Chuế Tế (Người Ở Rể)

Chương 639: Thương Lôi (5)




- Ta sắp xuôi nam rồi
Ngón tay ấn xuống dây trên đàn tranh, trên tiêu lâu tinh xảo trong sân, nữ tử ngẩng đầu lên, nhìn về phía phu quân ở phía trước
Hoàn Nhan Hi Doãn ngồi ở đó, khẽ ngẩng đầu nhìn lên trần nhà, sau đó hít một hơi
Y cũng đã hơn bốn mươi, gần năm mươi tuổi, tuy rằng xưng tên văn vẻ, nhưng người ở trong Nữ Chân có thể một đường đánh giết đi ra, nắm giữ quyền bính lớn lao, trên người nam nhân trước mắt, cũng có được đầy đủ uy nghiêm và sát khí, nhưng chỉ có ở trước mặt vị thiếp thất này, sát khí của y sẽ không hiện ra
- Bệ hạ chuẩn bị đã xong, thánh chỉ tới rồi: Chia làm hai đường xuôi nam, Niệm Hãn chỉ huy tả lộ, là Tả Phó Nguyên soái, ta là Giám quân
Hôm nay..
là phải khởi hành rồi
- Niêm Hãn..
Trần Văn Quân khẽ há miệng lập lại
Là một người thiện chiến nhất trong Nữ Chân, cũng là tướng lĩnh quả đoán nhất, Niêm Hãn còn có một tên khác, là Hoàn Nhan Tông Hàn, cái tên đó tràn đầy khí phách nam nhân
Lúc A Cốt Đả tạo phản, trên đường xưng đế nảy sinh tác dụng quá lớn lao, nàng cũng đã từng gặp:
- Trước đó huynh..
chưa hề nói tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Điều động, tập hợp một chi đại quân, không có khả năng nói hoàn thành là hoàn thành
Địa vị của Hi Doãn tuy rằng thân ở dưới Tông Hàn, chỉ có thể coi là trợ thủ
Vốn với thân phận của y, đối với chuyện này tất nhiên cũng biết được, nghe nữ nhân hỏi ra, Hi Doãn cũng thở dài
- Chuyện phương nam lấy Vũ triều, từ trước đến nay ta là phản đối, nhưng ý trên đã quyết không thể thay đổi, nàng có biết cũng chỉ là thêm phiền não mà thôi
Ta biết nàng còn có cảm tình đối với Vũ triều
Lần này xuôi nam, quân tiên phong tràn tới, gà chó khó lưu, Nếu ở phương nam nàng còn có người nhà, thân thuộc gì, hãy nói với ta đi, ta thay nàng mang bọn họ tới đây
Y nói hết lời, nữ tử trầm mặc một lúc lâu, rồi sau đó cười cười:
- Đã không có..
Hi Doãn gật gật đầu, y đứng lên, đi tới đưa tay đặt trên vai Trần Văn Quân, Trần Văn Quân cũng dựa đầu vào lòng y
Vợ chồng hai người dù sao ở chung nhiều năm, Hi Doãn ngưỡng mộ Hán học, Trần Văn Quân cũng từng là tiểu thư khuê các môn đệ của thư hương, lưu lạc phương bắc, tằm gửi vớ được cây to, ngay từ đầu có lẽ còn có chút bất đắc dĩ
Dần dần cũng là vì đối phương thuyết phục lẫn nhau, trở thành hợp nhau hết sức thương mến nhau, ở niên đại này, hết thảy chuyện này cũng không dễ dàng có được
Nhưng mà lúc này tình hình quốc gia đối lập, tuy nói Trần Văn Quân lấy chồng theo chồng, cũng đã được người Nữ Chân tán thành, nhưng cũng không thể nói trong lòng vốn không có gánh nặng
- Sau khi xuôi nam, nàng ở trong nhà không cần nhớ ta, việc trong nhà ta đã nói rõ với quân sự, hết thảy cứ làm theo thường lệ trước kia
Nếu như nàng cảm thấy mệt thì không cần lo liệu xã giao
Nhưng nếu có người khinh mạn nàng, không quản bên nội bên ngoại cứ việc đánh
Nàng là thê tử của Hoàn Nhan Hi Doãn ta, không cho phép người ngoài chỉ trỏ nói xấu sau lưng
Khi xong chuyện Vũ triều..
ta trở về, nàng là nữ chủ nhân trong nhà của ta, ta sẽ báo việc này cho bệ hạ biết.
