Chuế Tế (Người Ở Rể)

Chương 1465: Gió lớn (8)




Thời gian là buổi sáng, xuyên qua cửa hiên, tiến vào Thiên Điện, Ngân Bình liền gặp được thiếu nữ thân y phục vàng nhạt, đó là Triệu Tiểu Tùng, nàng đang chỉ huy một số hạ nhân trong phủ Công Chúa vận chuyển mấy cái rương lớn, liên tục dặn dò không được qua loa làm hỏng đồ đạc
Hai người vừa thấy mặt, đối phương liền nở nụ cười:
"Nhạc gia tỷ tỷ, ngươi tới rồi
"Ừm, đây là..
"À, trong nhà có mấy cái bình lớn, Công chúa chê vướng mắt, nên đổi
Đúng rồi, Nhạc gia tỷ tỷ, điện hạ đang chờ ngươi đấy, ta dẫn ngươi đi
Triệu Tiểu Tùng là cháu gái của danh thần Triệu Đỉnh, khi người Nữ Chân công phá Lâm An, nàng đi theo Công chúa lên thuyền rồng, về sau ở trên thuyền rồng cùng Trưởng công chúa cùng nhau giết Tần Cối, có ân cứu mạng, bây giờ cũng đã thành nha hoàn thân cận bên người Công chúa, phục dịch cuộc sống thường ngày của Công chúa, cũng chưởng quản nhiều việc lớn trong phủ
Ngân Bình và nàng cũng khá quen, hai người nói chuyện phiếm vài câu, một đường đi vào trong
Xuyên qua cửa tiếp theo là võ đài trong phủ Công chúa, hai đội binh sĩ mặc giáp đang ở dưới ánh mặt trời thao luyện, một đội là nam binh, một đội còn lại đều là nữ tử - những người này là nô bộc nữ trong phủ Công Chúa, phần lớn là những quả phụ mất gia đình trong cuộc lục soát núi lấp biển của người Nữ Chân, sau khi làm việc, trong phủ cũng yêu cầu bọn họ tham gia huấn luyện chém giết, lúc đó đám người cầm đao côn hô quát không ngừng, mồ hôi nhễ nhại, mà người phụ trách thao luyện bọn họ, chính là một đạo cô khoác áo bào xám, vác trường kiếm
Phát giác được bóng người đi qua, đạo cô kia quay đầu lại, sau đó có chút chắp tay, một giọng nói thuần hậu thậm chí mang theo chút khàn khàn nhưng lại rất có mị lực vang lên:
"Nhạc cô nương
Ngân Bình cũng đáp lễ:
"Thanh Y chân nhân
Đôi bên cũng là người quen cũ
Thanh Y chân nhân La Thủ Vi này vốn là đạo sĩ của phái Chính Nhất, khi người Nữ Chân đánh tới, nàng theo phụ huynh nam độ, về sau người Nữ Chân đánh qua phòng tuyến Trường Giang, phụ thân của nàng là La Tự và huynh trưởng La Thủ Kính đều tử thủ mà chết, La Thủ Vi liền ở lại trong quân
Sau này Lý Tần thấy việc tích, tìm được La Thủ Vi, giúp giữ điển tịch phái Chính Nhất, lại giới thiệu nàng cho Chu Quân Vũ
Đợi tân quân đến Phúc Châu, cùng Trưởng công chúa hội họp, Chu Bội cứu tế rất nhiều nữ tử bị mất nhà, đến khi chọn lựa nữ quan, đã tuyển chọn La Thủ Vi kiếm pháp siêu quần cùng Nhạc Ngân Bình tinh thông Ngũ Bộ Thập Tam Thương, để các nàng biên soạn một bộ trận pháp đánh giặc thích hợp cho nữ giới và phương pháp rèn luyện
Đạo gia vốn tinh thông trận pháp, Ngân Bình lại là người thừa kế của Chu Đồng, hai người khi đó đã từng có một đoạn cộng sự
Chào hỏi xong, nói chuyện qua loa, Ngân Bình đến thư phòng phía sau gặp được Trưởng công chúa đang làm việc
Chỉ thấy nàng mặc một bộ đồ ở nhà màu trắng, ngồi sau bàn sách, một tay cầm bút, một tay cầm bàn tính gảy lách tách không ngừng
