Sau khi Thục Phi và Liễu Như Yên thất thế, hậu cung như bị rút đi hai chiếc gai nhọn nhất, trong nhất thời lại bày ra sự yên tĩnh hiếm có
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiêu Triệt hạ chỉ tấn phong Thẩm Thanh Từ làm Thanh Phi, hiệp quản lục cung, nhưng nàng lại lấy lý do “đức tài mỏng sơ, sợ khó đảm đương nổi” để từ chối nhã nhặn
“Nương nương, sao người có thể cự tuyệt chứ?” Vãn Thúy gấp đến độ dậm chân thình thịch, “Đây chính là vị trí biết bao nhiêu người mơ ước cầu được!”
Thẩm Thanh Từ đang ngồi dưới hiên tỉa nhánh hoa, nghe vậy chỉ cười nhạt một tiếng: “Hiệp quản lục cung ý nghĩa là sẽ cuốn vào càng nhiều phân tranh, ta đã mệt mỏi rồi.” Nàng đặt đóa hoa hải đường đã cắt vào bình sứ trắng, “Toái Ngọc Hiên rất tốt, an an tĩnh tĩnh, thích hợp dưỡng hoa đọc sách.”
Vãn Thúy còn muốn khuyên nữa, lại bị ánh mắt của Thẩm Thanh Từ ngăn lại
Nàng biết, nương nương nhà mình nhìn như không tranh, nhưng trong lòng lại rõ ràng hơn ai hết – sự yên tĩnh lúc này chỉ là tạm thời, thế lực của Thục Phi và Liễu Như Yên dù đã sụp đổ, nhưng khoảng trống quyền lực trong hậu cung tất nhiên sẽ dẫn đến những kẻ ký vọng mới, thà rằng không đứng ở đầu sóng ngọn gió, chi bằng lui về phía sau, yên lặng xem sự biến chuyển
Quả nhiên, chưa đầy ba ngày, đã có tin tức truyền tới: Hoàng thượng tấn phong Hiền Tần vốn luôn thấp điều (khiêm tốn) làm Hiền Phi, để nàng tạm thay mặt công việc lục cung
Vị Hiền Phi này là con gái của Hàn Lâm học sĩ, tính tình ôn hòa, không tranh chấp với đời, để nàng tạm thay mặt cũng là hợp với tâm tư Tiêu Triệt muốn giữ yên ổn cho hậu cung
Thẩm Thanh Từ nghe xong, chỉ sai Vãn Thúy chuẩn bị chút hạ lễ đưa đi, sau đó không có hành động gì khác
Mỗi ngày nàng trừ việc đi thỉnh an Hoàng hậu và Hiền Phi mới được tấn phong, chính là ở Toái Ngọc Hiên đọc sách, dưỡng hoa, thỉnh thoảng đi Tĩnh Tâm Uyển bầu bạn nói chuyện với Tô Uyển Nhi
Tô Uyển Nhi từ sau sự kiện ngọc trạc lần trước, càng thêm thân thiết với Thẩm Thanh Từ, cả ngày đi theo nàng học thư pháp, tập nữ công, tính tình cũng đã sáng sủa hơn nhiều
“Tỷ tỷ, ngươi xem bức thư pháp này của ta viết thế nào?” Nàng bưng một tờ giấy mới viết xong, trên mặt tràn đầy chờ mong
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thẩm Thanh Từ nhận lấy xem xét, nét chữ tuy vẫn còn non nớt, nhưng so với trước đã tinh tế hơn nhiều, liền cười nói: “Tiến bộ rất lớn, luyện thêm chút thời gian nữa, nhất định có thể đuổi kịp các đại gia thư pháp trong cung.”
Tô Uyển Nhi được khen đến đỏ mặt, cúi đầu nói “Đều là tỷ tỷ dạy tốt.”
Hai người đang nói chuyện, Ảnh bỗng nhiên lấy danh nghĩa tặng hoa đến, lặng lẽ nhét một mảnh giấy nhỏ cho Thẩm Thanh Từ
Trên mảnh giấy chỉ có một hàng chữ: “Triệu Võ đã tìm được, đang dưỡng thương ở ngoại ô kinh thành.”
