Trần Thuật nhìn trân trân, cái xe đó … chẳng phải là xe của Khổng Nhược Khuê hay sao, cô gái ơi, cô chơi trò gì thế
“ Nhìn cái gì mà nhìn?” Khổng Nhược Khuê có hơi đỏ mặt như bị Trần Thuật nhìn ra suy nghĩ trong lòng, chống hông làm ra vẻ ngang ngược che giấu sự lúng túng: ” Tôi cho lái xe về nhà nghỉ ngơi một chút không được à
Anh không ngồi thì thôi.”
“ Có, có chứ, hoàn toàn không thành vấn đề.” Trần Thuật di chuyển ánh mắt, cười lấy lòng, giờ chưa nổi tiếng, phải tiết kiệm chút, từ đây về nhà đi qua nửa thành phố chứ ít gì: ” Ai có xe sang để ngồi lại đi xe taxi, tôi chẳng ngốc.”
“ Toàn thiên hạ, anh là kẻ ngốc nhất.” Khổng Nhược Khuê bĩu môi:
“ Cô nói như thế thì coi Thang Đại Hải với Lý Như Ý là gì
Bọn họ không phải là người à?”
Khổng Nhược Khuê không thèm nói thêm câu nào với y, quay ngoắt người bỏ đi, nhìn cái mặt đó làm cô có kích động muốn đá một phát
Không gian bên trong xe rất rộng rãi, không khác gì căn nhà nhỏ, có bàn nhỏ có tủ lạnh, ti vi treo trần
Trần Thuật ngồi xuống chiếc ghế, không biết làm loại da gì ôm lấy người hết sức thoải mái, không khí có mùi hương chanh man mát, làm người ta như ở không gian khác, yên tĩnh, dế chịu, không hề giống đang trên xe
Chính vì thế Trần Thuật càng nhận ra khoảng cách hai người lớn thế nào, cô gái vừa còn gần trong gang tấc liền trở nên xa xôi vô tận, y áp xuống tình cảm lạ vừa dâng lên trong lòng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
..........
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
................
Giải trí Nhạc Hải, Từ Vĩnh Uy ở trong văn phòng cùng một đạo diễn mới lên thảo luận một hạng mục hợp tác thì điện thoại ở trên bàn reo lên, hắn xin lỗi một tiếng nhấc điện thoại lên, có chút không thoải mái vì bị làm phiền: ” Chuyện gì thế hả?”
“ Ông chủ, có người muốn gặp ạ.”
Từ Vĩnh Uy bực mình: ” Không gặp.”
Nhưng thư ký không cúp mày mà nói nhỏ: ” Là cảnh sát, bọn họ vốn tới tìm giám đốc Lưu, nhưng giám đốc Lưu không có mặt, cho nên muốn tìm ông chủ nói chuyện.”
“ Tìm tôi nói chuyện?” Từ Vĩnh Uy lòng trầm xuống, có linh cảm xấu: ” Giám đốc Lưu đâu?”
“ Tôi không biết ạ, sáng nay giám đốc Lưu không tới văn phòng, tôi gọi điện thoại cũng không ai nghe máy.”
“ Gọi tiếp.” Từ Vĩnh Uy cố áp lửa giận trong lòng xuống, trầm giọng ra lệnh: ” Mời các đồng chí cảnh sát vào.”
“ Vâng thưa ông chủ.”
Cúp điện thoại rồi Từ Vĩnh Uy đi tới trước mặt vị đạo diễn: ” Đạo diễn Hoàng, thực sự xin lỗi, tôi có chuyện khẩn cấp phải xử lý, chúng ta lúc khác trò chuyện nhé
Tôi hết sức hứng thú với câu chuyện của đạo diễn Hoàng, có cơ hội nhất định sẽ hợp tác.”
“ Vâng, tôi đợi tin tức chủ tịch Từ.” Đạo diễn Hoàng khách khí đứng dậy bắt tay, chuẩn bị đi:
Từ Vĩnh Uy vừa mới tiễn đạo diễn Hoàng ra cửa thì thư ký đã dẫn hai cảnh sát mặc thường phục đi tới
“ Ông chủ, đây là cảnh sát Vạn và cảnh sát Hùng từ Linh Sơn tới.” Cô thư ký giới thiệu: ” Còn đây là chủ tịch Từ của chúng tôi.”
Từ Vĩnh Uy lần lượt bắt tay hai viên cảnh sát, bảo thư ký tiễn đạo diễn Hoàng mời bọn họ vào phòng, ngồi xuống rồi mời thuốc nước: ” Hai đồng chí cảnh sát từ ngàn dặm xa xôi tới Hoa Thành, không biết công vụ gì?”