"Ngồi đâu đó đi, ăn chút gì nhé, ta ở đây sắp xong việc rồi
Hai người đã sớm quen thân, nói qua loa vài câu, Ngân Bình được Triệu Tiểu Tùng sắp xếp ngồi trong phòng, còn lấy ra một đĩa điểm tâm
Ngân Bình ngồi ở đó, thì hâm mộ nhìn về phía ngón tay gần như sắp thành ảo ảnh của Trưởng công chúa, trong phủ Công chúa, vị Trưởng công chúa này có thuật tính toán kinh người, một số toàn cục thêm thêm giảm giảm, nàng chỉ cần liếc mắt là có thể nhẩm ra kết quả, mặc kệ sổ sách phức tạp đến đâu, đều không thể qua được con mắt của nàng, mà Triệu Tiểu Tùng gia học uyên thâm, đối với đủ loại điển tịch, câu chuyện từng đọc qua không thể quên
Đầu óc của Ngân Bình tuy cũng không tệ, nhưng so với hai người này, cũng chỉ có thể thấy tự ti mặc cảm
Nếu như mình cũng có bản lĩnh đó, thì đã có thể về giúp cha quản sổ sách Bối Ngụy quân
Theo như lời giải thích của cha, đánh trận quan trọng nhất là cái gì, nói tới nói lui, vẫn là tiền
Một lát sau, Trưởng công chúa kiểm xong sổ sách, gọi Triệu Tiểu Tùng qua, cùng nàng sửa lại mấy số liệu trên mục nợ, thấp giọng dặn dò vài câu, Triệu Tiểu Tùng gật đầu, thu thập sổ sách rồi đi ra
Chu Bội lúc này mới đứng dậy đi về phía Ngân Bình
"Gần đây nửa tháng, việc của Chung Nhị Quý ở huyện Hậu Quan, có đầu mối gì không
Nàng một thân quần áo vải thô màu trắng rộng rãi, khi đến gần thì ngược lại có vẻ thân thiết, Ngân Bình lắc đầu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Bây giờ biết được vẫn chỉ là những cái trước đây, ả hải tặc tên Trần Sương Nhiên kia đã giăng bẫy, nhưng người còn chưa bắt được, chứng cứ cũng khó tìm
"Ta nghe nói, hai tỷ đệ các ngươi gần đây đánh khắp Phúc Châu vô địch thủ, oai phong cực kỳ
"Kỳ thực phần lớn là do con khỉ nhỏ Nhạc Vân đánh người
"Ừm, ngươi vẫn là đừng tham gia, sau này làm sao tìm được nhà chồng
"Điện hạ à..
Chu Bội nói vài câu, rồi lại hướng chủ đề về hôn nhân, Ngân Bình chỉ biết bất đắc dĩ cười xin tha
Nếu là người bình thường, chắc sẽ cảm thấy câu nệ trước vẻ uy nghiêm của Trưởng công chúa, nhưng một mặt là do địa vị Nhạc gia không giống, thứ hai là do hai bên đã sống chung rất nhiều khi đặt chân đến Phúc Châu, Chu Bội, La Thủ Vi, Triệu Tiểu Tùng, Ngân Bình đều đã từng có thời gian ban đêm tâm tình ngâm thơ, thậm chí chia sẻ kinh nghiệm yêu đương
Chu Bội đối ngoại uy nghiêm, nhưng trong bóng tối, nàng lại khá là hiền hòa
"Ngươi đừng tỏ vẻ không quan tâm thế, Ngân Bình à, sau này truyền ra, sợ sẽ nói rằng những người thân cận của phủ Trưởng Công chúa hoặc là quả phụ hoặc là bà cô, ngươi xem ngươi này, thế nào cũng là nữ quan trong phủ Công chúa ta, nhìn Triệu Tiểu Tùng xem, con bé gần đây nói là mình quyết tâm không thành thân, muốn kế thừa di chí của Triệu Đỉnh, khôi phục Trung Nguyên..
Tức chết ta, còn cả La Thủ Vi nữa, sớm muộn gì cũng sẽ có người nói ta, cái Trưởng công chúa này biến thái, chia rẽ nhân duyên người khác
"Hắc hắc
Ngân Bình một mặt cười khổ, không tham gia chủ đề, "Ta là không gặp được người..
