Chuế Tế (Người Ở Rể)

Chương 134: Ngửa bài




Ánh mặt trời ấm áp, Tịch Quân Dục đi lững thững trong hành lang, sau đó hơi dừng lại rồi mới tiến vào một gian phòng, gật đầu với hai người bên trong
"Trần chưởng quỹ, Vinh ký có phản ứng thế nào
Người được gọi là Trần chưởng quỹ tên là Trần Hữu Hòa, nghe Tịch Quân Dục hỏi, hắn lắc đầu:

"Bên Vinh ký vẫn khăng khăng tăng giá, họ muốn đòi bốn lượng hai
"Đúng là ăn cướp mà
Tịch Quân Dục cau mày, nhưng mà có lẽ do thời gian gần đây quen nghe tin xấu nên cũng không có phản ứng gì quá lớn, chỉ âm trầm ngồi xuống:

"Bên Lữ ký cũng đòi tới tận bốn lượng
"Tôi đã nói điều này rồi, thế nhưng Vinh ký nói là đại lão gia gặp chuyện, nhị tiểu thư mà bị truất quyền thì Tô gia sẽ khó khôi phục như xưa, hàng hóa của họ sẽ lỗ vốn, do vậy phải đưa ra cái giá này
"Nhị tiểu thư sẽ không bị truất quyền
Tịch Quân Dục dừng lại một chút:

"Tầm nhìn của Tô Dũ không ngắn như vậy, hắn sẽ cố chống hết sức, với năng lực của nhị tiểu thư, kiểu gì cũng có ngày đi lên
Hắn nói như đinh đóng cột, nhưng không khí trong phòng khá im lặng
Chuyện nhà mình thế nào, ai chẳng biết, tình hình lúc này đúng là không tốt, phòng hai, phòng ba đang liều mạng đẩy đổ phòng lớn
Dù là Tô Dũ thì hiện giờ cũng lực bất tòng tâm, lão nhân gia đã già rồi, không còn áp chế được quá nhiều người
Công việc kinh doanh của phòng lớn gần đây bị ảnh hưởng khá nhiều, chủ yếu là quanh khu vực Giang Ninh, do bắt buộc phải sản xuất cho nên một số thương hộ làm nhiệm vụ cung tiêu nhân dịp tăng giá, tất cả còn đang đàm phán
Do Tô gia khá cứng miệng nên thái độ bên kia vẫn là trông chờ, nhưng ảnh hưởng đã có, lợi nhuận phòng lớn bị giảm đi 2 phần, nhưng đó không phải điều đáng sợ, đáng sợ nhất là phương hướng phát triển sau này
"Mẹ nó..
Một bước sai là chết cả đám..
Tịch Quân Dục mắng một câu, âm trầm lắc đầu, bắt đầu xử lý công việc trên bàn, sắp xếp một số loại hóa đơn
Hai chưởng quỹ bên cạnh cũng nghiêm túc, Trần Hữu Hòa lắc đầu:

