Chẳng Lẽ Ta Là Thần

Chương 62: ứng đối




Chương 62 "1 Lang Thang"
"Mạt Trà
Sau một hồi tiếng kêu thảm thiết thê lương, liền truyền đến tiếng mèo xù lông, tiếng bàn ghế đổ, còn có tiếng Triệu Diệu bất đắc dĩ kêu to
Vất vả lắm mới tách được hai con mèo ra, Triệu Diệu khuyên nhủ: "Được rồi Elisabeth, đừng giận, tâm ý của ngươi ta nhận được, đừng trách Mạt Trà nữa mà
Elisabeth tức giận trừng Mạt Trà, lại nhìn Triệu Diệu nói: "Triệu Diệu
Ngươi quá bất công với Mạt Trà, mỗi lần nó gây ra chuyện gì ngươi cũng nhận hết trách nhiệm cho nó, chuyện trước kia rút nó khỏi vị trí thủ lĩnh Cẩm Miêu vệ cũng vậy, rõ ràng là bị bãi miễn, còn bắt nó đến công trường làm đốc công, chính vì ngươi lúc nào cũng thiên vị nó, nên nó mới không biết sợ hãi như vậy đấy
Ở bên kia Mạt Trà ôm lấy cái mũi bị thương nói: "Ghen tị à mụ béo, ai bảo ta tiểu trà trà đáng yêu thế này chứ
Hơn nữa ta còn đến nhà Triệu Diệu trước ngươi cả năm đấy, ngươi dám ăn nói với tiền bối như vậy hả
Rầm
Triệu Diệu một tay đập vào đầu Mạt Trà: "Ngươi im đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Triệu Diệu quay đầu nhìn về phía Elisabeth đang đứng một bên, đảo mắt nhìn qua dấu chấm than màu vàng trên đầu nàng rồi nói: "Vậy thì Elisabeth, ngươi muốn thế nào mới bằng lòng tha thứ cho Mạt Trà đây
Elisabeth chỉ vào cái bánh ga-tô nói: "Đây là cái bánh hải sản ta đã phải thức mấy đêm mới làm được đấy
Mạt Trà nhất định phải bị trừng phạt
Triệu Diệu vừa an ủi Elisabeth, vừa xoa đầu nàng, vừa nói: "Được được được
Vậy ngươi muốn phạt nó như thế nào
Mạt Trà thừa dịp Triệu Diệu quay sang nói chuyện với Elisabeth liền lén lè lưỡi, trợn mắt
"Cái tên này
Elisabeth giận đến con ngươi co rút lại thành một chấm nhỏ, nghĩ ngợi một lúc rồi nói: "Ném nó ra ngoài một tuần, cho nó biết, cuộc sống của nó bây giờ hạnh phúc cỡ nào, để nó hiểu được mèo hoang vất vả thế nào
Viên Viên luôn ở bên cạnh suốt hai mươi bốn giờ vui vẻ gật đầu, một mặt tán đồng: "Đúng vậy đó, ta với Elisabeth đều biết sinh hoạt khó khăn nên mới trưởng thành như vậy, còn Mạt Trà cái tên này thì từ bé đã được nuôi béo trắng, cảm thấy có ăn có uống là chuyện đương nhiên, nên mới không hiểu chuyện như thế
Viên Viên liền bắt đầu kể tội từng việc thất bại của Mạt Trà: "Giao việc gì cho nó thì cũng thất bại, như vụ ngục giam trước kia cũng không thành công, lần đại chiến Ô thị cũng không có tác dụng gì, trong siêu năng mèo bọc thép thì mỗi nó là vô dụng nhất
Lúc làm thủ lĩnh Cẩm Y Miêu cũng làm hư tập tục, chỉ biết chơi Vương Giả Vinh Diệu, còn trộm quẹt thẻ tín dụng nữa
Còn vụ công trường lần này, rõ ràng là mèo nào cũng có thẻ miễn tử, nó lại bắt ba con mèo phải dùng chung một cái, còn mình thì đứng giữa kiếm tiền bỏ túi riêng..