Trong số mấy người, tâm tư của Triệu Tiểu Tùng, Ngân Bình cũng đã biết, nàng vốn thông minh lanh lợi, từng thấy qua không thể quên, bị Triệu Đỉnh đưa lên thuyền, phục dịch Trưởng công chúa, vốn chỉ là để tránh họa cầu sinh, nhưng sau khi cứu được Chu Bội, nàng xử lý rất nhiều việc đều có thể đâu ra đấy, dần dần, chính nàng cũng cảm thấy năng lực này thú vị
Hai người trong bóng tối từng trò chuyện, Triệu Tiểu Tùng nói:
"..
Những thứ sách thánh hiền đọc thuộc làu cũng hữu dụng đấy chứ, những đạo lý lớn tối nghĩa kia, trong lòng cũng hiểu thêm, ta muốn cả đời này đều có thể giống như nam tử, làm việc đỉnh thiên lập địa
Trong số mấy người, Triệu Tiểu Tùng là người nhỏ tuổi nhất, nhưng khát vọng trong lòng nàng, trong mắt Ngân Bình lại lớn nhất
Thật là một người không tầm thường
Về phần Thanh Y chân nhân La Thủ Vi, mọi người đều biết nàng đã từng chung sống một thời gian với Lý Tần
Lý Tần là đại nho đương thời, trong nhà cũng đã có thê thiếp, nhưng từ khi người Nữ Chân lần đầu xuống phía nam, ông từng trải qua lang bạt kỳ hồ mấy lần, lần đầu là bị thương nặng khi thành Thái Nguyên thất thủ, rồi phải đào vong ngàn dặm, lần thứ hai là sỉ nhục Tĩnh Bình, tiếp sau nữa là khi Lâm An thất thủ, lại cùng Quân Vũ liên tục trốn chạy
Trong ba lần lang bạt kỳ hồ đó, người nhà người thì chết, người thì tán, đến Phúc Châu thì một bà vợ già không thể xuống giường được, còn một cô con gái nhỏ bị cà thọt chân do chiến loạn, ngày thường nuôi dưỡng ở hậu viện không gặp nhiều người
Với thân phận địa vị của ông, vốn dĩ không khó để cưới được người phụ nữ nào đó, nhưng ông lại bận rộn việc học hành, vô tâm đến chuyện này, ngược lại là trong quá trình giúp đỡ La Thủ Vi chỉnh lý điển tịch phái Chính Nhất, La Thủ Vi đã lo toan mọi việc nhà, thậm chí hòa hợp được với bà vợ và cô con gái nhỏ ở hậu viện
Đạo sĩ phái Chính Nhất có thể kết hôn, Ngân Bình mấy người cũng từng cho rằng La Thủ Vi sẽ trở thành "sư nương" của mình, nhưng thực tế cuộc sống lại không được như vậy, đến năm ngoái hai người cãi nhau một trận, La Thủ Vi trong cơn tức giận đã chạy đến phủ Công chúa làm quan võ và thị vệ bên người cho Chu Bội, khi Ngân Bình cùng mọi người đến hỏi Lý Tần, Lý Tần lại nói thẳng thắn và đơn giản:
"Lời nói nóng giận, nói nặng lời một chút, liền trở mặt
Những nữ quan bên cạnh hoặc là quả phụ hoặc là bà cô, có một chút duyên phận cũng tan, những lời đàm tiếu bên ngoài đã có từ lâu, mặc dù đây chỉ là chuyện nhỏ nhặt, nhưng Chu Bội nói đến cũng lộ ra một chút bất đắc dĩ
Nhưng dù nói nhiều những chuyện này cũng vô ích, nàng ngồi xuống cạnh Ngân Bình, sau đó lại bắt đầu nói chuyện về việc hai nàng tung hoành giang hồ:
"Ta mặc dù đã học được vài chiêu tuyệt kỹ từ ngươi, từ Thanh Y chân nhân, nhưng khi thực sự phải ra tay đánh người, thì lại không sử dụng được chút nào, nếu không phải như vậy, ta thật sự muốn cầm Tam Xích Thanh Phong, cùng các ngươi đến xem cái giang hồ chợ búa đó ra sao
Nàng nói đến đây, trong mắt ánh lên vẻ ước mơ, còn Ngân Bình thì nhăn mũi, ra sức lắc đầu
"Tiểu thuyết đều là lừa người đấy điện hạ
Nàng nói, "Ta nói cho người nghe, đừng nhìn những tiểu thuyết võ hiệp nói giang hồ phóng khoáng thế nào, trên thực tế, nơi chợ búa có nhiều nhất chính là đám điêu dân, người xem Chung Nhị Quý, không phải đã bị những người kia bức đến chết đấy sao, năm đó Tần tướng gia bị tạt phân, cũng không phải vậy sao
Còn có nữa, cứ nói chuyện hôm trước thôi, chúng ta cũng đã gặp một vụ việc rồi..
