La Tử Trình mặt mày co rúm lại, còn Lý Bằng Phi thì mắng lớn: "Ngươi dám đánh người
Lý Bằng Phi, ngươi chờ đấy, ta sẽ đi mách thầy Lưu ngay, ta nhất định không bỏ qua cho ngươi
Lý Bằng Phi lạnh lùng nhìn La Tử Trình, nói: "Ngươi mà nói thêm một câu nữa, thì cú đấm thứ hai của ta sẽ đến đấy
La Tử Trình lập tức lùi lại một bước
Hắn vội vàng quay người bỏ chạy ra khỏi phòng học
Lục Nghiêm Hà nhìn bóng lưng chật vật của La Tử Trình, thở dài: "Sao ngươi lại động tay làm gì
Lý Bằng Phi kinh ngạc, không thể tin hỏi: "Ngươi có thể nhịn được à
Ta thấy ngươi muốn ra tay nên mới giúp ngươi làm thôi
Lục Nghiêm Hà: "Ta muốn ra tay thì cũng là chuyện của ta, ngươi giúp ta động tay làm gì
"Ngươi ra tay thì mới phiền to đấy
Lý Bằng Phi nhún vai, không để ý, "Ta ra tay thì chuyện thường ngày, bình thường đến không thể bình thường hơn
Lục Nghiêm Hà nhất thời không nói gì, cũng không biết phải tiếp lời của Lý Bằng Phi như thế nào
"Hơn nữa, ta vốn đã không ưa cái tên cháu Tôn này rồi
Lý Bằng Phi lại bồi thêm một câu
"Lý Bằng Phi, cậu động tay đánh bạn học, nếu không giải quyết ổn thỏa thì sẽ bị ghi lỗi vào hồ sơ đấy
Sở Tái Anh bình tĩnh nói
"Không ghi vào cậu thì có làm sao
Lý Bằng Phi đáp lại, "Tớ nói cậu đã nhận được thư báo trúng tuyển của trường ở Mỹ rồi, cậu còn chạy đến trường làm gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sở Tái Anh nói: "Tớ vẫn chưa quyết định chính thức sẽ ở lại trong nước học hay là đi nước ngoài, cứ chuẩn bị trước để phòng thôi
"Cậu bị hâm à
Lý Bằng Phi nghe Sở Tái Anh nói thì cạn lời, "Cậu chưa quyết định đi du học, phí bao nhiêu sức lực làm gì, cậu cho rằng bây giờ cậu trở lại trường học thì có thể thi đậu vào nhiều trường đại học tốt sao
"Nếu thi được Ngọc Minh hoặc Chấn Hoa, tớ đương nhiên sẽ cân nhắc ở lại trong nước học
Sở Tái Anh nói xong lại nói, "Nhưng với những học sinh có tiền sử đánh nhau như cậu, rất có thể vì thế mà bị các trường đại học từ chối, nhất là các trường cao đẳng ở nước ngoài, nếu như người ta biết cậu đang nộp đơn vào trường nào đó, chỉ cần gửi bằng chứng đánh nhau của cậu cho họ, thì xong luôn
"Ta không có ý định đi du học, được rồi, cậu đừng ép ta, cái tên La Tử Trình kia sớm muộn ta cũng phải đánh cho một trận, đánh muộn chi bằng đánh sớm
"Lời hắn nói tuy khó nghe nhưng là sự thật, cũng đâu có sai
Sở Tái Anh hờ hững liếc Lục Nghiêm Hà một cái, "Bây giờ các cậu còn đang đi học nên thấy thân phận nghệ sĩ của Lục Nghiêm Hà có đủ thứ hào quang, đợi các cậu lên đại học, đi làm, nhìn thấy một thế giới rộng lớn hơn thì sẽ biết những hào quang này chỉ là giả tạo thôi
Lục Nghiêm Hà: "Vậy theo cậu cái gì mới là hào quang thật sự
Gia thế, tài sản, hay là học vấn
Sở Tái Anh: "Dù là gì thì cũng tuyệt đối không phải là hào quang của nghệ sĩ được tạo dựng nên, những nghệ sĩ như cậu, tháng nào tớ chẳng thấy vài người trên bàn ăn của bố tớ, ở ngoài thì bóng bẩy đẹp đẽ, trên bàn ăn thì cứ như chó liếm chân, liếm những kẻ có tiền có quyền kia, đúng không
Lục Nghiêm Hà bật cười: "Xin lỗi, ta chưa từng tham gia bữa cơm như thế, cũng chưa thấy qua, xem ra ngươi đã thấy rồi nên mới nghĩ là thế giới này đều như thế, nghĩ chúng ta đều là ếch ngồi đáy giếng
"Chẳng lẽ cậu không nghĩ vậy sao
"Chẳng lẽ cậu không nghĩ rằng khi đáng lẽ ra phải ở tháp ngà chăm chỉ học tập, theo đuổi lý tưởng và hoài bão thì đã vội đi tìm hiểu những thứ vốn không phải là hào quang rồi tự cho mình là đã biết rõ thế giới, điều đó chẳng đáng buồn sao