“ Chủ tịch Từ có biết Lưu Căn Phát không?” Cảnh sát Hùng đưa tay từ chối không nhận thuốc lá, hỏi thẳng vào vấn đề:
Từ Vĩnh Uy ra chiều ngẫm nghĩ: ” Lưu Căn Phát à
Chưa nghe bao giờ.”
“ À, đó là tên trước kia của hắn, giờ dùng tên giả là Lưu Long.” Cảnh sát Vạn bổ sung:
“ Lưu Long là tổng giám đốc kiêm phó chủ tịch công ty chúng tôi, tôi tất nhiên là biết.” Từ Vĩnh Uy tỏ vẻ ngạc nhiên: ” Không ngờ trước kia tên là Lưu Căn Phát, che đậy thật kỹ.”
“ Chuyện hắn che đậy còn nhiều lắm, anh xem cái này đi.” Cảnh sát Vạn lấy một bản tài liệu từ cặp da mang theo bên người:
Từ Vĩnh Uy nhận lấy, vừa xem dòng đầu tiên đã có cảm giác mặt tối đen, đợi khi xem hết, mãi mới nói được: ” Những chuyện này đều là thật sao?”
“ Đúng, chúng tôi đã có lệnh bắt giữ, tới nhà hắn, trong nhà không có ai, tới công ty tìm cũng không thấy, cho nên chúng tôi hi vọng chủ tịch Từ phối hợp, cung cấp địa điểm mà Lưu Căn Phát có thể ẩn nấp.”
“ Tôi làm sao biết được.” Từ Vĩnh Uy đùng đùng nổi giận, đứng bật dậy nắm chặt tay: “ Nếu tôi mà biết hắn là người như thế thì không cần các anh tới, tôi đã đích thân bẻ tay hắn đưa tới cục rồi.”
“ Cám ơn chủ tịch Từ.” Cảnh sát Vạn khách khí nói: ” Có điều anh và hắn làm đồng nghiệp bao năm, chẳng lẽ không biết chút gì sao
Loại chuyện này mong chủ tịch Từ không nên che giấu, nếu không là bao che tội phạm.”
“ Tôi tất nhiên không bao che, loại người này ai ai cũng có quyền bắt, làm cái chuyện độc ác như vậy còn xứng làm con người nữa không?” Từ Vĩnh Uy lời lẽ đanh thép: ” Tôi thực sự không biết, vừa rồi thư ký gọi điện cho tôi nói các anh tới tìm Lưu Long, tôi còn không biết là hôm nay hắn không tới văn phòng ..
Nếu các anh đã tới cả nơi ở, vậy tôi thực sự không biết hắn đi đâu.”
“ Vậy hắn có nơi ở nào khác ngoài Hoa Thành không?” Cảnh sát Hùng trầm giọng hỏi, người này nói nghe rất hay, nhưng từ đầu tới cuối chủ yếu lặp lại ba chữ "tôi không biết":
“ Chuyện này tôi thực sự không biết, để tôi cung cấp số di động của hắn, các anh liên hệ thử xem.”
“ Chúng tôi đã liên hệ, máy tắt từ lâu.”
“ Vậy còn ngân hàng, các anh theo dõi chưa?”
“ Rồi, từ lúc vụ án xảy ra tới giờ, hắn không quẹt thẻ chi tiêu gì.”
“ Thế thì tôi thực sự không có cách nào cả.” Từ Vĩnh Uy áy náy nói: ” Tôi thực sự không biết chuyện của hắn, nếu mà biết đã không để hắn tiếp tục ở lại công ty
Chúng tôi là công ty làm văn hóa, phải tuân thủ giới hạn làm người, chuyện này mà truyền đi, sẽ ảnh hưởng cực kỳ ác liệt tới công ty chúng tôi
Nếu hắn chủ động gọi điện cho tôi, tôi sẽ ngay lập tức liên hệ với các anh.”
“ Vậy cám ơn chủ tịch Từ.” Hai viên cảnh sát không còn cảnh nào khác, không muốn lãng phí thời gian với loại người này nữa, đứng dậy cáo từ:
Tiễn khách đi rồi, mặt Từ Vĩnh Uy âm trầm như trời sắp đổ mưa, đi qua đi lại hồi lâu vô kế khả thi, Lưu Long dính vào việc này thì hết cứu rồi, thật không ngờ phía kia chơi ác như thế, đã cầm tiền rồi mà còn đẩy người ta vào đường cùng, đánh giá thấp bọn chúng rồi
Tuy nhiên giờ không phải là lúc truy cứu chuyện này nữa, giờ phải làm sao phải xử lý trước khi mọi thứ bung bét, ấn nút liên hệ với thư ký: ” Tới phòng tôi một chuyến.”