này cho thiếp, thiếp vừa thích thú vừa không tránh khỏi thấp thỏm trong lòng.”
“May mà có hai vị tỷ tỷ ở đây, thiếp nhất định dụng tâm học hỏi hai vị tỷ tỷ, không phụ lòng khổ tâm của hoàng thượng.”
Đại Bàn Quất hài lòng gật đầu, “Thẩm quý nhân và Kính tần đều là người ổn trọng, Hoa phi lại luôn cùng nhau giải quyết việc lục cung, giao sự vụ hậu cung cho các ngươi, trẫm và hoàng hậu đều có thể yên tâm.”
【Hoàng hậu: Tra nam, đừng nhắc đến ta, ta không hề yên tâm chút nào!】【Tề phi mắt sắp trợn ngược lên vì tức rồi, nàng dù sao cũng là mẹ đẻ của Tam A Ca, không nể mặt sư cũng nể mặt Phật, cũng không thấy ngươi an ủi được câu nào.】Đang yên đang lành sao lại nói đến nàng
Cái liếc coi thường của Tề phi bị Đại Bàn Quất bắt gặp, liền vội vàng che giấu đi, cười tươi rói nhìn Đại Bàn Quất
Trong mắt mang theo chờ mong sâu sắc, Tam A Ca và nàng đều không được Đại Bàn Quất yêu thích
Trước kia có hoàng hậu hỗ trợ, Tam A Ca muốn gì chỉ cần trong cung có, liền không cần lo lắng, tự có người đưa đến tận nơi
Lúc này hoàng hậu bị bệnh nặng, Hoa phi bọn họ cầm lông gà làm lệnh tiễn, Tề phi lo lắng Hoa phi sẽ ngáng chân mẹ con nàng
Nếu nàng cũng có thể được cùng nhau giải quyết việc hậu cung, thì không sợ Tam A Ca chịu ấm ức
Đại Bàn Quất không biết suy nghĩ trong lòng Tề phi, coi như biết cũng không để ý, lẽ nào ai còn dám bạc đãi hoàng tử sao
Đầu óc của nàng thế nào chẳng lẽ chính mình còn không rõ ràng sao, hôm nay dám giao hậu cung cho nàng quản, ngày mai liền đến loạn
Đại Bàn Quất trầm giọng nói: “Tề phi, vừa rồi biểu hiện của ngươi, là không hài lòng với sắp xếp của trẫm?”
Tề phi sợ nhất nhìn thấy hắn như vậy, sợ đến hoảng hồn, ấp úng nói: “Thần thiếp đâu dám, thần thiếp không có.”
“Có lẽ là sáng nay ra ngoài bị gió thổi, mí mắt của thần thiếp vừa nãy cứ giật không ngừng.”
Đại Bàn Quất nói: “Đã không khỏe thì tìm thái y khám, đừng chậm trễ.”
“Ngày thường không lo dạy Tam A Ca đọc sách, lớn chừng này mà tứ thư còn chưa học xong, mỗi khi trẫm kiểm tra bài, đều chỉ biết thế nào mà không biết tại sao.”
“Có thể thấy ngày thường chỉ mải chơi bời, không đặt tâm vào việc học.”
Lời này của Đại Bàn Quất hiển nhiên là có chút giận cá chém thớt, Tề phi trong lòng tuy sợ hãi, nhưng vẫn liều mình cãi lại cho Tam A Ca
“Hoàng thượng bớt giận, Tam A Ca mỗi ngày đều ôn bài, thường xuyên dụng công đến đêm khuya, thần thiếp cũng ở bên cạnh trông nom, chứ không hề mải chơi.”
“Đều là do các sư phó kia không đủ tận tâm, cả ngày chỉ biết để Tam A Ca đọc thuộc lòng, nói đọc sách trăm lần, ý nghĩa tự hiện, đến lúc đó sẽ hiểu.”
Đại Bàn Quất nói: “Trẫm hao tâm tổn trí sắp xếp cho nó, ai nấy đều là bậc đại nho xưa nay, học trò khắp thiên hạ
Nếu thật như ngươi nói, vậy thì vì sao đám đệ tử đó đều là thanh niên tài tuấn?”
“Người ta vẫn nói mẹ nuông chiều con hư, Tam A Ca thành ra như thế, đều là do ngươi làm hư!”
“Về cung đi, qua hai ngày trẫm lại tìm Tam A Ca kiểm tra bài, nếu mà vẫn không tiến bộ gì, thì chuyện của nó ngươi đừng bận tâm, trẫm tự mình quản giáo.”
Tề phi bị nói đến hai mắt đỏ hoe, che miệng khóc chạy ra ngoài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hoa phi xem đủ kịch đứng ra nói: “Hoàng thượng, Tam A Ca còn nhỏ, cứ từ từ dạy bảo là được rồi, ngài gấp gáp làm gì.”
“Thiếp trước khi ra cửa có hầm canh ngó sen, giờ có lẽ cũng được rồi, vừa nãy ngài còn nói muốn đến Dực Khôn cung nếm thử mà.”
Đại Bàn Quất hết giận được không ít, nhưng vẫn chưa nguôi ngoai hẳn, sự dịu dàng của Hoa phi vừa hay làm cho hắn dễ thở
“Hôm nay các ngươi cũng mệt rồi, về cung nghỉ ngơi đi.”