Trái tim Thẩm Thanh Từ bỗng nhiên thả lỏng, mối ưu lo chất chứa mấy ngày nay cuối cùng đã tan biến
Nàng cầm bút viết lên mặt sau mảnh giấy: “Chăm sóc thật tốt, đợi vết thương lành lại sẽ tính tiếp,” rồi bảo Ảnh mang về
Tiễn Ảnh đi, Tô Uyển Nhi tò mò hỏi: “Tỷ tỷ, người kia là ai vậy
Nhìn thật là thần bí.”
“Chỉ là một tiểu thái giám tặng hoa thôi.” Thẩm Thanh Từ không chút động lòng thu hồi mảnh giấy, “Nếu muội muội thích hoa hải đường này, ta sẽ sai người đưa thêm chút đến Tĩnh Tâm Uyển.”
Tô Uyển Nhi quả nhiên bị dời lực chú ý, cười đáp ứng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thời gian yên tĩnh không kéo dài được bao lâu, sự quấy rối mới đã tìm đến cửa
Ngày hôm ấy, Thẩm Thanh Từ vừa từ cung Hoàng hậu thỉnh an trở về, đã thấy cung nữ chưởng sự của cung Hiền Phi đứng ở cửa Toái Ngọc Hiên, sắc mặt không mấy thiện
“Thanh Tần nương nương, nương nương nhà ta mời ngài qua đó một chuyến, nói là có chuyện quan trọng cần thương lượng.” Ngữ khí của cung nữ mang theo vài phần như bề trên, hiển nhiên là dựa vào địa vị hiện tại của Hiền Phi
Thẩm Thanh Từ trong lòng đã rõ, nhưng trên mặt lại không chút biến sắc: “Phiền tỷ tỷ thông báo, ta sẽ qua ngay.”
Đến cung Hiền Phi, chỉ thấy Hiền Phi đang ngồi ở chủ vị, sắc mặt âm trầm, trên bàn phía trước bày một bộ đồ uống trà, trong đó một chén trà đã bị ném xuống đất, vỡ thành mảnh sứ
“Thanh Tần, ngươi có biết tội của ngươi không?” Hiền Phi đi thẳng vào vấn đề, ngữ khí nghiêm khắc
Thẩm Thanh Từ tỏ vẻ không hiểu: “Thần thiếp không biết mình phạm tội gì, xin nương nương chỉ rõ.”
“Không biết tội?” Hiền Phi cười lạnh một tiếng, chỉ vào mảnh sứ vỡ dưới đất, “Chiếc chén trà Hoàng thượng ban thưởng bản cung đó, hôm nay lại bị Vãn Thúy trong cung ngươi đánh nát
Nàng còn nói là do ngươi chỉ điểm, muốn cho bản cung một trận xuống ngựa uy (sự răn đe)!”
Thẩm Thanh Từ trong lòng trĩu nặng
Vãn Thúy quả thật hôm qua có đến cung Hiền Phi đưa điểm tâm, nhưng tuyệt đối không thể nào đánh nát chén trà, càng sẽ không nói lời đó
Đây rõ ràng là Hiền Phi cố ý gây chuyện
“Nương nương, Vãn Thúy tuyệt đối không phải loại người đó.” Thẩm Thanh Từ trầm giọng nói, “Việc này nhất định có hiểu lầm, xin nương nương tra rõ chân tướng.”
“Hiểu lầm?” Hiền Phi vỗ bàn, “Nhân chứng vật chứng đều ở đây, ngươi còn muốn giảo biện (cãi chày cãi cối)
Xem ra ngươi là không xem bản cung ra gì!”
Ngay lúc này, bên ngoài cửa truyền đến thái giám thông báo: “Hoàng thượng giá đáo –”
Hiền Phi và Thẩm Thanh Từ đều sững sờ, không ngờ Tiêu Triệt lại đột nhiên đến đây
Hiền Phi vội vàng đứng dậy nghênh giá, trên mặt trong nháy mắt tươi cười rạng rỡ: “Thần thiếp tham kiến Hoàng thượng.”
