Trần Thuật nhận được điện thoại của Thái Chiêu vào giờ nghỉ trưa ở công ty, hôm nay công việc bận rộn, gọi cơm trưa tới văn phòng ăn, ăn xong từ chối cốc trà mà thư ý đưa vào, rời tòa nhà Đông Chính, tới quán cà phê ở gần đó
Giống như mọi khi Thái Chiêu đã phà trà đợi sẵn rồi
Trần Thuật gật đầu cám ơn: ” Xảy ra chuyện gì
Có phải tình huống vượt ra ngoài khống chế không?”
“ Tôi luôn theo dõi tình huống bên đó, tiền kỳ xử lý rất tốt
Cái khu mỏ của Lưu Long ở Tiểu Ngư Sơn bị vũ cảnh tỉnh khống chế, một số nhân vật trọng yếu bị cảnh sát đưa đi, cả sổ sách cũng bị thu giữ
Có điều tên Sư Tử thay Lưu Long quản lý khu mỏ đã chạy mất, hắn không ở trong khu mỏ mà ở bãi tha mà gần đó, hắn đào một cái hang, xây căn nhà đá, ai mà ngờ hắn có thứ sở thích đó.”
Chuyện Thái Chiêu làm cũng không có gì ghê gớm, hắn chỉ đào bới chuyện Lưu Long đã làm, sau đó tới gặp tất cả nạn nhân, giúp bọn họ liên kết với nhau, hắn đứng sau hỗ trợ luật pháp, hoàn thiện hồ sơ, bô xung thông tin, thúc đẩy dư luận
Đây là điều Lưu Long sợ nhất, nếu một người kiện cáo thì chẳng làm được gì, hắn cũng có người bên phía cảnh sát, nhưng mấy chục người liên kết, cảnh sát không thể lờ đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“ Cảnh giác đấy.” Trần Thuật ghi nhớ cái tên Sư Tử này, có câu thỏ khôn đào ba hang mà, đào vài cái hang để ẩn nấp thì có thể hiểu, nhưng đào ở nơi người chết thì rõ ràng không phải tư duy của người bình thường:
Chỉ nghe vậy thôi cũng đủ biết tên này là nhân vật nguy hiểm
Kẻ như vậy thoát rồi, rắc rối rồi đây
“ Sư Tử chạy mất, tất nhiên là bắn tin cho Lưu Long, khi cảnh sát phía Linh Sơn tới Hoa Thành bắt người thì không thấy tung tích Lưu Long nữa rồi, bọn họ tới Công ty Nhạc Hải, Từ Vĩnh Uy một mực nói không biết ...” Thái Chiêu áy náy nói: ” Xin lỗi anh Trần, anh giao việc cho tôi làm, vậy mà tôi làm không tốt, đáng lẽ phải cho người bám sát Lưu Long mới đúng.”
“ Chuyện này không thể trách cậu được.” Trần Thuật dùng không ít tiền do Thang Đại Hải tài trợ thao tác chuyện này, ai ngờ để con cá lớn chạy mất, chẳng thể trách ai, bọn họ đều không phải chuyên môn làm mấy việc này:
“ Ai mà ngờ lại có con sư tử chạy thoát, chuyện này cho dù là tôi xử lý cũng chẳng thể làm tốt hơn, cậu không cần tự trách làm gì.”
“ Cám ơn anh Trần.” Thái Chiêu thầm thở phào, hắn biết mình gây sự cố lớn:
Trần Thuật nhíu mày lo lắng: ” Nhưng Lưu Long và Sư Tử trốn thoát, chuyện sẽ khó giải quyết đấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vốn định tống thẳng hắn vào tù, nhưng giờ lại thành đào cho mình một cái hố lớn, loại như Lưu Long sẽ không ngoan ngoãn bỏ trốn đâu, chắc chắn sẽ báo thù.”
“ Vậy chúng ta phải làm thế nào bây giờ?” Thái Chiêu xin ý kiến:
“ Thứ nhất, dùng mạng lưới quan hệ của cậu chú ý mật thiết chuyện truy tìm Lưu Long và Sư Tử, phát hiện tung tích của chúng là báo ngay cho cảnh sát
Chuyện lớn thế này, phía cảnh sát cũng có áp lực.” Trần Thuật trầm tư: ” Thứ hai ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người trong giới biết chuyện chưa?”
