Thôi Như Anh nói: "Đợi một khắc nữa, xem châm lửa
Nướng xong xuôi còn phải để nguội ba ngày, như vậy sẽ càng ngon hơn
Sở Ngọc Châu nói: "Càng ngon hơn, vậy có nghĩa là vừa nướng xong cũng đã ngon rồi
Nói như vậy cũng không sai, Thôi Như Anh cười cười: "Vậy một lát nữa mở ra nếm thử
Nàng cũng tò mò đây là mùi vị gì, nếu ăn ngon thì sẽ đem đi biếu, không ngon thì vẫn là mua ở ngoài sẽ tốt hơn
Lò nướng nóng hôi hổi, hai người canh giữ ở bên cạnh, trên mặt hai người được ánh lửa màu cam trong lò hắt lên
Từ lúc trời sáng đến tận khi trời tối, bỏ ra trọn hai canh giờ, Sở Ngọc Châu còn kịp ăn bánh bao, Thôi Như Anh đến bây giờ còn chưa được ăn gì
Sở Ngọc Châu xoa xoa tay nói: "Chắc chắn ngon, mứt táo nhân bánh ta đã nếm thử, ăn cực kỳ ngon, bánh này nướng lên chắc chắn càng ngon hơn
Thôi Như Anh trước đây cũng chỉ nhìn Triệu đại nương nướng qua, bản thân nàng đứng một bên quan sát, cũng không biết lúc này bánh đã nướng được hay chưa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một khắc thoáng cái đã trôi qua, Thôi Như Anh kéo vỉ ra xem một chút, màu sắc chưa đậm, còn phải nướng thêm một lát nữa
Một lúc sau, da bánh có màu sắc vừa vặn, nàng mới đem bánh trung thu đã nướng mang ra
Lúc này nướng hai mươi khối, trong nồi vẫn còn
Sở Ngọc Châu xông tới, Thôi Như Anh sợ nàng không chờ nổi, bèn nói: "Bánh còn hơi nóng, đợi nguội một chút đã
Sở Ngọc Châu gật gật đầu, đi quanh bánh trung thu hai vòng, không thể tin nói: "Như Anh, đây thật sự là hai chúng ta làm sao, ngươi có tráo đổi không đấy, sao ta lại thấy giống hệt ngoài hàng thế này
Nhị phòng cũng có mua bánh trung thu hiệu Ngũ Vị Trai
Sở Ngọc Châu đưa tay đụng đụng, đúng thật là nóng
Lúc nãy nướng là vị mứt táo, bởi vì chưa làm khuôn trước, cho nên dùng loại đơn giản nhất, phía trên in hai chữ 'Trung Thu'
Lúc này chắc chắn ăn không được vì quá nóng, còn phải đợi thêm một trận
Thôi Như Anh cười cười nói: "Đang còn nóng, đừng đụng vào
Không phải ngươi đã tận mắt nhìn thấy ta bỏ bánh vào lò hay sao, còn hỏi ngớ ngẩn vậy
Thôi Như Anh lại đi nướng những vị bánh khác, Sở Ngọc Châu được một lát lại hỏi nàng bánh đã chín hay chưa, một lát sau lại hỏi, cứ thế lặp đi lặp lại, Thôi Như Anh đành chịu, chỉ có thể bẻ trước một miếng
Nhân bánh vị mứt táo được xào lên, màu sắc ngả màu nâu đậm, bên trong còn rất nhiều hạt óc chó, tự mình làm nên dùng nguyên liệu đầy đủ, không có gì để chê cả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có hạt óc chó bị cắt mở, lộ ra mặt cắt còn một mảng lớn
Bây giờ nghe rất thơm, lớp vỏ bánh cũng rất mỏng, xem ra nhân bánh đầy ắp, hình như là làm cũng không tệ, xem bộ dạng là gần được rồi
Sở Ngọc Châu: "Oa
Trước kia ta ăn cũng chỉ có mứt táo, cái này được đấy
Thôi Như Anh: "Ngươi nếm thử đi, xem mùi vị thế nào
