Chuế Tế (Người Ở Rể)

Chương 991: Đích âm (3)




Ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, trên vách núi trong hang động lay động ra một bóng dáng hung tàn, ánh đao mãnh liệt mang theo bóng đen hung ác bay giữa không trung, trong hang động là vũ điệu của sức mạnh và sự hung bạo
Nam tử nhảy múa trong ánh lửa thân hình cao lớn, thân trên để trần của hắn bắp thịt cuồn cuộn, đường nét vững chắc và vết thương trải khắp, đang hiển lộ rõ ràng sự dũng mãnh và chiến tích của nam nhân
Lang Ca thủ lĩnh của Ni tộc Mãng Sơn tây nam, trong mảnh rừng núi này, hắn từng săn giết vô số con mồi hung mãnh nhất, đao săn trong tay từng chém giết hàng trăm kẻ địch dũng cảm, chính là một trong những thủ lĩnh hiển hách nhất của Ni tộc tây nam lúc này
Đao quang nhảy múa, cơ thể của hắn hệt như một con hổ báo săn mồi, trong lúc hét lớn và xuất đao cũng duy trì một áp lực cực lớn, trong ngọn lửa thiêu đốt hừng hực làm nổi bật lên cơ thể tràn đầy sức mạnh của hắn
Một mé hang động, một hắc y lão giả dáng người nhỏ gầy đang ngồi xổm ở đó, nhìn cảnh múa đao này
Thỉnh thoảng, lão giả mở miệng nói chuyện, Lang Ca cũng đáp lại một câu
Ngôn ngữ của Ni tộc tối nghĩa, người ngoài khó hiểu, nhưng lúc này, chúng ta biết được ý của họ đại khái là thế này
- Giao chiến với người ngoài là điều chẳng lành, ngươi thật sự đã nghĩ kỹ rồi
- Người ngoài chính là người ngoài, núi lớn là của chúng ta, Lang Ca ta muốn, thứ gì cũng đều có thể lấy
- Có lợi ích gì
- Hai năm trước, mấy bộ của Đông Sơn kia qua lại với người ngoài, có được Lôi Công pháo
- Chúng ta cũng có rồi
- Chúng ta cũng phải lấy từ trên tay người ngoài, không lấy được nhiều, còn phải xem sắc mặt người ta
Hơn nữa, thứ đưa cho chúng ta quá nửa cũng không phải đồ tốt
Nếu không, năm ngoái sao lại nổ chết người mình
- A, bọn họ nói là không học được
- Núi lớn là của chúng ta, người ngoài đến đây, thì muốn trở thành chủ nhà, ta phải lấy trở về
Người đọc sách từ bên ngoài núi đã nói với ta, đám người mấy năm trước tới này, đã giết hoàng đế người Hán, bị cả thiên hạ truy sát, trốn vào trong núi này, tùy ý sai sử chúng ta, hơn nữa, bọn họ vào trong núi mua đường, bộ lạc chúng ta ở phía tây lấy được ít nhất, cứ tiếp tục thế này, thì phải nhìn sắc mặt người khác..
- Người tới kia mỗi lần vẫn có lễ nghi
- Đấy là họ sợ chúng ta
Tóm lại ta đã quyết định, vốn dĩ không có những người ngoài kia, mấy năm này ta đã nuốt hết Đông Sơn, giờ cũng không muộn, người bên ngoài bằng lòng giúp đỡ chúng ta, lão cữu công, bọn họ muốn phát binh đánh vào trong này
Chỉ cần có thể giết sạch những kẻ cờ đen đó, lấy đầu của người Hán họ Ninh kia xuống, người bên ngoài núi đã đảm bảo cho ta rồi..