"Nếu không phải chúng ta sơ sẩy trong chuyện Hoàng thương..
Nói tới đây thì không ai nói gì nữa, nhưng ai cũng biết câu này ám chỉ điều gì
Gần đây có một số lời đồn bắt đầu lưu truyền trong Tô gia, chủ yếu là do ảnh hưởng của việc mất Hoàng thương nên bắt đầu lan rộng
Có nhiều chuyện đám chưởng quỹ có thể tự giải quyết, nhưng cũng có không ít chuyện phải cần tới người xử lý toàn cục
Vốn chuyện cải tiến máy dệt, nghiên cứu loại vải mới do Tô Đàn Nhi tự mình phụ trách, nhưng sau khi nàng bị bệnh, người khác làm thay nên có vấn đề xảy ra
Trong mắt mọi người, nếu không phải khoảng thời gian đó Ninh Nghị quá mức nóng lòng đẩy nhanh việc nghiên cứu vải hoàng kim, thì sẽ chẳng có chuyện gì xuất hiện
Nếu như khoảng thời gian đó do Tô Đàn Nhi quản lý, cấp cho bọn họ sách lược phát triển thì khẳng định tính bảo mật sẽ cao hơn, chẳng ai có thể nhòm ngó được
Nhưng Ninh Nghị lại khác, hắn không hiểu ngành vải, cũng không hiểu người trong xưởng, Chu chưởng quỹ, Bạch chưởng quỹ vừa phải chịu trách nhiệm bảo mật, vừa phải chịu trách nhiệm đẩy mạnh tuyên truyền, kiểu gì chẳng sinh ra sơ hở, Ô gia nhân cơ hội mà vào
Chuyện này khiến cho mọi người tương đối bất mãn, mọi việc họ đã làm xong hết rồi, kết quả là bại trận vì một thằng nhóc
Kinh nghiệm, tất cả mọi chuyện đều là vấn đề kinh nghiệm, nếu lúc đó chọn một chưởng quỹ nào đó quản lý cục diện thì đã không xảy ra vấn đề như vậy
Khi mất rồi, tên thư sinh kia còn viết cái gì mà "Đầu nạc biết nhau còn giữ miếng", đúng là mất mặt..
Trước kia mọi người còn cho rằng cách nghĩ này có mấy phần không đúng, mọi việc quá bất ngờ, thất bại cũng là sự việc không lường trước được
Nhưng không hiểu ở đâu, trong vòng nửa tháng nay tin đồn kiểu này lan rộng, có khá nhiều người bắt đầu mắng chửi Ninh Nghị thậm tệ
Tịch chưởng quỹ ban đầu còn biện hộ một vài câu, nhưng lúc này chỉ còn cách buồn bực im lặng, trong mắt đám người Trần chưởng quỹ, hành động biện hộ của Tịch Quân Dục không được thức thời cho lắm, có một chút thất thố
Giang phòng trở nên im lặng, chỉ còn lại tiếng lách cách của bàn tính
Trong im lặng, Tịch Quân Dục nhìn sang bên cạnh, ánh mắt vừa nãy có chút tức giận thì giờ đã trong veo
Đại khái mọi việc đã được chuẩn bị xong xuôi, nửa tháng nữa sẽ họp họ, lúc đó Tô Đàn Nhi mất chức, dư luận sẽ được đẩy tới đỉnh điểm nhất
Nếu như đám người của phòng hai, phòng ba đứng ra chỉ trích sẽ kích thích tâm lý căm phẫn của Tô Đàn Nhi, nhưng nếu như người bên mình cũng nói như vậy, thì nàng sẽ chán chường, không tránh khỏi giận chó đánh mèo
Tính tình con người đơn giản chỉ là như vậy
Sau khi mất Hoàng thương, Tô gia như một cái nồi lẩu, hỗn loạn vô cùng, tin đồn loại nào cũng có
Chẳng ai biết những loại tin đồn có liên quan tới Ninh Nghị này đều do một tay hắn đạo diễn, không cần phải tuyên truyền rộng rãi, chỉ cần trong lúc nói chuyện châm thêm vài câu ẩn ý để người khác tự suy nghĩ, tự hiểu là vấn đề sẽ được tự động triển khai
Mặt khác, hắn còn kích động tâm lý "không sai gì tại sao lại thua", cảm giác bị oan uổng, bị đèn nén… trong lòng mỗi người… Trong khi đó, hắn chỉ dùng thân phận một người đứng ngoài nhìn tất cả, thậm chí còn nói giúp Ninh Nghị một phen, đương nhiên, hiệu quả của những lời nói này đều mang lại hiệu quả không tốt cho Ninh Nghị
Tất cả đều đã được bố cục, bẫy đã giăng sẵn
Vốn hắn nghĩ Ninh Nghị sẽ tức giận mà làm một vài việc không đáng, nhưng tiếc là tên thư sinh kia lại giỏi chịu đựng, tin đồn đối với hắn như muỗi đốt ống tre, thậm chí còn giả bộ ung dung đi chơi, coi mọi chuyện chẳng liên quan đến mình, thấy vậy, hắn lập tức tung tin: thằng nhãi này chẳng có một chút áy náy nào
Nghĩ tới điều này, đột nhiên gương mặt Ô Khải Long hiện lên trong đầu, hắn nhíu mày
"Trần chưởng quỹ, gần đây Ô gia thế nào, hình như có vấn đề gì à
"Tôi cũng không rõ lắm, nghe nói có một quản sự ngã bệnh, hình như là Tần Nghiệp, hai năm trước chúng tôi có gặp một lần
Trần Hữu Hòa ngẩng đầu nói:

