Chân Hoàn Truyện: Tất Cả Mọi Người Có Thể Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta

Chương 73: Chẳng lẽ ta không thể so ngươi càng sợ chết hơn ư




Sáng sớm hôm sau, Hoa phi tinh thần phấn chấn đưa đại bàn quất đi vào triều sớm, trông thấy cỗ kiệu màu vàng óng biến mất bên trong tường đỏ, tâm tình vô cùng thoải mái
"Đến ngày tết, ta trong lòng cao hứng, Dực Khôn cung phục vụ cung nữ thái giám, mỗi người thưởng ba tháng tiền lương
"Đa tạ nương nương ban thưởng
Một đám cung nữ thái giám quỳ xuống tạ ơn
Mỗi khi gặp ngày lễ tết, Hoa phi đều sẽ ban thưởng lớn
Năm nay tuy là nổi hứng sớm hơn những năm qua, nhưng đám người Linh Chi không biết nội tình, chỉ tưởng rằng hoàng thượng tới, Hoa phi đặc biệt cao hứng mà thôi
Chỉ có Tụng Chi, Chu Ninh Hải trong lòng hai người hiểu rõ, đây là bởi vì Hoa phi mới làm thành một chuyện lớn
* Phù dung quán * Lục thái y sau khi bắt mạch xong cho Tôn Diệu Thanh, rất cung kính nói, "Tiểu chủ mạch tượng rất giống mạch trượt, chỉ là theo tháng lớn, eo phụ nhân cũng sẽ ngày một lớn
"Nhưng thân eo của ngài vẫn như cũ thon thả, mặc dù có một số phụ nữ đến tháng thứ sáu mới bỗng nhiên lộ rõ bụng bầu, nhưng cũng không giống như ngài
"Chỉ cần hoàng thượng cùng ngài thân mật, liền có thể phát hiện ra không đúng
Cùng lắm lại giấu diếm một tháng, đến lúc đó nếu như lại không sảy thai, cho dù vi thần cố gắng che đậy, sợ là cũng không giấu được
Tôn Diệu Thanh nói, "Lục thái y yên tâm, chuyện này ta đã sớm có dự định, sẽ không làm khó ngươi
Lục thái y nào yên tâm được, lúc ấy hắn phạm hồ đồ đồng ý giúp Tôn Diệu Thanh che giấu, sau khi trở về tỉ mỉ suy xét càng nghĩ càng sợ, giả mang thai có thể so với mưu hại con nối dõi của hoàng thất còn nghiêm trọng hơn nhiều
Mấy ngày nay trên mặt nổi hắn thấy Thành quý nhân được sủng ái an thai phong quang vô hạn, trên thực tế như đang giẫm trên băng mỏng, chẳng thể nào ngủ ngon giấc
Lúc trước dốc sức muốn vào Thái Y viện, bây giờ vào được rồi, trong nhà cũng xác thực vì thế mà được không ít lợi ích, nhưng nguy hiểm bên trong không phải chỉ dăm ba câu liền có thể nói rõ được
Hiện tại hắn ước gì Tôn Diệu Thanh nhanh chóng sinh non, để chuyện này có thể trước sau vẹn toàn, được chôn giấu
Lục thái y nói, "Không phải ta nhát gan sợ phiền phức, thật sự là việc này quá lớn
Ta đã nương nhờ vào tiểu chủ, làm việc cho tiểu chủ là chuyện đương nhiên
"Chỉ là có vài lời, cũng không thể không nói thêm vài câu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai ngày nay ta nghe, trong cung không thiếu những lão ma ma có thâm niên
"Đôi mắt của các nàng đặc biệt tinh tường, chỉ cần nhìn thân thể phụ nữ, dáng đi, động tác các kiểu, liền có thể biết được người đó có mang thai hay không, tiểu chủ không thể xem thường a..