- Đến lúc đó, Lang Ca ta chính là vua của trăm vạn Ni tộc thiên nam này
Thiết pháo đó, ta muốn bao nhiêu có bấy nhiêu
Chuyện này Liên Nương cũng đã ủng hộ ta, ngươi không cần nói thêm nữa
Đao quang chém tới một nhát mãnh liệt nhất, thân hình của Lang Ca chậm rãi dừng lại trong ánh lửa
Hắn thuận tay hất bím tóc thô chắc ra sau gáy, đi qua chỗ lão giả gầy nhỏ, cười lên, vỗ vỗ bả vai đối phương
Đi về phía cửa hang động, một nữ tử thân thể đẫy đà xinh đẹp ra đón, đây là thê tử của Lang Ca, Thủy Lạc Y Toa, trong bộ Mãng Sơn, Lang Ca võ dũng, thê tử hắn lại trí tuệ, vẫn luôn phò tá trượng phu phát triển cả bộ lạc lớn mạnh, đối ngoại cũng kính trọng gọi thê tử hắn là Liên Nương
Trong núi lớn này, phu thê hai người đều là kẻ có dã tâm khát vọng, hiện giờ cũng chính là thời khắc cường thịnh trẻ trung khỏe mạnh
Cùng nhau nghị định toàn bộ sách lược chung của bộ tộc
Rời khỏi hang động, giữa rừng núi xanh um tươi tốt phía dưới, từng cụm lửa lan dần về phía xa
Bộ Mãng Sơn cường thịnh, đã chuẩn bị sẵn sàng công tác xuất binh
Thời gian trong nháy mắt đã tới tháng sáu
Huyện Bố Lai, vào buổi sáng, La Nghiệp đi lên bục giảng phía trước
Đây là một nghi thức tiễn biệt, hơn hai trăm thành viên Hoa Hạ quân ngồi nghiêm chỉnh phía dưới, sắp sửa rời khỏi chỗ này
Lại là một hồi dễ hợp dễ tan
La Nghiệp nhìn một lượt tất cả mọi người
- Các ngươi có người tới đây đã bốn năm, có người ba năm, phần lớn ta đều quen biết các người
Hoa Hạ quân nói tới dân sinh dân quyền, trong loại..
thời điểm đại chiến sắp đánh tới, các ngươi vì người nhà mà phải rời khỏi chỗ này, chúng ta không ngăn cản, nhưng mà..
theo lệ có một số dặn dò với các vị
- Các ngươi không phải là thành viên đầu tiên của Hoa Hạ quân, lúc chạm mặt lần thứ nhất chúng ta khả năng vẫn là kẻ địch, đại chiến Tiểu Thương Hà, trộn lẫn chúng ta lại với nhau, sau khi tới tây nam, rất nhiều người nhớ nhà, trong quá khứ từng có kẻ lén bỏ chạy, sau đó có người sau khi được chúng ta nói rõ thì dễ hợp dễ tan, những năm này, chí ít có hơn vạn người quay về Trung Nguyên, nhưng Trung Nguyên hiện giờ không phải là nơi tốt
Lưu Dự, Nữ Chân và Hoa Hạ quân đều là thù hận không đội trời chung, một khi để người ta biết một đoạn thời gian từng trải qua này của các ngươi, sẽ có kết quả gì, các ngươi đều rõ ràng
Mấy năm nay, ở Trung Nguyên, rất nhiều người vốn dĩ từng tới tây nam, chính là bị bắt đi như vậy..
- Tình hình của Hoa Hạ quân, các ngươi có thể nói, không sao cả, chúng ta có cách nghĩ thế nào, chúng ta luyện binh ra sao, có kỷ luật thế nào, đều có thể nói, Hoa Hạ quân chúng ta bên ngoài không có gì phải khuất tất
Nhưng không có nghĩa ngươi nói rồi, người ta sẽ bỏ qua cho ngươi..
tình báo Trúc Ký truyền về, người dính vào những chuyện này, rất thảm
- Cho nên không có gì khác, chỉ có một điều, ẩn giấu bản thân, hoặc là có điều kiện này thì dẫn phụ mẫu huynh đệ các ngươi xuôi nam, có thể tới tây nam, cảm thấy tây nam không an toàn, hoàn toàn có thể đến Vũ triều
Tìm một nơi ngươi cảm thấy là an toàn, sống hết cuộc đời này
Đương nhiên, ta càng hi vọng các ngươi có thể dẫn theo huynh đệ người nhà cùng trở về, muốn đánh bại người Nữ Chân, cứu vãn thiên hạ này, quá khó khăn, không có các ngươi, sẽ càng thêm khó khăn..
Hắn nói như vậy, bên dưới có người hét lên
- Chúng ta sẽ trở lại
Thế rồi lại có người phụ họa, La Nghiệp gật đầu
- Đương nhiên, nếu các ngươi trở về quá muộn, hoặc không về được, công lao đánh bại người Nữ Chân chính là của ta rồi..