Elisabeth tức giận nói: "Ngươi xem Triệu Diệu kìa, ngươi quá chiều nó rồi
[Nhiệm vụ chi nhánh: Giáo dục] [Mục tiêu nhiệm vụ: Mạt Trà càng ngày càng ngông cuồng, khiến các siêu năng mèo khác bất mãn
Để giáo dục Mạt Trà, khiến nó trưởng thành, cần cho nó trải nghiệm một tuần sinh hoạt của mèo hoang.] [Phần thưởng nhiệm vụ: 500 điểm kinh nghiệm] [Hình phạt khi thất bại: Không có]
Mạt Trà nghe Viên Viên và Elisabeth nói vậy liền vội vàng dụi vào người Triệu Diệu nói: "Hừ
Hai cái đồ hư này, Triệu Diệu sẽ không vứt bỏ mèo con đáng yêu như ta đâu
Đúng không Triệu Diệu
Nửa giờ sau, cánh cửa lớn dưới lầu bị mở ra, Mạt Trà với ba lô nhỏ màu vàng đã bị ném ra ngoài
Nhưng ngay khi cửa chuẩn bị đóng lại, Mạt Trà nhanh như chớp đã xuất hiện ở khe cửa, dùng cái đầu to kẹp cánh cửa lại, bộ dạng đáng thương cầu xin tha thứ: "Triệu Diệu, Triệu Diệu
Ta là tiểu trà trà đáng yêu của ngươi mà, ngươi cứ vậy mà thả ta ra ngoài, không sợ ta gặp chuyện sao
"Ngươi không còn là tiểu trà trà nữa mà là mập trà trà rồi, cũng đến lúc ra ngoài có kinh nghiệm rồi, để cho cái thân lông lá này luyện thành tinh hoa, thật sự trưởng thành lên
Nói rồi Triệu Diệu đẩy Mạt Trà ra, rầm một tiếng đóng sập cửa lại
Mạt Trà bất đắc dĩ ngồi xổm trước cửa, bĩu môi nói: "Hừ, chắc chắn sẽ mở cửa ngay thôi
Đeo ba lô, ngồi xổm ở cửa đợi một lúc thì Mạt Trà cảm thấy có chút chán, liền mở ba lô trên lưng ra, thấy bên trong có ba gói đồ ăn vặt cho mèo, một cái điện thoại: "Ha ha, tranh thủ chơi một ván Vương Giả Vinh Diệu đã, chắc là Triệu Diệu sẽ đến đón mình ngay thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ba tiếng sau, ba gói đồ ăn vặt cho mèo đều đã bị ăn hết sạch, chỉ còn lại vỏ gói ném trên đất, điện thoại cũng sắp hết pin, Mạt Trà ngơ ngác nhìn cánh cửa sắt: "Chẳng lẽ Triệu Diệu ngủ rồi à
Sao vẫn chưa đến đón mình
Đúng lúc này, tiếng xào xạc của bụi cỏ vang lên, Mạt Trà giật mình: "Ai
Hoàng Nê Ba (mèo hoang siêu năng ở khu dân cư Triệu Diệu) thò đầu ra, đánh hơi xung quanh, thấy Mạt Trà thì mắt liền sáng lên nói: "Mạt Trà
Sao ngươi xuống đây
"À Hoàng Nê Ba à
Mạt Trà thở phào nhẹ nhõm, tai lại dựng lên: "Ta xuống đi dạo chút, gần đây không thấy ngươi, đi đâu lang thang vậy
Hoàng Nê Ba tiến đến bên cạnh ba vỏ gói đồ ăn vặt ngửi tới ngửi lui, thấy đồ ăn bên trong đều đã hết thì lộ vẻ thất vọng
Nghe Mạt Trà hỏi, nó trả lời: "Dạo này khu này bảo an hay đuổi mèo hoang, với lại cả khu này đều không có ai, bà lão hay cho ta ăn trước cũng chuyển đi rồi, nên ta ít tới thôi
Mà thôi, ta còn chưa có ăn tối đâu, đi trước đã
