Cho Vay Tiền Liền Có Thể Mạnh Lên

Chương 2: đổ ước




Chương 2: Đặt cược Tần Phong ngẩng đầu nhìn lại
Chỉ thấy Tần Đại trưởng lão đang muốn bước vào trong phòng, liền bị một người phía sau lưng ngăn lại
“Tần Hải Uy, gia chủ mới rời đi ba năm, ngươi đã định ra tay với thiếu chủ sao?” Với thân là Đại Trưởng lão, Tần Hải Uy bị cản lại như vậy, mặc dù trong lòng rất tức giận, nhưng không trực tiếp nổi nóng
“Ta để hắn đi quản lý thương hội, đã là nể mặt lão gia chủ rồi.” “Nếu như hắn có thể quản lý tốt thương hội, ta sẽ thuận theo ý của lão gia chủ, thừa nhận hắn là vị trí thiếu chủ!” Nếu như kinh doanh không tốt, vậy chứng tỏ
Hắn chẳng những là phế vật trong việc tu luyện, hơn nữa còn không cách nào quản lý tốt gia tộc
Thử hỏi, người như vậy
Sao có thể đảm nhận vị trí thiếu chủ Tần gia chúng ta
Tần Phong nghe đến đây, trong lòng cũng cảm thấy có lý
Đến sớm không bằng đến đúng lúc
Để mình đi quản lý thương hội, chẳng phải mình đang lo không có vốn đầu tư khởi nghiệp sao
“Đại Trưởng lão định để cho ta đi quản lý thương hội?” Gặp Tần Phong tới, nụ cười trên mặt Đại Trưởng lão càng thêm tươi tắn
“Chính xác, không biết thiếu chủ ngươi có dám nhận lời?” Tần Phong mỉm cười
“Có gì mà không dám?” Đại Trưởng lão nghe vậy, nụ cười trên mặt càng thêm rạng rỡ
“Thiếu chủ quả thật rất có đảm lược!” “Nếu thiếu chủ sảng khoái như vậy, chi bằng chúng ta lập một cuộc đặt cược?” “Nếu như tháng sau lợi nhuận của thương hội không vượt qua 50.000 linh thạch hạ phẩm, ngươi liền giao chiếc chìa khóa truyền thừa này ra đây!” Đại Trưởng lão vừa dứt lời, lập tức có người lên tiếng
“Thiếu chủ, đừng nghe hắn!” “Hắn chỉ là đại trưởng lão, chỉ cần mấy lão già chúng ta không đồng ý, hắn không thể tước bỏ vị trí thiếu chủ của ngươi!” “Đúng vậy, lão già này đang giăng bẫy ngươi đấy!” Lời nói của Nhị trưởng lão, khiến nhiều người ở đây khẽ gật đầu
Thương hội đã sớm bị Tần Tiêu, con trai của Đại Trưởng lão tiếp quản ba năm trước
Trải qua ba năm hắn phung phí
Rất nhiều nghiệp vụ của Tần Gia Thương Hội đều bị cắt giảm
Bây giờ Tần Gia Thương Hội chỉ còn lại mỗi chức năng cuối cùng
Thu sổ sách
Nhưng ba năm trước, thiên đạo ẩn mình
Số tiền cho vay ban đầu của Tần Gia Thương Hội, có thể thu hồi lại rất ít
Đa số đều biến thành nợ khó đòi
Cái thế giới thượng tôn võ lực này, không có thiên đạo ước thúc, muốn đối phương giữ lời, cơ bản chỉ có thể dùng thực lực để nói chuyện
Tần gia ở vùng này tuy không tính là yếu, nhưng không thể can thiệp vào mọi khoản vay
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vì vậy số tiền mà Tần Gia Thương Hội thu về, cơ bản là từ các thế lực nhỏ yếu hơn Tần gia
Giờ những ai còn muốn trả nợ đều đã trả gần hết
Tần Phong muốn thu được 50.000 linh thạch hạ phẩm trong một tháng là điều không thể nào
Tần Phong đương nhiên biết đối phương đang gài bẫy mình
Dù hắn cũng muốn số người không chịu trả nợ đó
Như vậy hắn có thể thông qua giấy nợ để thu hoạch tu vi của những người đó
Nhưng hắn không có ý định cứ thế mà tùy tiện đồng ý Tần Hải Uy
“Nếu là đánh cược, vậy không biết tiền đặt cược của Đại Trưởng lão là gì?” Đại Trưởng lão nghe vậy, trên mặt lộ ra nụ cười quái dị
Cuộc cá cược này vốn dĩ là cái bẫy hắn giăng ra để lấy được chiếc chìa khóa truyền thừa của Tần Phong
Còn việc thua cuộc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này
“Xem ra thiếu chủ rất tự tin, vậy thiếu chủ muốn gì?” Sau khi nghe, Tần Phong không khách khí nói ra
“Đại Trưởng lão, ngươi cũng biết năm nay việc kinh doanh thương hội không dễ dàng.” “Cho nên nếu ta thắng, mong Đại Trưởng lão móc tiền túi, giúp đỡ ta 100.000 linh thạch hạ phẩm.” Linh thạch hạ phẩm