- Phu quân không cần nghĩ ngợi nhiều lắm, thiếp thân biết rồi
Trần Văn Quân nhẹ nhàng cười cười, sau đó nói:
- Chỉ trông mong lần này phu quân xuôi nam, tự suy nghĩ ông trời có đức hiếu sinh, không nên..
tổn thương nhiều kẻ vô tội
Kim Vũ giao chiến, xin thứ cho thiếp thân không thể chúc phu quân chiến thắng trở về, nhưng thiếp thân sẽ ở nơi này ngày ngày cầu khẩn, chờ mong phu quân bình an trở về
- Như thế cũng là đủ rồi
Trong chiến trận ta sẽ không nương tay, nhưng ở ngoài chiến trận, Vũ triều phồn hoa, ta sẽ tận lực lưu lại
Ta đi đây, nàng đừng đưa tiễn ta nữa
Hoàn Nhan Hi Doãn ôm lấy nàng, rồi xoay người rời đi
Trong ngày thường nếu Hoàn Nhan Hi Doãn xuất chinh, nàng làm một nửa nữ chủ nhân, tất nhiên sẽ đưa đến cửa nhà, nhưng lúc này y nói không cần đưa tiễn, coi như là ngưỡng mộ và thông cảm đối với Vũ triều
Trần Văn Quân có nhiều chuyện trong lòng, lại một câu cũng không thể nói ra, nàng đi ra ngoài cửa, ở trên sân phơi nhìn phu quân đang nện bước vững vàng, đầu đội trời chân đạp đất đi ra sân, bả vai nàng sụp xuống, rốt cục thở dài thật dài, nhắm mắt lại
Nàng đứng ở trên sân phơi trong chốc lát, nghe phong thanh, động tĩnh xung quanh, sau đó mới mở miệng kêu:
- Lục Khởi
Đó là tên của nha hoàn:
- Ngươi đi ra trước nhìn xem, khi nào phu quân rời đi trở về nói cho ta biết, ta muốn cầu khẩn bình an cho phu quân
Nha hoàn đi tới lên tiếng trả lời rồi chạy đi
Ánh mắt nàng an tỉnh lại, đưa tay khẽ lau ướt át trong mắt, đi trở về phòng
Ở trước bàn lấy ra một bức tranh "hoa mai đồ", nàng đã vẽ rất lâu cũng chưa hoàn thành, mở ra, lại rút ra một tờ giấy, viết ở trên tờ giấy mấy hàng chữ rất nhỏ
Chữ còn chưa viết xong, từ dưới lầu chợt truyền lên tiếng bước chân ồn ào náo động, đây là lầu gỗ, trong thang lầu bước chân nhẹ nhàng đều có thể nghe tiếng rõ ràng
Nàng thu lại tờ giấy, lúc này đi lên là hai đứa bé, tỷ tỷ lớn sáu tuổi, tên là Hoàn Nhan Thanh Tuyết, đệ đệ nhỏ ba tuổi, tên là Hoàn Nhan Khải Minh, đều là con của nàng và Hoàn Nhan Hi Doãn
Đệ đệ ba tuổi vừa lên tới, liền chạy ào tới phía mẫu thân bên này
- Mẫu thân, mẫu thân
Lúc phụ thân sắp đi ra ngoài, bảo chúng con tới thăm người
Phụ thân nói mẫu thân không vui, bảo chúng con đùa cho mẫu thân vui
Vì sao mẫu thân không vui vậy
Trần Văn Quân liền ôm lấy nó cười nói:
- Mẫu thân có không vui gì đâu
Hoàn Nhan Thanh Tuyết đứng ở một bên, bé sáu tuổi đã có vẻ biết điều, cũng không hề quấn lấy mẫu thân như đệ đệ như vậy:
- Mẫu thân đúng là vì phụ thân phải đi mà không vui rồi
Phụ thân lại đi ra ngoài đánh người xấu..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
nhưng luôn thật lâu cũng không về
Trần Văn Quần ánh mắt mơ màng, theo sau kéo con gái vào lòng, thở dài nói:
- Không phải, lần này phụ thân không phải đi ra ngoài đánh người xấu
- Vậy phụ thân đi ra ngoài đánh cái gì chứ
- Ừm..
