Chương 59: Xã đoàn
(Hai chương phía trên là do tối hôm qua hứng chí dâng trào mà viết, cũng coi như là phiên ngoại vậy, cũng giải thích một chút thân ảnh nhỏ bé trong mộng cảnh phía trước
Mọi người xem có chút mông lung, cũng trách Lão Dương ta đây xúc động, ha ha ha… Tăng thêm một chương này để tạ lỗi cùng mọi người.) Ngày kế tiếp… Lâm Mộc Trạch mở mắt, nghiêng đầu nhìn thoáng qua Tiểu Lâm học trưởng vẫn còn đang ngủ say, cũng không vội vàng rời giường, nhẹ nhàng đưa tay, lật xem điện thoại… 6:15
Vẫn còn sớm… Khẽ ôm chặt Tiểu Lâm học trưởng trong khuỷu tay, khóe miệng Lâm Mộc Trạch không tự chủ được nở một nụ cười
“Meo meo ~~” Trong giấc ngủ, Tiểu Lâm học trưởng khẽ rên một tiếng, lật mình, để lộ chiếc bụng mũm mĩm
Lâm Mộc Trạch có chút bất đắc dĩ nhìn thoáng qua tiểu gia hỏa này, nhẹ nhàng kéo chăn, đắp lại bụng tiểu gia hỏa, để tránh bị cảm lạnh
… Thời gian trôi đến bảy giờ rưỡi… Chuông báo thức của mọi người lần lượt vang lên, Sở Nam tỉnh dậy đầu tiên, chống tay ngồi dậy, nghiêng đầu nhìn thoáng qua giường của Lâm Mộc Trạch
Nhìn thấy Lâm Mộc Trạch đang cúi đầu ngắm nhìn Tiểu Lâm học trưởng, khóe miệng hắn không khỏi hơi nhếch lên
Xem ra, trong suốt hơn một tháng qua, tính cách có chút bế tắc của Mộc Trạch đã thay đổi được như bây giờ, không chỉ nhờ có Lưu chỉ đạo, Triệu chính ủy và ta đây, mà Tiểu Lâm học trưởng cũng là một đại công thần
Người chưa từng tiếp xúc sâu với Lâm Mộc Trạch có lẽ không biết, kỳ thật bản thân Mộc Trạch cũng có sức hút rất lớn
Chỉ là… Hắn giấu quá sâu, người khác còn chưa kịp cảm nhận đã từ bỏ
Thôi kệ, như vậy cũng rất tốt, để tránh tiếp xúc quá nhiều người, quá phức tạp, lại lần nữa bị tổn thương
“Ân a ~~~” Lưu chỉ đạo đưa hai tay lên, phát ra tiếng lầm bầm, hai chân đạp nước, đá tung chăn mền
“Ai… Thật không muốn rời giường chút nào, thật là phiền quá.” Triệu chính ủy lúc này cũng đã tỉnh, lần mò đeo kính, ngái ngủ nói, “chẳng phải sao, ngủ đến tự nhiên tỉnh thật sự là một loại yêu cầu xa vời.” “Được rồi, rời giường, rời giường.” Sở Nam cười một tiếng, dẫn đầu rời giường, sau đó gấp chăn
“Sở đại quan nhân, dạy ta xếp một cái chăn đậu hũ với.” Lưu chỉ đạo la hét, ánh mắt đầy khao khát
Sở Nam khinh bỉ liếc Lưu chỉ đạo, “lần trước chẳng phải đã dạy rồi sao, chính ngươi lại nói quá phiền phức, không muốn học
Hơn nữa… Thôi kệ, ngươi học không nổi đâu.” Lưu chỉ đạo ngượng ngùng cười một tiếng, suýt chút quên mất, “ha ha ha… Thôi, không học nữa, tự do tự tại, tùy tâm sở dục vẫn thích hợp với ta hơn.” Nói xong, tùy ý đá tung chăn, phối hợp xuống giường
“Tên gia hỏa không có nghị lực!” Sở Nam mắng một câu, không tiếp tục để ý, tiếp tục gấp chăn của mình
Có lẽ là vì tất cả mọi người đã rời giường, Tiểu Lâm học trưởng cũng không muốn làm người nằm ỳ, tứ chi dang ra tạo thành tư thế vặn người đặc trưng của loài mèo… “Meo meo ~~” “Ha ha… Chúng ta cũng rời giường thôi.” Lâm Mộc Trạch cười cười, xoa xoa đầu tiểu gia hỏa
… Rửa mặt xong xuôi, bốn người một mèo ra khỏi ký túc xá… Hoàn toàn như trước đây, Tiểu Lâm học trưởng sau khi ăn xong bữa sáng một cách yên tâm thoải mái, liền bắt đầu đi tuần tra địa bàn của mình
Bốn người cũng hướng phòng học đi tới… Một buổi sáng lên lớp, trừ Lưu chỉ đạo buồn ngủ ra, Lâm Mộc Trạch, Sở Nam, Triệu chính ủy vẫn nghe giảng rất chăm chú