Tiễn biệt trong lễ đường cũng không long trọng, trong Hoa Hạ quân ở Bố Lai, không ít người Trung Nguyên được hợp nhất từ trận chiến của Tiểu Thương Hà, trong đó rất nhiều người vẫn mâu thuẫn với việc rời đi
Lúc vừa tới tây nam, phần lớn trong những người này vẫn là tù binh, trong một khoảng thời gian, kẻ lén lút trốn đi sợ rằng không chỉ ngàn người trong lời nói của La Nghiệp, sau đó công tác tư tưởng theo lên, số người đi ít dần, nhưng thực ra vẫn có kẻ lục tục đi
Gần đây thế cục thiên hạ thu chặt, chung quy có người nhà vẫn còn ở Trung Nguyên, trước kia cũng không có khả năng đón về, tấm lòng nhớ nhà, lại đưa ra loại yêu cầu như vậy, nhưng đều đã là tinh binh trong Hoa Hạ quân rồi, bên trên phê chuẩn một bộ phận, trong mấy ngày này, lại dặn dò một lượng lớn sự việc, hôm nay mới là thời khắc khởi hành
Trên thực tế, những người này trước đây bị lôi đi làm tráng đinh quá nửa là kẻ bán sức bán mạng, thường ngày cuộc sống bần cùng, cũng chưa từng thấy được nhiều thứ
Sau khi tới tây nam, sinh hoạt của quân doanh Hoa Hạ quân khá giống với các trường đại học đời sau, hội họp, huấn luyện, nghe giảng, nghe kể chuyện, thảo luận, xem kịch, những điều này trước đây căn bản chưa từng có
Tương đối biết nói chuyện, biết giao lưu rồi, biết suy nghĩ ở một trình độ nhất định, có một đám huynh đệ rồi, những ràng buộc này khó mà dễ dàng dứt bỏ
Một đám người hoặc là khóc sướt mướt hoặc là động viên lẫn nhau, La Nghiệp tiễn hơn hai trăm người này đến sơn khẩu bên ngoài huyện, đưa mắt nhìn bóng người hoàn toàn biến mất, lại có một nhóm người từ sườn núi đi xuống dưới này, hắn nhìn chăm chút một lúc, đi qua kính lễ
- Lão sư
- Đây là một nhóm đi hôm nay nhỉ
Ninh Nghị tới hành lễ, sau đó vỗ vỗ bờ vai của hắn
- Phải
La Nghiệp nói
- Hẳn đều sẽ trở về, hơn nữa cho dù trong lúc nhất thời về không được, ta nghĩ bọn họ cũng sẽ nảy mầm như hạt giống, tương lai sẽ có bất ngờ
- Đều sẽ có bất ngờ
Ninh Nghị cười cười
- Người đi trong ngày thường cũng vậy
- Kẻ tháo chạy ban đầu, suy cho cùng không có tình cảm gì
- Có hoảng sợ là được
Ninh Nghị khoát tay áo, gọi hắn đi lên núi
- Dân tộc dân quyền dân sinh dân trí, cách nghĩ của Hoa Hạ quân, nói ra rất hay nhưng hiểu được không nhiều, những người đi hôm nay, người có thể hiểu được, từ trong thâm tâm tin tưởng có thể được mấy người
La Nghiệp ngẩn người
- Mấy năm qua này, cho dù có chiến tích của Tiểu Thương Hà, địa bàn của chúng ta, cũng vẫn luôn không có cách nào mở rộng, một mặt xung quanh đều là dân tộc thiểu số, mặt khác sợ khuếch trương quá rộng, làm đục nước
Nhưng xét đến cùng, chúng ta có thể đem lại cho người khác cái gì
Chủ nghĩa có hay ho cỡ nào mà không liên quan đến lợi ích con người, thì đều là nói nhảm, nếu không sống được ngày tháng tốt đẹp vậy sao phải đi theo ngươi, phá vỡ cuộc sống tốt của người khác, còn phải cầm đao giết ngươi..
có điều, tình hình sắp sửa không giống vậy nữa
- Người Nữ Chân..