"Ừm
Thấy bóng lưng Hoàng Nê Ba rời đi, Mạt Trà hơi đảo mắt: "Hừ, bắt ta chờ lâu như vậy mà không thèm đến đón, vậy ta ra ngoài lang thang một vòng cho mấy người hết hồn
"Hoàng Nê Ba
Mạt Trà đuổi theo, nói: "Đi chung đi, hôm nay ta sẽ đi chơi cùng ngươi
Hoàng Nê Ba tò mò nhìn nó một cái, nói: "Hả
Ngươi không cần về nhà sao
Mạt Trà hừ một tiếng, phì phì nói: "Hôm nay không về, hôm nay ta phải chơi ở ngoài một đêm
Cùng với bóng lưng của hai con mèo rời đi, thân ảnh Triệu Diệu chậm rãi hiện ra ở vị trí gần cửa chính, chính là chỗ mà Mạt Trà vừa nãy ngồi xổm, thì ra Triệu Diệu lo cho Mạt Trà nên cũng đứng đợi ở bên cạnh hơn ba tiếng đồng hồ
Xoa đầu Viên Viên, Triệu Diệu trong lòng thở dài: 'Haizz, cái tên này chưa từng làm mèo hoang, dù sao cũng vẫn hơi lo lắng
Cứ đi theo nó một lúc đi
Nghĩ một lát, hắn vẫn đi theo: "Đi thôi Viên Viên
Nhờ vào Viên Viên ẩn thân và ảo thuật của Elisabeth, Mạt Trà đương nhiên là không thể phát hiện ra hắn được
Hoàng Nê Ba dẫn Mạt Trà đi đến thùng rác trước tiên, Mạt Trà nhăn mặt bịt mũi lại nói: "Hoàng Nê Ba, ngươi đến cái thùng rác này làm gì vậy, đây toàn là rác rưởi của người khác bỏ đi mà
Hoàng Nê Ba nhẹ nhàng nhảy lên, nhảy vào trong thùng rác, vừa tìm vừa nói: "Không phải đâu, tuy là đồ bỏ đi, nhưng mà đôi khi người ta cũng vứt đồ ăn thừa vào đó đấy, oa
Trúng rồi
Hoàng Nê Ba ngậm một cái đầu cá nhảy ra, ném lên trên đất rồi nói: "Hôm nay trúng mánh lớn rồi, lại có được cái đầu cá to thế này
Nó nhìn Mạt Trà nói: "Mạt Trà, ngươi ăn trước đi, ta mời ngươi
"Ày
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mạt Trà nhìn cái đầu cá bẩn thỉu, lại nhìn vẻ mặt đói khát của Hoàng Nê Ba, lắc móng vuốt nói: "Không cần, ta mới ăn no rồi, bụng vẫn còn căng, ngươi ăn đi
"Ừm, ta ăn đây
Hoàng Nê Ba vui vẻ vồ lấy đầu cá ăn ngấu nghiến, ăn được một nửa thì bỗng có người đến: "Tránh ra tránh ra
Mèo hoang đáng ghét, lại làm thùng rác bừa bộn
"Cái tên này
Mạt Trà nhìn người đàn ông hùng hổ, mắt liền sáng lên định ra tay, Hoàng Nê Ba vội kéo nó trốn vào trong bụi cỏ
Mạt Trà tức giận: "Ngươi cản ta làm gì, ta muốn trực tiếp ra tay dạy dỗ hắn một trận
Hoàng Nê Ba lắc đầu nói: "Làm thùng rác bừa bộn là do mình sai rồi, với lại không có việc gì đâu, mình cứ chờ một chút hắn sẽ đi ngay
Chờ người đàn ông đi rồi, Hoàng Nê Ba liền lập tức chạy ra ngậm lấy đầu cá rồi chạy về: "Đi thôi Mạt Trà
——✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯ Cầu Vote 9-10 ở cuối

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.