So với cấp 3, việc học ở đại học tương đối vui vẻ và hài hước hơn, áp lực của sinh viên năm nhất cũng không quá lớn
Với những đồng học trốn học, giáo viên cũng chỉ cười cười, không hề răn dạy
Dù sao cũng đều là người trưởng thành rồi, cần phải chịu trách nhiệm đến cùng đối với sự lựa chọn của chính mình
Lưu chỉ đạo khó khăn lắm mới chờ đến giờ nghỉ giải lao, giữa lúc nhàm chán, hắn nhìn thấy Tô Thiến sau khi nghe điện thoại thì vội vã rời khỏi phòng học
“Sở đại quan nhân, Tô Thiến gần đây hình như không còn tìm ngươi nữa, là sao đây?” Triệu chính ủy nghe vậy, cũng xán tới, ý muốn hóng chuyện rõ ràng đến cực điểm
Sở Nam liếc qua Lưu chỉ đạo, “ta làm sao biết, chúng ta chẳng phải đều cùng nhau lúc lên lớp và tan học sao
Ngươi nếu muốn biết, tại sao không đi hỏi nàng?” Lưu chỉ đạo ngượng ngùng cười một tiếng, “được rồi được rồi, không tìm đến ngươi thì tốt rồi, tính cách của Tô đại thiên kim quá mức sắc sảo, hai người các ngươi không hợp.” “Cần ngươi nói sao?!” Sở Nam khẽ hừ một tiếng, không tiếp tục để ý cái tên Nhị Lăng vô tích sự này
… Giữa trưa ăn cơm xong trở lại ký túc xá, Lâm Mộc Trạch nhìn Triệu chính ủy đang gõ bàn phím liên tục, có chút hiếu kỳ, “Triệu chính ủy, ngươi đang làm gì vậy…?” Triệu Tỉ nghe vậy, cười nói, “a
Mộc Trạch cũng có hứng thú sao
Ta định chọn một cái xã đoàn để gia nhập, hiện tại đang kiểm tra giới thiệu về các xã đoàn trên diễn đàn trường học đây.” “Xã đoàn?” Lâm Mộc Trạch suy tư, sau đó nói tiếp: “Thời gian tuyển dụng xã đoàn không phải đã qua rồi sao?” Lâm Mộc Trạch nhớ rõ, thời gian tuyển dụng rầm rộ nhất là trong lúc huấn luyện quân sự
“Cái này không thành vấn đề, khi đó mọi người đều muốn cầu sự mới mẻ, bây giờ cảm giác mới mẻ đã qua, số người rút khỏi xã đoàn không phải là ít, cho nên những xã đoàn này vẫn sẽ tiếp nhận tân nhân.” Triệu Tỉ nâng gọng kính, bỗng nhiên nghĩ đến nếu Mộc Trạch cũng gia nhập một cái xã đoàn, kia có phải là vòng tròn của hắn cũng sẽ được mở rộng, như vậy, sẽ không chỉ giới hạn ở trong ký túc xá
Hơn nữa, các đoàn thể như xã đoàn thường là nơi tập hợp những đồng học có chung chí hướng, đối với Mộc Trạch mà nói, cũng coi như là một hoàn cảnh phát triển tương đối tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vì vậy, hắn mở miệng lần nữa mời, “Mộc Trạch, có muốn gia nhập một cái xã đoàn nào đó không?” Sở Nam và Lưu chỉ đạo nghe vậy, cũng xông tới
Sở Nam rất nhanh phản ứng được ý đồ của Triệu Tỉ, âm thầm cảm thán người như Triệu Tỉ, cái xưng hô chính ủy này đúng là không hề lãng phí chút nào
Lâm Mộc Trạch nghe vậy, trong nháy mắt lắc đầu bác bỏ
Sở Nam cười cười, “Mộc Trạch, đừng nhanh như vậy cự tuyệt nha, dù sao cũng phải thử nghiệm chứ, hơn nữa a… Xã đoàn đại học vẫn rất có thú vị.” “Đúng đó đúng đó, nếu như ngươi lo lắng gia nhập xã đoàn khác không có người quen, hai ta có thể cùng nhau mà.” Triệu Tỉ bắt đầu thao thao bất tuyệt chia sẻ phúc lợi và chỗ tốt khi gia nhập xã đoàn cho Lâm Mộc Trạch
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nội tâm Lâm Mộc Trạch cũng bắt đầu dao động
Việc bác bỏ vừa rồi là vô ý thức, là bản năng tự che giấu
Thế nhưng bản thân ta cũng không thể lẻ loi một mình a, hơn nữa… Ta cũng không thể cứ cùng ở chung một đời được… “Cái kia… Triệu chính ủy, ngươi muốn gia nhập xã đoàn nào?” Nghe thấy Mộc Trạch không còn cự tuyệt, Triệu Tỉ lập tức hiểu ý, có hy vọng rồi