"Có một số người đoán là, tin đồn Ô gia có vấn đề có lẽ do Tiết gia làm
Sắp tới kỳ hạn giao hàng, vấn đề vải Tuế trở nên rất cấp bách, Ô gia cũng phải cong đuôi, chắc Tiết gia muốn chiếm chút tiện nghi

Tô gia tuyệt đối không thích Ô gia, mang tâm trạng của bại tướng, của kẻ bị hãm hại, lúc này họ thậm chí còn không muốn nghe, không muốn nhắc tới chuyện của Ô gia, thậm chí là nhỏ nhất
Trần Hữu Hòa nói một cách vắn tắt, Tịch Quân Dục gật đầu, sau đó nghĩ xem Ô gia có thể có chuyện gì..
Mà thôi, Ô gia dù có xảy ra chuyện thì Tô gia cũng không cùng đẳng cấp với họ nữa rồi, khoảng cách sẽ càng ngày càng xa
Chuyện gì phải đến cũng sẽ đến, lúc này tốt nhất là làm xong chuyện của mình
Nói chung là mọi việc đều thuận lợi
Hắn liếc mắt nhìn trời chiều, bầu không khí an bình nhưng mơ hồ có chút tĩnh mịch
Cách thời gian họp họ không đầy nửa tháng, mọi người đang chìm đắm trong sự chờ đợi
Người của phòng lớn tỏ ra chán chưởng, mặc kệ ông trời, thuận theo tự nhiên
Chỉ còn lại hắn là biết mình đang ở vị trí nào, đang làm những gì
Chỉ có hắn là người sáng suốt
Vì vậy hắn cười cười, ung dung như ánh mặt trời
Đã qua giờ Ngọ, căn phòng đóng kín cửa sổ nên có vẻ u ám, trong phòng sặc mùi thuốc Bắc, bên giường bệnh kín mít, một cô gái xinh đẹp đang cầm bát cháo, thổi thổi mấy cái vào thìa rồi đưa tới bên miệng bệnh nhân
"..
Họp họ..
Nghe nói Thất gia gia đã quyết định truất quyền của con, nguyên nhân là do Nhị thúc thuyết phục..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tam thúc bên kia cũng vội vàng lôi kéo người bên mình, tiếc là mấy hôm nay Liêu chưởng quỹ đã được phái ra ngoài làm việc..
Bên Vinh ký thì muốn nâng giá, Lữ ký cũng vậy, nhiều việc phiền phức quá, mọi người cứ chạy tới chạy lui..
Đút từng thìa cháo cho bệnh nhân, chậm rãi kể chuyện trong nhà, sắc mặt của cô gái cạnh giường khá là mệt mỏi nhưng trên miệng luôn có một nụ cười
Trong sự mệt mỏi, nàng có cảm giác kích thích, đưa tay vuốt tóc mai, nghiêng đầu nhìn phụ thân mình
Thực ra trong lòng nàng có vài phần cay đắng, vốn nàng tới đây thăm bệnh, không muốn nói những chuyện này, thế nhưng nghĩ lại, ngoài mấy câu hỏi thăm thông thường, cũng chỉ còn chuyện này để tâm sự mà thôi
Từ lúc Tô Bá Dung bị đâm tới nay đã được hai tháng, trong khoảng thời gian này, mọi người đã xác định chắc chắn Tô Bá Dung bị liệt, lão giờ cũng không còn cảm giác với hai chân của mình nữa, may mà tay vẫn cử động bình thường
Hiện giờ sức khỏe của hắn khá yếu, ngày nào cũng phải uống thuốc, không cách nào xuống giường, tinh thần hình như cũng bị ảnh hưởng nhất định, đa phần là không tốt
Mỗi ngày Tô Đàn Nhi đều tới đây thăm, nhưng nội dung hai cha con trò chuyện đều liên quan tới công việc, nếu có mẫu thân và hai dì ở đây thì nàng chỉ hỏi thăm khách sáo vài câu mà thôi
Lúc này Tô Đàn Nhi đang im lặng
"Hôm nay con đi trên đường gặp rất nhiều người bán loại quất trước đây phụ thân thích ăn… À, hôm nay không có gió, phụ thân có muốn mở cửa sổ ra không… Tướng công nói, để cho phòng thoáng một chút cũng tốt… À, cái gì mà không khí đối lưu… mặt trời chiếu vào, ánh nắng ấm áp, tâm tình sẽ tốt lên..
Cứ nghĩ đến những lời Ninh Nghị nói là nàng lại cảm thấy vui vẻ
Tô Bá Dung gật đầu, sau đó lại lắc đầu:

"Được..
à, mà thôi, trời lạnh..
ta cảm thấy lạnh..
Đàn nhi này, gần đây Lập Hằng đang làm gì
Tô Đàn Nhi khẽ cười cười:

"Chẳng phải ngày nào tướng công cũng tới thăm phụ thân hay sao, huynh ấy gần đây vẫn dạy đám trẻ con, buổi chiều thì ra ngoài chơi..
Nụ cười của Tô Đàn Nhi đã mất dần, nàng chậm rãi kể chuyện của Ninh Nghị
Nàng hiểu vì sao phụ thân lại hỏi như vậy, có mấy lần phụ thân đã cảm thán: "Đúng là nhìn không thấu người này”, than thở thì than thở, nhưng đó cũng là lời nhắc nhở nàng
Nàng hiểu nhưng không nói ra, đôi lúc cũng rất hiếu kỳ, tướng công thật là lợi hại, có thể làm được rất nhiều chuyện, thế nhưng cách nghĩ của phụ thân lại khác với nàng
Nói chuyện thêm vài câu, nàng ngoái cổ ra ngoài gọi một tiếng, nha hoàn Tú Hà chạy vào, nàng đặt bát cháo vào tay đối phương rồi cáo từ ra ngoài
Hơn tháng nay, ngày nào nàng cũng phải làm rất nhiều việc, muốn ổn định thế cục lúc này đúng là không dễ, nàng phải bỏ ra nhiều công sức
Nhưng nó không còn vô vọng như chuyện Hoàng thương đợt trước, rất nhiều việc cần phải làm nhưng tâm tình nàng lại bình ổn, thậm chí có thể nói là thoải mái
Ra khỏi cửa, Quyên nhi bước tới, nhận ra tâm tình tiểu thư không được tốt cho lắm
Buổi chiều còn phải đi nhiều nơi, làm nhiều việc, chủ tớ hai người rời khỏi khu nhà, nhưng mới đi được nửa đã nghe thấy tiếng người bàn tán
"Tình hình đã thế này rồi, đệ còn suy nghĩ cái gì..
"Chuyện không đơn giản như vậy, tỷ tỷ..
"Ta cũng đã nghe nói, nhưng phòng lớn đâu chỉ có một mình nó, mọi người phải chung tay vào mà làm, hiện giờ tình hình đã như vậy..
Phòng lớn là của Bá Dung, ít nhất đệ cũng phải giúp Bá Dung bảo vệ được lợi ích của phòng lớn..
"Đệ biết..
"Nếu không phải tên Ninh Nghị ngu ngốc kia xía vào thì..
Loáng thoáng nghe được vài câu, đôi bên đi tới cổng thì gặp nhau, hai người đang bàn tán giật mình sững người
Tô Đàn Nhi đoan trang thi lễ một cái:

"Nhị nương, Cổ thúc..
"À, Đàn nhi à, con tới..
thăm lão gia..
"Nhị tiểu thư
Người nói là Nhị nương và em trai của bà ta, cũng là một chưởng quỹ của phòng lớn
Nói chuyện trong lúng túng và xấu hổ vài câu, đôi bên mỗi người đi một ngả, đi tới một nơi không có ai, Quyên nhi mới thấp giọng:

