Chính Là Tiểu Tử Ngươi, Cho Tiểu Sư Muội Nhóm Viết Thư Tình?

Chương 103: Đối phương cướp rõ ràng là nàng kịch bản!




"Sư muội Liễu Hạ Lam nói đùa rồi, chúng ta há lại người như vậy
"Hôm nay chuyện này hoàn toàn là hiểu lầm, chúng ta chẳng qua là tới tận cửa xác minh mà thôi
"Hiện tại đã xác minh xong, chúng ta không nên làm phiền nữa
Đối mặt Liễu Hạ Lam hùng hổ dọa người, Dương Thải Thạch trong lòng rõ ràng, kế hoạch khiêu khích hôm nay đã thất bại hoàn toàn
Bọn hắn có thể bắt nạt Bạch Hoài Trần chỉ là một đệ tử ngoại môn, không có chỗ dựa
Nhưng Liễu Hạ Lam đứng ra lại khác, đối phương thân là đệ tử Thương Trúc Phong, nếu bọn hắn còn dám làm càn, đối phương trở về mách sư phụ, trưởng lão Thương Trúc Phong tìm đến..
Mấy người nhất định không có kết cục tốt
Bởi vì điều đó đồng nghĩa bọn hắn sẽ làm mất mặt sư phụ mình, vô duyên vô cớ làm sư phụ mất thể diện
"À, đúng là lũ bắt nạt kẻ yếu
Liễu Hạ Lam cười lạnh một tiếng, như gà mẹ che chở gà con, bảo vệ Bạch Hoài Trần sau lưng, trong miệng cũng không nể nang gì
Lời nói đó, khiến Bạch Hoài Trần được che chở sau lưng cảm thấy vô cùng thoải mái: Không tệ, sức chiến đấu vượt trội, xem ra mấy tháng thư tình ta cố gắng viết không uổng phí
Thời khắc mấu chốt, vẫn là đáng tin cậy
Đặc biệt là tối qua Liễu Hạ Lam vừa bày tỏ hảo cảm với hắn, hành động bảo vệ này hôm nay đã nói lên quá rõ rồi
Cái gì
Trốn sau lưng phụ nữ không phải hảo hán
Ha ha..
Ghen tị thì cứ nói, ta không để bụng
Có người đứng ra giúp đỡ đương nhiên là chuyện tốt, Bạch Hoài Trần cũng vui vẻ đứng xem trò hay
""
Đối mặt với sự chế nhạo của Liễu Hạ Lam, mấy người ngây ra không dám đáp trả
Bọn họ đường đột tới đây, nếu như còn dám tùy tiện phản bác, rất dễ dàng sẽ biến thành lấy nhiều đánh ít, đến cửa ức hiếp phụ nữ các kiểu, đến lúc đó có nhảy xuống Hoàng Hà cũng không rửa sạch được
Đây là ưu thế đặc biệt của sư tỷ muội Thương Trúc Phong, những người khác căn bản không thể trêu vào
Hoàn toàn không ngờ trong nhà Bạch Hoài Trần còn giấu một vị Liễu Hạ Lam, mấy người kinh ngạc ảo não rời đi, tốc độ cực nhanh
Dừng lại thêm một giây, liền bị Liễu Hạ Lam mắng thêm một giây, cảm giác này tự nhiên không ai muốn trải nghiệm thêm
Chưa đến một phút, ba người vừa rồi còn vênh váo đắc ý, đến cửa gây chuyện, đã bị Liễu Hạ Lam mắng cho cút đi
"Tứ sư muội uy vũ
Sau khi mấy người kia rời đi, Bạch Hoài Trần vẻ mặt đầy khâm phục giơ ngón tay cái lên với Liễu Hạ Lam, thật lòng khen ngợi
"Hừ, cũng thường thôi
"Yên tâm, chỉ cần có ta ở đây, không ai dám gây phiền phức cho ngươi đâu
"Cho nên, ngươi tuyệt đối không nên có bất cứ gánh nặng gì trong lòng, cũng không cần phải sợ bị người tìm đến, cứ viết như bình thường là được
Liễu Hạ Lam vẻ mặt đắc ý ngẩng đầu, chấp nhận lời khen của Bạch Hoài Trần, sau đó phát hiện ra vẻ mặt của mình không phù hợp, vội vàng thu liễm thần sắc, tỏ ra thận trọng
