Chọn Ngày Thành Sao

Chương 84: Không thể nào hiểu được




Lục Nghiêm Hà làm bài đọc hiểu tiếng Anh có một thói quen, đó là đem mỗi một câu hỏi trong đoạn văn gốc tương ứng với phần trọng yếu khoanh tròn rõ ràng, như vậy tiện cho hắn so sánh trước sau
Ai ngờ lão Trần không chỉ xem câu trả lời của bọn họ, mà còn xem cả ghi chép của bọn họ
May mà lão Trần cũng không nghi ngờ hắn cố ý trả lời sai, mà chuyện đương nhiên nghĩ cho hắn một lý do hết sức hợp tình hợp lý
Lục Nghiêm Hà nói: "Từ vựng của ta quả thật không tốt, đang cố gắng bổ sung
Lão Trần vỗ vai hắn, nói: "Không tệ, tiến bộ rõ ràng đấy, đừng ngừng cố gắng, có gì không hiểu cứ hỏi ta
Lục Nghiêm Hà: "Cảm ơn thầy
Lão Trần lại chuyển đến bên cạnh Bạch Vũ
"Bạch Vũ này, thầy thấy em làm bài đọc hiểu này, vấn đề mấu chốt vẫn chưa giải quyết, em cần phải nâng cao tốc độ đọc và giải đề
Giọng lão Trần không lớn, khi nói chuyện với Bạch Vũ thanh tú điềm đạm cũng rất ôn hòa: "Mấy câu trước em đều làm đúng, nhưng hai câu sau lại sai, nhìn là biết, em căn bản không kịp nghiền ngẫm hết tất cả các đáp án đúng sai thì đã hết thời gian rồi
Với môn tiếng Anh, đọc hiểu cực kỳ quan trọng, em phải tìm cách vừa đọc vừa tìm đáp án trong đoạn văn, thầy nhớ bây giờ em vẫn có thói quen học thuộc bài trước rồi mới xem đề, sau đó lại quay lại bài để tìm vị trí tương ứng chứ
Gò má Bạch Vũ ửng hồng, gật đầu
Lão Trần nói: "Em phải nghe lời thầy Trần nhé, tiếng Anh của em có trình độ 130 điểm, nhưng bây giờ chỉ thi được khoảng hơn 100 điểm, chính là do nguyên nhân này
Em luôn làm không xong bài thi, cần phải thay đổi thói quen làm bài
"Vâng
Bạch Vũ gật đầu
..
Lục Nghiêm Hà một lần nữa cảm thán, một giáo viên như lão Trần thật là hiếm có, khó mà gặp được
Điểm yếu của mỗi học sinh ở giai đoạn này là gì, và làm cách nào để bù đắp, lão Trần hình như đều rõ ràng trong lòng
Cuối buổi tự học sớm còn mười phút, lão Trần trở lại bục giảng, nói: "Bạn nào làm đúng hết bài đọc hiểu thì không cần nghe, cứ tiếp tục tự học
Những bạn còn lại nghe thầy nói qua về ý tưởng giải từng câu đọc hiểu này
Ngàn vạn lần không nên dùng ấn tượng đã có, mà cảm thấy môn tiếng Anh chỉ đơn thuần là học thuộc từ vựng là xong
Đọc hiểu cũng có cạm bẫy và mánh khóe riêng
Lão Trần không tỉ mỉ đi giải thích từng câu trong bài đọc hiểu, từng từ vựng, mà là trực tiếp từ đề mục bắt đầu, giảng giải làm thế nào để giải quyết từ khóa trong đề bài, tìm vị trí tương ứng trong đoạn văn, sau đó nói nên chọn cái nào
"Một dạng có bốn đáp án, hai đáp án rất dễ loại bỏ, sai quá rõ, nhưng còn một đáp án khác lại là cái bẫy
Nó trông có vẻ giống ý trong đoạn văn, nhưng thực tế không liên quan gì đến bản thân câu hỏi
Lúc này, nhất định phải xem rõ đề bài hỏi cái gì, không nên đề bài hỏi ý nghĩa thì các em lại chọn kết quả, đề bài hỏi kết quả thì các em lại chọn nguyên nhân, hiểu ý của thầy không
Lão Trần rất rõ ràng khi nói về cái bẫy và mấu chốt phá giải của người ra đề: "Những lời này phải ghi nhớ trong đầu, nhắc nhở bản thân, đừng để lấy được điểm mà cuối cùng lại không lấy được, để cho thầy cô ra đề cài bẫy
Đáng tiếc, bình thường từ vựng học thuộc lòng rồi mà vẫn làm sai, bài làm cũng làm qua rồi cũng mất điểm, thầy thấy xót xa quá
Hắn làm điệu bộ ôm tim đau khổ
Mọi người hiểu ý cười ồ lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Những điều lão Trần nói, Lục Nghiêm Hà cũng ghi nhớ