"Tiểu thư, Nhị phu nhân và Cổ chưởng quỹ đang bàn chuyện đầu hàng đấy..
"Ta biết
Tô Đàn Nhi khẽ cười cười:

"Cũng đâu chỉ có hai người họ..
Thời gian gần đây phòng lớn có rất..
nhiều chuyện kiểu này, nội bộ đã chia rẽ không ít
Cũng có người nghĩ phòng lớn không đoạt được vị trí gia chủ, tốt nhất là đừng..
tranh nữa, cố gắng bảo vệ lợi ích của mình là được, sau này dù Tô Trọng Kham hay Tô Vân Phương quản lý gia tộc, phòng lớn cũng không đến mức bị đuổi ra ngoài, bảo vệ được càng nhiều, lợi ích sau này càng lớn, cuộc sống sau này càng tốt
Hai người dì, thậm chí mẫu thân của nàng cũng nghĩ như vậy
Đương nhiên, nếu Tô Đàn Nhi nói thẳng, mọi người sẽ lập tức chối biến, biểu thị "tuyệt không có việc này", "đám đàn bà chúng ta không quan tâm tới việc kinh doanh"
Dù nói thế nào, mọi người cũng là người của phòng lớn, là người của Tô Bá Dung, cũng muốn tốt cho mình, chỉ là cách nghĩ của họ thiển cận và thiếu chu đáo, chỉ đơn thuần dùng tâm lý đàn bà để làm việc
"Quyên nhi, may mà muội không sinh ra ở một gia đình lớn..
"Sao ạ
Quyên nhi chớp mắt mấy cái
"Trong gia tộc này, không ai nói chuyện tình cảm đâu
Tô Đàn Nhi khẽ mỉm cười, Quyên nhi mấp máy môi
Làm một nha hoàn, nàng phát biểu về vấn đề này thì không tốt cho lắm
Hai người dừng lại trên một cây cầu trong hoa viên, Tô Đàn Nhi nhìn bóng mình dưới nước, sửa sang lại mái tóc một chút, thấp giọng thì thầm:

"Thực ra ta cũng không cảm thấy bao nhiêu tình người..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Không phải, tiểu thư và cô gia đều rất tốt
"Khi nói chuyện với phụ thân, ta cũng không cảm thấy quá nhiều sự thân mật..
Chỉ là oan cho tướng công, khoảng thời gian này huynh ấy đều ở bên ngoài
"Đúng vậy, người trong nhà nói rất khó nghe, cô gia lười chẳng quản tranh chấp với họ, thế nhưng chắc chắn trong lòng cũng không thích..
Lần trước Thiền nhi còn phải bật khóc
Tô Đàn Nhi nhíu nhíu mày, trong mắt hiện lên một tia tàn khốc, thật lâu sau nàng mới hít một hơi, nhìn Quyên nhi cười cười:

"Các muội ghi hết lại à
"Á..
Quyên nhi hơi ngẩn người, sau đó cúi đầu:

"Sao tiểu thư lại biết
"Bởi vì ta là tỷ tỷ của các muội mà
Tô Đàn Nhi nói một cách thản nhiên, Quyên nhi có chút ngại ngùng, cúi đầu cười khổ:

"Muội và Thiền nhi đều ghi lại, lần trước..
lần trước lúc Thiền nhi đang viết ở nhà thì bị cô gia nhìn thấy
"A
Tướng công nói như thế nào
"Nói bọn muội lòng dạ hẹp hòi
"A
Tô Đàn Nhi bật cười thành tiếng, cố gắng kiềm chế:

"Nhớ ghi kỹ lại rồi đem cho ta xem, đừng để tướng công biết
"Dạ
Quyên nhi gật đầu, có được miễn tử kim bài, nàng bắt đầu hân hoan cáo trạng:

"Tiểu thư, thực ra mấy hôm nay họ nói còn khó nghe hơn, rất quá đáng, họ muốn cô gia tự rời bỏ Tô gia..
Còn bao lâu nữa chúng ta mới giải quyết xong việc..
cô gia đã phải chịu nhiều oan ức rồi, thậm chí có khi Thiền nhi còn không nghe nổi, bật khóc tức tưởi..
"Tướng công, huynh ấy..
Tô Đàn Nhi dừng một chút, nhớ lại mọi chuyện diễn ra trong hai tháng nay, nhất là sau hội nghị Hoàng thương, nàng thì bận rộn còn Ninh Nghị thản nhiên chấp nhận bị mọi người chửi rủa
Đâu chỉ là Quyên nhi, Thiền nhi, Hạnh nhi không nhịn được, nàng cũng muốn chửi người, thậm chí có mấy lần Ninh Nghị phải vỗ vai nàng bảo bình tĩnh, nàng cảm nhận được lực lượng của người đứng sau mình nên mới bình tâm nổi
Mỗi lần như vậy là nàng lại nghĩ bản thân có lỗi với tướng công
Lúc mới thành thân, nàng bỏ đi, vốn tưởng rằng cuộc sống đôi bên cứ như vậy, nàng cũng cố gắng duy trì thái độ có thân có xa, ai ngờ khi gặp chuyện, tướng công lại phải đứng ra gánh vác
"Sẽ không còn bao lâu nữa đâu, tin đồn đã xuất hiện, nếu như Ô gia phản ứng theo dự đoán thì..
Nàng nhìn khung cảnh xung quanh:

"chẳng còn mấy hôm nữa là ngửa bài..
Nói xong câu đó, trong lòng nàng hình như hơi thoải mái: "Nửa tháng sao dài quá..
Nàng lầm bầm: "Sau chuyện này, sau chuyện này..
Nghĩ tới việc này, mây hồng trên mặt lại hiện, nàng cúi đầu nhìn bóng mình dưới nước, vô ý thức vuốt tóc
Phải chờ tới khi mọi chuyện xong mới được làm việc đó, hiện giờ mình tiều tụy quá, có chút không xứng với huynh ấy..
Cô gái trong nước mỉm cười, cô gái trên bờ thả tóc, bước đi
"Đi thôi, chuẩn bị ngửa bài
Ánh mặt trời ban trưa soi rõ bóng hình cô gái bước đi một cách tự tin, mạnh mẽ, tiểu nha tung tăng bước theo sau
Hôm nay là ngày 14 tháng 10 âm lịch, năm Cảnh Hàn thứ 8
Tuy rằng đã quyết định ngửa bài, nhưng cũng phải có quá trình của nó, mọi người còn phải đợi thêm mấy ngày
Nhưng thực tế, buổi chiều hôm đó đã có chuyện xảy ra, mọi việc tưởng như tự nhiên nhưng sau này nghĩ tới mới thấy có chút đột ngột
Trong một quán trà, nơi mà Ninh Nghị hay tới làm một chuyện nhỏ, đó là vùi đầu nghiên cứu những hình vẽ khó hiểu, đối với hắn là chuyện nhỏ nhưng đối với người ngoài, đây lại là chuyện lớn tới mức khó có thể tưởng tượng
Sáng hôm nay, Ninh Nghị gặp Ô Khải Long trên đường, thoạt nhìn như đôi bên vô tình gặp nhau, thuận miệng nói chuyện mấy câu
Hơn tháng nay, họ gặp nhau không phải lần đầu, nhưng lại là lần đầu tiên chào hỏi nói chuyện
Lúc đó, Ô Khải Long đang trò chuyện với một đám thương nhân khác, thấy Ninh Nghị thì chắp tay chào từ rất xa: "Ninh huynh, gần đây có khỏe không
Ninh Nghị cũng chắp tay đáp lễ: "Rất tốt
Sau khi mỗi người một ngả, Ninh Nghị ném luôn chuyện này ra khỏi đầu
Buổi chiều, hắn chạy tới chợ Đông mua một cuốn sách cũ
Đây là một cuốn sách do một thương nhân mang từ phương tây Ả Rập về, trong sách có không ít hình vẽ, đại khái liên quan tới kiến thức luyện kim
Ninh Nghị trông thấy liền tiện tay mua, sau này sẽ về tìm người dịch, lúc mua xong, hắn tới quán uống trà, bảo tiểu nhị lấy giấy bút, hắn chiếu theo những hình vẽ trong sách để đoán ra nội dung muốn nói tới vấn đề gì
Đây chẳng qua chỉ là cách nhớ lại một vài kiến thức cũ, trong lúc đang vùi đầu nghiên cứu thì có một người đi đến
"Ninh huynh, thật là trùng hợp, đây là gì vậy
Ninh Nghị ngẩng đầu lên nhìn, quả nhiên rất là trùng hợp, người tới là Ô Khải Long
Ô Khải Long ngồi xuống ghế đối diện, Ninh Nghị thuận miệng giải thích
"Đây là chữ Ả Rập, thuộc về khu vực Ba Tư, chữ thì ta không biết nhưng nhìn hình vẽ thì chắc đây là liên quan tới phản ứng hóa học chế tạo kim loại..
Hóa học hiểu không
À, nó giống như luyện đan vậy..
"Ninh huynh thật là học rộng hiểu nhiều
Á..
phản ứng hóa học chế tạo kim loại
"Cách thức tinh luyện kim loại
"A
Sắc mặt Ô Khải Long trở nên nghiêm túc:

"Vậy..
Chẳng phải là vô cùng hữu dụng hay sao
"Bình thường thôi, có thể nội dung trong này thợ rèn của chúng ta đã biết hết rồi, có thể dùng để tham khảo, phương pháp tư duy của họ khác với chúng ta, giá trị thực tiễn không ít
Ninh Nghị nói đến đây thì ngẩng đầu nhìn Ô Khải Long:

"Ô huynh đang đợi ai à
"Không phải, hiện ta đang nhàn rỗi đi dạo, vừa lúc lại thấy Ninh huynh ở đây nên có chút ngạc nhiên
Ninh Nghị gật đầu, Ô Khải Long cười, hai người cứ như vậy nhìn nhau, một lúc sao, Ninh Nghị chớp mắt, lại gật đầu một cái, phất tay gọi tiểu nhị:

"Thêm một chén
Hắn lại cúi đầu, bắt đầu nhìn hình vẽ trong cuốn sách, nhíu mày ngẫm lại, chén được mang tới, hắn không nhìn Ô Khải Long, chỉ đưa tay ra mời:

"Ô huynh mời tự nhiên
"Cảm ơn
Ô Khải Long cười tự rót trà cho mình, Ninh Nghị vẫn cúi đầu xem hình, khe khẽ thở dài, phảng phất như nghe được tiếng cười ẩn ý của Ô Khải Long, thì thào tự nói:

"A, vải đã bắt đầu phai màu..
Nụ cười của Ô Khải Long trong nháy mắt cứng lại, cánh tay run run nhưng vẫn cầm chắc ấm trà, nhẹ nhàng đặt xuống
Hắn nghiêng đầu, ánh mắt độc ác nhìn thẳng vào Ninh Nghị, khuôn mặt hơi co rúm lại
Có một thứ gì đó từ đáy lòng xông lên, ác mộng hóa thành hiện thực, trong lòng mang theo một chút kinh ngạc
Hắn dự đoán tình hình không giống thế này, Ninh Nghị cũng sẽ không nói một cách hời hợt như vậy
Nhưng trước mắt hắn, tất cả đã hiện ra, Ninh Nghị vẫn cúi đầu xem hình, giống như đối với hắn, tất cả chỉ thoáng qua như cuộc trò chuyện đầu đông giữa hai người bạn, thái độ rất ung dung: A, vải đã bắt đầu phai màu, thảo nào mà huynh lại tới đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Là một việc quá bình thường
"Quả nhiên..
là ngươi làm..
Ô Khải Long phải tốn rất nhiều sức mới nói ra được điều này, không biết là hắn đang kiềm chế tới mức nghiến răng hay là đang run sợ
Dưới ánh mặt trời đầu đông, Ninh Nghị đặt bút, ngẩng đầu liếc mắt nhìn đối phương...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.