Tiêu Triệt bước vào, nhìn thấy mảnh sứ vỡ trên đất, lông mày hơi nhíu: “Chuyện gì thế này?”
Hiền Phi lập tức khóc lóc kể lể: “Hoàng thượng, người phải làm chủ cho thần thiếp a
Vãn Thúy trong cung muội muội Thanh Tần, đánh nát chén trà người ban cho thần thiếp, còn nói thêm là do muội muội Thanh Tần chỉ điểm, cố ý nhục nhã thần thiếp…”
Ánh mắt Tiêu Triệt rơi xuống người Thẩm Thanh Từ, mang theo một tia dò xét: “Thanh Tần, có thật là như vậy không?”
Thẩm Thanh Từ hành lễ, ngữ khí bình tĩnh: “Bẩm Hoàng thượng, thần thiếp không biết việc này
Vãn Thúy luôn luôn ổn trọng, đoạn sẽ không làm ra những chuyện như thế này
Ngược lại là Hiền Phi nương nương mới tiếp quản công việc lục cung, e rằng có người muốn thừa cơ thêu dệt ly gián, khiến nương nương và thần thiếp bất hòa.”
“Ngươi nói bậy!” Hiền Phi vội vàng nói, “Chính là Vãn Thúy làm càn!”
“Nếu đã như vậy, không bằng truyền Vãn Thúy đến đây đối chất.” Thẩm Thanh Từ nói, “Đúng sai, hỏi một chút liền rõ.”
Tiêu Triệt gật đầu: “Truyền Vãn Thúy.”
Vãn Thúy rất nhanh bị truyền đến, nhìn thấy mảnh sứ vỡ trên đất, sợ đến tái mét mặt, nhưng vẫn kiên trì nói: “Bẩm Hoàng thượng, bẩm Hiền Phi nương nương, nô tỳ hôm qua quả thật có đến đưa điểm tâm, nhưng tuyệt đối không có đánh nát chén trà
Lúc nô tỳ rời đi, chén trà còn nguyên vẹn nằm trên bàn cơ mà!”
“Ngươi còn dám giảo biện!” Hiền Phi giận dữ nói
“Đủ rồi.” Tiêu Triệt bỗng nhiên lên tiếng, ngữ khí lạnh băng, “Một chén trà mà thôi, có đáng để làm lớn chuyện như vậy sao
Hiền Phi, ngươi mới hiệp quản lục cung, nên lấy hòa khí làm quý, chớ có nghe lời gièm pha, hại tỷ muội bất hòa.”
Hiền Phi không ngờ Tiêu Triệt lại có thái độ này, đứng sững tại chỗ, không nói được lời nào
Tiêu Triệt lại nhìn về phía Thẩm Thanh Từ: “Thanh Tần, việc này coi như xong, trở về đi.”
“Tạ Hoàng thượng.” Thẩm Thanh Từ hành lễ cáo lui, trong lòng lại hiểu rõ, Hiền Phi như vậy là đang thăm dò ranh giới của nàng, cũng là đang thị uy với nàng
Xem ra, sự yên tĩnh của hậu cung này, rốt cuộc là không duy trì được bao lâu
Trở lại Toái Ngọc Hiên, Vãn Thúy vẫn còn kinh sợ: “Nương nương, vừa rồi thật là nguy hiểm a
May mắn Hoàng thượng minh xét mọi chuyện.”
Thẩm Thanh Từ lắc đầu: “Hoàng thượng không phải là minh xét mọi chuyện, chỉ là không muốn hậu cung thêm sự cố.” Nàng đi đến trước cửa sổ, nhìn bầu trời mây âm u, “Hiền Phi đã động tay, cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua
Thời gian sắp tới của chúng ta, e rằng sẽ không được thái an yên ổn.”
Vãn Thúy lo lắng nói “Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?”
“Binh đến tướng đỡ, nước đến đất ngăn.” Thẩm Thanh Từ trong mắt thoáng qua một tia sắc bén, “Nàng muốn đấu, ta sẽ theo nàng đấu một trận
Chỉ là lần này, ta sẽ không còn bị động như trước nữa.”
Nàng biết, đã đến lúc phải vận dụng sức mạnh mà chính mình đã tích lũy.