“ Tạm thời chưa biết, Từ Vĩnh Uy làm công tác bảo mật rất tốt.”
“ Vậy thì chúng ta giúp Lưu Long tuyên truyền một phen, cơ hội nổi tiếng hiếm có mà.”
“ Tôi hiểu rồi.” Thái Chiêu biết lại có vụ làm ăn nữa để làm, cung kính hỏi: ” Anh Trần, còn sai bảo chuyện gì khác không ạ.”
“ Không cần, cậu phụ trách hai chuyện này đi, tự tôi lo chuyện thứ ba.” Trần Thuật cầm cốc trà lên, trầm giọng nói:
….
……
“ Này, nghe nói chưa
Phía Nhạc Hải xảy ra chuyện rồi, thấy bảo bọn họ dính líu tới án mạng đấy.”
“ Đâu chỉ án mạng
Tội bọn họ lớn lắm, hình như cả ông chủ Từ Vĩnh Uy cũng ôm tiền bỏ trốn rồi.”
“ Khiếp thật, tôi biết mà, thằng cha đó trông hắc ám lắm, mấy ngày trước bọn họ còn tổ chức lễ công bố giới thiệu quay phim mới hợp tác với phía Hoa Mỹ, không ngờ đã đi đời nhanh như vậy, bộ phim đó chắc là hỏng.”
“ Hỏng chứ còn sao, chứ ai mà đi hợp tác với bọn giết người, nếu là tôi dù nhận tiền đầu tư rồi tôi cũng trả ...”
Vậy là chỉ trong một đêm đủ loại tin tức về Nhạc Hải lan truyền rộng rãi ở giới giải trí, xôn xao không nhỏ
Có người nói là Nhạc Hải có vấn đề về kinh doanh, người lại bảo Từ Vĩnh Uy dính líu xã hội đen, sử dụng thủ đoạn không chính đáng khống chế nghệ sĩ, cũng có người nói trong tay Từ Vĩnh Uy có mấy án mạng trong tay
Tất cả mọi mũi giáo đều chĩa vào Từ Vĩnh Uy, lôi hắn ra trước tòa án dư luận, còn Lưu Long lại chẳng mấy ai nhắc tới
“ Giám đốc Trương, tôi không bỏ trốn, chuyện này không liên quan gì tới tôi, tôi vẫn đang làm việc ở công ty ..
Tôi nhận điện thoại của anh ở văn phòng đấy.”
“ Anh Lý, chúng ta là bạn bè nhiều năm như vậy mà anh không tin tôi à
Anh yên tâm, bộ phim kia của chúng ta nhất định khởi quay đúng hạn, mỗi đồng anh đầu tư sẽ nhận được báo đáp tương xứng.”
“ Thực sự không phải tôi mà là Lưu Long ..
Lưu Long phạm pháp ở quê, cảnh sát tới công ty bắt người, hắn chạy mất rồi nên mọi thứ đổ hết lên đầu tôi ..
Tôi là nạn nhân ...”
Từ Vĩnh Uy muốn nổi điên
Hắn nhận điện thoại suốt cả một buổi sáng, phải khô cổ mọi miệng giải thích chân tướng cho nhà đầu tư, đối tác, đạo diễn, nghệ sĩ với cả bạn bè
Cứ cúp một cuộc điện thoại lại có cuộc điện thoại khác, chẳng kịp nhìn xem ai gọi, tắt máy luôn
Hắn không chịu được nữa rồi
“ Ông chủ, uống trà.” Thư ký đem trà đã pha xong đi vào:
“ Uống cái rắm.” Từ Vĩnh Uy vung tay hất văng cả khay trà, nước trà tung tóe, mảnh vỡ khắp phòng, hắn chẳng bận tâm: ” Lưu Long đâu
Cái thằng ngu xuẩn đó chạy đi đâu rồi?”
“ Ông chủ.” Thư ký bị trà nóng làm bỏng tay không dám kêu một lời: ” Tôi vẫn gọi điện cho giám đốc Lưu, nhưng tới giờ không có ai nghe máy, tôi cũng nhờ các đồng nghiệp khác nghe ngóng tin tức, nếu có tin, họ sẽ báo ngay.”
“ Làm ra chuyện ngu xuẩn là bỏ trốn, muốn tôi chùi đít thay cho hắn ..
Quân khốn kiếp.” Từ Vĩnh Uy toan thân bức bối, nới lỏng cổ áo sơ mi, chửi om sòm: