Chẳng Lẽ Ta Là Thần

Chương 80: thất lạc Mạt Trà




Trong quán cà phê, Mạt Trà lại đang đứng trước mặt kính bóng loáng, ngắm nghía cái đầu của mình, thỉnh thoảng lại tạo đủ kiểu dáng vẻ
"Không có lý nào a
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Sao lại thế này
"Ta rõ ràng đáng yêu như vậy mà
Lại còn rất ngầu nữa
"Chẳng lẽ đôi bao tay trắng của ta, cũng không hấp dẫn được bọn họ sao
Hắn quay đầu nhìn một chút, liền phát hiện trong tiệm khách nhân ngoài trừ những người đang chơi điện thoại hoặc máy tính để làm việc và chơi game, thì phần lớn mọi người đều vây quanh Elisabeth, một số ít thì thân thiết với Mang Quả, thậm chí Viên Viên cũng có một bé gái ôm lấy, khiến trong lòng hắn càng thêm phiền muộn
Ngay lúc này, hắn thấy Hoa Tỷ đang đứng ngoài cửa sổ nhìn vào quán cà phê, lập tức vươn hai tay không đập vào cửa kính, con ngươi mở to, mắt trợn tròn, bộ dạng vô tội lại hồn nhiên nhìn về phía người phụ nữ trung niên
Nhưng Hoa Tỷ đang thắc mắc vì sao quán cà phê mèo thần lại đông khách như thế, làm sao có thể cho hắn sắc mặt tốt
Thấy một con mèo đất nhìn mình chằm chằm, liền lườm một cái rồi đi luôn, trong lòng lẩm bẩm: "Chẳng lẽ bây giờ thích mèo nhiều vậy sao
Mở quán cà phê mèo lại đông người thế
Bị trợn mắt, Mạt Trà lại một lần nữa bị đả kích, cả người tinh thần tan rã nhìn theo bóng lưng Hoa Tỷ rời đi, tự lẩm bẩm: "Tại sao có thể như vậy
"Chẳng lẽ ta..
"...Thật sự không hề đáng yêu chút nào
Mạt Trà tự nhiên không phải không đáng yêu, chỉ là so với Mang Quả và Elisabeth thì vẫn kém một chút, huống chi còn là một đám mèo nông thôn ở chung với hai giống mèo khác, đương nhiên sẽ càng làm nổi bật lên vẻ đáng yêu của những giống mèo kia
Liền thấy hắn ủ rũ cúi đầu đi tới gầm một cái bàn, phía trên đột nhiên vang lên một giọng nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"A
Con mèo này nhìn kỹ lại thì cũng hết sức đáng yêu đấy chứ
Trong giây lát nghe được giọng nữ này, hai mắt Mạt Trà lập tức sáng lên, bỗng nhiên ngẩng đầu lên, liền thấy Triệu Lôi đang cúi đầu nhìn về phía hắn
Lúc này Mạt Trà mừng rỡ chạy tới, muốn ôm lấy chân Triệu Lôi cọ cọ
"Mèo đất tránh ra
Nào ngờ còn chưa kịp cọ, liền bị Triệu Lôi đá nhẹ một cái: "Đừng có chắn đường
Mạt Trà nằm soài trên mặt đất, vẻ mặt thê lương nhìn Triệu Lôi ôm Môi Cầu sau lưng vào trong tay
Triệu Lôi cười hì hì nói: "Con mèo này nhỏ thật đó, quả nhiên động vật nhỏ khi còn bé vẫn là đáng yêu nhất, nhưng mà xem này, nó chỉ lớn bằng bàn tay của ta thôi
Môi Cầu khó chịu gạt hai bàn tay của hai cô gái đang sờ mình ra, "Tê" một tiếng định nhe răng ra dọa người, làm Triệu Lôi giật mình, rồi nó nhảy thẳng xuống đất bỏ chạy
Triệu Lôi vỗ vỗ ngực nói: "Con mèo con này dữ thật đấy
"Đến Môi Cầu còn được hoan nghênh hơn ta..
