Chương 81: Nữ phù thủy đại nhân
Ngươi quên thả cóc xanh vào nồi
Cả một buổi sáng
Bên ngoài cửa sổ gió lay nhẹ, trong phòng ấm áp như mùa xuân
Lục Tinh cố gắng đuổi theo mạch suy nghĩ của Tống Quân Trúc
Không còn cách nào
Tống Quân Trúc dù hơi tự luyến, nhưng nàng có kiến thức uyên thâm thật sự
Không giống với mấy người mà cha mẹ là giáo sư, tiến sĩ, rồi tìm gia sư giỏi cho con cái
Nếu như là học sinh cấp 3 gặp nàng, chẳng khác nào ếch ngồi đáy giếng nhìn trời tháng trước
Nếu là sinh viên đại học gặp nàng, chẳng khác nào phù du gặp bầu trời xanh
Bất quá cũng có chỗ tốt
Từ góc độ kiến thức cao siêu mà nhìn nhận kiến thức cấp 3, Lục Tinh đột nhiên phát hiện, nhiều kiến thức cấp 3 là sai
Chỉ là để cho người ta dễ hiểu mà thôi
Đến trưa, Lục Tinh bỗng hiểu ra vì sao nói “học không bằng có người chỉ đường”
Cảm giác được học bá dẫn dắt, sảng khoái thật
Lập tức, hắn nhìn Tống Quân Trúc với ánh mắt rạng rỡ
Ừm..
Nếu có thể quay lại bài giảng của Tống Quân Trúc, sau đó thu phí kiến thức thì..
Hắc hắc, lại kiếm được một món hời
Cho dù hắn không thu phí, mà đăng lên mạng để giúp đỡ các bạn lớp 12 thì cũng coi như tích đức
Ai
Thật đáng tiếc
Thấy Lục Tinh nhìn mình chằm chằm, Tống Quân Trúc hơi mất tự nhiên nhìn vào bài thi, đưa ngón tay chọc vào đầu Lục Tinh, hiếm khi nhỏ giọng nói: "Nhìn ta làm gì, trên mặt ta có chữ viết à, đọc sách đi
Lục Tinh đột nhiên cảm thấy câu này rất quen thuộc
Hình như Tống Quân Trúc trước đó cũng từng nói
Bất quá, cùng một câu nói, ngữ khí đã khác quá nhiều rồi
Lục Tinh không khỏi cảm thán, quả đúng là nhờ hắn cẩn trọng nịnh nọt mà trời đất quỷ thần cũng phải khiếp sợ thì mới có được thế này
Hắn xứng đáng
Thấy thời gian không còn sớm, Lục Tinh hỏi Tống Quân Trúc: “Tống giáo sư, trưa nay muốn ăn gì, ta làm cho ngươi.”
Hắn nháy mắt với Tống Quân Trúc: “Làm nhiều một chút nhé, cảm ơn vị Tống giáo sư vĩ đại đã dạy kèm riêng, ân?”
Tống Quân Trúc nhìn thoáng qua tay Lục Tinh đang quấn băng vải, nghĩ nghĩ: “Không cần, ta làm cho ngươi.”
Hả
Nụ cười của Lục Tinh cứng đờ
Thôi rồi
Hắn nhanh chóng quay đầu nhìn mặt trời ngoài cửa sổ xem có mọc phía tây không
Không phải Lục Tinh xem thường Tống Quân Trúc
Mà thật sự là hắn không thấy Tống Quân Trúc có năng khiếu trong việc nấu nướng
Thế là Lục Tinh thăm dò: “Tống giáo sư trước đây cũng hay nấu ăn sao?”
Tống Quân Trúc mơ màng nhìn hắn, nhíu mày: “Nấu cơm khó lắm à?”
“Không phải chỉ là đem thịt của động vật và thực vật trộn vào nhau rồi đun sôi lên sao?”
Lục Tinh: … Ách
Không biết trong nhà Tống Quân Trúc có mì gói không, tối nay hắn dậy làm hai gói mới được
Đường đời thật gian nan, kết quả không ai lường trước được
Nửa tiếng sau
Nhìn Tống Quân Trúc bưng đồ ăn lên, Lục Tinh suy tư thật lâu rồi gắp một đũa khoai tây xào
Ha ha
Hắn không tin có người có thể làm khoai tây khó ăn được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một giây sau
Ha ha
Đúng là có
Ai bảo ngươi lại cho khoai tây sợi với gừng thái sợi xào chung thế này
Chơi trò dò mìn đấy à?
Lục Tinh rưng rưng đổi hướng đũa, định uống một ngụm canh
Lần đầu tiên ăn
Đôi mắt luôn ngạo mạn của Tống Quân Trúc giờ đây tràn đầy chờ mong: "Ngon không
Lục Tinh gian nan nuốt bát canh, sau đó hỏi: “Nói thật hay nói dối?”
Tống Quân Trúc ngẩn ra một chút: “Đều nói.”
“Nói dối thì là, oa tắc
Ngon quá đi
Chưa từng uống qua thứ gì có hương vị đặc biệt như vậy!”
“Còn nói thật thì… Nữ phù thủy đại nhân, lúc cô bỏ độc vào nồi quên cho cóc xanh vào rồi.”