- Trung Nguyên khai chiến, sắp sửa đánh cho hỗn loạn
Cho dù ngươi chỉ ở Hoa Hạ quân một tháng đã chạy trở về, được sống sót, người Nữ Chân giết tới, ngươi sẽ nghĩ tới Hoa Hạ quân, không hiểu khẩu hiệu, có thể dùng trước mà, nếu đã phải dùng thì sẽ suy nghĩ, bắt đầu suy nghĩ rồi thì sẽ cách không xa với việc tiếp nhận..
chúng ta có thể đi tới phía trước hay không, không nằm ở việc chúng ta nói hay ho bao nhiêu dân trí
Dân tộc
Dân sinh
Dân quyền
Đó là thứ gì, nằm ở chỗ Vũ triều đã thất bại cỡ nào
Trước mắt La Nghiệp sáng rỡ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Võ Tương quân sắp sửa vây Tiểu Lương Sơn, bộ Mãng Sơn cũng đã rục rịch muốn động, lão sư, đã quyết định sẽ đánh rồi
Lúc nào đi, La Nghiệp nguyện làm tiên phong
- Không cần nhỏ mọn như vậy, Vũ triều thất bại cỡ nào, không nhất định phải dựa vào việc đánh bại Vũ triều để chứng minh
Mấy ngày trước, người của Từ Châu Lý An Mậu đã đến Hòa Đăng, đưa ra một thỉnh cầu, hy vọng chúng ta xuất binh thay mặt coi giữ Từ Châu
- Từ Châu
La Nghiệp nhíu mày
- Quá xa rồi, hơn nữa bọn họ nghĩ thế nào lại muốn chúng ta xuất binh, một đông một tây..
- Là có chút ý nghĩ hão huyền
Ninh Nghị cười cười
- Từ Châu tứ chiến chi địa, Nữ Chân nam hạ, là cánh cửa đầu sóng ngọn gió, cách chúng ta xa ngàn dặm, có nghĩ thế nào đều nên nương nhờ Vũ triều
Nhưng mà sứ giả của Lý An Mậu nói, chính bởi vì Vũ triều không đáng tin, vì sự tồn vong của Từ Châu, bất đắc dĩ mới mời Hoa Hạ quân rời núi, tuy rằng Từ Châu mấy bận đổi chủ, nhưng các loại tồn kho quân giới tương đối phong phú, rất nhiều đại tộc địa phương cũng bằng lòng bỏ tiền, cho nên..
giá đưa ra tương đối cao
Ha, nơi từng bị người Nữ Chân qua lại vơ vét mấy lần, vẫn còn có thể lấy ra được nhiều thứ như thế, bản lĩnh giấu quỹ đen của những người này thật đúng là lợi hại
- Lão sư là muốn..
nhận món này
Ninh Nghị nhìn ra ngoài núi
- Những năm gần đây, người rời khỏi Hoa Hạ quân rất nhiều, trở về Trung Nguyên, Giang Nam, có người bị bắt ra, có người may mắn sống sót
May mắn sống sót đều là hạt giống
Từ Châu là mồi nhử, nhưng chúng ta đã xem xét, mồi nhử này chưa hẳn không thể ăn
Sơ bộ cân nhắc, là để Lưu Thừa Tông tướng quân dẫn theo khoảng tám ngàn người tiến về phía đông, trên một đường này, có lẽ không thể mang theo quá nhiều đồ quân nhu, cũng có nguy hiểm, nhưng vẫn phải đánh cho thật hay
Ta đã đề nghị do ngươi theo đội dẫn một trung đoàn tinh nhuệ, các ngươi là một mồi lửa, nếu như đốt cháy lên, lửa lốm đốm cũng có thể cháy lan ra đồng cỏ
La Nghiệp gật đầu
Mấy năm qua này, Hoa Hạ quân ở tây nam không thể mở rộng, là có lý do khách quan của nó
Bàn về Hoa Hạ, bàn về dân tộc, nói nhân dân có thể tự chủ, đối với bên ngoài mà nói, kỳ thực chưa hẳn có ý nghĩa quá to lớn
Đội hình ban đầu của Hoa Hạ quân, Võ Thụy Doanh là tinh binh từng chiến đấu với người Kim, một trận chiến ở Hạ Thôn mới kích phát chính trực, trại Thanh Mộc ở tử địa, không thể không cầu sống trong chỗ chết, sau này Trung Nguyên dân chúng lầm than, Tây Bắc cũng là sinh linh đồ thán
Hiện giờ hơn hai mươi vạn người bằng lòng nghe những khẩu hiệu này, thậm chí cuối cùng bắt đầu muốn viết thứ gì, hơi có chút khác biệt so với trước đây, cơ bản đều là tiếp nhận những cách nghĩ này trong tuyệt cảnh, còn về thứ tiếp nhận là sự cường đại hay cách nghĩ, sợ rằng vẫn cần phải tranh luận
Sau khi tiến vào tây nam, muốn tuyên truyền mấy chuyện dân tộc dân sinh với người ngoài, hiệu suất không cao, sức mạnh mang tới sau khi con người có thể vì bản thân mình mà chiến đấu, cũng chỉ có trong hoàn cảnh bắt buộc phải chiến đấu mới có thể cảm nhận được
