Chư Thiên Từ Hồng Kông Thế Giới Bắt Đầu

Chương 80: Đại gia riêng phần mình mạnh khỏe, chính là trời nắng




**Chương 80: Mọi người bình yên, chính là ngày đẹp trời**
Hứa Lạc cùng Châu Tinh Tinh quay trở lại quán bar, tên giáo thụ bị Trần Quốc Vinh dùng thắt lưng trói chặt hai tay hai chân
Nhưng dù vậy, hắn vẫn dùng ánh mắt kiêu căng khó thuần, oán độc và lạnh lẽo nhìn chằm chằm Hứa Lạc
"Đùng
Hứa Lạc tát một bạt tai, sau đó nói với Lý Văn Bân và mấy người khác: "Gã này là nhắm vào ta mà đến, tối nay may nhờ có các ngươi ở đây
Bởi vì đang trong thời gian huấn luyện, tr·ê·n người hắn chỉ mang một cây thương, lại chỉ có thể dùng để đánh phụ nữ, cho nên nếu không có Châu Tinh Tinh và bọn họ ở đây, chỉ dựa vào một mình hắn, vậy thì tối nay chắc chắn không có kết cục tốt đẹp
"Chuyện nhỏ, nói trắng ra, đêm nay chúng ta ké công lao của ngươi
Trương Chí Hằng nói đùa
Lý Văn Bân cũng cười theo: "Ta đã thông báo cho xe xung phong gần đó chạy tới, có ba người dân bị thương, may mắn là không có ai t·ử v·ong
Tên phỉ đồ nằm c·h·ết tr·ê·n mặt đất:


Rất nhanh xe cứu thương, xe xung phong và cảnh sát tuần tra gần đó đều chạy tới, tên giáo thụ và gã Hôi c·ẩ·u bị áp giải đi
Sau khi xác định nhóm người này chính là những tên hãn phỉ đã nổ súng g·iết 4 nhân viên cảnh sát thuộc khoa phòng chống m·a t·úy ở vịnh Thạch Bài trong khoảng thời gian trước, cảnh sát lập tức triển khai điều tra toàn bộ b·ệ·n·h viện ở Hồng Kông
Nhất định phải bắt được tên Tiểu Điểu bị trúng đ·ạ·n đang bỏ trốn
Mà qua thẩm vấn của cảnh sát, Hứa Lạc cũng biết Hôi c·ẩ·u chính là h·ung t·hủ đã nổ súng từ phía đối diện đường phố, g·iết c·hết Ngô Toàn khi hắn dẫn đội bắt Phủ Quang
Lời nói muốn giúp Ngô Toàn báo thù, Hứa Lạc lúc trước chỉ là thuận miệng nói để nâng cao hình tượng, nhưng không ngờ lại đúng là đánh bậy đánh bạ mà báo thù được cho Ngô Toàn
Vậy thì sau này tán tỉnh Hà Mẫn lại càng danh chính ngôn thuận
Dù sao ân tình lớn như vậy, Hà Mẫn là vị hôn thê của Ngô Toàn, nàng báo đáp chính mình cũng là điều hiển nhiên
Chuyện còn lại giao cho sở cảnh sát Loan Tử xử lý, Hứa Lạc, Lý Văn Bân và những người khác ai về nhà nấy, ai tìm mẹ người nấy
..