Mọi người hành lễ tiễn hai người rời đi, Tôn Diệu Thanh nhìn theo bóng lưng hai người, trong lòng rối như tơ vò
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
【Đại Bàn Quất suy luận kiểu gì vậy, Tam A Ca không thông minh là do Tề Nhị A không dạy tốt
Vậy nếu Tam A Ca trưởng thành quá thông minh, có phải lại trách Tề Nhị A dạy quá nhiều?】【Thật là khó hầu hạ!】【Bất quá việc phụ đạo con cái, Tề Nhị A có gì mà phải khóc, người nên khóc phải là Đại Bàn Quất mới đúng.】【Tốt nhất là Hoằng Trú bọn họ cũng vào cung để cùng nhau quản giáo, cho Đại Bàn Quất nếm thử nỗi phiền muộn của mấy trăm năm sau, vợ chồng trẻ chăm con nó như thế nào.】 Đại Bàn Quất sơ ý một chút liền đá vào bậc cửa, người suýt chút nữa ngã nhào
“Hoàng thượng cẩn thận.”
Hoa phi đỡ Đại Bàn Quất, liếc nhìn hắn một lượt, thất vọng phát hiện hắn không bị thương tổn, lẩm bẩm: “Hoàng thượng sao mà bất cẩn thế, nếu mà ngã thật, thiếp đau lòng chết mất.”
Đại Bàn Quất vỗ vỗ tay nhỏ của Hoa phi đang ôm lấy cánh tay hắn, coi như trấn an, quay đầu liền phân phó Tô Bồi Thịnh: “Ngày mai trẫm không muốn thấy trong hậu cung có mấy bậc cửa sâu như vậy nữa!”
Tô Bồi Thịnh có chút cạn lời, đây là vừa rồi không trút giận được, lại giận chó đánh mèo lên bậc cửa sao
Tuy nói hỉ nộ của Đại Bàn Quất, là hỉ nộ của hắn
Nhưng chuyện của hoàng đế chỉ một câu nói, nô tài phía dưới lại phải xách đầu đi làm
Lệnh này mà truyền đến Nội Vụ phủ, hắn có thể hình dung được cái bộ dáng vàng quy toàn thân run rẩy của đám người kia
Thái giám trong cung tuy nhiều, nhưng thợ có tay nghề để sửa chữa mấy thứ này của Nội Vụ phủ lại chẳng có mấy người
Bình thường mỗi cung sửa qua loa cho xong là được, đột nhiên có công trình lớn như vậy, bọn họ dù ai nấy cũng có ba đầu sáu tay, cũng khó mà làm được hoàn mỹ
Coi như trước mắt vội vàng làm ở những nơi hoàng thượng thường đi lại, thì lúc này cũng đã giữa trưa, căn bản làm không được mấy gian phòng
Còn phải là hắn ra mặt, cứu vãn tình thế một chút
Tô Bồi Thịnh cố tình đá vào cái bậc cửa kia một cú
“Một cái bậc cửa thôi mà để cao như vậy làm gì
Chọc cho hoàng thượng không thoải mái
Chín tộc bị chém ngang lưng cũng còn nhẹ.”
“Hoàng thượng yên tâm, nô tài lập tức cho người thông báo Nội Vụ phủ
Minh Nhi sáng sớm khi ngài thức dậy, đảm bảo bậc cửa trong cung, đều bằng phẳng như mặt đất.”
Hoa phi khẽ cười một tiếng, nàng cũng không thấy việc này có gì khó khăn với Nội Vụ phủ
Chỉ là bận rộn đến giữa trưa, không muốn lại ở đây chậm trễ
“Hoàng thượng ~”
Một bên kéo kéo vạt áo Đại Bàn Quất, một bên nũng nịu gọi hắn, âm thanh uốn lượn hàng vạn lần, hai chữ thế mà lại bao hàm tới năm âm điệu
Đại Bàn Quất bị hành động của Tô Bồi Thịnh, làm cho lửa giận trong lòng lại tan bớt vài phần
Biết lời vừa rồi của mình cực kỳ vô lý, hoàn toàn làm khó người ta
Thêm nữa lại bị Hoa phi làm nũng đến không chống đỡ được, thế là mượn cơ hội xuống thang, nói thẳng:
“Thôi đi, một cái bậc cửa thôi, cứ giữ lại đi.”
Tô Bồi Thịnh khom người, cười nói: “Nô tài thay cho chín tộc của bậc cửa này, cảm tạ ân điển của hoàng thượng.”
Đại Bàn Quất cuối cùng bật cười, khiến những người xung quanh đều cảm thấy áp lực trong lòng như trút đi được phần nào
【Xứng đáng là Tô phi, nếu mà đổi sang nữ trang, có khi lại không mê hoặc Đại Bàn Quất đến thần hồn điên đảo, tìm không ra hướng bắc hay sao?】【Thanh mai trúc mã, hai nhỏ vô tư
Từ lúc còn là trẻ con cho đến bây giờ, đâu đó đã bốn mươi năm
Biết bao nhiêu ân ái phu thê, cuối cùng đều không tránh khỏi cảnh sắc suy thích thỉ, lan thành củi mục.】【Tô phi nương nương và Đại Bàn Quất lại sớm chiều bên nhau, ngày đêm đối diện, đây quả thực là tình sâu tựa biển!】【Không được, độ ngọt quá cao rồi, tim nhỏ của ta phanh phanh phanh nhảy, không chịu nổi!】