Chương 59: Lắc Lư
Nhìn tiểu Hắc mèo ta nhanh chóng giải quyết xong bữa cơm, Triệu Diệu hỏi: "Ngươi tên gì
Ăn xong cơm mèo, tiểu Hắc không ngừng dùng lưỡi liếm láp miệng, mũi, trên mặt lộ ra vẻ thỏa mãn
Nghe Triệu Diệu hỏi, nàng nghiêng đầu liếc Triệu Diệu, giọng nữ trong trẻo vang lên trong đầu Triệu Diệu: "Vô danh tự
Triệu Diệu nghĩ một lát cũng đúng, mèo hoang, làm sao có tên thật được, thế là suy nghĩ rồi nói: "Xem dáng vẻ ngươi nhỏ bé, lại còn đen nữa, vậy ta gọi ngươi Môi Cầu nhé
Nói xong câu đó, Triệu Diệu quay người đi về phía cửa chính: "Đi thôi Môi Cầu, Âm Vô Lĩnh Vực chỉ là duy trì không gian trong nhà thôi
Ừ, Âm Vô Lĩnh Vực là thứ giúp xoa bóp nội tạng và xương cốt ngươi đó
Đi qua cửa chính, Triệu Diệu tiện tay túm lấy đôi chân sau của Viên Viên, "bộp" một tiếng, trực tiếp lôi hắn từ trong hang ra
"Hô
Triệu Diệu nhìn Viên Viên, dùng ngón tay chọc vào bụng bự của hắn, tức giận nói: "Ngươi chui cái gì mà chui, cái hang bé tẹo đó, ngươi chui vừa không, trong lòng không có chút tính toán gì à
Viên Viên đáng thương nhìn Triệu Diệu, nói: "Ta không dám nữa, nhưng ta đói quá, có thể cho ta ăn một gói khoai tây chiên không
Chỉ một gói thôi
Ta đã mấy tuần không ăn khoai tây chiên rồi, ta cảm giác toàn thân không còn chút sức lực
"Không được, ngươi xem ngươi thành ra cái dạng gì rồi, còn ăn lung tung đồ của người, không chừng lúc nào đó chết đấy
Đồ ăn của người có rất nhiều gia vị, chất phụ gia, ngươi căn bản không thể ăn, có hiểu không
Ngoài cửa, Môi Cầu nhìn cánh cửa phòng thuê, rồi lại nhìn không gian bên ngoài, cuối cùng vẫn đi theo Triệu Diệu vào nhà
Trong lòng nàng thầm nhủ: "Chờ ta dưỡng tốt cơ thể ở đây rồi sẽ đi
Nàng theo sau lưng Triệu Diệu đi vào nhà, Triệu Diệu nhìn chỗ lỗ thủng trên cửa do Môi Cầu ăn, bất đắc dĩ hỏi: "Năng lực của ngươi rốt cuộc là thế nào vậy
Ăn đồ có thể bù đắp được sao
Qua lời giới thiệu của Môi Cầu, Triệu Diệu mới hiểu năng lực của đối phương là như thế nào
Miệng của Môi Cầu nối liền một nơi giống như dị không gian, việc này cho phép nàng mỗi ngày nuốt vào một lượng vật chất nhất định, dựa theo miêu tả của nàng thì Triệu Diệu phán đoán chừng nặng mấy tấn vật chất
Còn việc đồ vật bên trong có thể lấy ra hay không thì chính Môi Cầu cũng không biết
"Thử một chút chẳng phải sẽ biết
Lúc Môi Cầu kể về năng lực của mình, Mạt Trà đã đứng một bên tập trung nghe từ lâu
Nghe Môi Cầu nói bản thân cũng không biết có thể lấy đồ vật trong không gian ra không, hắn liền đứng lên, đi đến trước mặt Môi Cầu, kích động nói: "Ngươi phát động năng lực đi
Ta đi thử xem
Trước kia hắn thừa dịp lúc Môi Cầu ngủ đã sờ soạng một hồi, nhưng chẳng tìm được gì, giờ phút này rốt cuộc hiểu rõ là do đối phương chưa phát động năng lực
Môi Cầu nhe răng thử nói: "Cút
"Khà khà khà khà, để ta giúp ngươi làm quen năng lực của mình
Mạt Trà vừa nói, vừa trực tiếp phát động năng lực, đến khi Môi Cầu kịp phản ứng thì hắn đã cưỡi trên lưng nàng, thân thể cao lớn gần như ép Môi Cầu không thể nhúc nhích
Môi Cầu vừa kinh vừa sợ nói: "Đi ra
Đừng có đè lên người ta
Elisabeth đứng trên bệ cửa sổ nhìn Mạt Trà bằng ánh mắt khinh bỉ, lạnh lùng nói: "Biến thái
Một bên Viên Viên không đành lòng nhắm mắt lại
Mạt Trà đã nhân lúc Môi Cầu kinh hô, dùng móng vuốt thịt như đá lửa cắm vào miệng Môi Cầu, giống như đang móc đồ ăn cho mèo
Tuy miệng Môi Cầu liên thông với dị không gian, nhưng việc cửa vào này có mở ra được không còn cần nàng xác nhận
Nhìn móng vuốt của Mạt Trà thò vào, nàng không hề để ý việc dị không gian của mình có nuốt được sinh vật hay không, vô thức liền mở ra dị không gian
Và sau đó một khắc, nàng kinh ngạc phát hiện toàn bộ cánh tay Mạt Trà vậy mà đã đi vào trong miệng nàng, vào dị không gian của nàng
Lúc này Môi Cầu vẫn chưa biết rằng mình không thể chủ động nuốt sinh vật, nhưng khi nàng mở năng lực ra, sinh vật có thể chủ động đi vào bên trong
Mạt Trà vừa luồn vào vừa bắt đầu lục lọi: "Để ta xem, để ta xem, điện thoại của ta đâu
Mặc dù kinh ngạc vì sao Mạt Trà lại nhét tay vào trong đó được, nhưng Môi Cầu liền nổi giận, đôi răng nanh dùng sức cắn
"Meo ~~~~" một tiếng kêu thảm thiết, Mạt Trà liền dựng thẳng hai chân lên, điên cuồng vung vẩy con mèo Môi Cầu đang cắn mình nói: "Mau buông ra, mau buông ra
Chảy máu hết cả rồi
"Triệu Diệu, mau giúp tách nó ra đi, ta..
ta cảm giác tay muốn đứt rồi
Không ngừng vung vẩy thân hình bé nhỏ bằng bàn tay của Môi Cầu, Mạt Trà chạy đi chạy lại liên tục, cuối cùng chờ đến lúc thời gian hồi chiêu của năng lực trôi qua
Triệu Diệu cũng phát động năng lực, giúp Mạt Trà cạy miệng Môi Cầu ra rồi thả xuống
"Đau chết, đau chết
Triệu Diệu, mau đưa ta đến bệnh viện
Triệu Diệu liếc một chút, phát hiện chỉ là mấy vết thương nhỏ thôi nên lười bận tâm nữa
Nhưng Môi Cầu trong tay lại khiến hắn cảm thấy vô cùng tò mò, hắn xách ngược hai chân của nàng, nhịn không được lắc lắc, rồi lại lắc lư
Cứ lắc lư như vậy, thời gian một lần nữa trôi qua, Môi Cầu chỉ cảm thấy thân mình đột ngột lóe lên, đã bị người xách ngược trong tay, vừa đi vừa về lắc lư
Còn chưa kịp dừng năng lực lại, một cơn choáng váng dữ dội liền ập đến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ọe
Trong nháy mắt, hàng loạt vật chất từ miệng Môi Cầu bị nàng phun ra, leng keng rơi xuống mặt đất
Nào là đá cẩm thạch, hòn đá, thép vụn nàng đã ăn hôm qua, rồi thì đủ loại quầy hàng, ghế sô pha, bàn ghế trong nháy mắt xuất hiện, chiếm hơn phân nửa phòng khách
Bị đồ vật đột ngột xuất hiện làm giật mình, Triệu Diệu thả hai tay ra, Môi Cầu cũng kêu một tiếng "meo" rồi nhảy ra ngoài
Trong một đống phế tích, Mạt Trà ôm điện thoại cọ: "Rốt cuộc trở lại rồi, điện thoại của ta
Triệu Diệu nhặt lên một sợi dây chuyền vàng từ dưới đất, nhớ tới lời đồn nghe được trước đó: "Rất nhiều châu báu biến mất rồi à?"
Sau đó, hắn nhìn chằm chằm Môi Cầu: "Phát tài, phát tài rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Môi Cầu xoa miệng, cảm giác sau khi nôn một cái vô cùng khó chịu
Nhìn thấy ánh mắt Triệu Diệu, chỉ cảm thấy cả người lạnh toát, ánh mắt của đối phương như phát ra ánh sáng xanh lục vậy, liền nhe răng: "Ngươi muốn làm gì?
"
Sau một khắc, ánh sáng đỏ lóe lên trong mắt Triệu Diệu, Môi Cầu cảm thấy thân thể đã mất đi khống chế
"Đồ vật để trong bụng nhiều không tốt, nào, ta giúp ngươi kiểm tra một chút
Triệu Diệu cười hì hì đi tới, xách ngược hai chân của Môi Cầu, liền bắt đầu điên cuồng lắc
Dưới sự khống chế của Elisabeth, năng lực của Môi Cầu bị kích hoạt
Chỉ thấy đồ vật bị Triệu Diệu trút ra từ miệng nàng
Thấy bên trong có các loại châu báu, vòng cổ, nhẫn, Triệu Diệu lập tức hớn hở: "Ha ha, lần này phát tài rồi
"Môi Cầu, ta giúp ngươi dọn dẹp sạch sẽ dạ dày nhé
Một bên, Mạt Trà thấy đầy đất châu báu cũng hai mắt tỏa sáng, kéo một cái ghế đến, đứng trên ghế giúp Triệu Diệu lắc lư người Môi Cầu: "Ta cũng giúp nữa
"Mạnh tay lên Triệu Diệu, chắc chắn nó ăn không chỉ có nhiêu đó đâu
"Không thấy ta đang cố gắng sao ~~~ ư ~~~~ còn có máy ảnh DSLR nữa kìa
Ta đã sớm muốn mua
Mạt Trà bưng chiếc Iphone 7 lên, trực tiếp vứt điện thoại cũ sang một bên, cả con mèo cười điên cuồng: "Còn có Iphone 7 nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quá hời quá hời
Triệu Diệu nhìn lại một vật lớn nữa rơi xuống đất, kinh hoàng nói: "Oa
Cả ghế massage cũng có luôn
Kiếm lời quá kiếm lời quá
"Ha ha ha ha, Triệu Diệu, ngươi xem ngươi xem, đây là robot hút bụi nè
Đầu óc Môi Cầu đã hoàn toàn mơ màng, trong mắt như có hai xoáy nước đang xoáy tròn, cảm giác mình mất nửa cái mạng rồi, vô cùng hối hận vì ý định ở lại
Sau đó một khắc, nàng lại ọe một tiếng, lần này là thật bị Triệu Diệu và Mạt Trà không ngừng lắc, cả những thứ ăn trong bụng cũng bị nôn ra
Một bên, Viên Viên nhìn cảnh này đã run rẩy, lúc này trong mắt hắn Triệu Diệu và Mạt Trà đã mọc thêm sừng nhọn trên đầu, phía sau mọc ra cánh dơi và đuôi thằn lằn
"Hai tên ác ma này
P/s: đậu xanh, ngược đãi động vật
/chui ✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯ Cầu Vote 9-10 ở cuối