Mà một bên khác, Tiểu Điểu bị thương gắng gượng một hơi lái xe đến cửa nhà Tôn Ni Uông, mở cửa xe xong loạng choạng chạy tới đập cửa biệt thự
"Loảng xoảng
Loảng xoảng
"A Hào, đi xem một chút
Tôn Ni Uông đang nghị sự trong phòng khách nhíu mày nhìn về phía Tống Tử Hào
Tống Tử Hào gật đầu đứng dậy đi mở cửa, cửa vừa mở ra, Tiểu Điểu với n·g·ự·c nhuộm đầy m·á·u liền đổ vào trong n·g·ự·c hắn: "Uông tiên sinh, là đệ đệ của ngài
"Tiểu đệ
Tiểu đệ ngươi làm sao
Tôn Ni Uông đứng dậy chạy tới, trông thấy Tiểu Điểu người đầy m·á·u vừa sợ vừa giận: "Đứa nào làm chuyện này
Tống Tử Hào ngược lại có thể đoán được là Hứa Lạc, bất quá hắn đương nhiên sẽ không nói ra: "Uông tiên sinh, việc cấp bách là mau chóng đưa hắn đi chữa trị mới được
"Phong c·ẩ·u, ngươi đi cùng ta
Tôn Ni Uông quay đầu lại nói với một thanh niên mặc áo khoác cao bồi, chỉ nhìn tướng mạo đã biết là hạng người hung hãn không nói nhiều
Tống Tử Hào và A Lãng trăm miệng một lời: "Uông tiên sinh (Tôn Ni ca) chúng ta cũng cùng đi
Nói xong hai người lại nhìn nhau một cái
"Đuổi theo đi
Tôn Ni Uông do dự một chút vẫn là đồng ý, đỡ Tiểu Điểu đi ra ngoài, sau khi lên xe hắn gọi điện thoại: "Lập tức mang mấy bác sĩ tinh thông ngoại khoa phẫu thuật đến chỗ cũ chờ
Sau đó mấy người lái xe đến b·ệ·n·h viện Minh Tâm
Trước khi xuống xe Tống Tử Hào nhắc nhở một câu: "Uông tiên sinh, cảnh sát chắc chắn sẽ tra xét tất cả các b·ệ·n·h viện..
"Đây là b·ệ·n·h viện của ta, đừng hỏi, theo ta đi là biết
Tôn Ni Uông ngắt lời Tống Tử Hào, đỡ Tiểu Điểu xuống xe, mấy bác sĩ trong b·ệ·n·h viện chạy ra mang theo cáng cứu thương đến tiếp người bệnh
Đi theo bác sĩ vào trong b·ệ·n·h viện, Tống Tử Hào p·h·át hiện bọn hắn muốn đi không phải phòng bệnh mà là nhà x·á·c
Có ý gì
Trực tiếp từ bỏ cứu chữa rồi sao
Tống Tử Hào kinh ngạc nhưng không hề mở miệng
Đến nhà x·á·c, Tôn Ni Uông mở ra một ngăn tủ đựng t·h·i t·hể, Tống Tử Hào mới p·h·át hiện bên trong còn có bí mật khác, là lối vào thông đến một nơi khác
"Đi vào
Tôn Ni Uông nói
Tống Tử Hào đi vào trước, sau đó cả người chấn động, chỉ thấy bên trong là một kho quân dụng to lớn, đủ loại súng ống, b·o·m đạn xếp thành từng rương, từng hòm, bày ra như những ngọn núi nhỏ, số v·ũ k·hí này hoàn toàn đủ để p·h·át động một trận chính biến ở Hồng Kông
"Đây chính là kho quân dụng của ta, đệ đệ của ta trị liệu ở đây, cảnh sát lục soát hết toàn Hồng Kông cũng không thể nào tìm thấy hắn
Nhìn vẻ mặt kinh hãi của A Lãng và Tống Tử Hào, Tôn Ni Uông lộ vẻ đắc ý, giang hai tay ra đi một vòng, giọng điệu ngông cuồng nói
Giữa kho quân dụng, đã có mấy bác sĩ và y tá run rẩy chờ sẵn, bàn giải phẫu cùng các loại dụng cụ y tế đều đã được mang đến đây
..
Sau khi chia tay Lý Văn Bân và những người khác, Hứa Lạc lái xe về hướng nhà, nhưng khi đi ngang qua một con hẻm nhỏ, tốc độ xe không tự chủ được liền giảm xuống
Trong ngõ nhỏ ánh đèn mờ ảo, từng cô gái ăn mặc rách rưới tươi cười như hoa trong gió đêm chào mời khách, trong bóng tối, nụ cười của các nàng chính là ánh sáng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Các nàng chỉ thu một cái giá rẻ mạt, dùng thân thể sưởi ấm cho từng người dân thuộc tầng lớp dưới đáy xã hội không ngủ
Hứa Lạc đột nhiên liền nghĩ đến một bài hát: Yêu ngươi cô độc đi trong ngõ tối, yêu ngươi dáng vẻ không đắt..
