Chúng Ta Toàn Thôn Xuyên 90 Rồi

Chương 44: Dang rộng chân




Cổ Hoài Dân lúc nói chuyện, ánh mắt không ngừng nhìn xem mọi người, quả nhiên, thấy có mấy người không được tự nhiên
Trong số đó hẳn là có người đã ra tay, cũng có người nhìn thấy
Hắn ghi nhớ những người này trong lòng, nói: "Chu đại nương, ngươi mang con trai về trước đi, sáng mai ta sẽ cho ngươi một lời giải thích
Chu Tuyết Hoa: "Nhưng mà..
"Mẹ
Điền Phú Quý thật sự là phiền chết cái bà già này, đúng là mãi mãi không rõ ràng, vĩnh viễn không biết nên làm gì, vĩnh viễn làm không đúng lúc
Mất mặt, xấu hổ, khó coi
"Chúng ta về trước đi, phải tin tưởng thôn trưởng
Chu Tuyết Hoa: "Nhưng mà chuyện này..
"Mẹ
Điền Phú Quý giọng nghiêm túc lên, Chu Tuyết Hoa không dám cãi con, ấm ức đứng dậy, nói: "Vậy, vậy được thôi
Nàng trơ mắt nhìn Cổ Hoài Dân, nói: "Thôn trưởng, ngươi nhất định phải tìm ra cho chúng ta cái tên trộm đó nha
Cái thứ đáng chết, ruột xuyên bụng nát..
"Mẹ, về đi
Điền Phú Quý một ngày này, tâm lực quá mệt mỏi
"Ôi, được rồi
Chu Tuyết Hoa đau lòng con trai, nhưng mà con trai nàng thì căn bản không xem nàng ra gì cả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người trong cuộc đã rời đi, những người khác cũng túm năm tụm ba đi ra ngoài
Cổ Hoài Dân đứng tại chỗ không hề nhúc nhích, Quan Lệ Na không biết từ lúc nào đã ra, đi tới bên cạnh Cổ Hoài Dân, nàng nói: "Thạch Tú Quế và Tôn Tuệ Phương, hai người bọn họ đã lấy
Nàng đứng ở phía sau, vừa vặn có thể nhìn rõ thần sắc của tất cả mọi người
Lúc Cổ Hoài Dân nói chuyện, bọn họ căng thẳng nhất
Cổ Hoài Dân: "Chắc là các nàng, xem bọn hắn định làm gì đi
Quan Lệ Na: "Các nàng sẽ trả lại thôi
Điểm này thì không cần nghi ngờ
Cổ Hoài Dân: "Được rồi, hôm nay ngươi cũng chạy cả ngày rồi, về nghỉ ngơi đi
Quan Lệ Na: "Ta vẫn ổn
Nhưng mà nàng cũng không kiên trì, rất nhanh về phía ký túc xá, một ngày này, thật náo nhiệt
Hai người họ đã chắc mẩm, nhưng mà những người khác thì không biết, mọi người lúc ra về đều bàn tán xem ai đã lấy đồ của Điền Phú Quý, đúng là..