Cho dù trải qua ba năm đẫm máu của Tiểu Thương Hà, lực lượng của Hoa Hạ quân cũng chỉ có thể vây trong nội bộ, không thể nào lây nhiễm một cách thiết thực ra bên ngoài, dù là đánh hạ mấy thành trấn thì có thể thế nào đây
Chỉ sợ sẽ chỉ khiến người khác nhìn Hoa Hạ quân bằng ánh mắt thù hận, hoặc là ngược lại ăn mòn dần Hoa Hạ quân
Từ tây nam tới Từ Châu, xa cách ngàn dặm, trên đường có lẽ còn phải gặp khó khăn thế này thế khác, nhưng nếu làm tốt, có lẽ chính là một đám ánh lửa được thắp lên, trong tương lai không xa, sẽ nhận được lời đáp của người thiên hạ
Còn nếu đánh một trận lớn với Vũ triều ở tây nam, hiệu quả sẽ rất nhỏ
Không biết Trung Nguyên ra sao rồi..
La Nghiệp suy nghĩ, nắm đấm đã yên lặng bóp chặt
Trung Nguyên, gió nóng gào thét cuốn lên bụi đất đầy trời, từng bóng người hành tẩu trên mảnh đất này, xa xa, cột khói khổng lồ bốc lên
Những bóng người đi lại trải dài và trở nên chen chúc trong tầm nhìn của chúng ta, nam nhân, nữ nhân, lão nhân, hài tử, những dáng người gầy guộc da bọc xương, loạng choạng dần dần chen chúc thành thủy triều, thỉnh thoảng có người ngã xuống và bị thủy triều nhấn chìm
Ngạ Quỷ, những sinh mệnh lắc lư lảo đảo nhìn như vô thức trào tới một phương hướng
Biện Lương, thành trì đã từng phồn hoa nhất thiên hạ này, là mục tiêu phía trước của bọn họ
Tiếng kèn hiệu chiến tranh đã vang lên, trên bình nguyên, người Nữ Chân bắt đầu bày trận
Đại tướng A Lý Quát đóng giữ Biện Lương tụ tập quân đội dưới trướng, sau khi đội quân hơn ba vạn người Hán phía trước bị nuốt chửng, bày ra trạng thái ngăn cản, đợi sau khi nhìn thấy nhánh “quân đội” căn bản không phải quân đội phía trước, lặng lẽ thở ra một hơi dài
- Mẹ kiếp..
Địa Tạng Bồ Tát a..
Sau khi trải qua một đời chém giết, vị lão tướng tuổi quá lục tuần, trên tay vô số nhân mạng này kỳ thực cũng tin phật
Đây có lẽ là “quân đội” mà hắn chưa từng thấy qua
Bắt đầu tàn phá bừa bãi từ mùa xuân, đến mùa hạ này, đội ngũ Ngạ Quỷ đang khuếch tán ra xung quanh
Người bình thường vẫn không ngờ tới sự kiên quyết trong phương châm của những lưu dân này, nhưng mà dưới sự dẫn dắt của Vương Sư Đồng, đội quân Ngạ Quỷ công thành đoạt đất, mỗi khi tới một nơi, bọn họ cướp bóc hết thảy, hủy hoại hết thảy, lương thực vốn dĩ không nhiều được tồn trữ trong kho bị cướp trống trơn, thành thị bị đốt cháy, lúa mới trồng xuống ruộng cũng đồng dạng bị hủy hoạt hết sạch
Những con người vốn đã mất đi tất cả, nếm trải đói khát thỏa thích hủy đi hy vọng của người khác, mà cư dân dọc đường trong nhà bị hủy đi hết thảy không thể không gia nhập vào đó
Một nhánh quân đội này không có quy củ, muốn báo thù, cứ việc giết, nhưng sẽ không có ai bồi thường bất cứ thứ gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người chưa chết gia nhập vào đội ngũ, khi trải qua thành trấn tiếp theo, do căn bản không thể nào khống chế được cả một trạng thái phá hoại, không thể không tham gia vào, tận khả năng, chí ít để bản thân có thể nhét đầy bụng
Số lượng của Ngạ Quỷ rất nhanh đã vượt quá năng lực chịu đựng của thành trấn xung quanh, quét sạch, thôn phệ hệt như châu chấu, người càng nhiều thì bụng càng đói, bụng càng đói thì phá hoại càng lớn, bán con đổi lấy thức ăn đã sớm xuất hiện trong nhánh đội ngũ này, kẻ ngã xuống trong đội ngũ, cũng nhanh chóng bị chuyển hóa thành chất dinh dưỡng trước khi thối rữa
Con người trong sự đói khát, phải kiên trì mấy tháng mới sẽ biến thành dã thú đây
Đáp án chính xác căn bản không tính bằng tháng..