Chính là loại tiền tệ thông dụng giữa các người tu luyện, đồng thời là thứ cần thiết trong lúc tu luyện
Tu vi càng cao, tiêu hao linh thạch hạ phẩm hằng ngày càng nhiều
Tần Hải Uy dù là Đại Trưởng lão Tần gia, nhưng với tu vi Nguyên Anh cảnh của hắn, mỗi ngày tiêu hao linh thạch hạ phẩm cũng không hề thấp
Cho nên trong tình huống không thể điều động tài nguyên của Tần gia, thì gần như là không thể nào lấy ra 100.000 linh thạch hạ phẩm được
“Khẩu vị của thiếu chủ thật lớn, nhưng là ngươi đánh giá cao lão phu rồi, ta không thể nào đưa ra được 100.000 linh thạch hạ phẩm.” Không bỏ ra nổi
Tần Phong đương nhiên biết Đại Trưởng lão không thể bỏ ra số tiền đó, nhưng vì để đối phương chấp nhận, Tần Phong tiếp tục khích tướng
“Chẳng lẽ trong mắt Đại Trưởng lão, chiếc chìa khóa truyền thừa còn không bằng 100.000 linh thạch hạ phẩm sao?” Nghe được bốn chữ chìa khóa truyền thừa, ánh mắt Tần Hải Uy lộ ra một tia nóng rực
Gia chủ mất tích ba năm, vị trí gia chủ vẫn còn bỏ trống
Dù hắn mang thân phận Đại Trưởng lão của Tần gia, nhiều lần muốn nhận vị trí gia chủ nhưng vẫn bị tất cả trưởng lão bác bỏ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bởi vì
Hắn không có chìa khóa truyền thừa
Chìa khóa truyền thừa, là chiếc chìa khóa mở ra tổ địa của Tần gia
Tần Hải Uy vì muốn có được chiếc chìa khóa này, đã thèm thuồng suốt ba năm
“Được, bản trưởng lão đáp ứng ngươi!” Thấy những trưởng lão phía sau đang muốn nói gì với Tần Phong, Tần Hải Uy đương nhiên không cho bọn họ cơ hội này
“Bất quá, nói miệng không bằng chứng, chúng ta lập giấy trắng mực đen trước đã!” Nghe muốn lập giấy trắng mực đen, Tần Phong tự nhiên không chút do dự mà đáp ứng ngay
Ngươi muốn chìa khóa truyền thừa của ta, nào có biết..
Ta để ý tu vi Nguyên Anh của ngươi
Sau khi ký giấy xong, Tần Hải Uy thấy mục đích của mình đã đạt thành thì không nán lại
Lúc này những trưởng lão còn lại mới bất đắc dĩ nhìn Tần Phong
“Thiếu chủ, lúc đòi nợ, để chúng ta đi cùng ngươi nhé!” “Đúng vậy, có chúng ta đi cùng, biết đâu chừng sẽ đòi được 50.000 linh thạch hạ phẩm trong một tháng!” Nhìn mấy vị trưởng lão trước mặt, Tần Phong không khỏi cảm thấy ấm lòng
“Các vị trưởng lão, ta chỉ đi đòi sổ sách thôi, có phải đi khai chiến với đối phương đâu, mọi người cùng đi không tốt lắm đâu?” “Nhưng mà…” Thấy những trưởng lão này còn muốn nói gì đó, Tần Phong vội cắt ngang
“Đừng nhưng mà, trong tộc còn nhiều việc cần các vị giải quyết mà!” “Ta cũng không muốn tương lai Tần gia bị cha con Tần Hải Uy làm cho rối loạn!” Nghe xong lời Tần Phong nói, tất cả các trưởng lão đều hiểu ra, nhìn ánh mắt Tần Phong cũng có chút kinh ngạc
“Thiếu chủ yên tâm, chỉ cần có chúng ta ở đây, nhất định sẽ không để Tần Hải Uy làm càn!” Sau khi cáo biệt Nhị trưởng lão và những người khác, giọng nói của Hạ Thi Vũ vang lên bên tai anh
“Thiếu gia, bây giờ chúng ta phải làm gì?” “Đi thôi, đến thương hội xem thử thế nào.” Hai người đến Tần Gia Thương Hội, còn chưa kịp vào cửa
Trong Tần Gia Thương Hội liền bước ra một người đàn ông có thân hình béo mập lực lưỡng
“Dừng lại, Tần Gia Thương Hội, người rảnh rỗi miễn vào!” Tần Phong nhìn người đang chắn trước mặt mình
Tuổi nhìn chừng 20, dáng người có chút mập mạp, trông hơi kềnh càng
“Trong tộc không có thông báo sao, từ hôm nay trở đi, thương hội để thiếu gia chúng ta tiếp nhận?” Liễu Tam Quyền nghe vậy đầu tiên là thoáng sửng sốt, sau đó kinh ngạc nhìn Hạ Thi Vũ một chút
Cuối cùng ánh mắt rơi trên người Tần Phong, ánh mắt trở nên càng thêm khinh thường
“Ta tưởng là ai chứ, thì ra là tên phế vật của Tần gia!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.