Điện thoại của Lục Nghiêm Hà rung lên
Là tin nhắn của Trần Tư Kỳ: Tan học gặp ở lầu thí nghiệm
Lầu thí nghiệm là nơi học sinh lớp 11 làm thí nghiệm môn sinh học, so với khu dạy học, lầu thí nghiệm sau khi tan học cơ bản không có ai, bọn họ gặp nhau ở đó sẽ không bị ai nhìn thấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tan học, Lục Nghiêm Hà đến lầu thí nghiệm
Trần Tư Kỳ đang chờ hắn ở một phòng thí nghiệm trống trên tầng cao nhất
"Chân ngươi đỡ chưa
Lục Nghiêm Hà vừa vào phòng thí nghiệm đã hỏi
Trần Tư Kỳ gật đầu: "Đỡ rồi, nhưng sẹo vẫn chưa hết, không biết có hết hẳn được không nữa
"Không sao, dù gì cũng ở chân, che lại là được
"Ta không phải con trai các ngươi, quanh năm suốt tháng mặc quần dài, ta cũng muốn mặc váy được không
Trần Tư Kỳ lườm Lục Nghiêm Hà một cái, "Thôi đi, lười nói với ngươi mấy chuyện này, ta nghe nói buổi trưa ngươi lại gây chuyện, bị gọi phụ huynh
"Ba mẹ ta không có ở đây, gọi ai, gọi người nhà họ đâu phải nhà ta
Lục Nghiêm Hà kéo một chiếc ghế ở hàng đầu ngồi xuống, cách Trần Tư Kỳ mấy hàng ghế
Ánh hoàng hôn màu cam từ ngoài cửa sổ chiếu vào, như một đường cắt chia căn phòng thành hai khu vực hoàn toàn khác biệt, một nửa là Quang giới được ánh hoàng hôn bao phủ dịu dàng, còn nửa kia là Ám giới bị bóng tối nuốt chửng
Lục Nghiêm Hà ngồi ở nơi giáp ranh, chỉ có cằm là được ánh hoàng hôn chạm đến lãnh địa của mình
Trần Tư Kỳ nhìn Lục Nghiêm Hà: "Nói đi, lần này ta liên lụy đến ngươi, cần ta bồi thường thế nào
"Thôi đi, ngươi cũng là người bị hại, đâu phải tại mụ ghẻ kia của ngươi
Lục Nghiêm Hà cười khẽ, nụ cười gần như không phát ra tiếng, "Thật ra hôm nay rất thú vị, gặp được ba người lớn khác nhau, ba người hoàn toàn khác nhau, so ra, mụ ghẻ của ngươi cũng không đến mức khiến ta ghét
Trần Tư Kỳ nghi ngờ nhìn hắn, hỏi: "Ngươi gặp ai, mà còn có thể đáng ghét hơn cả bà ta
"Ngươi không biết đâu, mẹ của bạn học ta, La Tử Trình
"Ai nói ta không biết, từng gặp rồi, có lần bọn họ đến nhà ta tìm ba ta, nhờ ba ta giúp một chuyện
Trần Tư Kỳ nói, "Lần đó họ cũng dẫn La Tử Trình theo, ba ta kêu ta tiếp đãi hắn, chẳng có tài cán gì, chỉ toàn ba hoa chích chòe, khoe khoang bản thân, khiến ta ghét cay ghét đắng, ấn tượng sâu sắc luôn
Lục Nghiêm Hà hơi ngẩn người
Trần Tư Kỳ nhìn hắn, hỏi: "Sao, không ngờ ta cũng ghét La Tử Trình à
"Thật sự không ngờ, ngươi lại còn quen biết hắn
Lục Nghiêm Hà hỏi, "Vậy tiệc sinh nhật trước, sao ngươi không tìm hắn đi
Nếu ngươi mời hắn tham gia, chắc hắn sẽ rất muốn đi đó
"Thôi đi, nếu hắn đi, còn là với tư cách bạn của ta, thì ta thật sự mất mặt
Trần Tư Kỳ nói, "Ta tìm các ngươi là để giữ mặt cho ta, chứ không phải để làm ta mất mặt
"Ngoài cái miệng thối ra, hắn cũng không tệ mà, chẳng lẽ trước mặt ngươi hắn cũng ăn nói khó nghe vậy sao
"Vậy ngươi chắc chưa từng nghe hắn nói hắn từng làm Trưởng Sử đâu
Trần Tư Kỳ bỗng thay đổi giọng điệu, giống như đang bắt chước La Tử Trình, nói: "Trần Tư Kỳ, cô đừng thấy ta gầy, ta từ nhỏ đã luyện võ thuật, còn từng tham gia cuộc thi võ thuật thiếu nhi toàn quốc, vào đến bán kết đấy
Trần Tư Kỳ bắt chước xong, lập tức đổi lại giọng điệu đặc trưng của mình: "Cuộc thi võ thuật thiếu nhi toàn quốc, hắn cũng không thấy ngại mà đem ra khoe, dù có là huy chương vàng đi nữa thì cũng thấy mất mặt chứ, đằng này lại chỉ có cái bán kết, giờ hắn còn là thiếu nhi chắc
Mặt thì đầy mụn rồi còn lôi chuyện hồi bé ra khoe, ta phục luôn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ha ha