Chúng ta không nói cái này, con lớn lên sẽ biết
Bây giờ..
mẫu thân chơi với các con được không đây
Hai đứa bé liền vỗ tay cười rộ lên, nữ tử bắt đầu chơi đùa với hai đứa nhỏ, chỉ chốc lát sau, nha hoàn Lục Khởi đã trở lại, báo cho nàng biết chủ nhân đã rời khỏi nhà
Mấy người lại chơi trong chốc lát, bởi vì phụ thân rời đi, hai đứa bé đều đeo sát mẫu thân
Mãi cho đến buổi chiều hôm đó, tin tức bí mật đầu tiên mới từ phủ đệ này truyền ra ngoài
Hai đạo đại quân đang trên đường xuôi nam, tin tức thông qua tuấn mã, thông qua thuyền bè, thông qua bồ câu đưa tin, đều đồng thời không ngừng truyền tới phương nam
Không lâu sau, cũng ở phương bắc một lão nhân tên là Chu Đồng trong đêm tối cưỡi tuấn mã chạy cực nhanh về hướng phương nam
Ngàn vạn quân đội, quốc thư, thánh chỉ của Hoàng đế Kim quốc, lôi cuốn số lượng tin tức khổng lồ khó có thể lường được tuôn về hướng phương nam
Hai địa phương nam bắc giống như một hệ thần kinh thật lớn, khi tin tức bay tới U Yến, Vũ triều phương nam còn mới vượt qua hoan lạc trong đêm thất tịch không lâu
Sau đó đợt tin tức thứ nhất bay tới Yến Kinh phủ, giống như cả bộ thần kinh thật lớn bùng phát ra, vô số thần kinh chạy phân tán trong thân thể Vũ triều to lớn này
- Giải thích, Đêm thất tịch là ngày mồng 7 tháng Bảy hàng năm, ngày Ngưu Lang, Chức Nữ gặp nhau
Hết giải thích
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
18 tháng Bảy, tin tức như sóng triều nhằm phía đỉnh núi Câu Chú Sơn, lồng lộng lan tràn qua Nhạn Môn Quan
19 tháng Bảy, tin tức một đường vượt qua Thái Nguyên
Đường bộ, thủy lộ, tuấn mã chạy như bay trên đường núi, vượt qua núi non trùng điệp, phố xá sầm uất hai bên Trường Giang và Hoàng Hà, tám trăm dặm gia tăng..
tất cả con đường tin tức có thể sử dụng đều đang điên cuồng vận chuyển, kéo dài cực kỳ nhanh
Rồi sau đó, 20 tháng Bảy, đêm, trong thành thị đèn đuốc sáng trưng
Hoàng cung đã đóng cửa rồi, nhưng tuấn mã vẫn phóng như điên nhằm phía cung thành..
Tin tức người Kim xâm lấn, giống như tiếng sấm đột nhiên tới, chấn động thật lớn nương theo tin tức điên cuồng không ngừng lan tràn nhanh như tia chớp
Vô số người trước sau nhận được tin tức
đêm 20 tháng Bảy, khi Ninh Nghi nhận được tờ tin tình báo kia, hắn đang đãi khách ở trên tửu lâu Trúc Ký, người đến là Bộc Dương Dật của Giang Ninh, đồng thời tiếp khách còn có Sư Sư cùng với một cô gái khác bên Phàn Lâu
Trên bục trong tửu lâu, đám người biểu diễn đang ca hát
Thời gian một năm nay, do vì nguyên nhân cố ý nào đó, biểu diễn bên trong Trúc Ký bình thường sẽ xen vào một ít hành khúc thời cổ, hay là nhạc khúc nói về chiến tranh
Lúc này hát xướng trên bục, chính là khúc quân ca "Tư quy phú" của Sở quốc thời kỳ Hán Sở
Nhạc khúc vang lên vào lúc này, trong tiếng huyên náo ở ngoài đường, có cảm giác rất tinh tế
Lời ca của "Tư quy phú" là như vậy:
"Cây cỏ xanh mượt này, dương lục lục, tâm sự dằng dặc
Nhớ quân nhớ quân, quân không thấy, sâu kín chờ quân về
Hỏi tình nhân sao không về, gia hương cũng chờ người về
Hàng ngàn bước chân, nhẹ nhàng nhỏ bé, gặp gỡ trong mơ
Tâm tư nhớ này, mà quân không thấy, si ngốc và an ủi
Hỏi thiên hạ sao không về
Một lòng chờ người về..
