Chưởng Môn Sư Bá Mới Thu Cái Nữ Đồ Đệ

Chương 96: Tứ cấp tu chân quốc ( Mười hai ) (1)




"Khi đó ngươi còn chưa bái vào sơn môn, ta chưa từng thấy hắn bị thương nặng như vậy bao giờ, về sau, hắn liên tiếp ra ngoài nhiều năm đi tìm món đồ kia, lúc trở về thì tóc mai đã bạc trắng rồi.""Mà ta thì vô tình tiếp một nhiệm vụ trừ yêu, cũng coi như là do số phận đi, lại để ta nhặt được một sợi địa mạch chi khí, vì không muốn lão Mạc phải vất vả vì ta nữa, nên ta đã luyện hóa nó, thành Địa Mạch Trúc Cơ."Nghe Diêm Tiểu Hổ nói, trong lòng Chu Thanh nhất thời ngổn ngang trăm mối.Những chuyện này, hắn hoàn toàn không biết.Sau đó, Diêm Tiểu Hổ thành thật nói: "Lão Mạc từng nói, ngươi nhập môn cũng đã kiểm tra t·h·iên phú rồi, cũng coi như là đúng quy củ, nhưng hắn nói với ta, chỉ cần là đệ t·ử của hắn, hắn đều sẽ có trách nhiệm tới cùng, cho chúng ta một tiền đồ sáng lạng.""Cho nên, từ khi ngươi vừa bắt đầu tu luyện, hắn đã tìm cho ngươi t·h·iên đạo chi khí, bao nhiêu năm không từ bỏ, đến cuối cùng không thể không hạ yêu cầu, tìm kiếm địa mạch chi khí, mới vừa có chút manh mối, thì ngươi đã tự mình Nhân Đạo Trúc Cơ rồi.""Bất đắc dĩ, sư phụ chỉ có thể từ bỏ, mà còn cảm thấy áy náy, dù sao khi đó ngươi mới Ngưng Khí bảy tầng, cách Trúc Cơ còn phải mất một thời gian, hắn vốn muốn tìm được rồi sẽ cho ngươi một bất ngờ, không ngờ ngươi lại cho hắn một phen k·i·n·h h·ã·i."Chu Thanh nghe xong, mắt không khỏi đỏ lên, trong lòng càng thêm ấm áp.Thì ra vị sư phụ ít nói kia, lại luôn âm thầm quan tâm hắn."Lão Mạc luôn cảm thấy trong lòng áy náy, nên không nói trước với ngươi, khiến bước chân ngươi đi hơi nhanh, về sau thì càng không thể nói, chỉ sợ ngươi sẽ để lại tiếc nuối gì đó, thậm chí trở thành một loại chấp niệm.""Ta bây giờ nói cho ngươi, chính là sợ ngươi nghĩ nhiều, mà t·h·iên phú của ngươi cũng không kém nha, lúc đó rõ ràng mới Ngưng Khí bảy tầng, vậy mà trong thời gian ngắn đã Trúc Cơ, bây giờ còn đột p·h·á tới Trúc Cơ hậu kỳ.""Nên không có gì to tát cả, ta Địa Mạch Trúc Cơ thì có sao, bây giờ còn không phải kẹt ở Kim Đan cảnh viên mãn nhiều năm, không thể không dùng Kết Anh đan để đột p·h·á."Diêm Tiểu Hổ cười ha hả an ủi nói.Chu Thanh lại đột nhiên cười.Tam sư huynh, nếu ta nói với ngươi bốn người chúng ta chỉ có ngươi là Địa Mạch Trúc Cơ, ngươi sẽ nghĩ sao?Mà lại ta cũng không phải Trúc Cơ hậu kỳ, mà là Kim Đan cảnh trung kỳ.