Mạt Trà loạng choạng bước ra ngoài, hướng phía nhà vệ sinh của mèo mà chạy, vừa chạy vừa gào khóc: "Ta không muốn nói chuyện với loài người nữa
Ta hận các ngươi
Ta hận cái thế giới chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài này
Ở phía xa, Viên Viên đang bị một bé gái vuốt ve bụng, nhìn bộ dạng mặt không biểu tình, nhưng trong lòng thì đang cười ha hả, đến cả cái bụng mỡ cũng rung lên, dường như không thể nhịn được cười
Kết quả là cho đến tận tối, Mạt Trà đều trốn trong nhà vệ sinh, không chịu ra ngoài
Sau khi quán cà phê đóng cửa, Triệu Diệu tính toán một chút, chỉ trong vòng năm ngày ngắn ngủi đã kiếm được khoảng ba bốn ngàn, đây vẫn chỉ là bước khởi đầu, danh tiếng của quán vẫn đang tăng lên, chưa thật sự bùng nổ và phát triển
Cũng như hắn nghĩ, Âm Vô Lĩnh Vực hiệu dụng rất mạnh mẽ, đủ khiến phần lớn khách hàng lưu luyến không muốn về
Trong khoảng thời gian này khách quen của quán gần như chiếm tới chín mươi phần trăm, hắn tin rằng chỉ cần tiếp tục duy trì thì việc kinh doanh sẽ ngày càng tốt, ngày càng đông khách
"Không chừng qua một thời gian nữa, sẽ hết chỗ ngồi mất thôi, đến lúc đó mua một cốc đồ uống chỉ có thể ngồi một tiếng, muốn ngồi thêm thì phải mua thêm đồ uống nữa
Triệu Diệu không nhịn được mà đắc ý nghĩ
Quán cà phê kinh doanh càng ngày càng tốt, thời gian làm nhiệm vụ hàng ngày cũng bị rút ngắn lại
Hiện tại Triệu Diệu mỗi ngày đi tuần tra, đều mang theo Mạt Trà hoặc Elisabeth đi dạo trong khu dân cư, việc rèn luyện năng lực và chơi đùa hằng ngày đều được giải quyết tại quán cà phê
Nhưng đêm nay, hắn lại có dự định khác
Dọn dẹp quán cà phê mèo xong, Triệu Diệu tiện đường đưa Tiêu Thi Vũ ra bến xe buýt, rồi chở bốn con mèo siêu năng và Bạch Tuyền về nhà trước, sau đó mang theo Elisabeth và Mạt Trà lái xe về phía vườn bách thú
"Khu thú dữ trong vườn bách thú hoang dã phát điên sao
Ha ha, còn có người thấy hổ khiêu vũ nữa
Triệu Diệu vừa xem tư liệu ghi lại trên điện thoại, khóe miệng vừa lộ ra một nụ cười mỉm
Hắn cũng không ngờ lại còn có mèo siêu năng trà trộn trong vườn bách thú
Ở ghế phụ lái, Elisabeth nhàn nhã liếm láp bộ lông của mình, nàng vẫn cảm thấy trên người có mùi của những người khác
Còn ở trên đệm ghế phụ lái, Mạt Trà thì nằm sấp một cách vô hồn, trông không còn chút sinh khí nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn Mạt Trà nằm bất động, Triệu Diệu nhếch miệng, nói: "Mèo ngốc, ngươi định buồn chán đến bao giờ nữa đây
Hôm nay trưa đã trốn trong nhà vệ sinh rồi, ngày mai mà còn như vậy nữa, ta sẽ coi như ngươi lười biếng không làm việc đấy, tất cả skin ngươi đừng có mà mơ nữa
Mạt Trà quay đầu lại, vẻ mặt đờ đẫn nói: "Thì có sao, đằng nào cũng chẳng ai thích ta, cũng chẳng ai muốn ôm ta, sờ ta, cứ để ta một mình trốn trong nhà vệ sinh cho rồi
"Ách
Elisabeth liếc Mạt Trà một cái rồi nói: "Đúng đấy Triệu Diệu, loại mèo phế như này thì cứ để nó ở nhà là được, ai đến quán cà phê mèo lại muốn chơi với loại mèo như thế này
Dù sao quán cà phê mèo chỉ cần một mình ta là được rồi
Lần này đối mặt với sự trào phúng của Elisabeth, Mạt Trà lại hiếm khi không phản bác, chỉ là dùng chân ôm lấy đầu, bộ dạng như muốn chôn đầu xuống
Triệu Diệu giật giật khóe miệng, nhìn dáng vẻ thảm hại của Mạt Trà rồi nói: "Thực ra thì, muốn được yêu thích hơn cũng không phải là không có cách giải quyết
Mạt Trà không trả lời, chỉ là đôi tai mèo run lên để mọi người biết nó vẫn đang lắng nghe
Triệu Diệu nghĩ một lát rồi nói: "Sở dĩ Elisabeth và Mang Quả được yêu thích hơn, suy cho cùng cũng là do chúng nó là mèo giống, mèo giống được nuôi như thú cưng chuyên dụng thì đương nhiên hình dáng bên ngoài sẽ phù hợp với thẩm mỹ của loài người hơn
Huống hồ mèo nông thôn bình thường thì ở đâu cũng có, của hiếm thì mới quý, bọn họ nhìn một con mèo nông thôn như ngươi thì sự hứng thú chắc chắn sẽ không thể nào bằng Mang Quả hay Elisabeth
Nghe xong lời Triệu Diệu, Mạt Trà có vẻ còn thất vọng hơn, cả người giống như cá chết lật lên, tuyệt vọng nói: "Mấy người đừng để ý đến tôi, tôi là mèo phế rồi, cứ để tôi ở nhà chơi game Vương Giả Vinh Diệu mỗi ngày là được rồi
"Con mèo chết tiệt này
Còn muốn trốn trong nhà không chịu làm việc
Triệu Diệu thầm mắng một câu trong lòng, rồi lại dỗ dành: "Nhưng tuy ngươi không phải mèo giống, nhưng ngươi có thể giả làm mèo giống mà
Tai Mạt Trà giật giật, Elisabeth cũng nhìn lại: "Cái này còn giả được á
Triệu Diệu cười một cái nói: "Mèo tai cụp nhìn thì thế nào
Ngươi có thể giả làm mèo tai cụp mà
Theo ta được biết, mèo có thể điều khiển tai của mình mà, khi sợ hãi, hưng phấn hay thoải mái thì tai không đều sẽ ép sát vào đầu sao, cái đó gọi là tai máy bay đúng không, làm cho tai gập lại giống mèo tai cụp, hẳn là cũng được đấy chứ."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.