Chương 48: Êm tai lại hay ho
Chụp ảnh chung đương nhiên là không có chuyện chụp ảnh chung
Là một người ngạo kiều đúng chuẩn, Hạ Dạ Sương nhất định muốn dằng co một chút, để Lục Tinh van cầu nàng
Ít nhất phải..
Ít nhất cũng phải Lục Tinh học theo động tác vừa chắp tay trước ngực, vừa nói: Xin nhờ, xin nhờ, ta thật sự rất muốn cùng ngươi chụp ảnh chung
Nghĩ đến dáng vẻ đó của hắn, khóe miệng Hạ Dạ Sương cong lên, niềm vui sướng gần như muốn tràn ra
Nàng thích ở chung một chỗ với Lục Tinh, Lục Tinh nói chuyện êm tai lại hay ho, luôn luôn có thể chọc nàng cười
Số tiền này bỏ ra thật đáng
Lục Tinh kỳ quái liếc nhìn Hạ Dạ Sương
Không phải
Cái tên ngạo kiều chết tiệt này lại đang nghĩ linh tinh chuyện gì thế
Thôi đi, nghĩ mãi cũng không ra
Lịch trình của Lục Tinh rất bận rộn
Buổi chiều thi xong môn tiếng Anh thì cũng khoảng bốn giờ
Trong khi các bạn học vui vẻ hoặc tan nát cõi lòng,
thì hắn phải đi cùng Ôn Linh Tú dạo phố, sau đó buổi tối đi xem kịch ở rạp hát
Thời gian của kẻ có tiền cũng giản dị mà tự nhiên như vậy
Thời gian của kẻ liếm cẩu chuyên nghiệp cũng bận rộn và vất vả như đi chợ
Lục Tinh cũng không muốn lề mề, thấy thời gian sắp hết giờ nghỉ trưa rồi, bèn lên tiếng
"Giờ nghỉ trưa sắp hết rồi, buổi chiều còn thi tiếng Anh, ta phải về xem lại bài mẫu viết văn, ta đi đây
Hạ Dạ Sương đột ngột bị kéo ra khỏi thế giới tưởng tượng, trong mắt tràn đầy kinh ngạc
Chỉ có thế thôi sao
Chỉ có thế thôi sao
Chỉ có thế thôi sao
Ngươi đáng lẽ phải van cầu ta chứ, ngươi van cầu ta, chúng ta có thể tùy hứng chụp hình chung mà
Đáng tiếc thật
Lục Tinh đi tới cửa, hăng hái vẫy vẫy tay với nàng
"Gặp lại
Ngày nào cũng gặp
Rắc
Cánh cửa phòng đàn đóng lại
"Đi..
rồi
Gió thổi vào phòng đàn, lướt nhẹ qua mái tóc vàng óng ánh của thiếu nữ
Hạ Dạ Sương chợt có chút hối hận, nàng nên nói thẳng ra mới phải
Dùng tiền làm việc, mình là khách hàng của Lục Tinh, chẳng lẽ một tấm ảnh chung cũng không xong sao, hắn lại không thể không đồng ý mình
Tại sao vừa nãy không nói ra chứ
Hạ Dạ Sương nghiến răng, hai hàm răng ê ẩm
Rắc
Cửa phòng đàn lại lần nữa bị mở ra
Hạ Dạ Sương mong chờ ngạc nhiên ngẩng đầu lên, vừa hay đối diện với ánh mắt của dì nhân viên quét dọn
"Hạ tiểu thư, phòng đàn cần quét dọn không
Nỗi thất vọng tràn ngập cả phòng đàn..
..