Đến lúc đó không biết là ngươi nên an ủi ta hay là ta an ủi ngươi nữa.Còn bây giờ hiểu rõ sự tình chân tướng rồi, Chu Thanh cũng đã thông suốt, thậm chí có cảm giác nhẹ nhõm thoải mái.Thế nhưng là, toàn thân ta liền chỉ còn lại một trăm viên hạ phẩm linh thạch này.Trầm ngâm một hồi, Chu Thanh nhìn Diêm Tiểu Hổ nói một cách chân thành: "Tam sư huynh, ta đã tiêu hết sạch tiền, tr·ê·n người chỉ còn có chút đó, ta cũng không biết phải giải thích thế nào, nhưng vì Kết Anh đan này, ta nguyện ý góp một phần sức lực, ngươi muốn ta làm gì, ta liền làm đó, chỉ cần có thể kiếm được tiền."Nhìn bộ dạng nghiêm túc của Chu Thanh, Diêm Tiểu Hổ lại đột nhiên cười: "Ta tin ngươi, dù sao ai cũng có bí mật riêng, bao gồm cả sư huynh ta đây, một trăm hạ phẩm linh thạch này đã là toàn bộ tích góp của ngươi, vậy thì ta càng không thể cầm."Chu Thanh không ngờ Tam sư huynh lại tin hắn như vậy, nhất thời trong lòng càng thêm phức tạp."Đa tạ sư huynh, vậy ta phải giúp ngươi như thế nào
Chu Thanh hỏi.Diêm Tiểu Hổ nghĩ ngợi, rồi lại đột nhiên ghé sát lại nói: "Nói cho ngươi một bí mật, sư phụ đến bây giờ vẫn còn nợ nần đây, dù sao t·h·iên đạo chi khí hoặc là phải đánh đổi bằng m·ạ·n·g, hoặc là phải bỏ tiền lớn ra mua, tất cả phong chủ trên các đỉnh núi, kì thực đều cầm phiếu nợ của sư phụ cả đấy.""Cho nên ta không thể tìm sư phụ vay tiền, cũng không thể làm phiền người, một trăm trung phẩm linh thạch này, cũng chỉ có thể dựa vào chính mình thôi."Chu Thanh nghe xong, không khỏi trầm mặc.Diêm Tiểu Hổ lại uống một ngụm rượu, ngược lại rất lạc quan, nói: "Thật ra thì cũng không phải gấp lắm, trước mắt chủ yếu là xoay tiền, sau đó ở Nhiệm Vụ đường tuyên bố treo thưởng, hoặc ở Đoái Hoán đường bên kia, hễ có hàng là có thể mua lại ngay.""Có điều mấy loại linh dược này đều rất khan hiếm, chỉ dựa vào tông môn thì e rằng không đủ, nên ta định đến Lăng Vân phủ một chuyến, các cửa hàng thuốc ở đó tương đối nhiều, lại còn có đấu giá hội, chợ đen nữa, chắc là có nhiều cơ hội hơn một chút."Chu Thanh nhíu mày: "Lăng Vân phủ
Đây đích x·á·c là một ý kiến hay."Diêm Tiểu Hổ nói: "Thánh Vũ hoàng triều ta là nước tu chân cấp bốn, ngoại trừ tầng lớp lãnh đạo Hoàng đô, nói đúng ra thì, kết cấu phân chia đơn giản chính là quận, phủ, thành ba cấp bậc.""Năm tông chúng ta và các tông phái lớn nhỏ khác xung quanh, kì thực đều nằm trong khu vực quản hạt của Lăng Vân phủ, tất nhiên, đây chỉ là khu vực quản hạt, dù sao chúng ta với hoàng triều là bình đẳng, không cần nghe lệnh ai.""Chân núi Viêm Long thành, và cả Thanh Mộc thành lần trước ta đã đi, tất cả đều thuộc