Nàng giúp Bạch Hoài Trần chẳng phải là vì sợ đối phương bị ảnh hưởng sao
Việc Bạch Hoài Trần có viết thư cho Thương Dao hay không, nàng không hề quan tâm
Nhưng nếu vì Thương Dao mà ảnh hưởng, dẫn đến không còn hứng thú viết thư cho mình, hoặc là chất lượng viết thư không bằng trước kia thì còn gì nữa
Thế là, Liễu Hạ Lam đặc biệt để ý an ủi Bạch Hoài Trần, càng ra sức cổ vũ, ủng hộ hắn, để hắn đừng sợ, cứ mạnh dạn suy nghĩ, viết tiếp
Mọi chuyện có nàng chống lưng
Bạch Hoài Trần nghe vậy không khỏi vô cùng cảm động, hai tay nắm lấy tay Liễu Hạ Lam: "Tứ sư muội, muội thật tốt, đại ân không thể báo đáp, kiếp sau ta nhất định làm trâu làm ngựa cho muội
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Hắc hắc, không cần khoa trương như vậy, chỉ là chút chuyện nhỏ thôi, huống chi ta chẳng phải cũng ở đây sao, đương nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn
Liễu Hạ Lam không hề nhận ra hai tay mình bị đối phương nắm trong tay, đối diện với lời tán thưởng cùng thái độ của Bạch Hoài Trần, có chút hài lòng
[Sách, đúng là tên trăng hoa.] Đối diện với Liễu Hạ Lam không hề hay biết dụng tâm hiểm độc của mình, Bạch Hoài Trần ở trong lòng hung hăng khinh bỉ bản thân một phen, hai tay lại nắm chặt hơn
Xoẹt xoẹt
Ở nơi xa, một bóng dáng màu đỏ đang ẩn mình trong bóng tối, thấy cảnh này tức giận đến lửa giận bốc lên, suýt chút nữa đã rút kiếm chém người tại chỗ
Không đúng
Chuyện này không đúng
Vì sao Liễu Hạ Lam lại ở đây
Đối phương rõ ràng đang cướp kịch bản của nàng
Lúc này người anh hùng cứu mỹ nhân phải là nàng
Người được Bạch Hoài Trần cảm kích vô cùng, nắm chặt tay phải là nàng
Tả Hồng Côi thật sự tức giận
Bao công sức sắp xếp cẩn thận bấy lâu nay của nàng để "nhìn phu thành rồng", vậy mà lại bị Liễu Hạ Lam đáng chết này phá hỏng
Cái tên đáng chết này chẳng phải thích vị công chúa kia sao
Sao tự nhiên lại dây dưa với Bạch Hoài Trần rồi
Mà dáng vẻ kia của đối phương, hình như đêm qua còn ở đây, mà lại đối với Bạch Hoài Trần rõ ràng là thái độ mập mờ
Nghĩ đến đây, Một ngọn lửa giận vô hình xuất hiện trong lòng Tả Hồng Côi, cây trúc bên cạnh vô cớ gặp nạn, bị nàng bóp nát vụn, phát ra tiếng gào thét yếu ớt
"Nắm đủ chưa
Thấy Liễu Hạ Lam nửa ngày không có phản ứng, Bạch Hoài Trần càng được một tấc lại muốn tiến một thước, không hề có ý buông tay
Tả Hồng Côi rốt cuộc nhịn không nổi nữa, cả khuôn mặt đen lại, rơi xuống nóc đình nghỉ mát, trừng mắt nhìn hai người phía dưới
""
Đối mặt với Tả Hồng Côi, Liễu Hạ Lam hậu tri hậu giác mới phát hiện có gì đó không ổn, không khỏi mặt nhỏ đỏ lên, trừng Bạch Hoài Trần một cái, đột ngột rụt tay về
Tên đáng chết
Nàng tốt bụng bảo vệ đối phương
Đối phương lại có ý đồ với nàng
Ân..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chiêu này không tệ, nhanh chóng ghi lại, đến lúc đó..
mình cũng thử một chút..