Lục Nghiêm Hà nói, "Trong phòng học này, sau này có người sẽ trở thành học giả, có người sẽ vào làm trong top 500 doanh nghiệp lớn của thế giới, có người sẽ trở thành công chức, có người sẽ tự gây dựng sự nghiệp, có người sẽ thành nhà văn, họa sĩ hoặc nhạc sĩ trong một lĩnh vực nào đó, họ đương nhiên không phải ai cũng sẽ trở thành người ưu tú nhất nhưng thế giới mà họ nhìn thấy chắc chắn sẽ đặc sắc hơn thế giới mà bây giờ cậu thấy
"Cậu dựa vào cái gì mà nói những lời như vậy
Sở Tái Anh cười lạnh, "Cậu đã từng thấy thế giới gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ta từ một nơi nhỏ bé đến, thấy được sự phồn hoa của thành phố lớn, ta từ người bình thường trở thành nghệ sĩ, thấy được sự phồn hoa của giới nghệ sĩ, ta cũng từ một người không coi trọng việc học hành biến thành một người nghiêm túc học tập, thấy được sự phồn hoa của sách vở, ta trải qua rất nhiều thay đổi nên biết rõ mình muốn trở thành người như thế nào, ta biết rõ mình không thích những người và những việc như thế nào nên biết rõ mình sẽ không trở thành một người như thế nào
Lục Nghiêm Hà bình thản nói xong, ánh mắt luôn nhìn thẳng vào mặt Sở Tái Anh
"Cậu cho rằng mình đã thấy được chân tướng của thế giới này, vậy cậu có biết mình muốn trở thành người như thế nào không
Sở Tái Anh cười
Ánh mắt hắn sắc bén nhìn Lục Nghiêm Hà
"Thì ra những người như cậu chỉ biết lừa mình dối người đến thế này thôi, khó trách đã hết thời rồi mà vẫn không biết xấu hổ muốn leo lên cái cây cao Trần Tư Kỳ
Lục Nghiêm Hà cười còn rạng rỡ hơn cả Sở Tái Anh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Thì ra tin đồn nhảm nhí là do đây mà ra, Sở Tái Anh, ngươi nghe từ ai, ở đâu, vào lúc nào mà biết ta cùng Trần Tư Kỳ đang yêu đương
Những người trên diễn đàn trường nghe gió tưởng là mưa, ăn nói linh tinh toàn bằng cái miệng, bọn họ nói khoa trương thì coi như xong đi, sao ngươi lại còn tin thật vậy
"Đây là sức mạnh cao cao tại thượng của cậu sao
Lục Nghiêm Hà và Sở Tái Anh hai người mắt đối mắt trong phòng học, trong chốc lát, mọi người đều cảm thấy có một luồng khí tràng ngưng tụ đối kháng giữa hai người họ, ai cũng không dám lên tiếng
Mọi người đều bất an nhìn họ
Lúc Sở Tái Anh định nói tiếp thì Lâm Ngọc đứng lên
"Hai người các cậu xong chưa, mọi người cơm trưa xong đều muốn nghỉ ngơi thì các cậu ở đây cứ lải nhải mãi làm phiền mọi người đấy, muốn ồn ào thì ra ngoài kia ồn ào đi
Thái độ cương trực công chính của cô ta ép buộc cắt ngang sự đối đầu giữa hai người họ
Đúng lúc đó, cô Lưu Cầm tới
Mặt cô ta sa sầm lại xuất hiện ở cửa phòng học, nghiêm giọng: "Lý Bằng Phi, cậu ra đây cho tôi
Lý Bằng Phi nhanh nhẹn đáp "Tuân lệnh
rồi đi ra ngoài
Lục Nghiêm Hà cũng đi theo ra
Lý Bằng Phi thấy hắn đuổi theo thì cuống lên nói: "Cậu theo ra làm gì, mau về
Lục Nghiêm Hà: "Chuyện này của hai người là vì ta nên ta ở trong phòng học thì ai mà yên tâm cho được
Lý Bằng Phi: "Bây giờ không phải là lúc cậu thể hiện chính nghĩa đâu
"Không phải thể hiện chính nghĩa mà là nói phải trái
Lục Nghiêm Hà nói, "Không có ta làm chứng thì vết nhơ đánh người kia của cậu, ai tin cú đấm đó của cậu là đánh đúng
"Con mẹ nó cậu tưởng cậu đến là bọn họ sẽ cho rằng cú đấm đó của ta là đánh đúng à
Lý Bằng Phi trợn mắt nhìn Lục Nghiêm Hà, không thể tin nổi
"Sở Tái Anh vừa nhắc ta, bọn họ có thể không cho là cú đấm này đánh đúng nhưng bọn họ không thể nói là cú đấm này đánh sai rồi
Lục Nghiêm Hà nói xong với Lý Bằng Phi rồi chạy đến trước mặt Lưu Cầm
Lưu Cầm rõ ràng cũng nghi hoặc, không hiểu tại sao Lục Nghiêm Hà lại cùng đi tới
Lục Nghiêm Hà nói: "Thưa cô Lưu, em muốn phản ánh một chút tình hình ạ."