Lăng Vân phủ quản hạt, phủ này đích thực vô cùng to lớn, lại náo nhiệt tưng bừng."Diêm Tiểu Hổ nói đến đây, trên mặt lộ vẻ hướng tới.Chu Thanh cũng có chút tán thành với điều này.Thánh Vũ hoàng triều, tổng cộng có tám quận 72 phủ, về phần thành trì thì nhiều vô số kể, dù sao chỉ riêng một Lăng Vân phủ cũng quản hạt không dưới mấy trăm thành trì.Mà phủ chủ của 72 phủ này đều là đại viên mãn Hóa Thần cảnh, tất nhiên, đó là trên bề nổi, còn về tám vị quận trưởng, đều là những tồn tại đáng sợ nửa bước đặt chân vào nhập t·r·ảm Linh cảnh."Vậy ta đi cùng ngươi, tiện thể ra ngoài dạo chơi
Rất nhanh, Chu Thanh liền hạ quyết định.Dù sao hiện tại hắn cũng đang thiếu tiền.Sau đó tu hành và mô phỏng [Thần Khư t·h·iên cung], đều cần một lượng lớn linh thạch.Diêm Tiểu Hổ tò mò nói: "Ngươi không sợ Thương Viêm Đạo Cung t·r·ả thù sao?"Chu Thanh không khỏi bật cười, nói: "Bây giờ Hóa Thần cảnh cũng bắt đầu c·hết rồi, hạng tép riu như chúng ta người ta đoán chừng còn không thèm liếc mắt tới, huống hồ, cứ luôn lo trước lo sau như thế, cho dù ta một mực bế quan tu luyện tới Hóa Thần cảnh, cũng không dám ra ngoài xông xáo đâu.""Ngươi nhìn ra rồi đó, ngươi đã học được phong cách hành sự của Đại sư huynh và nhị sư tỷ được một nửa, lại còn rất tùy tính nữa, hễ nói mạo hiểm liền mạo hiểm, hễ nói cẩu liền cẩu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Diêm Tiểu Hổ nói.Chu Thanh cũng không nhịn được mà cười.Đúng vậy, nhân tính chính là phức tạp như vậy.Nghĩ đến đâu thì làm đến đó, giây trước còn làm quyết định thì giây sau có lẽ đã đổi ý.Nhưng đây cũng là điều thú vị của nhân sinh, có đúng không?"Được thôi, dù sao mũi của ngươi cũng khá thính, biết đâu có thể giúp được chỗ nào đó
Diêm Tiểu Hổ mừng rỡ.Huynh đệ đồng lòng, sức mạnh có thể cắt đứt vàng!...Trong đại điện, Mạc Hành Giản nhìn hai người ở dưới, trên mặt cũng không có vẻ gì bất ngờ, tựa hồ đã sớm đoán được."Đi thôi, cứ đi đi, ra ngoài đi lại một chút cũng tốt, nhớ kỹ phải cẩn thận!"Mạc Hành Giản nói xong, lấy ra t·ử Mẫu quyển trục mà trước đó họ đã dùng để đến Thanh Mộc thành."Lăng Vân phủ ở xa xôi, nếu thật gặp nguy hiểm, nhanh nhất thì ta cũng phải mất một hồi mới có thể tới được, hễ phát hiện có điều gì bất ổn, nhớ phải kích hoạt nó sớm
Mạc Hành Giản dặn dò.Hai người vô cùng cảm động."Không phải là chuyện sinh ly t·ử biệt gì, làm cái gì mà ầm ĩ vậy, cầm lấy đi