Thật ra cậu cũng hiểu, nhưng không hề tổng kết thành quy luật như thế này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mỗi môn học đều có cạm bẫy mà người ra đề quen dùng, Lục Nghiêm Hà liền nhớ lại hồi mình còn ở kiếp trước, sau khi thi đại học xong, xem lại đáp án, nhiều lỗi không nên mắc phải, cũng là do không cẩn thận khinh thường gặp phải, vô duyên vô cớ mất điểm, ít nhất là 10 điểm trở lên
Cho nên, bây giờ có cơ hội thi đại học lại lần nữa, Lục Nghiêm Hà rất chú ý đến vấn đề này
Sau khi tan học tiết thứ hai vào buổi sáng, giờ nghỉ hơi dài một chút, có hai mươi phút
Lớp 11 thì phải làm bài trong giờ học, lớp 12 thì không cần, cứ nghỉ ngơi
Lục Nghiêm Hà đi vệ sinh trở về, thấy Từ Tử Quân đi cùng Lưu Cầm về phòng làm việc
Sau đó, rất hiếm khi, đến giờ học tiết ba, Từ Tử Quân vẫn chưa trở lại lớp
Mãi đến gần hết giờ học tiết ba, cô mới về, hốc mắt lại đỏ hoe
Lúc này Lục Nghiêm Hà mới nhận ra, Từ Tử Quân nhất định đã gặp phải chuyện gì đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không cần cậu phải hỏi, buổi trưa, khi cậu ăn cơm xong với Lý Bằng Phi trở về lớp, đã có người biết chuyện vì sao Từ Tử Quân lại "mất tích" ở tiết thứ ba
"Nàng bỏ danh sách tự đề cử rồi
Chu Tử Du tỏ vẻ khoa trương nói
"Hả
Các bạn học khác đều kinh ngạc: "Tại sao
Chu Tử Du lắc đầu, nói: "Cái này thì không biết, ngược lại ba của nàng buổi sáng có tới
Lục Nghiêm Hà nghe được Chu Tử Du nói cũng kinh ngạc không thôi
Vị trí tự đề cử đối với học sinh lớp 12 mà nói, giống như một dự án điện ảnh lớn đối với diễn viên, một ca khúc hay đối với một ca sĩ, đều là một sự cám dỗ chí mạng
Cho dù cuối cùng bởi vì chỉ qua được yêu cầu ký hợp đồng đại học tự chiêu khảo hạch, cuối cùng lựa chọn không ký, bỏ qua, thì cũng không ai khi kết quả chưa có sẽ bỏ ngay việc tham gia tự tuyển sinh
Bởi vì ngoài chiếc cầu độc mộc thi đại học, nó còn cung cấp cho bạn một cây cầu khác, không ai lại không thử một lần rồi mới bỏ
Vậy tại sao Từ Tử Quân lại bỏ qua
Lúc này, Từ Tử Quân bước vào lớp
Mọi người đều im lặng, không nói thêm gì nữa
Sự khác biệt quá rõ ràng như vậy làm Từ Tử Quân cũng cảm giác được
Đầu cô càng cúi thấp xuống
- Thực ra Lục Nghiêm Hà rất muốn biết tại sao Từ Tử Quân lại làm như vậy
Nhưng cậu sắp phải rời trường rồi
Buổi chiều cậu có buổi thu âm
Trước một tiếng đến địa điểm thu âm, trang điểm, hóa trang, đồng phục cũng do tổ chương trình cung cấp
Cậu nghe được người của tổ chương trình nói nhỏ với người khác: "Lâu lắm rồi không gặp được nghệ sĩ nào yêu cầu tổ chương trình cung cấp đồng phục
Lục Nghiêm Hà mím môi một cái, che giấu sự lúng túng của mình
Chương trình quan sát loại này rất dễ quay, không cần chạy nhảy, cũng không cần phản ứng quá khích
Nội dung đại khái là vừa xem video nghiệp dư do tổ chương trình quay trước, vừa phản ứng lại, sau đó cùng nhau tán gẫu, bình luận, trao đổi
Cậu là khách mời đặc biệt, cũng không rõ tình hình của từng người trong chương trình, nên lời nói cũng tương đối ít
Bất quá, biên kịch đã viết sẵn cho cậu khá nhiều kịch bản và câu nói hay, chỉ cần đến khi người dẫn chương trình nhắc đến thì cậu nói ra, coi như hoàn thành nhiệm vụ
Nhưng mà, tất cả mọi người đều không ngờ tới, ở giữa có một đoạn nội dung, dẫn đến tranh chấp giữa các khách mời trong phòng thu, tất cả đều vứt bỏ kịch bản biên kịch viết sẵn, bắt đầu cạnh tranh một cách chân thật và nảy lửa
Đoạn nội dung đó cũng làm Lục Nghiêm Hà rơi vào trầm tư
(hết chương này).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.