Tóm lại mọi người trong lòng có chút khinh bỉ
Thực ra nói nghe hay là nhặt, nhưng phải biết, đó là trước mặt mọi người rơi ra, là đồ có chủ, chuyện này chẳng khác nào trộm cắp
Trần Lan Hoa đang nói chuyện với con dâu: "Tuy nhà Điền Phú Quý không có gì tốt, nhưng mọi người đều cùng một mức trợ cấp, nhà Điền Phú Quý cũng đâu có hơn nhà khác bao nhiêu, mọi người cũng như nhau
Việc ăn trộm đồ của nhà hắn là quá đáng
Không biết ai làm, đúng là thứ thất đức
Đừng nhìn Hòe Hoa cái con người xui xẻo kia cũng từng đến nhà bọn họ gây chuyện, nhưng nàng thực sự không có ăn trộm
Nàng là thuần xấu, nhưng mà nói đến trộm cắp thì thật sự không dám
Mọi người đều ở cùng một thôn, nếu người mình trộm người nhà thì cái tục lệ này coi như hỏng
Trần Lan Hoa: "Hôm nay Điền Phú Quý đúng là đủ thảm, ôi mẹ ơi, say xe đã không làm hắn khổ sở chết, lúc xuống xe còn gặp một chuyện như thế
Nói đến đây, họ cũng đi vào sân nhà, Trần Lan Hoa hạ giọng, nhỏ giọng nói: "Ngươi nói có phải Hòe Hoa hơi bị xui xẻo không
Chồng cô ta Điền Đại Ngưu thì bị phế, cô ta gạ gẫm Điền Phú Quý thì Điền Phú Quý cũng suýt phế, có phải cô ta chuyên khắc đàn ông không vậy
Tống Xuân Mai: "Điền Phú Quý không phải nuôi một thời gian là sẽ khỏe lại sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn cũng đâu có phế
"Đó là nhờ có ông quan đại phu có y đức, nếu không ông ta không để ý đến vết thương thì chẳng phải phế rồi sao
Điền Viễn Sơn thấy vợ mình càng nói càng lố bịch, quát lớn: "Nói bậy gì đó
Trên ti vi đều nói, không được tuyên truyền mê tín phong kiến, cái gì khắc với chả không, chỉ là trùng hợp thôi
Ngươi đừng có đi ra ngoài mà nói
Trần Lan Hoa: "Biết rồi
Điền Viễn Sơn dặn lại: "Ngươi cứ hễ kích động là không che miệng lại, lần trước còn hứa với ta là không nói về Hòe Hoa và Điền Phú Quý, thế mà vẫn nói
Ngươi kiềm chế một chút đi, bớt bô bô cái gì cũng nói, không có gì khắc với chả không, dù Hòe Hoa không tốt, ta cũng không thể nói những lời đó
Truyền ra ngoài khó nghe lắm, lại lộ ra ta cay nghiệt thích trừng phạt
Trần Lan Hoa: "Được được được, ngươi cứ yên tâm, ta không nói vẫn không được sao
Ngươi ông già này đúng là..
Nàng lẩm bẩm một câu, nhưng quả thực đã để trong lòng
"Ôi, các ngươi có thấy vẻ mặt của Điền Phú Quý lúc đó không
Ha ha ha, trời ơi
Đừng trách họ cười trên nỗi đau của người khác, ai mà chả thế
"Thực ra hắn có phế thì cũng có sao, nhà hắn không phải là đơn truyền đến đời thứ tám à
Đã truyền xong rồi, phế thì phế đi thôi
Điền Thanh Tùng tùy tiện nói một câu
Những người khác: "..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngươi nói nghe có vẻ có lý, lại cũng có vẻ không có lý
Trần Lan Hoa: "Ta tối nay còn chưa ăn cơm, lúc ngồi xe thèm lắm, nhưng mà không dám ăn, sợ say xe lại nôn, thế thì coi như phí
Các ngươi thấy đi, ta quyết định như vậy là không sai, Điền Phú Quý không phải nôn hết cả rồi à
Buổi sáng buổi trưa ăn đều phí, đó toàn đồ ngon đó, tiếc quá
Tống Xuân Mai: "Ta hâm nóng Bánh Bao..
Các em có ăn không
Vương Sơn Hạnh xoa tay: "Không ăn, chờ các chị đây
Đúng là..
Trần Lan Hoa: "Đúng là đồ háu ăn, trên mặt cứ như đang treo một cái hộp cơm vậy
Vương Sơn Hạnh không sợ bị mắng, từ bé ở nhà mẹ đẻ nàng đã bị mắng quen rồi, có cái ăn là tốt rồi
"Thanh Liễu, bé ngoan, ăn cơm..
Đào Nhi, ăn cơm
Nhà họ bàn tán không ngừng, những gia đình khác cũng không kém bao nhiêu, tối hôm đó, chẳng ai có thể về nhà là đi ngủ, nhà nào cũng phải bàn luận một chút
Chủ yếu là, một màn ngày hôm nay, đúng là khiến người ta bất ngờ
Đúng là, cái gì cũng đem ra bàn tán
Tất cả mọi người đều không yên tĩnh
Nhưng mà cũng có những người mang theo chút ảm đạm sầu muộn, đứng mũi chịu sào chính là nhà Điền Phú Quý, mặt hắn tái mét, về đến nhà không thể giả vờ được nữa
Mấy đứa trẻ trong nhà đều không dám nói gì, ngay cả Điền Diệu Tổ thường hay ầm ĩ cũng ngoan ngoãn về phòng
Tống Xuân Cúc thu xếp cho chồng lên giường, tranh thủ đốt lò sưởi
Chu Tuyết Hoa ngồi ở mép giường, nói: "Mấy cái thứ chết tiệt trong thôn, để ta biết ai làm, ta không..