Sau khi trải qua mấy tháng tích lũy, Vương Sư Đồng rốt cục đã dẫn theo đám đông, xông về Biện Lương
Quân đội tinh nhuệ của Nữ Chân, lại không phải thứ mà quân đội Đại Tề có thể so sánh được
Ngạ Quỷ chen chúc lên, A Lý Quát đồng dạng cũng dẫn dắt kỵ binh phát động tấn công về phía trước
Phía trước nhất, là trong kỵ tuy rằng không nhiều trong Kim binh, nhưng được xưng là “Thiết Phù Đồ”
Chiến mã cao lớn trên người mang theo thiết giáp nặng nề xông tới mảnh biển người chen chúc đó, những Ngạ Quỷ phía trước nhất bị dọa lùi về phía sau, người phía sau lại chen lên
Lúc hai nhánh thủy triều va chạm vào nhau, thân thể như rơm rạ của Ngạ Quỷ trực tiếp bị đụng bay đụng nát, mùi máu tanh chậm rãi lan tràn, kỵ binh cày ra đường máu như cối xay thịt
Mỗi một lần va chạm, mỗi một cái vung đao, đều có thể thực sự phá tan hoặc chém giết kẻ địch trước mắt, trong chiến đấu, những Ngạ Quỷ mang theo tiếng gào khóc vô nghĩa xông lên, canh giờ đầu tiên, binh sĩ Nữ Chân chém giết những dân đói người Hán không có trận hình này dễ như trở bàn tay, nhưng Ngạ Quỷ liên miên không dứt, vẫn trào lên như thủy triều như cũ
Binh sĩ Thiết Phù Đồ bị cơ thể người đè sấp xuống đất, bọn họ đứng dậy tiếp tục chiến đấu, càng nhiều người xông lên, bọn họ cầm lấy hòn đá, ném đập vào những khôi giáp kia, có khôi giáp bị hất lên, Ngạ Quỷ da bọc xương nhào tới, dùng miệng cắn xé da thịt đối phương, nuốt xuống..
Càng nhiều nơi, vẫn là chém giết nghiêng về một phía, con người mất đi lí trí và lựa chọn trong đói khát không ngừng vọt tới
Đại chiến kéo dài cả một buổi chiều, nhánh tiên phong này của Ngạ Quỷ bị đánh đổ, trên cả đồng bằng xác chết ngang dọc, máu chảy thành sông, nhưng mà quân đội của người Nữ Chân không reo hò, rất nhiều người trong số họ cánh tay cầm đao cũng bắt đầu run rẩy, trong đó có sợ hãi, cũng có mệt mỏi kiệt sức
Là một nhóm tướng lĩnh già nhất trong người Nữ Chân, A Lý Quát thậm chí từng theo A Cốt Đả tham gia trận chiến của Hộ Bộ Đạt Cương, lúc ấy, thanh thế hai vạn người truy sát đại quân bảy mươi vạn, là sự kiêu ngạo mà cả đời người Nữ Chân đều khó thể quên được, nhưng hôm nay, mọi thứ đều không giống nữa
Sau khi tám ngàn tinh nhuệ đánh bại gần sáu vạn người, hơn một ngàn người bị tiêu hao trong trận xay thịt này, những người khác không hề có vui sướng của chiến thắng
Trên chiến trường, trong biển máu kia, còn có dân đói gãy tay gãy chân đang rên rỉ, than khóc
Càng nhiều Ngạ Quỷ vẫn đang tụ tập tới
Đêm đó, A Lý Quát rút về Biện Lương, dựa vào thành trì kiên cố đóng giữ, dân đói cuồn cuộn tràn qua thành trì nguy nga này, phảng phất như đang diễu võ giương oai, tàn phá bừa bãi bốn phương..