Sau đó kéo qua ghế đẩu, để Lâm Mộc Trạch ngồi xuống, xoay màn hình để Lâm Mộc Trạch thấy rõ ràng hơn một chút
Sau đó bắt đầu nói rõ, “ta à, kỳ thật ta muốn gia nhập Tượng Kỳ Xã, còn có Thư Pháp Xã này, đúng rồi, còn có Động Mạn Xã (Anime Xã)
Hiện tại đang lựa chọn đây, ba xã đoàn này thời gian hoạt động hình như có chút xung đột.” Lâm Mộc Trạch như có điều suy nghĩ gật gật đầu, nếu như hắn muốn gia nhập xã đoàn, điều đầu tiên phải cân nhắc chính là thời gian hoạt động của xã đoàn
Sau đó bản thân buổi chiều còn phải rèn luyện, hơn nữa… Nếu có quái vật xuất hiện, e rằng mình… Sợ là còn phải rời đi
Vì vậy dò hỏi, “vậy Triệu chính ủy, ngươi muốn chọn lựa thế nào?” Triệu Tỉ chưa trả lời, mà là hỏi ngược lại, “Mộc Trạch, ngươi có muốn gia nhập xã đoàn nào không
Nếu có, ta cũng sẽ tham gia cùng ngươi.” Lâm Mộc Trạch suy nghĩ một chút, lắc đầu, bản thân từ nhỏ đến lớn, trừ việc chơi một vài trò chơi cùng ta ra, hình như không có gì đặc biệt yêu thích a
Nếu như trường học có một loại xã đoàn giống như chăm sóc tiểu động vật thì có lẽ ta thật sự cảm thấy hứng thú
“Triệu chính ủy, ta sẽ tham gia cùng ngươi, thế nhưng…” Triệu Tỉ hiếu kỳ nói, “Mộc Trạch ngươi cứ nói.” “Chính là… Có thể chọn một cái xã đoàn thời gian hoạt động không thường xuyên lắm không, ta… Cái đó… Ta bình thường còn muốn đi rèn luyện.” Lâm Mộc Trạch có chút xấu hổ
Triệu Tỉ phất phất tay, cười nói, “cái này không thành vấn đề, ta xem xét một chút a… Vậy thế này đi, chúng ta gia nhập Động Mạn Xã đi, hoạt động bình thường cũng sẽ không quá thường xuyên, chỉ là thỉnh thoảng sẽ tổ chức một vài hoạt động Anime, hoặc là cosplay nhân vật
Gia nhập xã đoàn này, thời gian vẫn rất tự do
Hơn nữa… Cán bộ bên trong nha, nhìn từ diễn đàn thì đều là những người tương đối dễ chung đụng
Lại còn có rất nhiều tiểu tỷ tỷ, ha ha ha ha….” Không đợi Lâm Mộc Trạch nói chuyện, Lưu chỉ đạo trong nháy mắt đâm đầu tới, “tiểu tỷ tỷ
Ta cũng đi, ta cũng đi!” Triệu Tỉ liếc qua Lưu chỉ đạo đang nhảy cẫng lên, khinh bỉ nói, “ngươi
Ngươi thôi đi, ngươi đi có thể làm gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Là bưng trà rót nước
Hay là đóng vai Hán gian?” “Con mẹ nó, làm sao ta lại không thể đi
Ta cũng muốn đi!” Triệu Tỉ thật sự chịu không nổi Lưu làm cứ như con ruồi ở bên cạnh, bất đắc dĩ gật đầu, “được rồi được rồi, đi đi đi
Mộc Trạch, vậy thì gia nhập Động Mạn Xã này.” Lâm Mộc Trạch cười gật gật đầu
Triệu Tỉ lại nhìn về phía Sở Nam, “Sở đại quan nhân
Cùng nhau không?” Sở Nam cười lắc đầu, “thôi, ta chơi không hợp, các ngươi gia nhập là tốt rồi
Ngày hôm qua đội bóng rổ khoa chúng ta có mời ta gia nhập, ta còn chưa nghĩ ra
Đã các ngươi cũng gia nhập xã đoàn, vậy ta cũng tham gia đội bóng rổ đi, vừa vặn cũng là sở trường của ta, ha ha ha…” “Ha ha ha… Cái đó là nhất định rồi, nghe nói cuối năm trường học muốn tổ chức đại hội thể thao mùa đông, có giải bóng rổ, đến lúc đó chúng ta sẽ thành đoàn đến cổ vũ cho ngươi.” “Ha ha… Đó là điều đương nhiên, coi như là hậu viện đoàn chuyên môn của ta, các ngươi nhất định phải có mặt mới được.” Trong tiếng cười vui vẻ, bốn người 307 cũng đã quyết định tham gia một đoàn thể thú vị nhất trong đại học, đó chính là xã đoàn
…