Lục Nghiêm Hà bật cười
"Hôm nay mẹ hắn làm khó dễ ngươi à
"Không phải ta, là bạn học ta
Lục Nghiêm Hà hỏi, "Ngươi nghe được ta bị gọi phụ huynh rồi, chẳng lẽ không biết chuyện gì xảy ra
"Ta nghe được ngươi bị gọi phụ huynh, thì cũng có thể thấy tin tức này lan truyền qua bao nhiêu người rồi, không biết cái nào mới là thật
Lục Nghiêm Hà vài lời kể sơ qua sự việc
"Cái thằng La Tử Trình này, cái mồm sao mà thối thế
Bạn học của ngươi đánh cho sướng tay, mà nếu là ta thì ta cũng tát cho nó một cái
Trần Tư Kỳ hăng hái như sắp vỗ bàn xông ra đánh người, "Mẹ nó thế mà còn mặt mũi đi gây chuyện với bạn của ngươi
Đúng là chẳng thèm nói lý lẽ
"Cũng có thể hiểu được
"Hiểu cái gì, ngươi còn bênh bọn họ
"Có bà mẹ nào mà lại không vô điều kiện bảo vệ con mình đâu
Lục Nghiêm Hà nói
Khi nói những lời này, hắn lại nghĩ đến mẹ mình
Cũng không biết, ở không gian kia, mình có tồn tại không, nếu không tồn tại, có phải ba mẹ hắn đang tìm hắn không
Lục Nghiêm Hà không dám nghĩ, sợ mình không kìm được
Lục Nghiêm Hà ngẩng đầu, nhìn thấy Trần Tư Kỳ không biết vì sao đột nhiên nước mắt lưng tròng
Hắn nhất thời ngây người
"Ngươi, ngươi tự dưng khóc cái gì
Lời vừa dứt, Lục Nghiêm Hà đã hiểu ra
Ngu ngốc
Mẹ ruột của Trần Tư Kỳ mất sớm, giờ nàng phải chịu khổ đều là do mẹ ghẻ của mình, mà mình lại đi nói "Có bà mẹ nào mà lại không vô điều kiện bảo vệ con mình đâu", chẳng phải là cố tình khơi dậy nỗi đau của Trần Tư Kỳ sao
"Không sao
Trần Tư Kỳ đưa tay quệt mắt, ngăn nước mắt, "Ngươi đừng để ý đến ta, ta nhất thời không khống chế được, không có gì, ngươi và ta cùng cảnh ngộ mà, ai cũng đừng an ủi ai
Lời của Trần Tư Kỳ khiến Lục Nghiêm Hà chỉ biết cười khổ
Cũng phải
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần Tư Kỳ đứng dậy: "Nếu ngươi không cần ta bồi thường thì đi thôi, về nhà
Lục Nghiêm Hà gật đầu, cùng Trần Tư Kỳ rời khỏi lầu thí nghiệm
Sau khi xảy ra vụ tai tiếng đó, Lục Nghiêm Hà và Trần Tư Kỳ sau khi đi ra khỏi lầu thí nghiệm cũng không tránh né, vẫn cùng nhau đi về phía cổng trường
Lúc này trong trường, học sinh dù không nhiều như khi mới tan học, nhưng vẫn còn không ít, khi nhìn thấy nhân vật chính của vụ bê bối trên diễn đàn trường hôm nay bất ngờ xuất hiện, hơn nữa còn sóng vai bước đi, liền thi nhau lấy điện thoại ra chụp lén, đăng lên diễn đàn trường, nhưng rất nhanh, họ phát hiện bài đăng của mình chưa được một phút đã bị gỡ xuống
"Mọi người đều nghi ngờ chúng ta yêu đương, nhưng hình như các thầy cô lại không chút nghi ngờ nào
Trần Tư Kỳ nói
Lục Nghiêm Hà: "Vì chuyện của La Tử Trình, giờ cô chủ nhiệm lớp ta hiểu rõ cái tin đồn nhảm này từ đâu mà ra, sẽ không nghi ngờ đâu
"Lục Nghiêm Hà, sau này ngươi muốn tránh hiềm nghi với ta ở trường, giả bộ không quen biết sao
"Gây ra tin đồn mà còn giả bộ không quen, chẳng phải là lạy ông tôi ở bụi này à
Lục Nghiêm Hà nói, "Ban đầu ta cũng không thoải mái khi bị bọn họ chỉ trỏ, nhưng sau khi Lý Bằng Phi đấm La Tử Trình một cái, ta đột nhiên cảm thấy không có gì quan trọng cả, họ muốn nói thế nào thì tùy, tin đồn sinh ra rồi thì nhất định không thể thu lại được, đối phó với tin đồn, 'thanh giả tự thanh' cũng có lý đấy
"Cái kiểu thanh giả tự thanh chỉ khiến tin đồn ngày càng nghiêm trọng hơn thôi
Trần Tư Kỳ kinh ngạc nhìn Lục Nghiêm Hà, "Hay là ngươi thật sự thích ta
Lục Nghiêm Hà: "..
Hắn nghiêm túc nhìn Trần Tư Kỳ, nói: "Thanh giả tự thanh
Nói xong, hắn liền quay đầu đi thẳng về phía trước
(hết chương này).