Bốn giờ chiều
Ầm ào
Đến giờ, tất cả các phòng học đều vang lên tiếng ồn ào huyên náo, tiếng A B C D trả lời đáp án lớn đến mức dường như muốn lật cả nóc nhà lên
Lý Đại Xuân vừa ăn mì tôm, vừa cảnh giác liếc mắt nhìn ra bên ngoài, lẩm bẩm một mình
"Sao Lý ma đầu không đến
Trước đây mà thế này thì Lý ma đầu đã sớm bắt đầu quát mắng là các ngươi là đám tệ nhất mà ta từng dạy rồi
Lục Tinh thu dọn cặp sách, vừa cười vừa nói
"Đã quá quen rồi, chắc chắn là cô ta muốn để cho chúng ta thư giãn một chút, hiện tại lớp 10 lớp 11 còn chưa tan học, hay là cậu đi nhà ăn ăn một bữa cho thanh tĩnh đi
"Đúng đấy
Lý Đại Xuân nhanh chóng đứng lên, hùng hổ nói: "Bọn oắt con kia cứ như cả ngày chưa được ăn cơm ấy, vừa thấy ta là đã chen vào cướp ăn rồi, không được, hiện tại có cơ hội rồi, mình phải đi nhanh mới được
"Tinh Tinh, cậu có đi không
Lục Tinh lắc đầu cười nói: "Tớ không đi, nhà tớ có chút việc
"Sao nhà cậu cứ có việc hoài vậy
Lý Đại Xuân buột miệng nói ra, sau đó ngay lập tức hối hận, thận trọng nhìn Lục Tinh xin lỗi
"Tớ, tớ không có ý đó
Lục Tinh xua tay: "Không sao đâu, cậu thì biết gì, tớ còn phải kiếm nhiều tiền đấy
Không thể nói mình làm nghề liếm cẩu được, cũng không thể nói mình làm thêm được, chỉ có thể tìm một lý do như vậy
Thấy hắn không giận, Đại Xuân thở dài một hơi, bật cười thành tiếng
"Còn kiếm nhiều tiền đấy, chắc lại là mẹ cậu rửa chén cho hai đồng, cọ nồi cho năm đồng đúng không
Lục Tinh buông tay
"Cũng không kém nhau là mấy
Chẳng qua là mẹ của người khác thôi
Có điều hắn cũng không có mẹ
Lúc đi ngang qua Ngụy Thanh Ngư, Lục Tinh nghĩ đến chuyện hôm nay, lên tiếng cảm ơn
"Bánh kem của cậu ngon lắm, cảm ơn cậu
CMN
Lục Tinh chủ động tới bắt chuyện, Vương Trân Trân nhất thời hưng phấn, hận không thể thay Ngụy Thanh Ngư trả lời
Có hi vọng, có hi vọng rồi
Lần này thật sự có kịch
Ngụy Thanh Ngư tự nhiên cong khóe miệng cười với Lục Tinh, mái tóc dài đen nhánh được buộc lên, xinh đẹp mà cao lãnh không ai chạm vào được
"Không có gì
"Cậu cũng làm cho tớ chút đồ ăn đi
Hai ngày nay Ngụy Thanh Ngư trải qua thật vui vẻ
Không chỉ được ăn bữa sáng do Lục Tinh làm, mà thậm chí đôi khi còn có thể cùng Lục Tinh tâm sự
Trước kia Lục Tinh luôn vụng về đối tốt với nàng
Nhưng bây giờ sau khi trò chuyện thẳng thắn với Lục Tinh, Ngụy Thanh Ngư mới nhận ra Lục Tinh thực ra là một người rất lạc quan và hài hước
Nàng thích nói chuyện với Lục Tinh, Lục Tinh nói chuyện vừa êm tai lại vừa thú vị, luôn có thể chọc cho nàng cười
Nhắc đến đồ ăn vặt, Lục Tinh vỗ đầu một cái
A đúng rồi
Nhớ ra chuyện này rồi
"Ngày mai tớ không làm bữa sáng cho cậu nữa, cậu tự nhớ mà kêu đầu bếp nhà cậu làm cho mà ăn nhé, đừng để bị tụt huyết áp đấy
Haizzz
Hắn thật đúng là một đại soái ca tốt bụng, dịu dàng và quan tâm mà
Nghe hắn nói vậy, sắc mặt Ngụy Thanh Ngư có chút cứng đờ, một lát sau đã hiểu ra nguyên nhân
Hạ Dạ Sương
Nhất định là bởi vì Hạ Dạ Sương
Ngụy Thanh Ngư cảm giác như có một luồng khí cản trở nàng nói ra cái tên này, đến cuối cùng nàng chỉ có thể khó khăn hỏi
"Ngày mai cô ấy muốn đến à
Lục Tinh gật đầu, bước chân nhanh hơn, nhanh chóng rời đi
"Ừ, tớ có việc đi trước, bái bai
Giọng điệu của hắn quá đỗi bình thường, nhẹ nhàng đến mức khiến cho khóe mắt Ngụy Thanh Ngư xót xa khó chịu
Cảm thấy mình khác thường, Ngụy Thanh Ngư có chút khó tin
Chuyện này không đúng, chuyện này thật sự không đúng
Trước kia nàng từng học vũ đạo, lúc đó toàn thân đều đau nhức đến mức không thể chịu nổi, nàng cũng không có cảm giác này
Hiện tại sao lại có cảm giác như vậy
Thậm chí, nàng căn bản cũng không muốn nhắc tên Hạ Dạ Sương trước mặt Lục Tinh
Chẳng lẽ chỉ là ham muốn chinh phục thôi sao, cái này thật chỉ là ham muốn chinh phục sao
Ngụy Thanh Ngư trầm mặc, bắt đầu nghi ngờ lý do thoái thác của Lục Tinh, ham muốn chinh phục sẽ không thể có loại cảm giác này
Khi nàng làm những bài toán hóc búa cần chinh phục, trong lòng nàng chỉ cảm thấy rất thú vị
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng tuyệt đối không thể có chuyện khóe mắt cay xè như bây giờ
Mấy ngày trước lúc Hạ Dạ Sương nhắc tới Lục Tinh trước mặt nàng, nội tâm của nàng một chút gợn sóng cũng không có
Nhưng hiện tại đổi lại là Lục Tinh chủ động nhắc đến tên Hạ Dạ Sương, sao lại có cảm giác ê ẩm xót xa như vậy
Ngụy Thanh Ngư chỉ là chậm hiểu, chứ không ngốc
Sau khi nghĩ đi nghĩ lại vài lần, ánh mắt của nàng dần dần tĩnh lặng lại
"Lục Tinh đang lừa dối ta, ta đối với hắn tuyệt đối không phải là ham muốn chinh phục, mà là..