Mạc Hành Giản ném cuộn truyền tống cho Diêm Tiểu Hổ."Ngươi là sư huynh, phải nhớ chăm sóc tốt lão tứ, đúng rồi, trước đó Đại sư huynh của các ngươi truyền tin, nói là đã truy dấu đến một đường, p·h·át hiện lộ tuyến đi của nhị sư tỷ các ngươi cũng là đến Lăng Vân phủ, nếu như gặp được nàng thì kêu nàng mau về sớm một chút, cái Hồn Tức tiên thảo kia sư phụ thà không cần, cũng chỉ mong các ngươi được bình an.""Lăng Vân phủ bên kia cũng có một cửa hàng của Thái Thanh môn ta, khi tới đó có cần giúp gì thì có thể tìm quản sự, đây là địa chỉ cửa hàng.""Khi đi phải báo cho ta một tiếng, bây giờ tình hình tông môn tương đối phức tạp, để tránh bị người ta phát hiện, ta dùng bí thuật để đưa các ngươi đến địa điểm cách Viêm Long thành khoảng ba trăm dặm!"Mạc Hành Giản dặn dò luyên thuyên, hai người cúi đầu, im lặng lắng nghe.Chẳng bao lâu sau, cả hai đồng loạt quỳ xuống, im lặng dập đầu Mạc Hành Giản ba cái....Chu Thanh không có gì đáng thu thập, muốn dẫn theo thì cũng chỉ có mỗi gà mái.Nhưng Tam sư huynh phải mất cả ngày trời, tối thiểu nhất cũng phải để lại một phần linh thạch cho tám tên tùy tùng trung thành của mình.Dù sao hắn còn phải tới Nhiệm Vụ đường để nhận nhiệm vụ, lỡ có ai kiếm được dược liệu liên quan, dù gì cũng phải có người phụ trách chứ.Còn có Đoái Hoán đường và bên Đan Hoa phong nữa, cũng cần phải để mắt kỹ càng.Nghe nói sư tỷ Thạch Trăn cũng đang bế quan, không biết có cơ hội vượt qua cái rào cản kia, tấn thăng Nguyên Anh không?Còn cả Cao Xuân sư bá Kim Dương phong nữa, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra với ông ta vậy?Mục đích ông ta ẩn mình trong Thái Thanh môn rốt cuộc là gì đây?Chu Thanh nghĩ mãi không ra, nhưng lần này Cao Xuân và sư thúc Đồng Mẫn ra ngoài, sư phụ sau khi nhận được tin tức đã lập tức ra mặt kiểm tra trước, cũng đủ thấy là trong lòng ông vẫn có điều nghi ngại đối với Cao Xuân, như vậy thì cũng tốt hơn một chút."Lần này chúng ta đi Lăng Vân phủ, ít nhất cũng phải nửa năm, ngươi thật sự không chào hỏi Lộc sư muội một tiếng sao
Ta thấy nàng quan tâm đến ngươi lắm đấy."Hai người đang trên đường đến đỉnh núi, Diêm Tiểu Hổ không nhịn được mà nhắc nhở.Chu Thanh lắc đầu: "Có gì đâu mà phải nói, nàng cũng cần phải trầm tĩnh lại tu luyện một thời gian, từ sau khi đột p·h·á Trúc Cơ cảnh, cứ nhảy nhót lên xuống mãi không chịu tĩnh tâm, lần này coi như là có cơ hội đó."Diêm Tiểu Hổ đồng ý gật đầu, sau đó khoác vai Chu Thanh, nói chân thành: "Trước kia ta cứ nghĩ là nàng t·h·í·c·h ngươi, nhưng theo nhiều lần quan s·á·t, ta luôn cảm thấy ánh mắt nàng nhìn ngươi rất không đúng lắm, giống..