"Đủ rồi
Điền Phú Quý quát lên một tiếng, nói: "Ngươi nhắc mãi thì có ích gì
Hắn không nhịn được nói: "Ngươi mắng chửi người thì có lấy lại được đồ không
Lúc ta ngã, là Trương Hoành và mấy người kia ôm ta vào phòng, lúc đó lẽ ra ngươi nên thu dọn đồ đạc, hễ mà mấy người có chút tinh ý thì cũng không đến nỗi để người khác thừa cơ hội
Bây giờ thì tốt rồi, mất mặt quá
Hắn trút ra những hậm hực, giận dữ trách mắng hai mẹ con: "Ngày thường ta đã nói với các người rồi, phải biết chú ý cái trọng điểm, có hiểu không hả
Các người thì sao
Luôn để ý đến những chuyện vặt vãnh không đáng kể, chuyện chính lại chẳng làm được
Ngoài cản trở ra thì vẫn là cản trở, các người nhìn xem, các người làm ầm ĩ lên có ích gì không
Chỉ đơn giản là để người khác chế giễu thôi
Các người là ngại nhà chúng ta mất mặt chưa đủ đúng không
Chu Tuyết Hoa bị mắng cúi đầu, nhỏ giọng giải thích: "Ta cũng là vì nhà mình tốt, nếu không người ngoài lại nghĩ nhà mình dễ bắt nạt..
"Nếu ngươi không làm ầm ĩ thì cũng chẳng cần ra ngoài gây sự làm gì, chỉ khiến người khác chê cười thôi
Còn nữa ngày hôm nay, ngươi nhặng xị lên làm gì, ngươi có biết dáng vẻ đó khó coi như nào không hả
Còn cả ngươi nữa, Xuân Cúc, ngươi trẻ tuổi, so với cái bà già như mẹ ta còn hiểu biết hơn, lẽ ra ngươi phải giữ lấy bà ấy, thế mà xem đi, xem ngươi đã làm cái gì
Ngươi xem náo nhiệt hả
Hay là mày cũng là đồ ngu
Mặc kệ mẹ ta mất mặt, chẳng lẽ mặt mũi mày thì hay hơn chắc
Hắn tưởng là hắn không biết chắc
Tống Xuân Cúc tuy hiền lành, nhưng cũng chẳng ưa gì bà mẹ chồng này, bà mẹ chồng này cả ngày toàn chửi bới mắng nhiếc, trong lòng nàng không phải không hận, nàng không dám làm gì, nhưng mà lúc Chu Tuyết Hoa mất mặt thì nàng lại âm thầm xem trò vui đấy
"Được
Con tiện nhân nhà mày, mày không có mắt, để xem ta có thu dọn mày không..
Chu Tuyết Hoa vừa nghe xong những lời này liền nổi khùng, giơ tay lên đánh
Tống Xuân Cúc: "Con không có, con không có..
Mẹ tha cho con
Điền Phú Quý: "Thôi đi mẹ, mẹ lại bắt đầu rồi đấy, như vậy thật là mệt mỏi
Chu Tuyết Hoa: "Nhưng mà con tiện nhân này..
Điền Phú Quý: "Nếu có thời gian thì hãy nghĩ cách làm sao để kiếm thêm tiền, gây ồn ào có ích gì
Hắn ra ngoài mới biết, tiền quan trọng như thế nào, cái gì cũng mua được, so với ở trong thôn chỉ biết cái sạp bán đồ vặt thì khác xa một trời một vực
Kế hoạch ban đầu của hắn là bỏ Tống Xuân Cúc để cưới Quan Lệ Na
Nhưng một màn ngày hôm nay..
Điền Phú Quý xoa huyệt thái dương, không chắc mình có nên tiến bước hay không
Mẹ hắn, lũ đàn bà này, chẳng ai ra gì!...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.