Hai chữ quanh quẩn trong cổ họng của Ngụy Thanh Ngư, cuối cùng chậm rãi bật ra
"Là thích
Đúng vậy, nàng thích Lục Tinh
Như vậy cảm xúc vừa rồi mà nàng đã có là..
"Ghen
"Ta thích Lục Tinh, vừa rồi ta khác thường, là bởi vì ta đang ghen
Ngụy Thanh Ngư vốn vô tình phân tích người khác, giờ lại vô tình phân tích chính mình
Sau khi Ngụy Thanh Ngư hiểu rõ mọi chuyện, bông hoa cao lãnh trên mặt lộ ra một nụ cười tự giễu hiếm thấy
Đáng tiếc
Sau khi Lục Tinh rời khỏi nàng hai tuần, nàng mới phát hiện ra sự thật này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cái sự thật buồn bã này khiến cho Ngụy Thanh Ngư ý thức được rằng ông trời thực sự không thích nàng, nên mới sắp đặt số mệnh như vậy
Chờ đến khi Hạ Dạ Sương nhập học ngày mai, khoảng thời gian nàng có thể ở bên Lục Tinh sẽ càng ngày càng ngắn lại
Ngụy Thanh Ngư nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại
Vương Trân Trân ở bên cạnh run rẩy trong lòng, trong bụng thì mắng thầm, CMN, chẳng lẽ nàng sắp bị giết người diệt khẩu sao
Nàng vừa mới nghe thấy cái gì thế
Ngụy Thanh Ngư, cái người bạch nguyệt quang, hoa khôi cao lãnh nổi tiếng toàn thành phố, vậy mà lại nói mình đang ghen
"Thanh Ngư, cậu có ổn không
Ngụy Thanh Ngư hít sâu một hơi, mở mắt, trong mắt lần nữa khôi phục vẻ bình tĩnh
"Thứ Bảy này là tiệc sinh nhật của Hạ Dạ Sương
Vương Trân Trân gật đầu: "Cô ta không ưa cậu, không cần phải tặng quà làm gì, coi như không biết gì cũng được mà..
"Ta muốn đi
Hả
Vương Trân Trân sửng sốt
"Đi làm gì
Để bị Hạ Dạ Sương trào phúng à
Ngụy Thanh Ngư nặng nề nhìn bóng lưng Lục Tinh vừa rời đi, chậm rãi nói
"Đi gặp Lục Tinh
Hả
Vương Trân Trân vẫn không đồng ý, Hạ Dạ Sương đó quả thực là một phần tử không ổn định
"Lục Tinh bây giờ đang có quan hệ tốt với Hạ Dạ Sương, chắc chắn sẽ xuất hiện trong tiệc sinh nhật, cậu nhìn thấy hai người họ đứng chung một chỗ, liệu cậu có..
Vương Trân Trân không đành lòng nói tiếp
Ngụy Thanh Ngư nói với giọng điệu bình thản, nhưng lại rất kiên quyết
"Bọn họ không phải là người yêu
Vương Trân Trân thở dài
"Nhỡ hai người họ thật sự trở thành người yêu thì sao
Ngụy Thanh Ngư ngẩn người một chút, rồi bình tĩnh đáp
"Vậy thì ta sẽ chờ
Lục Tinh có thể lặng lẽ ở bên cạnh nàng hơn hai năm, nàng cũng có thể
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thôi xong rồi
Vương Trân Trân tuyệt vọng ngước nhìn trần nhà
Cô hoa khôi cao lãnh của cả thành phố, người bạch nguyệt quang trong mắt mọi người vậy mà đã bị Lục Tinh mê hoặc thành lốp xe dự phòng rồi
Má nó
Nghiệp chướng à!..
...