Tôn Diệu Thanh cảm thấy Lục thái y này gan dạ không lớn, nhưng có thể cẩn thận, y thuật cũng không tệ
Thấy hắn bộ dáng sợ hãi này, Tôn Diệu Thanh vẫn là cần an ủi hắn một chút
Ai bảo bên trong Thái Y viện cũng có không ít chỗ cạnh tranh..
Tôn Diệu Thanh nói, "Ý của Lục thái y ta hiểu, gia đình lớn sự nghiệp lớn, chẳng lẽ ta lại không sợ chết hơn ngươi sao
Lục thái y nhất thời nghẹn họng, tựa hồ cũng là đạo lý đó..
Xét cho cùng, hắn cũng chỉ là tòng phạm, Tôn Diệu Thanh mới là chủ mưu
Xem thế nào, tình cảnh của nàng càng nguy hiểm hơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
So sánh như vậy, nỗi bất an trong lòng Lục thái y quả nhiên an ổn hơn rất nhiều
Suy nghĩ nhiều cũng vô ích, đã như vậy rồi, ngoại trừ con đường này để đi, cũng không còn con đường nào khác để chọn
Chỉ có thể gấp đôi cẩn thận, ngàn vạn lần đừng để người khác phát hiện ra điều gì không đúng
Sau khi đưa Lục thái y rời đi, Linh Lan nhịn không được hỏi, "Tiểu chủ, Lục thái y nói cũng có lý, cái bụng của ngài trống rỗng, lỡ để hoàng thượng biết chân tướng, đây chính là tội chết
"Ngài không cố gắng lấy lòng hoàng thượng, ngược lại cố tình chọc hắn nổi giận, làm vậy chẳng phải là tự tìm tội ư
"Tiểu chủ làm như vậy tự nhiên có tính toán của tiểu chủ
Tường Vi nói một câu với Linh Lan, nhưng vẫn lộ ra vài phần lo lắng, "Mấy ngày nay hoàng thượng luôn trốn tránh tiểu chủ, chắc cũng bởi vì vài ngày trước, tiểu chủ náo loạn quá lớn
"Hoàng thượng dù sao cũng là bậc quân vương, tiểu chủ cũng nên quan tâm đến thể diện của hoàng thượng
Tôn Diệu Thanh nói, "Các ngươi đều cho rằng ta chỉ đơn thuần muốn trả thù sao
Tường Vi trả lời, "Nô tỳ không dám, chỉ là giận của tiểu chủ, chắc là cũng nguôi ngoai không ít rồi chứ
Tôn Diệu Thanh nói, "Ta làm ầm ĩ là bởi vì hắn thích ta làm ầm ĩ, nếu hắn không thích, ta sẽ không làm nữa
Linh Lan mở to mắt, không thể tin nổi nói, "Hoàng thượng thích...
"Thế nhưng nô tỳ thấy, hoàng thượng thường xuyên vì thế mà tức giận mà
Tường Vi cũng đồng tình gật đầu, nàng và Linh Lan ở bên cạnh nhìn, thường xuyên bị Tôn Diệu Thanh táo bạo làm đến sợ mất mật
Tôn Diệu Thanh nói, "Vậy các ngươi chỉ thấy hắn nổi giận, có thấy hắn thật sự nổi cơn lôi đình chưa
Tường Vi và Linh Lan suy nghĩ một chút, hai người đều lắc đầu, nếu thật sự nổi giận, tiểu chủ của các nàng đã sớm vào lãnh cung rồi
Vậy nên, sở thích của hoàng thượng, hóa ra không phải là thích tần phi ôn nhu thuận theo, mà lại thích người ngang ngạnh hay sao
Đây là lý lẽ gì vậy
Tôn Diệu Thanh đắc ý nói, "Vậy nên, ta cũng chẳng qua là diễn trò theo ý thích của hắn, có dụng ý mà thôi
"Trong hậu cung tần phi ai nấy đều dịu dàng ngoan ngoãn động lòng người, chỉ duy nhất ta là khác biệt, như vậy chẳng phải sẽ được sủng ái hay sao
Tường Vi và Linh Lan đối với điều này bán tín bán nghi, cảm thấy không đúng ở chỗ nào, nhưng lại không thể nói ra được rốt cuộc là vấn đề gì
Tiểu chủ nói dường như cũng có ý đúng, bằng không sao hoàng thượng lại thường xuyên gọi tiểu chủ đến hầu hạ
Tôn Diệu Thanh bịa chuyện vài câu, lừa các nàng cho qua chuyện, bất quá những điều này cũng đều là nói dối
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng từng bước một thăm dò giới hạn của đại bàn quất, tiêu chuẩn luôn luôn khống chế rất tốt
Có thể sống một cách tùy ý, khoa trương, ai muốn thấp thỏm lo sợ mà phải chịu những oan ức đó, không đáng
* Thọ Khang cung * Thái hậu mặc một bộ trang phục Mãn Thanh màu đen khắc chữ Phúc, trên đầu búi tóc đơn giản, bên phải nghiêng cắm một cây trâm hình phượng hoàng giương cánh
Cầm một chuỗi tràng hạt Trầm Hương, ngồi trên giường gạch, sắc mặt bình thản, tuy có lòng từ bi, nhưng cũng không có bao nhiêu ý tứ từ bi
"Ta nghe nói Thành quý nhân mang thai sau đó lại làm ầm ĩ đến kịch liệt, cực kỳ không quy củ, nào có chuyện hoàng đế lại phải trốn tránh tần phi như vậy
Lời này của Thái hậu có thể nói là không hề nhẹ, hiển nhiên đối với Tôn Diệu Thanh vô cùng bất mãn
Đại bàn quất nhíu mày, hắn có trốn tránh Tôn Diệu Thanh hay không đều là chuyện của hắn, thái hậu lớn tuổi, nên an hưởng tuổi già, bớt can thiệp vào hậu cung của hắn
"Là ai lắm lời, dám đến bên cạnh hoàng ngạch nương nói huyên thuyên
"Thành quý nhân là do trẫm không thăng vị cho nàng, cố tình sinh ra tiểu tính tình
Chẳng qua chỉ là một nha đầu, náo loạn thì thôi, hoàng ngạch nương không cần để ý đến nàng
Thái hậu không vui nói, "Còn cần người khác nói, trong cung chuyện này sớm đã ồn ào cả lên rồi
"Tuổi còn nhỏ mới vào cung được bao lâu, có thai liền muốn phong tần, vậy nếu sinh hoàng tử chẳng phải muốn phong phi sao
"Ta thật không hiểu nổi, Thành quý nhân này cũng đâu phải tiên nữ giáng trần, mà hoàng đế lại thích như vậy
Đại bàn quất nói, "Con trai đâu phải là kẻ háo sắc, thích nàng cũng không phải vì nhan sắc
"Các tần phi khác hoặc là dịu dàng nho nhã, hoặc là uyển chuyển thâm trầm kính cẩn, như Thành quý nhân hoạt bát, trẫm nhìn cũng cảm thấy mình trẻ ra không ít
Thái hậu từ trước đến nay không thích sự hoạt bát, nàng xem trọng những quý nữ có tri thức hiểu lễ nghĩa, đoan trang ổn trọng như Thẩm quý nhân
"Hoàng đế đang tuổi tráng niên, nói cái gì già hay không, ngươi nếu như đều không trẻ thì ta đây tính là gì
"Thôi, ngươi thích sủng ai thì cứ sủng đi, nhưng đừng quá chiều chuộng khiến ả ỷ lại vào ân sủng mà sinh kiêu ngạo, làm càn thì không được
"Dù ai sinh hoàng tử thì cũng là cháu của ta, ta đều thương
Nhưng năm nay phủ cùng Tôn gia qua lại mật thiết, không thể không đề phòng chút
"Đợi đến khi Thành quý nhân sinh con, nếu quả thật là hoàng tử, vẫn nên tìm một mẹ nuôi cho nó, dạy dỗ cẩn thận mới phải."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.