Chu Bội cười nói:
"Nói nghe thử xem, nói thử xem
"Chuyện nguyên nhân là vào ngày trước ban đêm, ở ngay chợ đêm tại Ngân Kiều phường đó, tiểu đệ gặp phải hai tên cùng hung cực ác đại bại hoại, sau đó liền đánh nhau, về sau bất phân thắng bại, hai tên bại hoại bỏ chạy..
"Ồ
Vân tiểu ca mà cũng không bắt được bọn chúng, hai tên bại hoại đó tên là gì
"Ừm, một tên gọi 'Hỗn Nguyên Phủ' Chu Hình, một tên khác, về sau nghe nói chắc là 'Hổ Sa' Chiêm Vân Hải
Ngân Bình khoát tay áo, "Trọng điểm không phải cái này, trọng điểm là, bọn chúng không phải đánh rất lợi hại sao, xung quanh chợ đêm đó, bàn ghế khó tránh khỏi có va chạm
Vậy tiểu đệ trong lòng không chịu nổi a, sau khi đánh xong còn mang thương tích đâu, liền đi từng nhà bồi thường tiền, sau đó liền có một cửa hàng, nghe nói là một nhà bán bánh chưng gạo nếp..
Nhạc Ngân Bình nói:
"Cái bà dì béo bán bánh chưng gạo nếp đó là một người óc đầy bụng phệ, nàng liền giật dây cháu của nàng đến gây sự, Công chúa ngươi biết đấy, ra giá trên trời, cái gì một cái ghế rách phải hai lạng bạc, một cái bàn nói là gỗ tử đàn, phải mười lạng, đây chẳng phải nói bừa sao, còn có còn có, nói chén nhà nàng đựng bánh chưng gạo nếp bị vỡ, là đồ cổ gia truyền, cắn hỏng phải bồi thường một trăm lạng
Nghe nói tiểu tử đó còn níu lấy tiểu đệ không cho đi
Điện hạ, gặp phải dạng người như vậy, ngươi làm sao bây giờ
Chu Bội cười:
"Ngược lại thật thú vị..
Tính tình Vân tiểu ca có phải là đã đánh hắn rồi không
"Không có
Ngân Bình lắc đầu, "Tiểu đệ thiếu chút nữa tức chết, nghe nói hắn cũng giơ nắm đấm định đánh, tiểu tử kia phiêu một cái, liền trực tiếp nằm xuống đất, ăn vạ, nói ngươi đánh đi, ngươi đánh bồi càng nhiều
Tiểu đệ kể chuyện này với ta, mặt đều muốn bốc khói
"Sao lại có người vô lại như vậy
Chu Bội cười nói, "Vậy sau đó thì sao
Xử lý như thế nào
"Đương nhiên là vỏ quýt dày có móng tay nhọn a
Ngân Bình cũng cười, "Sau đó tiểu đệ trực tiếp tìm quan sai đến, làm tiểu tử kia sợ xám xịt mà bỏ chạy, sau đó để quan sai cùng người trong chợ định giá bồi thường, không nói những cái khác, liền cho nhà bán bánh chưng gạo nếp này, định cái giá thấp nhất, ha ha ha ha
"Gây ra thành như vậy, cuối cùng vẫn là bồi thường, Vân tiểu ca vẫn là hiền lành
"Ừm, nếu không bồi thì không phải chuyện nhỏ, cha sẽ bắt hắn về đánh
Hai người nói chuyện phiếm đến đây, đều cười một trận
Ngoài cửa truyền đến động tĩnh, sau đó có người đi vào, chính là Thanh Y chân nhân La Thủ Vi, chào hỏi Chu Bội xong, Chu Bội liền bảo nàng ngồi xuống một bên
"Hôm nay gọi Ngân Bình đến, thật ra là kín đáo nghe được một chuyện