thân nhân, đúng rồi, chính là thân nhân, hay là ngươi trông giống ca ca đã m·ất của nàng sao?""Ta còn là cha của nàng đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chu Thanh bất đắc dĩ nói.Gì mà đã m·ất
Thật là xui xẻo mà.Diêm Tiểu Hổ lập tức cười ha hả."Được thôi, chờ đến lúc về thì kêu nàng gọi ngươi một tiếng cha, ta dám đảm bảo không đến một nén nhang thì năm sư huynh của nàng sẽ g·iết tới tận cửa ngay
Diêm Tiểu Hổ trêu chọc.Chu Thanh lắc đầu, nhưng Tam sư huynh đúng là cho hắn cảm hứng thật, từ cái lần đầu tiên gặp gỡ thấy vẻ mặt khác thường của nàng, cho tới mấy lần giúp hắn giải vây, bao gồm cả lần tao ngộ nguy hiểm sinh t·ử lúc trước, cái câu nàng sẽ không để hắn lại một mình, những lời này nghe có chút khó hiểu.Nghĩ kỹ lại thì có vẻ đúng là thế.Thôi được rồi, chờ có dịp sau sẽ hỏi rõ xem sao.Chẳng bao lâu sau, cả hai đã tới nơi ở của Mạc Hành Giản.Lúc này Mạc Hành Giản đã sớm chuẩn bị xong trận pháp truyền tống cự ly ngắn cho cả hai."Tình huống của ngươi có chút đặc biệt, theo lý thuyết thì Địa Mạch Trúc Cơ đột phá Nguyên Anh chắc là sẽ không khó khăn như vậy, dùng Kết Anh đan thúc giục một chút cũng tốt
Mạc Hành Giản nói với Diêm Tiểu Hổ.Sau đó, ông lại nhìn sang Chu Thanh, trong mắt lộ vẻ hổ thẹn.Chu Thanh cũng có chút không nỡ, nhưng nếu nói với sư phụ rằng, mình đã là T·hiên Đạo Trúc Cơ, sau này còn có cơ hội ngưng tụ Tam Hoa Tụ Đỉnh, thì sư phụ, thậm chí toàn bộ tông môn sẽ có phản ứng gì?Hắn hiểu rõ, một khi chuyện này bị phát giác, tông môn chắc chắn sẽ dốc toàn lực để bồi dưỡng hắn.Nhưng mà, điều đó cũng có nghĩa là hắn sẽ mất đi tự do hoàn toàn, trở thành chim trong l·ồ·ng.Mỗi giây mỗi phút đều có người bảo vệ, làm bất cứ chuyện gì cũng không cần lo lắng gì đến hậu quả.Vậy thì hắn trưởng thành được kiểu này, liệu có còn là hắn lúc ban đầu nữa không?Không trải qua nguy cơ sinh t·ử, không thấy được sự hiểm ác của lòng người, thì có dùng nhà ấm đóa hoa để hình dung cũng không đủ.Về sau nếu có cơ hội bước vào Hóa Thần cảnh, khi ở trong cái tổ êm ấm an nhàn, liệu hắn có thể lĩnh ngộ được loại ý cảnh gì chứ?Huống chi, trên người hắn còn rất nhiều bí mật.Chu Thanh mở miệng, những lời đã ra đến miệng lại bị hắn nuốt trở vào.Đột nhiên, Mạc Hành Giản đánh mạnh vào gáy Diêm Tiểu Hổ, trực tiếp làm Diêm Tiểu Hổ choáng váng.Chuyện ở Thanh Mộc thành đã qua bao lâu rồi, mà giờ ngươi mới nhớ tới?Mạc Hành Giản càu nhàu: "Lão tứ là Nhân Đạo Trúc Cơ, lần này đi cùng với ngươi cũng là vì ngươi, nếu hắn xảy ra chuyện gì thì ngươi đừng có về đây nữa."Diêm Tiểu Hổ da mặt co lại, đưa tay xoa cái gáy đau rát."Sư phụ, cái tay này của người là Đoạn Chưởng hả, sao mà đau thế
Thật là đau tận óc."."Trước khi đi không biết nói câu nào cho tử tế, vậy chúng ta đi nha
Diêm Tiểu Hổ nói xong liền kéo Chu Thanh bước vào trận pháp truyền tống.Sau đó, Diêm Tiểu Hổ và Chu Thanh nhìn Mạc Hành Giản có đôi mắt đỏ hoe, hai người không hẹn mà cùng quay người thở dài."Sư phụ, bảo trọng!"Mạc Hành Giản khẽ phất tay, trận pháp truyền tống lập tức phát ra ánh sáng trắng chói mắt, đợi đến khi nhìn lại, cả hai đã hoàn toàn biến mất.Trong khoảnh khắc, toàn bộ đại điện trở nên yên ắng lạ thường."Đi thôi, đi hết đi, chỉ còn lại một mình lão già ta thôi ——"Tiếng thở dài nhàn nhạt vang lên, vọng lại trong đại điện tĩnh mịch, mang theo nỗi cô đơn và lo lắng vô tận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.