Trong nhà của Ninh Nghị, Tiểu Thiền sinh hạ một bé trai mới được bốn ngày, ban ngày Bộc Dương Dật cũng đã qua Ninh phủ thăm hỏi
Trong lúc nói chuyện, Tề Tân Hàn cầm một tờ tin tình báo chạy rất nhanh lên lầu đưa tới, Ninh Nghị mở ra xem, sau đó cuốn lại
Vẻ mặt hắn, trong nháy mắt xem hết tin tình báo kia liền trở nên lạnh lùng, Bộc Dương Dật cảm nhận được biến đổi đột ngột này, Sư Sư cũng cảm nhận được
Ngay sau khi xem xong tin tình báo kia, dường như tất cả cảm tình bỗng nhiên đều đi theo vị thư sinh tuổi trẻ bên cạnh này, cũng là rút đi trên mặt vị bằng hữu, rồi ngay trên gương mặt đó dường như chỉ còn lại có bình tĩnh, thuần túy lý trí
Ánh mắt của hắn nhìn Bộc Dương Dật phía đối diện, tay phải ấn lên mặt bàn, rồi nhẹ nhàng vỗ hai cái, dường như đang châm chước dùng từ
Bộc Dương Dật nói:
- Là đứa nhỏ trong phủ nhà có chuyện gì..
- Không phải, có một số việc khác..
Ninh Nghị đứng dậy cáo từ, sau đó nhìn Sư Sư nói:
- Ta đi rồi, nàng ngồi lại một chút, chờ ta gọi người đưa nàng về Phàn Lâu
- Vâng
Sư Sư đến Trúc Ký biểu diễn cũng không phải một lần hai lần
Lúc này theo bản năng gật đầu đáp, muốn nói thêm gì đó, nhưng chưa kịp nói ra, Ninh Nghị đã đi xuống dưới lầu rồi
Hắn đi xuống Phàn Lâu, trên đường cái đang có mấy người nghênh ngang đi tới, một người trong đó kêu lên:
- A..
Ninh Nghị
Lại là Cao Mộc Ân cầm đầu, nhưng mà gã mắt thấy bước chân của Ninh Nghị dường như không muốn ngừng lại đây chút nào, theo bản năng liền lui về phía sau:
- Ngươi người ngươi..
Hộ vệ bên cạnh gã định bước tới ngăn Ninh Nghị lại, nhưng Ninh Nghị dang hai tay ra
"Phịch" một tiếng, thân ảnh của hắn trực tiếp vượt qua tên hộ vệ ngăn cản kia, ôm mạnh Cao Mộc Ân một cái
- Này..
Khụ khụ khụ khụ..