Hiện tại bánh đang nóng, đợi bánh nguội mùi vị hẳn là sẽ ngon hơn một chút
Loại bánh trung thu này đều là ăn nguội, lúc ăn nóng hẳn là sẽ mềm hơn một chút
Hơn nữa, bây giờ còn chưa đến thời điểm bánh nguội hẳn, da bánh có lẽ sẽ hơi khô
Chờ đến khi bánh nguội, vỏ bánh mềm mại nhân bánh ngọt ngào, khi ấy ăn nguội có thể nhấm nháp từ từ, dù sao cũng là đồ ngọt, ăn quá nhanh sẽ dễ ngấy
Bánh vẫn còn hơi bỏng, Sở Ngọc Châu cẩn thận bưng lấy rồi há mồm cắn một miếng, cắn xong ánh mắt của nàng xoát một cái liền sáng lên, vội vàng nói với Thôi Như Anh mấy tiếng ngon miệng, "Bánh này ngon thật đấy, thơm quá nha, so với bánh chỉ có mứt táo thì ngon hơn nhiều
Hôm nay, Thôi Như Anh đã nghe không biết bao nhiêu tiếng khen, bánh bao ngon, bánh trung thu cũng ngon, làm đồ ăn càng ngon hơn
Nàng cũng nếm thử một chút, quả thật rất mới lạ, hạt óc chó giòn càng làm tăng thêm vị, nhân bánh không quá ngọt, sẽ không gây ngấy, có điều phần vỏ bánh vẫn còn khô, ăn vào có hơi nghẹn, nhưng độ ngọt ngược lại vừa phải, hình dạng cũng không có bị vỡ ra
Rất tốt
Thôi Như Anh thấy Sở Ngọc Châu nói ngon miệng, hơn nữa lại làm nhiều, thế là mỗi loại vị lấy ra tám cái, toàn bộ để dành tặng người khác
Còn phần bánh thừa lại thì Sở Ngọc Châu có thể mang đi rồi tự mình canh lúc bánh đã nguội hẳn
Sở Ngọc Châu ban đầu nghĩ chia đều ra, sau đó nghe Thôi Như Anh nói cho nàng nhiều như vậy không khỏi cười cười: "Cho ta nhiều như vậy sao, rõ ràng là ngươi ra sức nhiều hơn mà
Thôi Như Anh nói: "Đồ vật đều là do ngươi mang đến, dù sao ta cũng biết làm, sau này nếu muốn ăn, chúng ta có thể làm tiếp
Sở Ngọc Châu: "Vậy ta liền không khách khí với ngươi, nhất định sẽ còn làm tiếp, cái bánh này ngon quá đi mất
Những vị khác trong nồi khẳng định cũng ngon, ta đã ăn thử trứng muối tan chảy đã cảm thấy vừa vặn rất vừa miệng rồi
Những loại bánh trung thu này tốn tiền không ít, lấy ví dụ như trứng muối, mỗi cái bánh có đến hai quả trứng muối
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thôi Như Anh cũng thích ăn bánh trứng muối tan chảy, bánh nhân sen nhuyễn hai trứng chắc chắn càng khiến người khác thỏa mãn hơn, đây đều do tự mình làm ra, tự nhiên sẽ có sự khác biệt
Thôi Như Anh quyết định, mỗi loại bánh trung thu sẽ tặng bốn cái, Hoàng tiên sinh một phần, Lục Vân Trăn một phần, đây là chính tay nàng làm, tâm ý là quan trọng, không cần thiết phải định ra số lượng bao nhiêu cân
Ăn xong nửa miếng bánh trung thu, chờ mẻ bánh trong lò nướng xong xuôi, Thôi Như Anh lại nếm thử một chút, cái này cắt ra ăn là ngon nhất, nhưng nếu chia không khéo một chút, sẽ bị xẻ lệch, chỉ có thể nhận được một phần nhỏ lòng đỏ trứng muối