Chu Bội ngồi ở vị trí chủ tọa, nói sang chuyện chính, "Gần đây trong cung ngoài cung, các loại sự việc xảy ra, từ vụ án oan ở huyện Hậu Quan tháng trước bắt đầu, bên ngoài không yên ổn, chúng ta đoán có một đám người ngấm ngầm muốn làm chuyện xấu, cái này các ngươi cũng biết
"Vậy theo thông tin mấy ngày nay thu thập được thì, trong thành có mấy chỗ rất nguy hiểm, thứ nhất là phủ Công chúa ta, có thể có người đến có ý đồ; thứ hai là chỗ Lý tiên sinh, thân phận địa vị của hắn vô cùng quan trọng, cũng có thể bị bọn tặc nhân nhắm đến; thứ ba là chỗ người nhà họ Tả từ tây nam trở về, cũng có thể sẽ có chuyện, nhưng chỗ này thì không cần lo lắng quá nhiều
"Bởi vì tin tức này, ta ở đây muốn cẩn trọng hơn một chút, muốn sắp xếp một số người đáng tin cậy, võ nghệ cao cường, đến trông nom chỗ Lý tiên sinh, đầu tiên ta nghĩ đến là Ngân Bình và Vân tiểu ca, nhưng Vân tiểu ca tính tình phóng khoáng, gần đây vì chuyện Chung Nhị Quý, lại khắp nơi truy đuổi kẻ xấu, ta tin tưởng nhất, chính là Ngân Bình
Bất quá, Ngân Bình đến giờ còn chưa lấy chồng, nàng với Lý tiên sinh tuy có danh phận thầy trò, nhưng suy cho cùng là nam nữ hữu biệt, nên ta phải suy nghĩ..
Chu Bội nói đến đây, nhìn quanh hai người trong phòng, Ngân Bình vẻ mặt bình thản, chờ đợi nàng ra lệnh, còn La Thủ Vi lộ vẻ bình tĩnh, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim
"Nên ta nghĩ, có thể làm như vậy không, để Ngân Bình đến chỗ ta, làm thị vệ bên người, trong phủ an toàn, việc hộ vệ ngươi cũng hiểu, tiếp nhận hẳn không khó
Còn La chân nhân, từng có quen biết với Lý tiên sinh, ngươi mang chút phủ binh qua đó, ta cảm thấy, có lẽ phù hợp hơn Ngân Bình
Ý của hai vị thế nào
Khi nàng nói được nửa chừng, Ngân Bình thật ra đã hiểu ý, lúc đó trong mắt sáng lên:
"Ngân Bình tuân lệnh
Một tia ánh mắt thoáng qua nhìn La Thủ Vi bên cạnh
Chỉ thấy La Thủ Vi cũng đã đứng lên, một lúc sau, mới từ từ cúi người hành lễ:
"Thủ vi cẩn tuân lệnh điện hạ
Lời này vừa ra, Chu Bội và Ngân Bình trong phòng đều nhẹ nhõm thở ra, sau đó dặn dò vài câu, La Thủ Vi xin phép rời đi trước, Ngân Bình đi theo sau nàng, sắp ra khỏi cửa, lại quay người hướng Chu Bội cười hề hề hành lễ, Chu Bội mỉm cười, một mắt nháy với nàng vẻ hiểu ý..
Hai người sau khi ra khỏi phòng, Chu Bội mới đi rót cho mình một ly nước lạnh uống, sau đó ngồi ở bên cửa sổ thoáng mát, cầm quạt tròn quạt gió
Nhìn về phía hòn non bộ trong hậu viện, nàng tính toán đủ chuyện ở phương xa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiến triển quá chậm..