Thổ Phiên
Giờ khắc này, nơi yên tĩnh nhất của cả thiên hạ
Khí hậu trên cao nguyên khiến người ta khó chịu, nhưng ở đây nhiều năm, cũng sớm đã thích ứng
Trong đại trướng, Quách Dược Sư đang nướng thịt, nhìn vào tin tức từ Trung Nguyên truyền về
Thế cục hỗn loạn, các phe đánh cờ hạ quân, đều đang ẩn chứa mùi máu tanh to lớn
Một hồi đại chiến sắp sửa bạo phát, từng thứ như vậy khiến hắn nhớ tới hơn mười năm trước, người Kim quật khởi, Liêu quốc suy bại, lúc đó hắn kinh tài tuyệt diễm, muốn nhân lúc thiên hạ sụp đổ, làm ra một phen sự nghiệp kinh người
Hắn là người Hán khiêu chiến Nữ Chân đầu tiên, gần như trên chiến trường chính diện đã đánh bại Hoàn Nhan Tông Vọng danh xưng quân thần của Nữ Chân
Hết thảy những thứ này đến nhanh đi cũng nhanh, sự bán đứng của Trương Lệnh Huy, Lưu Thuần, sự vô năng của Vũ triều khiến hắn không thể nào không nương tựa Nữ Chân, sau đó một trận chiến của Hạ Thôn, lại triệt để đánh tan kỳ vọng kiến công lập nghiệp trong quân Kim của hắn
Sau khi hắn giết chết Trương Lệnh Huy và Lưu Thuần, suất lĩnh đại quân tây tiến vào Thổ Phiên, nỗ lực khôi phục nguyên khí, làm lại từ đầu
Diện bích thập niên đồ phá bích, nếu thật sự có khả năng này, hiện giờ thời hạn mười năm cũng đã qua rồi
Kim, Vũ sắp đại chiến, người có nhiệt huyết chưa tắt ở Trung Nguyên cũng sẽ mượn cơ hội cuối cùng này để tham dự vào trong, nếu như bản thân rời núi, cũng sẽ phát ra ánh sáng và sức nóng rực rỡ trong thiên hạ
Những ngày vừa qua, lần nào hắn cũng nghĩ vậy
Nghĩ mãi nghĩ mãi, suy nghĩ của hắn bèn chuyển đến tòa sơn cốc ở mặt nam kia..
Đạt Ương..
Trong tình báo từ Trung Nguyên gửi tới, thiên hạ mỗi lần nhớ tới Hắc Kỳ, thứ thấy nhiều là ba huyện tây nam mà Ninh Lập Hằng kia trấn giữ, mậu dịch của nó và các nơi, quỷ kế của Ninh Lập Hằng và thủ đoạn gian xảo, nhưng chỉ có Quách Dược Sư thân ở Thổ Phiên có thể hiểu rõ, đó căn bản không phải chủ lực của Hoa Hạ quân
Phần lớn chủ lực của Hắc Kỳ quân từ Tiểu Thương Hà xuôi nam, huyết chiến với người Nữ Chân, từng chém trận Lâu Thất, Từ Bất Thất..
Quách Dược Sư từng suất lĩnh Oán quân, dấy lên xung đột với quân đội ở phương hướng Đạt Ương trong lúc không kìm nén được tâm tư
Chỉ có hắn hiểu được, nhánh quân đội vẫn luôn ẩn nấp trong yên lặng này, có lực chiến đấu khủng bố thế nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nó sẽ ra ngoài vào lúc nào đây, đến ngày đó, người Nữ Chân lần nữa đối mặt với nó, sẽ là loại tình huống như thế nào
Mỗi lần nghĩ tới việc này, Quách Dược Sư luôn sẽ dần dần bỏ đi suy nghĩ rời đi
Từ xưa mỹ nhân như danh tướng, không hẹn nhân gian đến bạc đầu
Thiên hạ này, trong sự chờ đợi từ từ, đã khiến hắn xem không hiểu nữa...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.