Cao Mộc Ân kêu lên, gần như sắp phun ra máu, mặt cũng đỏ bừng lên, nhưng mà tiếp đó Ninh Nghị đã buông gã ra, vỗ vỗ mặt của gã:
- Chơi vui đi
Bảo trọng nhé
Đợi cho Cao Mộc Ân tỉnh táo lại, Ninh Nghị đã đi xa rồi, gã khom người che ngực, quay đầu lại giơ tay lên, vô cùng mê hoặc:
- À
Ninh Nghị lên xe ngựa, đám người Chúc Bưu, Tề Tân Hàn đều lên theo
- Phái người lên phía Bắc thông báo cho Tần Thiệu Khiêm tướng quân, đồi Độc Long huấn luyện xong năm trăm người có thể giao hàng
Trúc Kỵ khởi động dự án khẩn cấp thứ nhất, tất cả nhân viên phải lên phía bắc sau khi hoàn thành nhiệm vụ thăm dò nhanh chóng tập trung, tư liệu trong tay phải sắp xếp xong với tốc độ nhanh nhất
Đi Hữu Tướng phủ
Nhanh chóng ra lệnh liên tục đến gần như không có bất luận dấu chấm câu, chấm phẩy gì, sau đó xe ngựa chạy nhanh tới hướng Tướng phủ, khi đến công Tướng phủ, Tần Tự Nguyên cũng đang bước lên xe ngựa, định đi tới Hoàng thành, vội vàng kêu Ninh Nghị cùng lên xe ngựa bàn chuyện
Cùng lúc đó, trong cả tòa thành, trong cả quốc gia, có vô số người cũng đang động, đang chạy vội, đang tụ tập
Trong hoàng thành, Hoàng đế Chu Triết "A..
một tiếng, đạp đổ tất cả vật trên ngự án, tiếng động "ầm ầm", màn che bốn phía nhẹ lay, ngọn đèn dầu lay động
Ngày 22 tháng Bảy, người Kim vì sự kiện Trương Giác mà gửi quốc thư đến Biện Lương lên án mạnh mẽ Vũ triều
Trong đó yêu cầu Vũ triều đền tiền đồng thời cắt nhường tất cả đất đai ở phía bắc Hoàng Hà
Cả triều văn võ lên án mạnh mẽ quốc thư vớ vẩn này
Đồng thời người Kim liên tục triển khai thế quân cũng không có chờ đợi trả lời, bọn họ đã triển khai công kích trên chiến tuyến kéo dài ngàn dặm ở phía bắc
Ngày 23 tháng Bảy, lộ quân phía đông của người Kim chia binh làm hai đường: đại tướng Hoàn Nhan Xương suất lĩnh quân đoàn nam tiến phá được Cổ Bắc Khẩu phía bắc Yến Kinh, cùng ngày công hãm Đàn Châu
Cùng lúc đó, Hoàn Nhan Tông Vọng suất lĩnh quân đoàn tây tiến vượt qua vùng Hà Bắc Ngọc Điền, bốn ngày sau, phá được trọng trấn Kế Châu phía đông Yến Kinh, bao vây kín Yên Kinh hình thành như thế gọng kìm
Trong thời gian hai năm, người Kim lại lần nữa đấy chiến hóa tới địa phương đã từng là thủ đô của Liêu quốc
Mà ở phía tây, Hoàn Nhan Tông Hàn, Hoàn Nhan Hi Doãn suất lĩnh quân tây lộ cũng một đường bẻ gãy nghiền nát một đường đánh thắng tới Nhạn Môn Quan
Ngày 27 tháng Bảy, cũng cùng ngày Hoàn Nhan Tông Vọng phá được Kế Châu, thì đám người Quách Dược Sư, Trương Lệnh Huy suất lĩnh Thường Thắng Quân nhổ trại xuất kích, với sông Triều Bạch ở phía đông Yến Kinh, cự chiến với Hoàn Nhan Tông Vọng
Đây trước mắt là một chi đội ngũ duy nhất thuộc về Vũ triều có thể chân chính đánh nhau
Sau khi Quách Dược Sư dấn thân vào Vũ triều, cắn răng kiên nhẫn vùi đầu luyện binh mã
Mà ở đối diện, chính là con thứ hai của A Cốt Đả, y căn bản không cần suy xét ai có thể ngăn cản y
Song phương không có quá nhiều quanh co nhiều lời, Quách Dược Sư vừa tới sông Triều Bạch, liền bày binh bố trận, Hoàn Nhan Tông Vọng cũng liền lao thẳng tới mà chiến
Trong khi hết thảy còn chưa truyền vào trung tâm thần kinh chậm chạp của triều đình Vũ triều, thì ở bờ sông Triều Bạch, hai chi quân đội thế quân tổng cộng hơn một trăm ngàn quân, đã va chạm nhau với khí thế mãnh liệt nhất..
nước sông dâng lên sóng máu cuồn cuộn...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.