Ở phương xa, từ khi nữ tướng cầm quyền ở đất Tấn sau khi nghỉ ngơi dưỡng sức, đã chính thức bắt đầu mưu đoạt tây bắc; Trâu Húc cùng Đới Mộng Vi kết minh, ở Biện Lương tổ chức một lượt đại hội võ lâm; địa bàn các khu đảng Công Bình, bốn đại vương ngày càng rõ ràng, Hà Văn sau khi thực hiện nghiêm ngặt cải cách, bắt đầu lộ ra binh hùng tướng mạnh, mà mấy người còn lại sau khi tấn công Hà Văn không có kết quả, ngược lại mưu đồ Lâm An, đoán chừng ít ngày nữa sẽ phá thành, tuy Tả Tu Quyền đã lên đường, ý định thuyết phục Cao thiên vương sau khi phá thành nhường ra một nhóm vàng bạc trong thành để bù đắp cho Đông Nam, nhưng thực tế phát triển, có lẽ sẽ không thuận lợi như vậy, suy cho cùng cái bánh vẽ vẫn chưa thực hiện chút nào, lại còn bắt người ta cống nạp, điều này khó tránh khỏi sẽ khiến Cao Sướng ngược lại coi thường Đông Nam..
Tất cả chỉ có thể trông chờ Tả Tu Quyền hòa giải
Quan trọng nhất là tây nam, cải cách ruộng đất đã từng bước bắt đầu, Chu Bội nhìn các trình tự cải cách ruộng đất và phản ứng sau đó từ tây nam truyền đến, từng cái một từng cái một đều vô cùng kinh tâm động phách, nhất là về sau dưới sự giải thích của Tả Văn Hoài, nàng cùng Quân Vũ càng hiểu sâu hơn cái lợi hại trong đó
Quân Vũ cảm thán không thôi, khen ngợi lực lượng hùng mạnh của tây nam, bí mật có lẽ cũng sâu thêm vào trong ý nghĩ tiến hành "Quân chủ lập hiến" trong tương lai, nhưng hiện tại là không làm được
Việc khai dân trí quy mô lớn vẫn chưa chuẩn bị xong, bộ gánh hát thứ nhất còn chưa đào tạo được, cho dù nói phải khai dân trí cho dân chúng, cũng chỉ là một câu sáo rỗng lớn mà vô dụng
Huống chi Đông Nam nằm ở vị trí đặc biệt, lại là một khu vực đặc biệt khó khăn trong việc khai dân trí, núi non trùng điệp, tài nguyên khan hiếm dẫn đến các thế lực tông tộc địa phương vô cùng đoàn kết
Chu Bội có khi nghĩ, nếu như mình có được một đội chấp hành như ở tây nam, sự tình hôm nay tuyệt không khó xử như thế; có khi lại sẽ nghĩ, nếu như đổi Ninh Nghị đến chỗ này, e rằng hắn cũng sẽ bị trói chân trói tay, khó mà ra tay chăng
Nhưng nói khó xử là vô ích
Từ khi phụ hoàng lựa chọn trốn lên thuyền rồng, thiên hạ đã tiến vào thời kỳ chia năm xẻ bảy, quần hùng nổi lên hỗn loạn, đến bây giờ, đãi cát tìm vàng, những kẻ đầu cơ ở các phe đã bị loại lần lượt, các thế lực còn sót lại đều đang tìm con đường tiến lên của mình, nhưng bên mình, coi như là đã tìm được chưa
Đệ đệ dựa theo ý tưởng từ tây nam truyền tới, đặt hy vọng vào việc buôn bán trên biển, thậm chí trong lòng còn chuẩn bị cho cái gọi là "Quân chủ lập hiến" bực này đại nghịch bất đạo, nhưng đến thời điểm này, chuyến thuyền biển đầu tiên còn chưa về, tiền trong sổ sách đã gần cạn, những gia tộc lớn nhỏ ủng hộ Hoàng tộc khi trước, nay đã trở nên nghi ngờ, nửa gần nửa xa, uy nghiêm và lực lượng của Vũ triều, sắp tiêu hao hết
Còn có bao nhiêu gia tộc, thần tử, là thật sự nghĩa vô phản cố đứng về phía mình đây này..