Hắc hắc
Vừa trừng mắt Bạch Hoài Trần xong, mặt Liễu Hạ Lam lại không hiểu hiện lên một nụ cười hài lòng
Bộ dáng kia, trong nháy mắt khiến Tả Hồng Côi hiểu lầm sâu sắc, tức giận quá hóa thẹn lại không làm gì được Liễu Hạ Lam, cuối cùng đem nỗi giận trút hết lên người Bạch Hoài Trần, hung hăng đá hắn một cước
Bạch Hoài Trần đáng chết
Nàng đã đại độ như vậy tha thứ, chủ động tỏ ý không ngại thu Lục Nguyệt Nhi làm thị nữ, vậy mà còn trêu hoa ghẹo nguyệt
Thật quá đáng
Kế hoạch của Tả Hồng Côi thất bại, trong mắt ứa ra nước mắt, sắp tức đến khóc rồi
Nàng vất vả mệt nhọc bận rộn suốt cả ngày, vừa giúp Bạch Hoài Trần tăng thực lực, vừa rộng lượng tán thành Lục Nguyệt Nhi làm thị nữ, còn vội vàng tìm đối thủ phù hợp
Kết quả, lại không hiểu sao làm áo cưới cho Liễu Hạ Lam
Làm gì có kiểu chơi người thế này
"Tê..
Ngươi làm gì đấy
"Ta có trêu chọc ngươi đâu
Bị Tả Hồng Côi tức giận mà ấm ức đá cho một cước, đầu Bạch Hoài Trần đầy dấu chấm hỏi, không rõ ý nghĩa vẻ mặt nóng nảy như thỏ bị dồn đến đường cùng của đối phương là thế nào
Hắn chẳng qua là thừa cơ nắm tay nhỏ của Liễu Hạ Lam một chút thôi mà, có cần ác độc như vậy không
Lại nói, lúc hắn bị ức hiếp thì không thấy bóng dáng đâu, lúc không có chuyện gì làm thì lại đúng giờ chạy đến phá đám chuyện tốt của hắn
"Hôm nay tâm trạng ta không tốt, ta đạp ngươi thì không được à
Đối diện với vẻ mặt "ta gặp nguy hiểm ngươi không có mặt, hết nguy hiểm không phá rối chuyện tốt của ta ngươi lại xuất hiện" của Bạch Hoài Trần, Tả Hồng Côi tức đến nghiến răng nghiến lợi
Bạch Hoài Trần: "..
Được rồi, hắn không chấp với người không bình thường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dù sao, người ta luôn có vài ngày không thoải mái, hắn có thể hiểu mà
"Hừ
Thấy Bạch Hoài Trần không nói gì, một bộ dáng vẻ "hiểu" cho qua, Tả Hồng Côi càng thêm tức giận, những nỗi buồn phiền và giận dữ ngập tràn không có chỗ trút, khiến nàng sắp nghẹn đến điên rồi
Nàng thật quá khó khăn
Bóng dáng Tả Hồng Côi biến mất không thấy, nàng trở về phòng của mình vùi đầu khóc nức nở
Đáng buồn chính là, ngay cả khi đau lòng, cũng không thể thể hiện ra ngoài, tránh để người ngoài biết
Giờ phút này, Tả Hồng Côi rất muốn đấm một phát vào mặt Liễu Hạ Lam, vừa mắng một câu: "Má nó!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.