Bất quá hắn cuối cùng vẫn không xuống xe, bởi vì lúc này không giống ngày xưa, trong nhà cũng có hải sản ăn, so với những món ăn có chất lượng không đồng đều ở quán ven đường, hắn vẫn thích đồ ăn cao cấp trong nhà mình hơn
Mà lại món ăn trong nhà thêm bột năng vào nước dùng càng đặc hơn, ăn vào trơn mịn ngon miệng, co giãn không dính răng, quá đã
Mấu chốt là sạch sẽ lại vệ sinh nha các huynh đệ
Đã một tuần không đụng vào phụ nữ, Hứa Lạc nội tâm nóng lên, đạp mạnh chân ga, tăng tốc phi về nhà
Tr·ê·n đường hắn đã nghĩ ra vô số tư thế mới trong đầu, nhưng khi về đến nhà xem xét, chết tiệt, Chu Văn Lệ và Cảng Sinh thế mà không có ai ở nhà, ngọn lửa trong lòng hắn lập tức giống như bị một chậu nước lạnh dội tắt
Hắn giơ tay lên gọi điện thoại cho Chu Văn Lệ
"Các ngươi đang ở đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Văn Lệ, các ngươi căn bản là không có ở nhà, các ngươi trốn đi đâu rồi
Trong lòng Hứa Lạc là một vạn con ngựa lướt qua, uổng phí hắn hưng phấn một đường bão táp trở về, kết quả lại không có ai ở nhà
"A
Lạc ca, anh về rồi à
Người nghe điện thoại là Cảng Sinh, nàng nghe thấy âm thanh của Hứa Lạc, hưng phấn nói: "Chúng ta đang ở nhà hàng gần đây ăn cơm
"Nhà hàng nào, ta còn chưa ăn gì đâu
Hứa Lạc nghe xong, cũng định đi nh·é·t đầy cái b·ụng trước
"Từ Ký lẩu bò
Hứa Lạc biết tiệm này, sau khi cúp điện thoại, hắn liền chạy tới, vừa vào cửa còn chưa thấy Chu Văn Lệ và Cảng Sinh đâu, không ngờ lại thấy đại cữu ca trước
Hoàng Bỉnh Diệu đang dẫn theo một cô gái hơn 20 tuổi, trông rất thông minh mặc váy ngắn ăn cơm, vẻ mặt mê gái, tay đặt ở tr·ê·n đùi đối phương vuốt ve
"Mượt không
Hứa Lạc đi tới, ôm cổ đại cữu ca từ phía sau, cười híp mắt hỏi
"Mượt
Hoàng Bỉnh Diệu liên tục gật đầu, sau đó mới phản ứng lại là không ổn, quay đầu nhìn lại, lập tức hoảng sợ: "Ngươi ngươi..
ngươi làm sao ở đây
Hắn vì lý do an toàn, cố ý lựa chọn gây án ở khu khác, từ nhà mình ở Tướng Quân Áo chạy đến Thuyên Loan, không ngờ ở đây cũng còn có thể bị người quen gặp được, lại còn là Hứa Lạc mà hắn không muốn gặp nhất
"Nhà ta ở gần đây
Hứa Lạc hừ lạnh một tiếng buông hắn ra, nghiêm giọng trách móc: "Luôn miệng nói ngươi khẳng định cải tà quy chính, đây chính là thái độ muốn sửa đổi của ngươi sao
Ngươi xứng đáng với chị dâu sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Tuyệt đối đừng nói cho chị dâu ngươi, có tiền, ta còn có tiền
Hoàng Bỉnh Diệu vội vàng đưa tay móc thẻ, hắn đã dưỡng thành kinh nghiệm, dùng tiền mua bình an
Hứa Lạc vừa mới phát tài, chẳng thèm để ý: "Nhân cách cao thượng của ta há có thể dùng tiền tài để mua chuộc sao
Nhưng ta nguyện ý lại cho ngươi một cơ hội hối cải làm người mới
Tiếng nói vừa dứt, liền đoạt lấy thẻ ngân hàng
Thịt muỗi cũng là thịt nha
"Lạc ca, anh đang làm gì đó, người này là ai a
Cảng Sinh đi tới, ôm cánh tay Hứa Lạc, vẻ mặt tò mò nhìn Hoàng Bỉnh Diệu
Hoàng Bỉnh Diệu trợn mắt đứng lên, chỉ vào Hứa Lạc, vừa muốn nói chuyện, Hứa Lạc mở miệng trước, nói với Cảng Sinh: "Ta không biết hắn, nhận lầm người
"A
Hoàng Bỉnh Diệu sững sờ, sau đó phản ứng kịp, ngồi xuống: "Đúng, chúng ta không quen biết
Hai người liếc nhau, trong khoảnh khắc liền đạt thành nhận thức chung, ngươi không nói cho chị dâu ngươi, ta liền không nói cho em gái ta, mọi người bình yên, chính là ngày đẹp trời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.