Nàng lại quen tay bẻ ngón tay, nhỏ giọng đếm
Thái dương bỗng hơi đau
Triệu Tiểu Tùng từ bên ngoài đi vào, cười hì hì:
"Điện hạ, ta nhìn thấy La chân nhân với Nhạc tỷ tỷ đang trao đổi công việc kìa
"Ừm, La Thủ Vi đã đồng ý
Chu Bội cũng cười cười, "Cuối cùng cũng đuổi được một người, ta tích đức
"Vậy, điện hạ, chúng ta có nên sắp xếp một chút cho Nhạc cô nương không
Ta nghe mấy bạn trong Bối Ngôi quân nói, Nhạc tướng quân có vẻ sầu não, mỗi lần Nhạc cô nương trở về, đều lải nhải với ông ấy, đừng có kén cá chọn canh nữa, sắp thành bà cô già rồi, chán nản quá
Chu Bội bật cười thành tiếng:
"Ngươi cũng đừng nói mỗi nàng ấy, còn ngươi thì sao, ngươi cũng mau chóng tìm cách đi đi, A Di Đà Phật
"Khó mà làm được, ta còn muốn đi theo Công chúa điện hạ cùng nhau kiến công lập nghiệp đâu
Triệu Tiểu Tùng nói, "Công chúa là nhân vật như Lý Tú Ninh thời Đường, sau này thành lập quân nương tử, làm sao thiếu được ta cái tùy tùng này..
Hơn nữa Công chúa, ta nói cho ngươi biết, đám đàn ông thiên hạ này, ta chả ưa ai cả
"Tốt, bệ hạ ngươi cũng không ưa ai cả
"Ách, bệ hạ là không ưa ta à
Hơn nữa Công chúa điện hạ, tính cách này của ta cũng không thể vào cung, nếu không biết đâu lại bị trị tội cái tội lắm miệng nhiều chuyện, nhiễu loạn cung đình thì to
"Ba hoa..
Chu Bội tức đến không có sức, một lúc sau, mới khẽ thở dài một tiếng:
"Đừng có kén cá chọn canh nữa, sắp thành bà cô già rồi, chán nản quá
"Ừm ân, không có kén cá chọn canh
Triệu Tiểu Tùng gật đầu, sau đó thu lại nụ cười, "Công chúa điện hạ, thời gian không còn sớm, ngài lúc trước cho gọi mấy vị đại nhân, cũng đã ở bên ngoài đợi một lúc rồi, ngài xem
Chu Bội cũng khẽ gật đầu
Khoảng thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi đã qua, lại một vòng công việc ập đến
"Mẹ nó, thất sách
Trên người còn quấn chút băng vải, Tả Hành Chu hằn học mắng lên
Quá trưa không lâu, trong một quán ăn nhỏ bên ngoài phường Hoài Vân, hắn cùng Ninh Kỵ ngồi đối diện nhau, vừa oán thán vừa ăn lấy đồ ăn đã được dọn lên, còn Ninh Kỵ, kẻ tự xưng đã ăn cơm xong thì ngồi nhìn hắn, thong thả ăn một bát bún đá ở đối diện
"Nghe ngươi nói kìa, ngươi bao giờ thì được lên chức làm mưu sĩ vậy
"Xem thường ai đó, ngươi để ta ở bên này lâu như vậy, cái danh 'Hỗn Nguyên Phủ' Chu Hình đó thật sự nổi lên được sao
Nói cho ngươi biết, nhớ năm đó ta cầm hai cái rìu, ở Phủ Điền, từ bên này giết sang bên kia, lại từ bên kia một đường chém giết trở về, đúng là, cả con đường đó máu chảy thành sông, ta chính là Huyết Thủ Nhân Đồ..
Ân, đúng rồi, huynh đệ ngươi sao không ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Máu chảy thành sông cái rắm, nhìn xem hôm trước ngươi phun máu, đầy cả đường đi, có cần vậy không
Còn có mấy câu thoại vớ vẩn của các ngươi, ta thật là..