Tống Quân Trúc trầm mặc
Tống Quân Trúc tức giận
Tống Quân Trúc trầm mặc xong lại xảy ra giận dữ
Sao có thể khó ăn đến vậy
Đây là lần đầu tiên cô nấu cơm đấy
Một giây sau
Tống Quân Trúc lặng lẽ bỏ đũa xuống, cầm điện thoại lên hỏi Lục Tinh: “Muốn ăn nhà hàng nào?”
Sự thay đổi thái độ trước sau bất nhất khiến Lục Tinh không nhịn được cười thành tiếng
Tống Quân Trúc liếc xéo hắn một cái, cũng không thật sự tức giận
Bỗng nhiên, Lục Tinh cảm thấy Tống Quân Trúc thật sự thay đổi rất nhiều rồi
Ít nhất là trước kia khi hắn cười như thế, Tống Quân Trúc đã nhéo má hắn mắng là tên vô tích sự
Ăn cơm trưa xong, Tống Quân Trúc lại bắt đầu dạy kèm
Lục Tinh nghe được phấn chấn hẳn lên, cái này so với bị quất roi còn thích hơn nhiều
Hơn nữa, người ta ở ngoài còn phải tốn nhiều tiền mời gia sư, hắn trực tiếp nghe Tống Quân Trúc là gia sư hạng vàng giảng bài hơn nữa còn có tiền cầm
Hắc hắc, thích chết mất
Thần tài, ta yêu ngươi chết mất
“Đầu óc của ngươi cũng được đấy, có vấn đề gì thì cứ hỏi ta trên wechat, thứ bảy chủ nhật có thể hỏi trực tiếp.”
“Lần này thi thử tiến bộ rất nhiều, đến khi thi thử lần hai, nếu ngươi lọt vào top mười, thì có thể vào đại học thủ đô rồi đấy.”
Tống Quân Trúc nghiêm túc phân tích cho Lục Tinh nghe
Có được một gia sư thiên tài như nàng, việc Lục Tinh tiến bộ là chuyện chắc chắn
Thật ra Lục Tinh cũng rất tò mò
Rốt cuộc vì sao Tống Quân Trúc không đến đại học thủ đô dạy học, ngược lại muốn ở lại Hải Thành
Vì sao Tống Quân Trúc có nhiều tiền như vậy, mà ngày nào cũng sống ở biệt thự một mình giống như ông lão cô độc mà lại không có chút hơi người nào chứ
Bất quá, ai cũng có quá khứ của mình nên hắn cũng không muốn truy hỏi ngọn nguồn tìm câu trả lời
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Rất nhiều chuyện vốn dĩ không có đáp án
Đến tối
Tống Quân Trúc giảng hai tiếng toán liên tục khiến Lục Tinh đầu óc choáng váng
Mãi đến khi Tống Quân Trúc dừng lại
Hắn vừa rót cho Tống Quân Trúc cốc nước xong, quay đầu lại thấy Tống Quân Trúc đã thay một bộ quần áo khác, trên tay còn cầm theo một chiếc hộp đen tinh xảo từ trong phòng ngủ bước ra
Lục Tinh ngẩn người
Bên trong chiếc hộp đen kia là mấy thứ đồ mà Tống Quân Trúc từng dùng để nghịch lúc trước, nhưng đây không phải trọng điểm
Ai có thể nói cho hắn biết..
Tại sao Tống Quân Trúc lại mặc đồ hầu gái chứ
Tại sao lại đeo kính không gọng còn đội tai mèo nữa chứ
Ai bảo cô ta ăn mặc như thế này
Trong lúc Lục Tinh đang ngẩn người, Tống Quân Trúc cố tỏ vẻ trấn tĩnh ném chiếc hộp đen cho Lục Tinh, mặt không cảm xúc nói: “Chọn một cái đi.”
Lục Tinh: Hả??
Không hiểu, nhưng là tôn trọng
Lục Tinh tùy ý chọn một cái, đợi Tống Quân Trúc ra chỉ thị tiếp theo
Tống Quân Trúc lườm hắn một cái, tay cầm váy đứng ở trước cửa sổ sát đất
Nàng đã làm tổn thương Lục Tinh quá nhiều, vậy mà Lục Tinh vẫn không oán hận nàng, ngược lại như một chỗ trú mưa, cho nàng một nơi an toàn
Mấy ngày nay nàng thường xuyên mơ, có lúc mơ thấy hồi nhỏ mình bị đánh, có lúc lại mơ thấy mình đánh Lục Tinh
Lục Tinh không hận nàng, nàng lại bắt đầu thấy bất an, nàng trước giờ tin tưởng vào giác quan thứ sáu của mình
Nàng cảm thấy mình sắp không nắm bắt được Lục Tinh rồi, cho nên nàng mới đi xem thử mình có bao nhiêu tài sản
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khi thấy Lục Tinh che mưa gió mà chạy đến, Tống Quân Trúc nghĩ, không sao
Bất luận là dạy hắn học, hay cho hắn tiền, hay làm bất cứ cái gì khác, đều không sao
Nàng muốn tiêu trừ cái cảm giác bất an này
Khi còn bé bị đánh, nàng luôn nghĩ rằng sớm muộn gì cũng có một ngày đánh trả lại được
Vậy thì cứ đánh trả lại đi
Ngoài cửa sổ gió mưa ầm ầm
Tống Quân Trúc nhìn chằm chằm vào mặt mình phản chiếu trên mặt kính, một lát sau, nhắm mắt lại, môi đỏ từ từ phun ra hai chữ: “Đánh ta.”
CPU của Lục Tinh chết máy hoàn toàn............