Hai người đem bánh trung thu đã hoàn thành tách ra, thời gian trôi qua thật nhanh, ánh trăng trên trời ngày một tròn đầy, đợi đến ngày mười bốn này, Thôi Như Anh quan sát, thấy bánh trung thu đã để đủ ngày, không còn bị cứng nữa
Dùng giấy dầu gói lại cẩn thận, đem bánh trung thu mang đến học đường
Lúc đến nơi, Sở Ngọc Nhàn cứ nhìn chằm chằm vào hai người, Thôi Như Anh mới chợt nhớ ra Sở Ngọc Nhàn, tuy nhiên, giả sử có nhớ tới, cũng không định rủ nàng ta theo, dù sao chuyện này liên quan đến cửa hàng, làm sao có thể dẫn theo người của đại phòng đi cùng
Huống hồ, quan hệ vốn cũng không thân cận đến mức đó, nghĩ tới Triệu Uyển Chi cũng sẽ chuẩn bị quà biếu cho nàng ta vào dịp lễ, nên nàng cũng không lo lắng
Sở Ngọc Nhàn hôm nay đến sớm, nàng cùng Triệu Uyển Chi mang bánh trung thu đi tặng Hoàng tiên sinh, thế nhưng tiên sinh không nhận
Đối với mọi người đều như nhau, vậy nên, bánh của Sở Ngọc Châu và Thôi Như Anh đưa, chắc chắn tiên sinh cũng không nhận, mà còn xem bánh của hai người, chỉ thấy giấy dầu bọc, trông thật khó coi
Tan học, Thôi Như Anh cùng Sở Ngọc Châu xách theo bánh trung thu đuổi theo Hoàng tiên sinh, biếu bánh trung thu cho Hoàng tiên sinh
Hoàng tiên sinh cười cười, "Sắp tới Trung Thu, các ngươi có lòng như vậy ta rất cao hứng, bánh trung thu các ngươi giữ lại tự mình ăn đi, nhà ta cũng có rồi, cũng đã mua
Đại phòng, nhị phòng, tam phòng, hai ngày nay đều mang đồ đến biếu, Hoàng tiên sinh nhớ kỹ, làm người phải làm gương tốt, không nên nhận những thứ này, thế nên đều uyển chuyển từ chối
Sở Ngọc Châu nói: "Tiên sinh, cái này không giống những loại kia, đây không phải là mua ở ngoài, mà là do tự tay bọn ta làm
Thôi Như Anh: "Đúng vậy ạ, mùi vị dù không bằng bên ngoài, nhưng đây là tấm lòng của ta và Ngọc Châu, tiên sinh hãy cầm về nhà cùng sư mẫu ăn, mà lại cũng không nhiều
Thôi Như Anh thấy Hoàng tiên sinh mặt lộ vẻ do dự, trực tiếp nhét bánh vào, Hoàng tiên sinh có chút luống cuống, nhưng vẫn là nhận lấy
Sở Ngọc Châu cũng nhét bánh vào, "Tiên sinh, chúng ta đi đây
Hai người lúc trở về, Sở Ngọc Nhàn còn chưa đi, nhìn hai người tay không, không khỏi hỏi: "Hai ngươi biếu bánh trung thu cho tiên sinh à
Sở Ngọc Châu vừa muốn nói gì, Thôi Như Anh dẫn đầu nói: "Tự mình làm, không đáng bao nhiêu tiền, nên tiên sinh mới nhận
Sở Ngọc Nhàn nghĩ lại cũng đúng, cũng không nghĩ nhiều, liền trở về nhà
May mà Thôi Như Anh phản ứng nhanh, nói như vậy, Sở Ngọc Nhàn mới không để trong lòng, sau khi về đại phòng cũng không kể cho Triệu Uyển Chi nghe
Thôi Như Anh thở phào nhẹ nhõm, Sở Ngọc Châu lúc đầu còn định khoe khoang một chút, cuối cùng cũng không nói thêm gì nữa
Hôm nay vẫn như cũ, hai người lưu lại viết một trang chữ lớn, viết xong mới trở về, Thôi Như Anh dự định buổi trưa sẽ về nhà, nên sáng sớm đã mang bánh trung thu đến cho Lục Vân Trăn...