Hắn không rảnh
"Máu với thoại cái gì, ngươi ngươi ngươi, ngươi hiểu gì chứ, số máu kia một chút là của ta, cũng phải chịu bị thương chứ, còn có một chút là ta giấu máu gà huyết vịt máu heo trên người từ trước, còn thoại, ngươi có biết gì về tuyên truyền không
Đám người bại hoại ở thành Phúc Châu không thể trực tiếp xem ta cùng Nhạc Vân đơn đấu, vậy bọn hắn đương nhiên nghe người khác kể lại, mà điều quan trọng nhất khi kể lại, là phải ai cũng thích, ngươi nghe mấy câu thoại do ta thiết kế xem, đơn giản trực tiếp lại bạo lực, ngươi thuật lại cho người ta xem, có lực không, có dễ lan truyền không
Còn máu kia, quét xoẹt xoẹt đầy trời, ngươi thấy rồi, có muốn kể lại với người ta không
..
Đúng không
Ngươi xem ngươi trợn mắt há hốc mồm thế kia, có phải đã hiểu không
Ta có lý không
Ngươi hiểu cái gì..
Năm xưa học trên núi ngươi căn bản có nghe đâu, đồ cặn bã..
Cái thằng anh em ngươi lạnh lùng ghê
"Ta phát hiện ra tên chó nhà ngươi giờ cái gì cũng nói thành vè được..
Hừm, hắn đương nhiên lạnh lùng, hắn luyện phi đao, hoặc là không ra tay, chứ ra tay thì chỉ có đường chết với ngươi thôi
Đúng rồi ngươi đừng có mà nói huynh đệ ta, huynh đệ ngươi thì sao hả
"Đó chính là chỗ ta nói là thất sách
Tả Hành Chu thở dài, "Vốn dĩ tính toán hết rồi, chỉ một mình ta đấu với Nhạc Vân, Nhạc Vân học uyên thâm lại trời sinh thần lực, đánh không lại thì rất bình thường, nhưng ngươi xem những lời thoại ta thiết kế, thêm cái mớ máu đó, ta có thể thể hiện ta hung tàn chứ
Dù có kém hơn một chút, nhưng cái kiểu hung hãn không sợ chết, cuối cùng lại trốn thoát dưới vòng vây của một đám chó săn..
Như vậy thì danh tiếng của ta sẽ vang lên
Ai ngờ hắn cũng ở gần đó, thành ra đơn đấu biến thành hai đánh một, hai đánh một ngươi càng hung tợn thì người khác kể lại lại thành hai người bị đánh thê thảm, mẹ nó giờ thì chẳng biết hiệu quả thế nào, ta sợ lần này thành trò cười mất, đúng rồi cái chuyện dâm ma bốn thước của ngươi thì sao
Trong quán ăn, Tả Hành Chu thao thao bất tuyệt như súng liên thanh, khéo léo mà tùy ý gạt đi câu cuối cùng, sau đó như không có gì xảy ra, luyên thuyên bắt đầu vùi đầu ăn cơm
Ninh Kỵ hai tay khoanh trước ngực, vốn định sẵn một tràng dài để oán thán, lúc này lại cứng đờ cười lạnh tại chỗ, biểu cảm kế tiếp giống như bị kẹt lại, đổi mãi không được
Phía trước, Tả Hành Chu cũng chẳng thèm nhìn, chỉ lo ăn, ăn, ăn, cực kỳ dịu dàng chăm sóc tới lòng tự trọng của hắn
"Đúng rồi, ta còn hẹn với Chiêm Vân Hải, lát nữa phải qua Cửu Tiên Sơn giúp hắn khuếch trương thanh thế..
Góc quán ăn vốn im ắng như vậy một hồi lâu, không biết khi nào, Tả Hành Chu ngẩng đầu lên, cố gắng thật nhanh chuyển chủ đề, lời nói như pháo nổ trong miệng, ngay trước mắt thì một nắm đấm đã đập tới
"Á đù..
Tả Hành Chu cả người lẫn ghế lăn một vòng trên mặt đất, phía trước, Ninh Kỵ đã như hổ bò lên bàn, đánh tới
"Á đù ngươi không nói không bằng ta không có nghe hả
"Cái gì không nghe, 'Hỗn Nguyên Phủ' Chu Hình ngươi phách lối quá đấy, ta Phó minh chủ 'Tề Thiên Tiểu Thánh' Tôn Ngộ Không của Võ Lâm minh hôm nay phải phân tài cao thấp với ngươi, xem ai mới là đệ nhất thiên hạ a, ngươi đừng có chạy
"Ngươi tên khốn, lão tử còn có việc buổi chiều mà!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.